Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
Giang thị thật khó khăn, ở chỗ này, thân phận trượng phu của nàng tính thấp, trường hợp giống như dạng này nàng sẽ không nhiều lời. Huống chi, nàng còn có lòng muốn kết thân cùng Hà gia. Nhưng Hà phu nhân nhằm vào Trần A Phúc như thế, làm cho nàng không thể không nói. Nàng hiện tại cùng Trần A Phúc là nhất thể, cùng vinh cùng hại.
Nàng chỉ phải nói: "Phúc nhi là khuê nữ của ta, Trần gia chúng ta gia thế thấp, xác thực không có cái gì có thể khoe khoang." Vừa cười ứng đối với lão phu nhân nói: "Không phải là ta khoe khoang, Phúc nhi nhà ta vẫn luôn nhu thuận hiểu chuyện, đối với hài tử vợ trước trượng phu lưu lại, coi như con gái ruột mà đối đãi. Không chỉ con rể hài lòng Phúc nhi nhà ta, ngay cả lão thái gia thân gia cũng khen Phúc nhi nhà ta là cháu dâu hiền khó tìm."
Giao lão phu nhân cười nói với Giang thị: "Đúng, ta cũng nghe con trai ta đã nói qua, Sở tướng quân, Sở lão hầu gia, còn có Sở Tam lão gia, Sở tam phu nhân, đều quá hài lòng nàng dâu nhỏ này, nói nàng vừa thông tuệ, lại hiền lành. Đây đều là Trần phu nhân dạy bảo được tốt." Lại nghiêng đầu cười ha ha nói với Hà phu nhân: "Hà phu nhân cũng đừng đa tâm. Sở phu nhân mới bao nhiêu tuổi? Tiểu nha đầu mười mấy tuổi, những chuyện kia nàng chưa có trải qua, tự nhiên không rõ ràng lắm chua xót đàn bà chúng ta trải qua."
Lão thái thái này, không chỉ biết ba phải, còn biết trộm đổi khái niệm. Không trách được Giao đại nhân bị đại biểu Cửu hoàng tử, Nhị hoàng tử, Tam hoàng tử Sở gia, Vương gia, Tôn gia đồng thời lôi kéo, còn có thể mọi việc đều thuận lợi, đều không đắc tội một nhà nào.
Bà nói như thế, Giang thị cùng Hà phu nhân cũng không tốt nói nữa.
Lúc này, Giao đại nãi nãi dẫn đại tỷ nhi Giao gia Giao Linh San đến.
Giao lão phu nhân cười nói: "Sở phu nhân đi theo mấy tiểu tức phụ đại cô nương chơi đi, lại đi xem một chút đồ cưới tân nương tử. Cô ngồi chung với mấy bà lão chúng ta, phiền muộn lắm."
Trần A Phúc sớm đã muốn chạy đi, liền đứng dậy cười cười cùng các phu nhân, dắt Sở Hàm Yên cùng mẹ con Giao đại nãi nãi đi bên ngoài.
Các phu nhân thấy Trần A Phúc mồm miệng lợi hại, cũng không dám khinh thị nàng, cũng đều cười cười cùng nàng, còn kêu nàng chú ý thân thể.
Giang thị đứng dậy đi đến bên cạnh Trần A Phúc thấp giọng nói: "Huy nha đầu cũng nháo đến, con cách xa nó một chút." Lại dặn dò Lý ma ma cùng Hạ Nguyệt hầu hạ chủ tử cẩn thận.
Trần A Phúc gật đầu.
Tần phu nhân kéo một vị mỹ nhân hơn hai mươi tuổi xinh đẹp cùng một tiểu cô nương khoảng mười tuổi đi tới. Nàng giới thiệu vị phu nhân: "Vị này là phu nhân Lưu tướng quân."
Đây là Đỗ thị phu nhân Lưu Nhượng, Lưu Nhượng là tướng quân du kích, giống như Sở Lệnh Tuyên, cũng là xuất thân thế gia, trẻ tuổi đầy hứa hẹn. Năm nay hai mươi sáu tuổi, đã là võ quan chính tứ phẩm. Ở phủ Định Châu, quan hệ tốt nhất cùng Sở Lệnh Tuyên chính là mấy người đại công tử Giao Thủ Dân Giao tổng binh, còn có Lưu Nhượng, Tần Giản này.
Trần A Phúc cười chào hỏi cùng Lưu phu nhân.
Tần phu nhân lại giới thiệu tiểu cô nương kia: "Đây là khuê nữ của ta, khuê danh Tần Hoa Lan, Lan tỷ nhi."
Lan tỷ nhi lại khom gối phúc phúc cho Trần A Phúc, hô: "Thẩm tử."
Trần A Phúc kéo tay Lan tỷ nhi khen vài câu, sau lưng Hạ Nguyệt trình lên một cái hà bao chứa trâm hoa. Diendanlequydon~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d
Lan tỷ nhi lớn chút, liền đi qua một tay dắt Sở Hàm Yên một tay dắt Giao Linh San. Tần Hoa Lan cùng Giao Linh San nói nhiều một chút, nhưng Sở Hàm Yên ngẫu nhiên cũng có thể nói vài lời. Mỗi khi nói xong một câu, tiểu cô nương cũng sẽ nghiêng đầu nhìn Trần A Phúc một chút, chứng kiến Trần A Phúc mỉm cười khích lệ, lại cao hứng quay đầu đi.
Đoàn người đi đến sân nhỏ Giao tam gia.
Cho dù Trần A Phúc đã mang thai, cũng là một trong tất cả nữ khách xinh đẹp nhất, các nàng một đường đi qua, dẫn tới rất nhiều ánh mắt hâm mộ.
Trong sân Giao tam gia cũng có nam nhân đang xem đồ cưới, triều đại này nam nữ đại đề phòng còn không tính nghiêm khắc.
Đồ cưới xếp đặt một viện, vô cùng đồ sộ, nhưng so với đồ cưới của Trần A Phúc ở kinh thành vẫn kém một chút.
Trong lòng Trần A Phúc đặc biệt cảm động và nhớ nhung Giang thị, không riêng gì dùng tiền tài cân nhắc đồ cưới, còn có nàng ấy vẫn bảo vệ mình, kể cả vừa rồi. Giang thị rất muốn kết thân cùng Hà gia, lại như cũ lựa chọn cùng đứng ở trên cùng một trận chiến tuyến với Trần A Phúc.
Nữ nhân này không chỉ thông minh, cũng lương thiện, lại ẩn nhẫn.
Trần A Phúc đang nghĩ ngợi, một thanh âm truyền đến: "Đại tỷ tỷ."
Nàng quay đầu nhìn lại, là Trần Vũ Tình dắt Trần Vũ Hà đến.
Trần A Phúc lại giới thiệu hai muội muội cho Lưu phu nhân cùng Tần phu nhân, Giao đại nãi nãi cùng các nàng vốn nhận biết.
Trần Vũ Tình hiện tại đặc biệt sùng bái Trần A Phúc. Mặc xiêm y là Trần A Phúc đưa qua cho nàng, một bộ bối tử hồng hồng xòe thân, phía trước một hàng khuy cài lớn tỳ bà màu đen. Cũng là dựa theo phương thức lần trước Trần A Phúc dạy mà trang điểm mặt, nổi bật một đôi mắt cười, cong cong, bộ dáng rất đáng yêu.
"Đại tỷ, đã mang thai còn đến tham gia náo nhiệt, chớ để cho đụng trượt..." Là Trần Vũ Huy đến, cảm thấy có mấy lời không thể nói lung tung trước mặt mọi người, vội vàng ngậm miệng lại.
Trần A Phúc cũng thật lâu không thấy được nàng ta. Biết rõ nàng ta muốn nói "Trượt thai", lại nhịn xuống chưa nói.
Nàng ta mặc một thân bối tử hồng đào xòe thân, váy dài màu xanh nhạt.
Giang thị hôm nay không muốn mang Trần Vũ Huy đi Giao gia, cũng không nói cho nàng ta biết. Không biết làm sao nàng ta lại biết được, thời điểm ba mẹ con Giang thị đi tiền viện hội hợp cùng Trần Thế Anh, Trần Vũ Huy cũng chạy tới tiền viện.
Trần Thế Anh trông thấy khuê nữ này mặc đẹp lại trang điểm, trong mắt tràn đầy khẩn cầu, cũng không đành lòng lại đuổi nàng ta trở về. Dặn dò nàng ta không thể gây họa, kêu Giang thị dẫn nàng ta, trông kỹ.
Giang thị kỳ thật rất không đồng ý mang Trần Vũ Huy theo, cảm thấy kể từ sau khi Đường di nương chết, Trần Vũ Huy tựa như được cử chỉ điên rồ, không quá bình thường, không biết rõ nàng ta sẽ gây ra cái họa gì. Nhưng trượng phu lên tiếng, cũng đành phải mang nàng ta theo, lại đặc biệt phái một người bà tử trông chừng nàng ta.
Trần Vũ Huy vừa xuất hiện, Lý ma ma và Hạ Nguyệt liền đề phòng cao độ, không cho nàng ta dựa vào gần Trần A Phúc trong vòng ba thước.
Trần A Phúc vừa nhìn Trần Vũ Huy liền ngán ngẩm, liền cáo từ với Trần Vũ Tình, đi cùng đám người Giao đại nãi nãi.
Trần Vũ Tình cũng sợ Trần Vũ Huy phát rồ làm chuyện xấu, liên tục cầm lấy Trần Vũ Huy không cho nàng ta đuổi theo Trần A Phúc.
Ăn bữa cơm trưa, Sở Hàm Yên cùng Giao Linh San liền có chút buồn ngủ, Trần A Phúc cũng mệt mỏi, lại không thích xem cuộc vui, Giao đại nãi nãi liền kêu nha đầu dẫn các nàng cùng Tần phu nhân, Lưu phu nhân đi sân nhỏ của nàng ấy nghỉ ngơi. Mà Tần Hoa Lan muốn đi chèo thuyền, lại để cho nha đầu lĩnh nàng đi bên hồ chèo thuyền chơi. Giao đại nãi nãi phải hầu khách, không tự mình làm khách. ChieuNinh~^&*dien~dan~lequydon{}:D^d^l^q^d
Sở Hàm Yên cùng Giao Linh San đi trong phòng ngủ, mấy người lớn thì ở dưới hành lang uống trà nói chuyện phiếm.
Bây giờ là đầu thu, mặc dù dưới mặt trời vẫn nóng bức, nhưng ở địa phương râm mát cũng còn mát mẻ, gió nhẹ thổi qua, vô cùng thích ý.
Mấy người đều là gia quyến nhà võ tướng, tính cách sáng sủa, tuổi cũng tương đương, đặc biệt tán gẫu thích hợp, thỉnh thoảng truyền ra tiếng cười khanh khách. Mấy người còn ước hẹn, về sau Trần A Phúc hồi hương, các nàng cũng đi nông thôn vui đùa một chút.
Đang nói, chỉ nghe thấy bên ngoài có tiếng ồn ào, có người nha đầu cũng gấp gáp chạy vào, lặng lẽ nghị luận gì đó cùng nha đầu trong sân này, bộ dáng vài người đều rất bối rối.
Tần phu nhân hỏi: "Là đã xảy ra chuyện gì sao?"
Vị nha đầu kia nói: "Nghe nói có vị cô nương rơi xuống nước rồi."
Hết chương 369.