Hô!
Thanh niên gầy yếu hóa thành âm khí, đánh về hướng Mộ Dung Khuynh Thành.
- Trảm!
Cầm trong tay Phá Tà Kiếm, Diệp Trần tiến bước, một kiếm gọt hướng âm khí.
Xoẹt một tiếng, âm khí bị chém tan không ít, thanh niên gầy yếu lại lần nữa hiện ra thân thể, cùng đại chiến với Diệp Trần, không phân tâm đối phó Mộ Dung Khuynh Thành nữa.
Phá Tà Kiếm và Bảo Khí của đối phương đều là ngụy cực phẩm Bảo Khí, một ẩn chứa Phá tà lực lượng, một ẩn chứa Tà ác lực lượng, thủy hỏa bất dung, nhưng Diệp Trần bất đắc dĩ phát hiện ra mặc kệ hắn lột bỏ bao nhiêu âm khí của thanh niên gầy yếu, trong tầng ba mươi ba đều có âm khí bổ sung cho đối phương, khiến hắn tốn công vô ích.
- Ta xem ngươi có bao nhiêu âm khí bổ dưỡng.
Diệp Trần nheo mắt lại, Phá Tà Kiếm trong tay, vung vẩy đến mức tận cùng, Linh Tê Nhất Kiếm lập tức thi triển ra, vô số bóng kiếm bao phủ xuống đối phương.
Xuy xuy xuy xuy xuy xuy...
Luận kĩ xảo chiến đấu, thanh niên gầy yếu sao bì kịp được với Diệp Trần, trên người bị kiếm khí cắt rách tung tóe, vết kiếm trải rộng, hoàn toàn đang ở hạ phong.
- Tàn Nguyệt!
Một hơi chém ra mấy trăm kiếm, Diệp Trần giương cánh tay lên, một đạo kiếm khí hình trắng lưỡi liềm được chém ra, vượt qua người thanh niên gầy yếu.
Một kiếm này uy lực thật sự quá lớn, thanh niên gầy yếu một phân thành hai, âm khí giảm bớt đi non nửa, lực lượng suy yếu rất lớn.
Trừ Diệp Trần bên này, những người khác cũng dần chiếm cứ thượng phong, dù sao có Phá tà Bảo Khí nơi tay, trời sinh khắc chế tà vật, nếu không phải đối phương có âm khí bổ dưỡng, sớm đã bị đánh đến vô cùng suy yếu rồi.
- Toái!
Hàng Ma Xử trong tay Kim Vạn Song, khí phách vô cùng, một xử nổ nát nửa người phu nhân tráng kiện, đại lượng kim quang quét ngang tại chỗ.
- Thu!
Lão giả tang thương cầm trong tay Tử Kim Bát, đạo đạo Tử Kim hào quang kích xạ, đánh cho lão giả âm tà đối diện đến thiên sang bách khổng, thỉnh thoảng cũng có âm khí bị hút vào trong Tử Kim Bát, luyện hóa thành hư vô.
Mà Ngọc Xích của Đạt Nhĩ Hùng có công dụng hộ thân, dưới cận thân chiến đấu, trung niên nam tử cũng không phải đối thủ của hắn, bị Ngọc Xích lột bỏ một tầng lại một tầng âm khí.
Theo âm khí trong tháp ngày càng mỏng mạnh, cỗ quan tài ở giữa lặng yên không một tiếng động đột nhiên lay động một chút, vì tất cả mọi người đều đang đại chiến cho nên không chú ý đến điểm này.
Nắp quan tài rung một chút sau đó dần dần biên độ lay động càng lúc càng lớn...
Bảy người đại chiến chỗ này, lối vào, bọn người Sư Thiếu Bảo bị nắp quan tài ngăn trở đường đi, thi triển đủ loại thủ đoạn nhưng có có thể lay động nửa phần.
- Đáng giận!
Sư Thiếu Bảo hóa thành chân thân nổi giận gầm lên một tiếng, phun ra một đạo kim quang đánh lên nắp quan tài, trong tiếng ầm ầm, sáu người bị lực lượng nắm quan tài bắn ra chấn ngược ra ngoài, trở lại tầng ba mươi hai.
Ngoài Huyền Âm Tháp, chẳng biết lúc nào xuất hiện một hắc y lão giả, ánh mắt hắc y lão giả nhìn vào tầng ba mươi ba ở đỉnh cao nhất, thân thể đột nhiên tiêu tan.
Chỉ chốc lát sau công phu, hắn lại bị chấn trở về.
- Rõ ràng không cách nào xé rách hư không, tiến vào trong đó.
Trên mặt hắc y lão giả lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Cũng thế, cái tháp này càng kì dị, bảo vật lại càng trân quý.
Hắc y lão giả cười hắc hắc, cất bước đi vào tầng thứ nhất Huyền Âm tháp, dần dần chui vào trong bóng tối.
- Kính Hoa Phá Diệt!
Tầng ba mươi ba Huyền Âm Tháp, Diệp Trần đã lột bỏ âm khí của thanh niên gầy yếu chỉ còn lại một phần năm, một phần năm này vô luận thể nào cũng không thể lột bỏ được nữa, tốc độ khôi phục âm khí của đối phương, chỉ chậm hơn một chút so với tốc độ lột bỏ âm khí của hắn, mà Diệp Trần lại không có cách nào cứ bảo trì sát thương đối phương được, dù sao thực lực đối phương cũng có chút cường đại, lại có ngụy cực phẩm Tà ác Bảo Khí nơi tay, đối với Diệp Trần vẫn có lực uy hiếp nhất định, thấy khó có thể dùng thủ đoạn khác đánh chết đối phương, Diệp Trần thừa dịp lúc âm khí của thanh niên gầy yếu suy yếu nhất, thi triển ra kiếm chiêu Không Gian Áo Nghĩa -- Kính Hoa Phá Diệt.
Một kiếm chém ra, không gian nơi thanh niên gầy yếu vặn vẹo, cả ngươi như bị khảm nạm vào trong gương, dù biến hóa thành mông lung âm khí, tả xung hữu đột, cũng khó có thể chạy trốn ra ngoài, phanh một tiếng, ‘ tấm gương ’ bị nghiền nát, thanh niên gầy yếu bị không gian chi lực xoắn thành hư vô.
- Ân?
Diệp Trần tròng mắt hơi híp, trong tầm mắt, một đoàn bóng mờ mông lung đột nhiên xuất hiện, là thanh niên gầy yếu, thân thể của đối phương đã nhạt đến mức không thể nào nhìn thấy, nếu như không phải Diệp Trần ánh mắt nhạy cảm, rất khó phát giác được biến hóa này
Bóng mờ mông lung không ngừng vặn vẹo biến hình, tựa hồ muốn khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh, nhưng cuối cùng lại thất bại trong gang tấc, tan rả thành hư vô.
- Rốt cục cũng chết.
Cái gọi là âm khí bất diệt, thân thể bất diệt, nghe quả thực rất lợi hại, nhưng chỉ cần trong thời gian ngắn làm phai mờ âm khí của đối phương, làm cho đối phương không đủ lực lượng để hấp thu âm khí xung quanh thì có thể triệt để đánh chết. Đương nhiên, dưới tình huống thực lực không kém nhiều, phi thường khó, lại không thể để đối phương đánh trúng mục tiêu, một khi bị đánh trúng thì âm khí xâm thể, vậy thì toi đời. Diệp Trần có thể triệt để đánh chết thanh niên gầy yếu là vì có Phá Tà Kiếm và Kính Hoa Phá Diệt, thiếu bất luận một loại nào, hắn cũng khó có thể thành công.
Hô!
Thổ ra một ngụm trọc khí, con mắt Diệp Trần thoáng nhìn, chú ý tới thi thể Lâm Vũ Hiên cách đó không xa, cơ hồ vô ý thức, Diệp Trần thò tay khẽ hấp, hấp Trữ Vật Linh Giới của Lâm Vũ Hiên tới. Sau đó tiện tay ném vào trong Trữ Vật Linh Giới của mình..
Mộ Dung Khuynh Thành đi tới, nói:
- Âm khí này quả thật khó chơi, cũng không phải âm khí tầm thường, phảng phất có được tánh mạng của mình.
Diệp Trần nói:
- Nguyên khí có thể sinh ra tánh mạng, ví dụ như Phong Linh, Lôi linh, âm khí có lẽ cũng có thể đản sinh ra các loại Âm linh Tà Linh.
Một ít nơi âm khí hội tụ thì có thể đản sinh ra Tà Linh. Bất quá Tà Linh này thực lực cũng không cao, chỉ có thể quấy phá người bình thường và một ít võ giả cấp thấp, gặp được võ giả cao cấp liền thúc thủ vô sách. Mà một ít Cực Âm Chi Địa đản sinh ra Tà Linh cũng hết sức đáng sợ. Bốn người thanh niên gầy yếu, không phải người, không phải thi thể, nói không chừng là tánh mạng kết hợp với Tà Linh cũng nên.
Thanh niên gầy yếu hóa thành âm khí, đánh về hướng Mộ Dung Khuynh Thành.
- Trảm!
Cầm trong tay Phá Tà Kiếm, Diệp Trần tiến bước, một kiếm gọt hướng âm khí.
Xoẹt một tiếng, âm khí bị chém tan không ít, thanh niên gầy yếu lại lần nữa hiện ra thân thể, cùng đại chiến với Diệp Trần, không phân tâm đối phó Mộ Dung Khuynh Thành nữa.
Phá Tà Kiếm và Bảo Khí của đối phương đều là ngụy cực phẩm Bảo Khí, một ẩn chứa Phá tà lực lượng, một ẩn chứa Tà ác lực lượng, thủy hỏa bất dung, nhưng Diệp Trần bất đắc dĩ phát hiện ra mặc kệ hắn lột bỏ bao nhiêu âm khí của thanh niên gầy yếu, trong tầng ba mươi ba đều có âm khí bổ sung cho đối phương, khiến hắn tốn công vô ích.
- Ta xem ngươi có bao nhiêu âm khí bổ dưỡng.
Diệp Trần nheo mắt lại, Phá Tà Kiếm trong tay, vung vẩy đến mức tận cùng, Linh Tê Nhất Kiếm lập tức thi triển ra, vô số bóng kiếm bao phủ xuống đối phương.
Xuy xuy xuy xuy xuy xuy...
Luận kĩ xảo chiến đấu, thanh niên gầy yếu sao bì kịp được với Diệp Trần, trên người bị kiếm khí cắt rách tung tóe, vết kiếm trải rộng, hoàn toàn đang ở hạ phong.
- Tàn Nguyệt!
Một hơi chém ra mấy trăm kiếm, Diệp Trần giương cánh tay lên, một đạo kiếm khí hình trắng lưỡi liềm được chém ra, vượt qua người thanh niên gầy yếu.
Một kiếm này uy lực thật sự quá lớn, thanh niên gầy yếu một phân thành hai, âm khí giảm bớt đi non nửa, lực lượng suy yếu rất lớn.
Trừ Diệp Trần bên này, những người khác cũng dần chiếm cứ thượng phong, dù sao có Phá tà Bảo Khí nơi tay, trời sinh khắc chế tà vật, nếu không phải đối phương có âm khí bổ dưỡng, sớm đã bị đánh đến vô cùng suy yếu rồi.
- Toái!
Hàng Ma Xử trong tay Kim Vạn Song, khí phách vô cùng, một xử nổ nát nửa người phu nhân tráng kiện, đại lượng kim quang quét ngang tại chỗ.
- Thu!
Lão giả tang thương cầm trong tay Tử Kim Bát, đạo đạo Tử Kim hào quang kích xạ, đánh cho lão giả âm tà đối diện đến thiên sang bách khổng, thỉnh thoảng cũng có âm khí bị hút vào trong Tử Kim Bát, luyện hóa thành hư vô.
Mà Ngọc Xích của Đạt Nhĩ Hùng có công dụng hộ thân, dưới cận thân chiến đấu, trung niên nam tử cũng không phải đối thủ của hắn, bị Ngọc Xích lột bỏ một tầng lại một tầng âm khí.
Theo âm khí trong tháp ngày càng mỏng mạnh, cỗ quan tài ở giữa lặng yên không một tiếng động đột nhiên lay động một chút, vì tất cả mọi người đều đang đại chiến cho nên không chú ý đến điểm này.
Nắp quan tài rung một chút sau đó dần dần biên độ lay động càng lúc càng lớn...
Bảy người đại chiến chỗ này, lối vào, bọn người Sư Thiếu Bảo bị nắp quan tài ngăn trở đường đi, thi triển đủ loại thủ đoạn nhưng có có thể lay động nửa phần.
- Đáng giận!
Sư Thiếu Bảo hóa thành chân thân nổi giận gầm lên một tiếng, phun ra một đạo kim quang đánh lên nắp quan tài, trong tiếng ầm ầm, sáu người bị lực lượng nắm quan tài bắn ra chấn ngược ra ngoài, trở lại tầng ba mươi hai.
Ngoài Huyền Âm Tháp, chẳng biết lúc nào xuất hiện một hắc y lão giả, ánh mắt hắc y lão giả nhìn vào tầng ba mươi ba ở đỉnh cao nhất, thân thể đột nhiên tiêu tan.
Chỉ chốc lát sau công phu, hắn lại bị chấn trở về.
- Rõ ràng không cách nào xé rách hư không, tiến vào trong đó.
Trên mặt hắc y lão giả lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Cũng thế, cái tháp này càng kì dị, bảo vật lại càng trân quý.
Hắc y lão giả cười hắc hắc, cất bước đi vào tầng thứ nhất Huyền Âm tháp, dần dần chui vào trong bóng tối.
- Kính Hoa Phá Diệt!
Tầng ba mươi ba Huyền Âm Tháp, Diệp Trần đã lột bỏ âm khí của thanh niên gầy yếu chỉ còn lại một phần năm, một phần năm này vô luận thể nào cũng không thể lột bỏ được nữa, tốc độ khôi phục âm khí của đối phương, chỉ chậm hơn một chút so với tốc độ lột bỏ âm khí của hắn, mà Diệp Trần lại không có cách nào cứ bảo trì sát thương đối phương được, dù sao thực lực đối phương cũng có chút cường đại, lại có ngụy cực phẩm Tà ác Bảo Khí nơi tay, đối với Diệp Trần vẫn có lực uy hiếp nhất định, thấy khó có thể dùng thủ đoạn khác đánh chết đối phương, Diệp Trần thừa dịp lúc âm khí của thanh niên gầy yếu suy yếu nhất, thi triển ra kiếm chiêu Không Gian Áo Nghĩa -- Kính Hoa Phá Diệt.
Một kiếm chém ra, không gian nơi thanh niên gầy yếu vặn vẹo, cả ngươi như bị khảm nạm vào trong gương, dù biến hóa thành mông lung âm khí, tả xung hữu đột, cũng khó có thể chạy trốn ra ngoài, phanh một tiếng, ‘ tấm gương ’ bị nghiền nát, thanh niên gầy yếu bị không gian chi lực xoắn thành hư vô.
- Ân?
Diệp Trần tròng mắt hơi híp, trong tầm mắt, một đoàn bóng mờ mông lung đột nhiên xuất hiện, là thanh niên gầy yếu, thân thể của đối phương đã nhạt đến mức không thể nào nhìn thấy, nếu như không phải Diệp Trần ánh mắt nhạy cảm, rất khó phát giác được biến hóa này
Bóng mờ mông lung không ngừng vặn vẹo biến hình, tựa hồ muốn khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh, nhưng cuối cùng lại thất bại trong gang tấc, tan rả thành hư vô.
- Rốt cục cũng chết.
Cái gọi là âm khí bất diệt, thân thể bất diệt, nghe quả thực rất lợi hại, nhưng chỉ cần trong thời gian ngắn làm phai mờ âm khí của đối phương, làm cho đối phương không đủ lực lượng để hấp thu âm khí xung quanh thì có thể triệt để đánh chết. Đương nhiên, dưới tình huống thực lực không kém nhiều, phi thường khó, lại không thể để đối phương đánh trúng mục tiêu, một khi bị đánh trúng thì âm khí xâm thể, vậy thì toi đời. Diệp Trần có thể triệt để đánh chết thanh niên gầy yếu là vì có Phá Tà Kiếm và Kính Hoa Phá Diệt, thiếu bất luận một loại nào, hắn cũng khó có thể thành công.
Hô!
Thổ ra một ngụm trọc khí, con mắt Diệp Trần thoáng nhìn, chú ý tới thi thể Lâm Vũ Hiên cách đó không xa, cơ hồ vô ý thức, Diệp Trần thò tay khẽ hấp, hấp Trữ Vật Linh Giới của Lâm Vũ Hiên tới. Sau đó tiện tay ném vào trong Trữ Vật Linh Giới của mình..
Mộ Dung Khuynh Thành đi tới, nói:
- Âm khí này quả thật khó chơi, cũng không phải âm khí tầm thường, phảng phất có được tánh mạng của mình.
Diệp Trần nói:
- Nguyên khí có thể sinh ra tánh mạng, ví dụ như Phong Linh, Lôi linh, âm khí có lẽ cũng có thể đản sinh ra các loại Âm linh Tà Linh.
Một ít nơi âm khí hội tụ thì có thể đản sinh ra Tà Linh. Bất quá Tà Linh này thực lực cũng không cao, chỉ có thể quấy phá người bình thường và một ít võ giả cấp thấp, gặp được võ giả cao cấp liền thúc thủ vô sách. Mà một ít Cực Âm Chi Địa đản sinh ra Tà Linh cũng hết sức đáng sợ. Bốn người thanh niên gầy yếu, không phải người, không phải thi thể, nói không chừng là tánh mạng kết hợp với Tà Linh cũng nên.