- Quyền Phách Giang Hà!
Tay phải như trước chắp đằng sau lưng, tay trái Tư Không Thánh hóa quyền, cách không đánh ra một quyền, quyền kình cường đại trực tiếp dẫn đến không khí sóng gợn tràn ngập, giác như thủy triều.
Ba ba ba ba!
Kiếm khí bị phá, quyền kình dư chưa thế chưa tiêu, kích thẳng vào thân ảnh Lý Đạo Hiên, khiến hắn nặng nề va vào lam sắc quang mạc.
Quang mạc phồng lên, tựa hồ không chịu nổi lực đạo, muốn bạo khai.
- Đây là quyền kình cấp bậc gì vậy? Phong đài quang mạc cũng bị đánh vỡ.
Trên thính phòng vắng vẻ, im ắng, một lúc lâu sau có người run giọng nói.
- Quang mang phong đài có cường độ phòng thủ tương đương với hộ thể chân nguyên của cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ, không có khả năng bị đánh vỡ, nhưng quyền kình của Tư Không Thánh thực sự đáng sợ, cho dù là hộ thể chân nguyên bình thường nhất cũng tuyệt đối không phải võ giả Bão Nguyên Cảnh có thể lay động!
- Thiến niên cao thủ một đời này, khoảng cách giữa hắn và mọi người là nhiều lắm.
Sát biên giới luận võ đài là lam sắc quang mạc, tuy rằng cùng chân nguyên không có quan hệ gì, nhưng cường độ phòng ngự cũng không thua kém hộ thể chân nguyên bao nhiêu, nghìn năm qua, còn chưa nghe nói qua có người có thể chính diện đánh vỡ quang mạc. Ngay cả làm lay động quang mạc đều rất ít, mọi người tự nhiên không tin Tư Không Thánh có thể chân chính phá vỡ quang mạc, chỉ là nhìn tình huống lúc trước, quyền kình của Tư Không Thánh rõ ràng tiếp cận cực hạn của quang mạc.
- Thực sự quá mạnh mẽ, giở tay nhấc chân đều có uy lực như vậy, ai có thể ngăn hắn lại đây.
- Phỏng chừng Tư Không Thánh còn chưa phát huy ra toàn bộ thực lực, bằng không quang mạc vị tất chịu được?
Thiếu niên cao thủ đồng dạng hoảng sợ, chỉ có đệ tử Huyền Không Sơn vẻ mặt đầy tự hào, đại sư huynh một ngày còn bảo vệ thành công danh hiệu đệ nhất Tiềm Long Bảng, bọn họ cũng theo hưởng phúc, số mệnh vô cùng kia chỉ cần dính vào một chút, cũng đủ để bọn hắn đỡ phải phấn đấu một vài năm.
- Vô Thanh Nhất Kiếm!
Na Di Kiếm Bộ thi triển đến đỉnh, Lý Đạo Hiên kéo dài qua cự ly trên trăm mét, lăng không xuất hiện tại phía bên phải Tư Không Thánh, một kiếm vô thanh vô tức trảm ra. Bạn đang đọc truyện tại - https://trumtruyen.vn
Bên ngoài truyền đến thanh âm nhất thời bị chặt đứt che đậy, thiên địa vô thanh, chỉ còn lại một đạo kiếm quang nhiếp nhân tâm phách hướng phía Tư Không Thánh bắn xuyên qua.
- Vô Thanh sát chiêu đáng giá ta dùng tay phải.
Thân hình rung động, không thấy rõ Tư Không Thánh làm ra động tác gì, liền xoay người hướng chính diện Lý Đạo Hiên, tay phải của hắn từ phía sau vươn lên, cách không nắm chặt, không khí im ắng đột ngột căng thẳng, phảng phất thoát ly khỏi thiên địa, tự thành một thể.
Dưới lực lượng kinh khủng tốc độ kiếm quang nhanh chóng suy giảm, cuối cùng trở thành kiếm khí mắt thường có thể thấy được.
- Quyền Định Giang Sơn.
Y phục trên người không gió tự động Tư Không Thánh thuận thế đánh ra một quyền.
Tạp sát!
Kiếm quang cách Tư Không Thánh không tới nửa trượng, vỡ vụn thành trăm nghìn khối, văng khắp nơi nổ tung, chợt như ong vò vẽ, bắn ngược trở lại, quang điểm như mưa.
Lý Đạo Hiên liên tục chớp động, mỗi một lần dừng lại thời gian không vượt quá một cái nháy mắt, thế nhưng kiếm quang nghiền nát thực sự rất nhiều, trên vai, trên đùi, trên cánh tay đều bị quang điểm sát, tơ máu phun tung toé.
Tư Không Thánh chắp tay mà đứng:. Truyện Linh Dị
- Thực lực của ngươi tiến bộ rồi, sát chiêu Vô Thanh lại mạnh một chút.
Lý Đạo Hiên ngẩng đầu nói:
- Trong lớp thiếu niên thời nay, ngươi là kẻ mạnh nhất mà ta từng thấy, nghe nói kết thúc so đấu Tiềm Long Bảng lần này, ngươi muốn đi tới vực khác để lịch lãm.
- Không sai, tại Nam Trác Vực ta đã không còn áp lực để cảm thụ, chỉ có ly khai Nam Trác Vực, tiếp xúc với những đỉnh cấp thiên tài của các vực khác, ta mới có thể tu luyện nhanh hơn.
Tư Không Thánh sớm có dự định này, tốc độ tu luyện của hắn tuy rằng là đệ nhất Nam Trác Vực, không ai có thể so sánh, có thể tưởng tượng muốn tu luyện đến Sinh Tử Cảnh, như trước thập phần gian nan, phải biết rằng trong Chân Linh Đại Lục, có rất ít người tiến vào Sinh Tử Cảnh, độ khó có thể tưởng tượng được, thời gian trong hai năm tới hắn sẽ đi tới các vực khác.
Khí long mạch trên người đang bị long hình hư ảnh của Tư Không Thánh thôn phệ, Lý Đạo Hiên thu hồi trường kiếm, nói:
- Ta có trực giác, Tiềm Long Bảng khóa này sẽ không đơn giản kết thúc như vậy.
- Ta không có gì phải lo lắng cả.
Tư Không Thánh ngữ khí lạnh nhạt, không hề bận tâm, trong đó lại để lộ ra tự tin người thường khó có thể tưởng tượng.
Vòng thứ sáu mươi bẩy, trận thứ ba mươi lăm.
Nghiêm Xích Hỏa đấu với Lâm Vẫn.
- Thiên Vẫn Nhất Kích!
- Hỏa Long Trảm!
Hai người tu luyện chân khí có khác biệt rất nhỏ, nhưng đều là Hỏa hệ chân khí, Hỏa hệ chân khí trứ danh bá đạo cường hãn, nhất chiêu nhất thức mạnh mẽ vô song, hỏa diễm cuồn cuộn.
- Lưu Tinh Bộ, Đạp Lãng Sát!
Thân như lưu tinh, nhanh như thiểm điện, Lâm Vẫn thi triển ra Đạp Lãng Sát sát chiêu nổi danh cùng Ám Viêm Sát, hỏa lãng vô biên luyện ra.
- Viêm Trảm! Liệt Địa Trảm!
Nghiêm Xích Hỏa không lùi không tránh, một đao chém lên mũi thương, cắt nát trọng lực của mặt đất, thế chém nghiêng nghiêng đi tới, hỏa mang càng thêm kinh khủng.
Ầm ầm!
Thập nhất trọng Thiên Vẫn Đại Pháp của Lâm Vẫn vận chuyển đến cực hạn, quanh thân bố trí ra một mảnh Hỏa Nguyên Thuẫn, Hỏa Nguyên Thuẫn dày trầm trọng, đỡ một đao tất sát của Nghiêm Xích Hỏa.
- Quá coi thường ta rồi! Bại cho ta, Kim Diễm Trảm!
Liệt Địa Trảm là sát chiêu cực kỳ cường đại, thân đao hỏa diễm lượn lờ, màu sắc từ xích hồng sắc biến thành kim hồng sắc, để không khí quanh thân đều bị đốt thành hư vô, biến thành một mảnh thế giới chân không, trong vô thanh vô tức, kim sắc chói mắt đao mang hoành không chém tới. Dưới trạng thái chân không gia tốc đến cực hạn, hung mãnh trảm lên Hỏa Nguyên Thuẫn của Lâm Vẫn, nhanh như thiểm điện.
Đông một tiếng bạo nổ!
Lâm Vẫn không tự chủ được thân thể, mang theo hỏa lãng nóng cháy bay ngược lên, Hỏa Nguyên Thuẫn bên ngoài cơ thể bị phá sạch sẽ, một chút cũng không lưu lại.
- Ghê tởm, Huyết Viêm Phá!
Trên người vết thương chảy máu quá nhiều, Lâm Vẫn lăng không tiện tay phất một cái, đại lượng tiên huyết tụ lại lại, dưới hỏa diễm thiêu đốt, hóa thành một thanh huyết sắc thương tiêm, phá không lao tới, tốc độ cực nhanh.
- Thuấn Sát Kim Diễm Trảm!
Nghiêm Xích Hỏa không dám coi thường uy lực của Huyết Viêm Phá, dụng một bộ pháp kỳ dị rút lui, đồng thời trường đao trong tay ngay lập tức thi triển ra sát chiêu đánh lên huyết sắc thương tiêm.
Giữa không trung có kim hồng sắc hỏa diễm loa văn mọc lên, bốn phía phong đài quang mạc bành trướng mấy vòng, tựa như cái bụng tròn co rút bất định.
Tay phải như trước chắp đằng sau lưng, tay trái Tư Không Thánh hóa quyền, cách không đánh ra một quyền, quyền kình cường đại trực tiếp dẫn đến không khí sóng gợn tràn ngập, giác như thủy triều.
Ba ba ba ba!
Kiếm khí bị phá, quyền kình dư chưa thế chưa tiêu, kích thẳng vào thân ảnh Lý Đạo Hiên, khiến hắn nặng nề va vào lam sắc quang mạc.
Quang mạc phồng lên, tựa hồ không chịu nổi lực đạo, muốn bạo khai.
- Đây là quyền kình cấp bậc gì vậy? Phong đài quang mạc cũng bị đánh vỡ.
Trên thính phòng vắng vẻ, im ắng, một lúc lâu sau có người run giọng nói.
- Quang mang phong đài có cường độ phòng thủ tương đương với hộ thể chân nguyên của cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ, không có khả năng bị đánh vỡ, nhưng quyền kình của Tư Không Thánh thực sự đáng sợ, cho dù là hộ thể chân nguyên bình thường nhất cũng tuyệt đối không phải võ giả Bão Nguyên Cảnh có thể lay động!
- Thiến niên cao thủ một đời này, khoảng cách giữa hắn và mọi người là nhiều lắm.
Sát biên giới luận võ đài là lam sắc quang mạc, tuy rằng cùng chân nguyên không có quan hệ gì, nhưng cường độ phòng ngự cũng không thua kém hộ thể chân nguyên bao nhiêu, nghìn năm qua, còn chưa nghe nói qua có người có thể chính diện đánh vỡ quang mạc. Ngay cả làm lay động quang mạc đều rất ít, mọi người tự nhiên không tin Tư Không Thánh có thể chân chính phá vỡ quang mạc, chỉ là nhìn tình huống lúc trước, quyền kình của Tư Không Thánh rõ ràng tiếp cận cực hạn của quang mạc.
- Thực sự quá mạnh mẽ, giở tay nhấc chân đều có uy lực như vậy, ai có thể ngăn hắn lại đây.
- Phỏng chừng Tư Không Thánh còn chưa phát huy ra toàn bộ thực lực, bằng không quang mạc vị tất chịu được?
Thiếu niên cao thủ đồng dạng hoảng sợ, chỉ có đệ tử Huyền Không Sơn vẻ mặt đầy tự hào, đại sư huynh một ngày còn bảo vệ thành công danh hiệu đệ nhất Tiềm Long Bảng, bọn họ cũng theo hưởng phúc, số mệnh vô cùng kia chỉ cần dính vào một chút, cũng đủ để bọn hắn đỡ phải phấn đấu một vài năm.
- Vô Thanh Nhất Kiếm!
Na Di Kiếm Bộ thi triển đến đỉnh, Lý Đạo Hiên kéo dài qua cự ly trên trăm mét, lăng không xuất hiện tại phía bên phải Tư Không Thánh, một kiếm vô thanh vô tức trảm ra. Bạn đang đọc truyện tại - https://trumtruyen.vn
Bên ngoài truyền đến thanh âm nhất thời bị chặt đứt che đậy, thiên địa vô thanh, chỉ còn lại một đạo kiếm quang nhiếp nhân tâm phách hướng phía Tư Không Thánh bắn xuyên qua.
- Vô Thanh sát chiêu đáng giá ta dùng tay phải.
Thân hình rung động, không thấy rõ Tư Không Thánh làm ra động tác gì, liền xoay người hướng chính diện Lý Đạo Hiên, tay phải của hắn từ phía sau vươn lên, cách không nắm chặt, không khí im ắng đột ngột căng thẳng, phảng phất thoát ly khỏi thiên địa, tự thành một thể.
Dưới lực lượng kinh khủng tốc độ kiếm quang nhanh chóng suy giảm, cuối cùng trở thành kiếm khí mắt thường có thể thấy được.
- Quyền Định Giang Sơn.
Y phục trên người không gió tự động Tư Không Thánh thuận thế đánh ra một quyền.
Tạp sát!
Kiếm quang cách Tư Không Thánh không tới nửa trượng, vỡ vụn thành trăm nghìn khối, văng khắp nơi nổ tung, chợt như ong vò vẽ, bắn ngược trở lại, quang điểm như mưa.
Lý Đạo Hiên liên tục chớp động, mỗi một lần dừng lại thời gian không vượt quá một cái nháy mắt, thế nhưng kiếm quang nghiền nát thực sự rất nhiều, trên vai, trên đùi, trên cánh tay đều bị quang điểm sát, tơ máu phun tung toé.
Tư Không Thánh chắp tay mà đứng:. Truyện Linh Dị
- Thực lực của ngươi tiến bộ rồi, sát chiêu Vô Thanh lại mạnh một chút.
Lý Đạo Hiên ngẩng đầu nói:
- Trong lớp thiếu niên thời nay, ngươi là kẻ mạnh nhất mà ta từng thấy, nghe nói kết thúc so đấu Tiềm Long Bảng lần này, ngươi muốn đi tới vực khác để lịch lãm.
- Không sai, tại Nam Trác Vực ta đã không còn áp lực để cảm thụ, chỉ có ly khai Nam Trác Vực, tiếp xúc với những đỉnh cấp thiên tài của các vực khác, ta mới có thể tu luyện nhanh hơn.
Tư Không Thánh sớm có dự định này, tốc độ tu luyện của hắn tuy rằng là đệ nhất Nam Trác Vực, không ai có thể so sánh, có thể tưởng tượng muốn tu luyện đến Sinh Tử Cảnh, như trước thập phần gian nan, phải biết rằng trong Chân Linh Đại Lục, có rất ít người tiến vào Sinh Tử Cảnh, độ khó có thể tưởng tượng được, thời gian trong hai năm tới hắn sẽ đi tới các vực khác.
Khí long mạch trên người đang bị long hình hư ảnh của Tư Không Thánh thôn phệ, Lý Đạo Hiên thu hồi trường kiếm, nói:
- Ta có trực giác, Tiềm Long Bảng khóa này sẽ không đơn giản kết thúc như vậy.
- Ta không có gì phải lo lắng cả.
Tư Không Thánh ngữ khí lạnh nhạt, không hề bận tâm, trong đó lại để lộ ra tự tin người thường khó có thể tưởng tượng.
Vòng thứ sáu mươi bẩy, trận thứ ba mươi lăm.
Nghiêm Xích Hỏa đấu với Lâm Vẫn.
- Thiên Vẫn Nhất Kích!
- Hỏa Long Trảm!
Hai người tu luyện chân khí có khác biệt rất nhỏ, nhưng đều là Hỏa hệ chân khí, Hỏa hệ chân khí trứ danh bá đạo cường hãn, nhất chiêu nhất thức mạnh mẽ vô song, hỏa diễm cuồn cuộn.
- Lưu Tinh Bộ, Đạp Lãng Sát!
Thân như lưu tinh, nhanh như thiểm điện, Lâm Vẫn thi triển ra Đạp Lãng Sát sát chiêu nổi danh cùng Ám Viêm Sát, hỏa lãng vô biên luyện ra.
- Viêm Trảm! Liệt Địa Trảm!
Nghiêm Xích Hỏa không lùi không tránh, một đao chém lên mũi thương, cắt nát trọng lực của mặt đất, thế chém nghiêng nghiêng đi tới, hỏa mang càng thêm kinh khủng.
Ầm ầm!
Thập nhất trọng Thiên Vẫn Đại Pháp của Lâm Vẫn vận chuyển đến cực hạn, quanh thân bố trí ra một mảnh Hỏa Nguyên Thuẫn, Hỏa Nguyên Thuẫn dày trầm trọng, đỡ một đao tất sát của Nghiêm Xích Hỏa.
- Quá coi thường ta rồi! Bại cho ta, Kim Diễm Trảm!
Liệt Địa Trảm là sát chiêu cực kỳ cường đại, thân đao hỏa diễm lượn lờ, màu sắc từ xích hồng sắc biến thành kim hồng sắc, để không khí quanh thân đều bị đốt thành hư vô, biến thành một mảnh thế giới chân không, trong vô thanh vô tức, kim sắc chói mắt đao mang hoành không chém tới. Dưới trạng thái chân không gia tốc đến cực hạn, hung mãnh trảm lên Hỏa Nguyên Thuẫn của Lâm Vẫn, nhanh như thiểm điện.
Đông một tiếng bạo nổ!
Lâm Vẫn không tự chủ được thân thể, mang theo hỏa lãng nóng cháy bay ngược lên, Hỏa Nguyên Thuẫn bên ngoài cơ thể bị phá sạch sẽ, một chút cũng không lưu lại.
- Ghê tởm, Huyết Viêm Phá!
Trên người vết thương chảy máu quá nhiều, Lâm Vẫn lăng không tiện tay phất một cái, đại lượng tiên huyết tụ lại lại, dưới hỏa diễm thiêu đốt, hóa thành một thanh huyết sắc thương tiêm, phá không lao tới, tốc độ cực nhanh.
- Thuấn Sát Kim Diễm Trảm!
Nghiêm Xích Hỏa không dám coi thường uy lực của Huyết Viêm Phá, dụng một bộ pháp kỳ dị rút lui, đồng thời trường đao trong tay ngay lập tức thi triển ra sát chiêu đánh lên huyết sắc thương tiêm.
Giữa không trung có kim hồng sắc hỏa diễm loa văn mọc lên, bốn phía phong đài quang mạc bành trướng mấy vòng, tựa như cái bụng tròn co rút bất định.