Mục lục
Kiếm Đạo Độc Tôn - Diệp Trần (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Để mở ra Vô Ngã cảnh giới thì cần phải biết về cực hạn của mình, sau đó đột phá cực hạn đó, còn Diệp Trần thì thủy chung không kiểm nghiệm được cực hạn của mình là ở chỗ nào, vô luận là bị nghiền ép thế nào thì cũng còn có thể tiến thêm một bước nữa, hơn nữa, linh hồn lực của hắn quá mức cường đại nên mọi tế bào đều sinh động dị thường, chính điều này cũng là một nguyên nhân khiến cho việc mở ra Vô Ngã cảnh giới trở nên rất khó khăn, trước mắt không thể nào thành công được.

Bất quá giờ đây đã có Tiềm Long quyết, mọi thứ tựu sẽ không giống với trước đó nữa, bí pháp này có thể đem tiềm lực ẩn sâu trong người Diệp Trần kích phát ra hoàn toàn, điều này cũng tương tự với việc mở ra Vô Ngã cảnh giới vậy.

Nghĩ đến mình cần phải nhờ đến bí pháp mới có thể mở ra Vô Ngã cảnh giới, Diệp Trần không khỏi cười khổ một tiếng, hắn có thể dạy bảo Lam Tiên Nhi đi đến thành công trong việc tiến nhập vào Vô Ngã cảnh giới, nhưng lại không thể tưởng được chính bản thân mình là sư phụ của người ta mà lại cần phải dựa vào bí pháp thì mới làm được, không thể không nói, chuyện này thật là khôi hài.

"Tầng thứ tư đã có bí pháp như Tiềm Long quyết, như vậy tầng thứ năm, tầng thứ sáu, tầng thứ bảy sẽ có bí pháp kinh thiên động địa như thế nào chứ, người có thể học được những bí pháp kia không biết là cường đại đến mức nào đây."

Diệp Trần bỗng nhiên ý thức được, sau khi đạt đến Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên thì không chỉ có chênh lệch về trụ cột thực lực, còn có chênh lệch về kiến thức, đối với mỗi một bước tiến bộ thì dùng từ “Thiên Địa” để hình dung cũng không đủ.

Bỏ ra 150 vạn điểm cống hiến quân đội, Diệp Trần đổi lấy Tiềm Long quyết.

Ở tầng thứ ba, sáu người Vạn Tiễn Vương không chọn được cho mình một bí pháp hợp ý nào, nghĩ đến cũng đúng, dùng thân phận cùng ánh mắt của bọn hắn, những bí pháp tầm thường căn bản không là gì cả.

Ly khai Bí Pháp Tháp, bảy người trực tiếp trở về Vân Lai quân doanh.

Bất kể là tại cái quân doanh nào, binh sĩ chỉ có thể tá túc tại binh sĩ lâu, Bách Phu Trường ở Bách Phu Trường lâu, Tiểu Đô Thống thì có tiểu viện tử của mình, Đại Đô Thống thì có hẳn một khuôn viên với hoàn cảnh địa lý ưu việt.

Tuyển chọn một tòa khuôn viên chưa có chủ nhân, Diệp Trần vào đi vào ở.

Khoảng cách Tuyết Không Đế thống lĩnh đại quân tiến về phía trước Huyền Vũ phế tích chỉ còn hơn một tháng, hắn quyết định tại trong hơn một tháng này sẽ tu luyện Tiềm Long quyết tới tiểu thành cảnh giới.



...

Tiềm Long quyết có phương pháp tu luyện rất đặc biệt, có thể nói đây là lần đầu tiên Diệp Trần kiến thức đến.

Toàn bộ bí pháp có tất cả chín tư thế, nếu luyện được ba tư thế đầu tiên thì Tiềm Long quyết đã đạt đến tiểu thành, học được sáu tư thế, Tiềm Long quyết sẽ tiến vào trung thành cảnh giới, học được toàn bộ chín tư thế thì tức là Tiềm Long quyết đã đại thành.

Ba tư thế đầu tiên theo thứ tự là: Kim Kê Vấn, Phân Tán Thải Vân, Ngẫu Nhiên Hồi Đầu.

Cái gọi là Kim Kê Vấn, kỳ thật chính là động tác đứng thẳng bằng 1 chân, hai tay hợp thành chữ thập, hai mắt mở to vừa phải, giống như nhìn mà không nhìn vậy. Toàn bộ tâm cảnh phải thật thanh minh, không chút xao động khi bị ngoại giới quấy nhiễu.

Cái tư thế này nhìn như dễ dàng nhưng kì thực lại vô cùng uyên thâm, không hề giống như vẻ bề ngoài ngớ ngẩn của nó, thứ quan trọng thực sự mà nó mang lại chính là Thần Vận, không có Thần Vận thì dù bề ngoài có hào nhoáng thế nào thì bất quá cũng chỉ là một cái thân xác thối tha vô giá trị mà thôi.

Trong sân, Diệp Trần bảo trì cái tư thế này thật lâu mà không chút sứt mẻ.

Một ngày đi qua, hai ngày đi qua.

Ngày thứ ba, khi ánh sáng mặt trời bắt đầu ló dạng trên từng sinh mệnh tinh cầu. Nếu như hai ngày trước đó, Diệp Trần đối với ánh mặt trời buổi sáng sớm không có chút cảm giác gì, thì hôm nay, Diệp Trần bắt đầu đã có cảm ngộ, quang minh đại phóng, tựa hồ ánh mặt trời nơi ngoại giới không chỉ chiếu sáng khắp Kim Giáp Tinh mà còn chiếu sáng cả linh hồn của hắn, để cho hắn sinh ra một cảm ngộ hoàn toàn mới xuyên suốt từ trong ra ngoài, mọi suy nghĩ trở nên vô cùng rõ ràng và linh động.

"Thì ra là thế."

Tư thế của Diệp Trần bắt đầu thay đổi một cách vi diệu, sau một khắc, trên người của hắn tỏa ra tràn ngập kim sắc quang mang ôn hòa, một cỗ nhàn nhạt Thần Vận đã được phát tán ra, mang theo một loại hương vị thần kỳ nào đó.

Trong cơ thể của hắn lúc này, mỗi một tế bào đều không ngừng lay động, phóng thích ra từng cổ lực lượng ấm áp, đây chính là tiềm năng được cất giấu ở sâu thẩm trong cơ thể.

Tiềm năng là vô tận, nó giống như một cái đập chứa nước vậy, có thể liên tục không ngừng cung cấp động lực để khai phát tiềm lực ra ngoài, đây cũng không phải nói là đem nghiền ép sạch sẽ mọi tiềm lực, không có khả năng như vậy, cho dù có khả năng thì cũng không ai dám làm. Tác dụng của bí pháp Tiềm Long quyết chính là làm cho tiềm năng cơ thể hoàn toàn kích phát ra, nói một cách khác, “con đập chứa nước kia, bình thường chỉ có khả năng cung cấp động lực là một, nhưng sau khi được trải qua vận hành ở trạng thái cao nhất, nó sẽ đạt tới hai, thậm chí ba”.

Tâm linh không hề có chút tạp niệm nào, Diệp Trần cả người đắm chìm vào trong trạng thái huyền diệu.

Thoáng chốc, lại thêm hai ngày nữa đi qua.

Mọi vi diệu của tư thế đầu tiên Kim Kê Vấn, Diệp Trần đã triệt để nắm giữ, theo thời gian trôi qua, tốc độ khai phát tiềm năng càng lúc càng chậm đi, Diệp Trần biết rõ, đây chính là thời điểm chuyển sang luyện tập tư thế thứ hai rồi.



Tư thế thứ hai Phân Tán Thải Vân đồng dạng cũng rất kỳ quái, nó như cũ vẫn là đứng trên một chân, nhưng bất quá cả thân thể phải nghiêng về phía trước, hai mắt nhìn thẳng, hai tay đẩy ra phía trước, mặc dù cả tư thế tuy là bất động nhưng lại làm cho người luyện tập có cảm giác như toàn thân đang vận động, tựa hồ nhưng đang ở vào đường ranh giới giữa động và tĩnh vậy.

"Điểm trọng yếu của cái tư thế thứ nhất chính là có hình dáng chữ “hỏi”, còn điểm trọng yếu nhất của tư thế thứ hai hẳn là có hình dáng chữ “gẩy” a?"

Kim Kê Vấn, ý nghĩa chính là thăm dò tìm hiểu mọi đạo lý của ngoại giới, cho nên có hình dáng trọng yếu nhất chính là chữ “hỏi”.

Tư thế thứ hai theo lý giải của Diệp Trần, hẳn là chữ “gẩy”, cả tư thế cũng làm cho người luyện có một loại cảm giác như “xua tan mây mù để thấy được thanh thiên” vậy.

Năm ngày đi qua.

"Không đúng, động tác của ta không đúng, chẳng lẽ lý giải của ta đã sai rồi, hình dáng tối trọng yếu nhất không phải là chữ “gẩy” sao?"

Diệp Trần sinh ra hoài nghi.

Suốt năm ngày này, một điểm tiến bộ hắn cũng đều không có, ngược lại còn khiến cho khí huyết bản thân sôi trào, tâm trí không thể tĩnh lặng được.

"Không phải chữ “gẩy”, vậy hình dáng của nó là chữ gì chứ? Vân? hay Sương mù? "

Trong nháy mắt, lại thêm hai ngày nữa qua đi.

"Xem ra ta đã quá chủ quan rồi, Phân Tán Thải Vân có hình dáng quan trọng nhất chính là chữ “khai”, không thể tưởng được ta lại phạm sai lầm khi bài trừ nó."

Đúng vậy, Phân Tán Thải Vân có hình dáng tư thế quan trọng nhất chính là chữ “Khai”, “gẩy” là “nguyên nhân”, “khai” là “kết quả”, mây mù bị xua tan đi thì mới có thể chứng kiến được thanh thiên, như vậy mới có thể làm cho mình tiến vào đến một cảnh giới hoàn toàn mới.

Lần này, trên người Diệp Trần tràn ngập ra hào quang màu xanh nhạt, ánh sáng màu xanh nhạt vô cùng tinh khiết hệt như màu của bầu trời trong xanh vậy, làm cho lòng ngực của hắn trở nên khoáng đạt, ý chí chiến đấu sôi trào.

Trong cơ thể Diệp Trần lúc này, tốc độ lay động của các tế bào đã viễn siêu so với lúc luyện Kim Kê Vấn, từng đợt tiềm năng nối tiếp nhau bừng lên kết hợp cùng Chân Nguyên của Diệp Trần. Mặc dù đã có sự kết hợp của đại lượng tiềm năng Chân Nguyên, nhưng tổng sản lượng lại không gia tăng, ngược lại chất lượng lại sinh ra biến hóa vô cùng lớn, nói cách khác, trụ cột thực lực của Diệp Trần lại đồng loạt gia tăng.

Đến ngày thứ mười lăm thì tư thế thứ hai hoàn thành, Diệp Trần đã chính thức chuyển sang luyện thế thứ ba Ngẫu Nhiên Hồi Đầu.



Thực hiện tư thế thứ ba này còn khó hơn cả hai tư thế trước đó cộng lại, nó vẫn bảo trì tư thế của Phân Tán Thải Vân nhưng lại phải quay đầu sang chỗ khác, nhìn về phía sau lưng.

Sau lưng có cái gì mà nhìn chứ?

“Đột nhiên quay đầu”, vì cái gì mà phải quay đầu chứ?

Mãi suy nghĩ cho đến tận ngày thứ 30, Diệp Trần mới hiểu được ý nghĩa của nó.

Ngẫu Nhiên Hồi Đầu không phải là nhìn xem sau lưng có thứ gì đó, cũng không phải “thay đổi phương hướng”, mà là nói cho ngươi biết, cần phải quay đầu nhìn lại hai tư thế trước đó là Kim Kê Vấn cùng Phân Tán Thải Vân.

Một tư thế này mà có thể làm ra hai tư thế khác sao?

Cái này là không thể nào được, huống hồ Ngẫu Nhiên Hồi Đầu vốn cũng đã có tư thế cố định, không có khả năng tăng thêm tư thế của Kim Kê Vấn cùng Phân Tán Thải Vân được.

Tư thế thì không thể thêm, nhưng Thần Vận thì có thể đấy.

Thần Vận của Ngẫu Nhiên Hồi Đầu thực chất chính là do Thần Vận của Kim Kê Vấn và Phân Tán Thải Vân hợp nhất lại với nhau, chính vì vậy mà động tác này mới có tên gọi là Ngẫu Nhiên Hồi Đầu.

Bỏ ra thời gian suốt một tuần lễ, cuối cùng Diệp Trần đã có thể đem Thần Vận của Kim Kê Vấn cùng Phân Tán Thải Vân hợp làm một, trên người hắn lúc này tỏa ra tràn ngập hào quang màu xanh.

Tiềm Long quyết tiểu thành!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK