Xét thấy danh tiếng Triệu thị hiện tại, căn bản không dám nói bà là mẫu thân Trần Thế Anh. Chỉ nói bà không có con cái, sau khi trượng phu chết thì mang bà tử hầu hạ đến Định Châu tìm người thân, người thân không tìm được, thân thể lại không thể chống đỡ để về lại nhà cũ, chỉ đành mua một tiểu viện ở chỗ đó, vượt qua quãng đời còn lại.
Triệu thị trước còn làm ầm ĩ, nhưng nghe Trần Thế Anh nói với bà tộc lão nói hai con đường khác, vẫn là thành thật xuống. Nàng cầm lấy Trần Thế Anh nước mắt khóc không ngừng, mơ hồ không rõ kể ra mình không dễ như thế nào, tạo điều kiện cho Trần Thế Anh như thế nào.
Trần Thế Anh quỳ ở trước mặt bà hứa hẹn, cho dù bà không phải là phụ nữ Trần gia, như cũ là mẫu thân của mình, sẽ cung cấp nuôi dưỡng bà cả đời. Nhưng mà, vì che giấu tai mắt người đời, mình không thể thường xuyên đi thăm bà, cho dù đi, cũng chỉ có thể vào buổi tối...
Đưa Triệu thị đi, ở dưới chứng kiến sự của nhóm tộc lão, Trần Thế Anh ghi Vương thị vào từ đường nhỏ trong nhà, nàng là vợ cả Trần Thế Anh cưới hỏi đàng hoàng, chỉ vì gặp phải đặc thù, hai người không thể không hợp cách. Lại một lần nữa thay đổi ghi tạc Trần A Phúc dưới danh nghĩa Vương thị, trở thành đích trưởng nữ của Trần Thế Anh...
Giang thị không sóng không gió giảng thuật, tựa như Vương thị được ký thành vợ cả Trần Thế Anh đối với nàng không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
Trần A Phúc nói: "Kỳ thật, ghi vào từ đường Trần gia hay không, đối với nương con mà nói, đã không có bất cứ ý nghĩa gì rồi."
Giang thị mỉm cười, không nói nhiều. Nàng còn nói tới Hà gia, Trần Thế Anh vừa về đến, nhà kia liền cùng nhau đi lên. Còn nói bởi vì Hà phu nhân vài ngày trước đó bị bệnh nặng, mới làm trễ nãi hôn sự nhi tử. Trần Thế Anh và Giang thị ý tứ là, Hà gia không đáng tin, vừa vặn thừa dịp nguyên do này lui hôn sự. Nhưng Trần Vũ Huy chết sống không muốn, nói bởi vì quan hệ lão phu nhân, danh tiếng cô nương Trần gia đã hư, nếu như lui thân nữa, thì lại khó tìm được người nhà chồng vừa ý...
Buổi tối, Trần Thế Anh lại để cho người đều mời Sở Lệnh Tuyên hạ nha môn, cùng với A Lộc, Đại Bảo, Sở Lệnh Trí tan học đến. Đại Bảo cảnh báo triệt để giải trừ, Trần A Phúc liền cho cậu đầy đủ tự do.
Trần Thế Anh dẫn Sở Lệnh Tuyên và Trần Vũ Lam cùng nhau ở ngoại viện bồi tộc lão uống rượu. Giang thị thì dẫn mấy mẹ con Trần A Phúc, cùng ba tỷ muội Trần Vũ Huy cùng nhau ăn cơm ở chính viện, Lục di nương cùng Dư di nương đứng hầu hạ ở sau lưng Giang thị.
Một chiếc xe em bé đôi cùng một xe em bé đơn xếp đặt để ở một bên, bên trong xe ngồi hai tiểu cháu ngoại trai, nằm một tiểu cữu cữu.
Hai tiểu cháu ngoại trai muốn lướt qua xe con của mình đi bắt tiểu cữu cữu bên trong một chiếc xe, bắt không được, gấp đến độ la to. Tiểu cữu cữu còn vui đến không ngừng, cười khanh khách về phía hai bọn họ, vung quả đấm nhỏ giống như là đang gây hấn. Chọc cho mọi người cười to không thôi.
Sau khi ăn xong, phụ tử Trần Thế Anh cùng Sở Lệnh Tuyên đi đến chính viện. Kỳ thật, lòng Trần Thế Anh sớm liền bay tới đây. Cháu ngoại trai đều hơn nửa tuổi, không biết biến thành dạng gì. ChieuNinh tại: diendanlequydon.com
Hắn cười ôm hai tiểu ca dậy, cho một đứa một cái ống đựng bút Lục Ngọc khắc hoa, cùng với nghiên mực trúc bùn chu sa hồng điêu trong vắt. Cười nói: "Về sau cùng nhau với tiểu cữu cữu, nỗ lực thật tốt, cùng chung bổ ích."
Có lẽ bởi vì lúc trước Trần A Phúc nói câu "Vũ Ca Nhi đi theo ông nội học võ, Minh Ca Nhi đi theo ông ngoại học văn", cũng có lẽ Trần Thế Anh trước ôm Vũ Ca Nhi, sau ôm Minh Ca Nhi, hắn ôm Minh Ca Nhi liền không bỏ xuống, tựa như càng thêm thích nó hơn một chút.
Triều ca nhi đợi đã lâu phụ thân cũng không tới ôm mình, cũng có chút không thoải mái, mím miệng lẩm bẩm lầm bầm lên.
Giang thị thấy vậy, ôm Triều ca nhi dậy, ha ha cười nói: "Ca nhi còn ghen à. Đó là cháu trai của con, con là lớp người già, ghen cũng bị người khác chê cười."
Nói đến mọi người cười lên.
Dư di nương vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười kéo khóe miệng một cái. Ngoại tôn làm sao có thể so với nhi tử của mình, lại còn già.
Nàng ta không biết lão gia là như thế nào, trở về vài ngày đều không đi trong phòng mình một chuyến, liên tục ở tại chính viện, ngay cả nhìn cũng không nhìn mình nhiều thêm một lần. Nàng ta vốn còn muốn thừa dịp lão gia cao hứng, muốn nhi tử đi qua chính mình nuôi dưỡng. Nàng ta sợ nhi tử liên tục bị Giang thị cầm giữ, nhi tử cùng bản thân không thân cận, chẳng phải là sinh uổng công.
Tất cả mọi người chú ý Trần Thế Anh cùng hai đứa bé, mà Trần Vũ Huy ngồi ở trong góc sắc mặt kiêng kị tối tăm không rõ. Ánh mắt nàng ta tựa như đang nhìn Trần Thế Anh, nhưng dư quang lại chú ý Sở Lệnh Tuyên.
Sở Lệnh Tuyên là trực tiếp từ trong nha môn đến, mặc là nhung trang. Oai hùng cao ngất, khí thế hiên ngang, còn có một loại ưu nhã quý khí của người xuất thân thế gia. Đôi mắt như hàn tinh, lúc nhìn tới trai gái hoặc là Trần A Phúc, liền sẽ lộ ra một chút nhu tình, khóe miệng cũng không nhịn sẽ khẽ giơ lên. Kiên cường cùng nho nhã kết hợp hoàn mỹ cùng một chỗ ở trên người hắn, khiến Trần Vũ Huy như si như say.
Nàng ta không phải không thừa nhận, Sở Lệnh Tuyên mạnh hơn Hà Lâm Sinh quá nhiều.
Không chỉ là tướng mạo khí chất gia thế, còn có chung tình cùng si mê.
Lúc Trần A Phúc là con gái riêng thêm nông thôn nữ, Sở Lệnh Tuyên có thể cưới nàng, cưới nàng liền toàn tâm toàn ý đối đãi nàng. Còn Hà Lâm Sinh thì sao? Nhà mình vừa gặp đại nạn, nhà hắn liền muốn hủy hôn. Phụ thân vừa phục nguyên chức quan, nhà hắn liền cùng nhau đi lên.
Nếu như khi đó Giang thị không phá hỏng chuyện tốt của nàng ta hẳn là tốt rồi, người trong mắt Sở Lệnh Tuyên liền sẽ là chính mình. Hắn nhu tình hắn mỉm cười, cho cũng là chính mình cùng trai gái của mình.
Tổ mẫu đã bị hưu, nếu như chính mình còn dám lăn qua lăn lại như trước kia, sẽ không có ai lại che chở cho mình.
Nàng ta và Sở Lệnh Tuyên, là vĩnh viễn không thể nào.
Nếu nàng ta đã không có khả năng cùng Sở Lệnh Tuyên, vẫn là gả đi Hà gia đi. Thanh danh tổ mẫu không tốt, hiện tại ngay cả đích nữ Trần Vũ Tình cũng không dễ tìm nhà chồng, chớ nói chi là chính mình. Hà Lâm Sinh mặc dù so ra kém Sở Lệnh Tuyên, nhưng trẻ tuổi anh tuấn, gia cảnh tốt, bản thân cũng là viên chức, là nhân duyên tốt nhất trước mắt cho nàng ta. Lại nói phụ thân hiện tại vẫn là Tri phủ phủ Định Châu, như cũ được Thánh thượng trọng dụng, Hà gia là sẽ không bắt nạt mình ... Cho dù phụ thân nghĩa khí nắm quyền không đồng ý cửa hôn sự này, nàng ta cũng phải tìm cách để ông đồng ý.
Vài ngày sau, ngày chính thức Trần Vũ Huy gả đi Hà gia được định ra, chính là mùng mười tháng năm.
Trần A Phúc nghe nói thì thẳng lắc đầu, Trần Vũ Huy vừa hư hỏng lại không đầu óc, hoặc là nói là bị phú quý mê hoặc hai mắt. Nàng ta còn so ra kém khôn khéo hơn Triệu thị, Triệu thị ác độc ích kỷ, nhưng bà ta biết rõ như thế nào đối phó có lợi nhất cho mình. Hà gia đều đánh mặt Trần Vũ Huy cùng Trần gia như vậy, nàng ta lại muốn gả đi như cũ, cuộc sống sau này có thể nghĩ.
Nếu là một muội muội khác, Trần A Phúc nhất định sẽ đi ngăn cản. Nàng ta sao, tự mình cứng rắn muốn nhảy vào hố lửa, như vậy tùy nàng ta. Trần A Phúc vẫn còn có chút hiếu kỳ, Trần Vũ Huy và Hà Lâm Sinh đến cùng ai có thể áp chế qua ai. ChieuNinh:{\}[email protected]#$ &^* lequydonD^d^l^q^d
Ngày hai mươi lăm tháng tư hôm nay, Hà gia đưa sính lễ tới Trần gia.
Ngày mười tháng năm, một nhà Trần A Phúc cùng đi Trần phủ uống rượu mừng. Trần A Phúc dẫn hai tiểu ca cùng Lý Hiên ở trong Tường Vi Viện của nàng chơi đùa, không đi xem lễ, chỉ một buổi trưa đi phòng khách ăn tiệc.
Nghe nói, đồ cưới của Trần Vũ Huy vô cùng phong phú, là dẫn đầu trong thứ nữ quan gia phủ Định Châu. Giang thị phúc hậu, ấn theo tiêu chuẩn thứ nữ Trần phủ chuẩn bị đồ cưới không kém, tài vật Đường di nương lưu lại cũng hết thảy bồi đưa cho nàng ta.
A Lộc và Đại Bảo là đi theo Trần Vũ Lam đi tiền viện xem náo nhiệt, còn ngăn cửa đòi hồng bao.
Sở tiểu cô nương được tỷ muội Trần Vũ Tình dẫn đi xem tân nương tử. Trở về lặng lẽ rỉ tai nói cùng Trần A Phúc: "Tân nương tử không đẹp mắt, chú rể nhìn còn tuấn tú."
Chọc cho Trần A Phúc vui vẻ.
Hết chương 445.