Trước đó người đeo mặt nạ còn nhìn thấy thân thể Diệp Trần đang run rẩy. Nhưng hiện tại thân thể Diệp Trần trầm tĩnh trở lại, trạng thái rất thong dong.
- Trục Lôi Vương, ngươi nói hắn có thể vượt qua tâm ma kiếp hay không?
Cầu Nhiêm Vương hỏi.
- Chỉ sợ đã vượt qua rồi!
Người đeo mặt nạ vô ý thức trả lời.
- Phong hỏa đại kiếp nạn chi ra là nội ngoại hai kiếp. Ngoại kiếp chỉ phối hợp với ngoại kiếm, bên ngoài sản sinh ra đau đớn khiến cho tâm ma càng thêm dễ dàng xâm lấn, cũng không biết tâm ma kiếp của hắn đạt đến trình độ nào.
Trong lòng ba người Cầu Nhiêm Vương đều tin tưởng ngoại kiếp đáng sợ như vậy thì tâm ma kiếp ít nhất cũng phải ở đẳng cấp cao nhất. Có rất nhiều khả năng xảy ra. Tâm ma kiếp người ngoài không biết được, cho nên hắn cũng không biết Diệp Trần gặp phải tâm ma như thế nào.
- Hô!
Thở ra một hơi tức trùng trùng điệp điệp. Diệp Trần mở hai mắt nhìn về phía bốn người đeo mặt nạ.
Cái nhìn này vô cùng bình thản. Không hề có sát khí, cũng không có cảm giác gì khác.
Nhưng chính cái nhìn này lại khiến cho bốn người co rút lại. Bọn hắn thậm chí không cách nào hô hấp được, giống như có một bàn tay vô hình bóp chặt trái tim hắn. Hung hăng nắm lấy, không có nó tiếp tục hoạt động.
Ánh mắt này đáng sợ đến mức nào.
- Ý chí áp bách!
Sắc mặt người đeo mặt nạ âm trần, chậm rãi nhổ ra từng chứ.
Vương giả Sinh Tử Cảnh chính thức năm giữ ý chí diệu dụng. Đồng dạng là ý chí võ đạo nhưng Vương giả Sinh Tử Cảnh và võ giả dưới Sinh Tử Cảnh lại hoàn toàn không giống nhau. Thức hai căn bản không cách nào lợi dụng võ đạo ý chí áp bách một cách hoàn mỹ được cả. Chỉ là phóng thích ra theo bản năng mà thôi. Mà Vương giả Sinh Tử Cảnh mới có thể khiến cho ý chí tập trung sản sinh ra cảm giác áp bạch đáng sợ.
Diệp Trần tuy còn chưa phải là Vương giả Sinh Tử Cảnh, nhưng hắn đã độ ra nội kiếp - tâm ma kiếp trong phong hỏa đại kiếp nạn. Trước khi bước vào cấp độ Sinh Tử Cảnh mà có thể đề cao trình độ ý chí, so với việc chiến lực cường đại vượt cấp còn đáng sợ hơn.
Tựa hồ, Diệp Trần muốn phán sinh tử cho đám người người đeo mặt nạ.
- Ánh mắt thật đáng sợ, có thể sánh với Vương giả ngũ tinh chiến lực.
Người đeo mặt nạ còn tốt một chút chứ bao người Cầu Nhiêm Vương cảm thấy co rút, thân thể xuất hiện hiện tượng cứng nhắc. Nếu như lúc này Diệp Trần chạy tới chém giết bọn họ, chỉ sợ rằng một bọn họ cũng không đỡ nổi một chiêu. Trên phương diện ý chí, ba người Cầu Nhiêm Vương so với Diệp Trần thật sự kém quá xa. Trong đám người bọn họ, ý chí của Cầu Nhiêm Vương có cao hơn một chút, nhưng cũng chỉ là ngũ giai trung kỳ. Ý chí của Hôi Điểu Vương cùng Thiết Tí Vương cũng chỉ là tứ giai đỉnh phong. Mà hủy diệt kiếm ý của Diệp Trần lại là lục giai, tương đương với thất giai kiếm ý bình thường. So với bọn hắn còn cao hơn hai ba giai. Đám người Cầu Nhiêm Vương làm sao có thể bình thản mà thừa nhận được ý chí áp bách bá đạo này cơ chứ.
- Trục Lôi Vương, tiểu tử này có chút tà môn!
Hôi Điểu Vương thực sự muốn chạy trốn rồi. Diệp Trần còn chưa chính thức bước vào Sinh Tử Cảnh mà đã có thể vận dụng ý chí đến mức đáng sợ như vậy. Nếu như bước vào Sinh Tử Cảnh, chỉ cần một cái liếc mắt của đối phương thôi, toàn thân hắn cũng phải tê liệt rồi.
- Đúng là có chút tà môn, nhưng hắn còn chưa có độ qua nguyên thần kiếp.
Nói thật, Cầu Nhiêm Vương cũng hiểu được ở đây có chút không ổn. Bất quá có Trục Lôi Vương ở chỗ này, hắn cảm thấy Diệp Trần sẽ không có hi vọng gì. Phải biết rằng Trục Lôi Vương có tam tinh chiến lực trung đẳng. Hơn nữa còn là tam tinh chiến lực trung đẳng đỉnh phong, cộng thêm ba người bọn họ nữa có thể miễn cưỡng cùng Vương giả tam tinh chiến lực cao đẳng đánh một trận.
- Cầu Nhiêm Vương nói đúng. Từ xưa đến nay, độ qua nguyên thần kiếp, linh hồn sẽ suy yếu trong một thời gian ngắn. Trong khoảng thời gian linh hồn của hắn suy yếu, bốn người chúng ta cùng tung ra tuyệt đại sát chiêu. Tất nhiên có thể đánh chết hắn là tốt nhất.
Thiết Tí Vương là Vương giả luyện thể, thân thể vô cùng tráng kiện. Tuy hắn bị Diệp Trần liếc nhìn một cái co vòi lại, thân thể cương cứng nhưng như vậy cũng không khiến cho hắn lui bước.
- Tốt! Nhiệm vụ lần này của chúng ta chính là đánh chết Diệp Trần. Nếu như không thể đánh chết Diệp Trần, chúng ta làm sao trở về giao nhiệm vụ. Nhìn tràng cảnh hắn độ kiếp, một khi đột phá lên Sinh Tử Cảnh, chiến lực chắc chắn không kém ta. Thậm chí còn có thể mạnh hơn. Đến lúc đó hắn còn nguy hiểm hơn cả Huyền Hậu.
Người đeo mặt nạ đen lạnh lùng nói.
Diệp Trần không biết được suy nghĩ của bốn người người đeo mặt nạ. Mà hắn cũng không thèm quan tâm. Thu hồi ánh mắt, Diệp Trần thầm nghĩ.
- Sinh Tử Cảnh! Đối với Sinh Tử ta đã có nhận thức nhất định, có thể tùy ý không chế ý chí. So với trước cường đại hơn mấy lần. Khó trách từ xưa đến nay Vương giả luyện thể tuy cường hoành nhưng so với Vương giả có ý chí cường đại vẫn yếu hơn một bậc.
Độ sinh tử kiếp, bản thân Diệp Trần tự nhiên có thể cảm ngộ được, các phương diện khác đều đề cao. Thời điểm bị tâm ma xâm lân, Diệp Trần cũng vì điểm này mà mới có thể đánh bại tâm ma.
- Nguyên thần kiếp tới rồi.
Một cỗ uy áp đáng sợ từ trong hắc động bộc phát ra ngoài. Diệp Trần ngẩng đầu lên nhìn.
Sinh tử kiếp có tất cả ba kiếp, không phân biệt được cao thấp. Bất quá dùng mức độ nguy hiểm mà nói thì nguyên thần kiếp là hung hiểm nhất. Chỉ cần hơi không cẩn thận thôi thì linh hồn sẽ bị trọng thương. Muốn khôi phục lại cần một đoạn thời gian rất dài. Đây cũng chính là điều mà rất nhiều người độ sinh tử kiếp, rõ ràng đã vượt qua nhưng linh hồn lại suy yếu vô cùng. Trạng thái tinh thần cũng rất kém.
Vù vù vù Vù vù vù!
Một cơn gió lốc thổi xuống, cơn gió lốc này không phải gió lốc tầm thường, dùng lỗ tai nghe không được, chỉ có linh hồn mới có thể nghe được. Đây là khúc dạo đầu của nguyên thần kiếp - linh hồn toàn phong.
Tốc độ linh hồn toàn phong cực nhanh, khó có thể phản ứng kịp. Linh hồn toàn phong thổi qua người Diệp Trần. Thần sắc của Diệp Trần vô cùng tự nhiên, một chút biểu hiện cũng không có.
- Lực phòng ngự linh hồn rất lợi hại!
Người đeo mặt nạ hừ lạnh một tiếng.
Lúc trước hắn gặp phải linh hồn toàn phong, ít nhất cũng phải nhíu mày, vậy mà Diệp Trần không có biểu hiện gì, phảng phất như gió quất vào mặt mà thôi.
- Linh hồn toàn phong qua đi, kế tiếp chính là linh hồn phong bạo. Để xem hắn có thể thản nhiên được không.
Ầm ầm!
Thanh thê của linh hồn phong bạo so với linh hồn toàn phong cường đại hơn rất nhiều. Thanh âm phong bạo ầm ầm, trực tiếp đánh vào sâu trong linh hồn của năm người. So sánh với linh hồn bạo phong của người khác lúc độ kiếp thì linh hồn phong bạo mà Diệp Trần gặp phải quả thật đáng sợ vô cùng.
Diệp Trần vốn không sợ linh hồn phong bạo, nhưng hắn chú ý tới biểu hiện của Hôi Điểu Vương, bỗng nhiên sinh ra chủ ý.
- Trục Lôi Vương, ngươi nói hắn có thể vượt qua tâm ma kiếp hay không?
Cầu Nhiêm Vương hỏi.
- Chỉ sợ đã vượt qua rồi!
Người đeo mặt nạ vô ý thức trả lời.
- Phong hỏa đại kiếp nạn chi ra là nội ngoại hai kiếp. Ngoại kiếp chỉ phối hợp với ngoại kiếm, bên ngoài sản sinh ra đau đớn khiến cho tâm ma càng thêm dễ dàng xâm lấn, cũng không biết tâm ma kiếp của hắn đạt đến trình độ nào.
Trong lòng ba người Cầu Nhiêm Vương đều tin tưởng ngoại kiếp đáng sợ như vậy thì tâm ma kiếp ít nhất cũng phải ở đẳng cấp cao nhất. Có rất nhiều khả năng xảy ra. Tâm ma kiếp người ngoài không biết được, cho nên hắn cũng không biết Diệp Trần gặp phải tâm ma như thế nào.
- Hô!
Thở ra một hơi tức trùng trùng điệp điệp. Diệp Trần mở hai mắt nhìn về phía bốn người đeo mặt nạ.
Cái nhìn này vô cùng bình thản. Không hề có sát khí, cũng không có cảm giác gì khác.
Nhưng chính cái nhìn này lại khiến cho bốn người co rút lại. Bọn hắn thậm chí không cách nào hô hấp được, giống như có một bàn tay vô hình bóp chặt trái tim hắn. Hung hăng nắm lấy, không có nó tiếp tục hoạt động.
Ánh mắt này đáng sợ đến mức nào.
- Ý chí áp bách!
Sắc mặt người đeo mặt nạ âm trần, chậm rãi nhổ ra từng chứ.
Vương giả Sinh Tử Cảnh chính thức năm giữ ý chí diệu dụng. Đồng dạng là ý chí võ đạo nhưng Vương giả Sinh Tử Cảnh và võ giả dưới Sinh Tử Cảnh lại hoàn toàn không giống nhau. Thức hai căn bản không cách nào lợi dụng võ đạo ý chí áp bách một cách hoàn mỹ được cả. Chỉ là phóng thích ra theo bản năng mà thôi. Mà Vương giả Sinh Tử Cảnh mới có thể khiến cho ý chí tập trung sản sinh ra cảm giác áp bạch đáng sợ.
Diệp Trần tuy còn chưa phải là Vương giả Sinh Tử Cảnh, nhưng hắn đã độ ra nội kiếp - tâm ma kiếp trong phong hỏa đại kiếp nạn. Trước khi bước vào cấp độ Sinh Tử Cảnh mà có thể đề cao trình độ ý chí, so với việc chiến lực cường đại vượt cấp còn đáng sợ hơn.
Tựa hồ, Diệp Trần muốn phán sinh tử cho đám người người đeo mặt nạ.
- Ánh mắt thật đáng sợ, có thể sánh với Vương giả ngũ tinh chiến lực.
Người đeo mặt nạ còn tốt một chút chứ bao người Cầu Nhiêm Vương cảm thấy co rút, thân thể xuất hiện hiện tượng cứng nhắc. Nếu như lúc này Diệp Trần chạy tới chém giết bọn họ, chỉ sợ rằng một bọn họ cũng không đỡ nổi một chiêu. Trên phương diện ý chí, ba người Cầu Nhiêm Vương so với Diệp Trần thật sự kém quá xa. Trong đám người bọn họ, ý chí của Cầu Nhiêm Vương có cao hơn một chút, nhưng cũng chỉ là ngũ giai trung kỳ. Ý chí của Hôi Điểu Vương cùng Thiết Tí Vương cũng chỉ là tứ giai đỉnh phong. Mà hủy diệt kiếm ý của Diệp Trần lại là lục giai, tương đương với thất giai kiếm ý bình thường. So với bọn hắn còn cao hơn hai ba giai. Đám người Cầu Nhiêm Vương làm sao có thể bình thản mà thừa nhận được ý chí áp bách bá đạo này cơ chứ.
- Trục Lôi Vương, tiểu tử này có chút tà môn!
Hôi Điểu Vương thực sự muốn chạy trốn rồi. Diệp Trần còn chưa chính thức bước vào Sinh Tử Cảnh mà đã có thể vận dụng ý chí đến mức đáng sợ như vậy. Nếu như bước vào Sinh Tử Cảnh, chỉ cần một cái liếc mắt của đối phương thôi, toàn thân hắn cũng phải tê liệt rồi.
- Đúng là có chút tà môn, nhưng hắn còn chưa có độ qua nguyên thần kiếp.
Nói thật, Cầu Nhiêm Vương cũng hiểu được ở đây có chút không ổn. Bất quá có Trục Lôi Vương ở chỗ này, hắn cảm thấy Diệp Trần sẽ không có hi vọng gì. Phải biết rằng Trục Lôi Vương có tam tinh chiến lực trung đẳng. Hơn nữa còn là tam tinh chiến lực trung đẳng đỉnh phong, cộng thêm ba người bọn họ nữa có thể miễn cưỡng cùng Vương giả tam tinh chiến lực cao đẳng đánh một trận.
- Cầu Nhiêm Vương nói đúng. Từ xưa đến nay, độ qua nguyên thần kiếp, linh hồn sẽ suy yếu trong một thời gian ngắn. Trong khoảng thời gian linh hồn của hắn suy yếu, bốn người chúng ta cùng tung ra tuyệt đại sát chiêu. Tất nhiên có thể đánh chết hắn là tốt nhất.
Thiết Tí Vương là Vương giả luyện thể, thân thể vô cùng tráng kiện. Tuy hắn bị Diệp Trần liếc nhìn một cái co vòi lại, thân thể cương cứng nhưng như vậy cũng không khiến cho hắn lui bước.
- Tốt! Nhiệm vụ lần này của chúng ta chính là đánh chết Diệp Trần. Nếu như không thể đánh chết Diệp Trần, chúng ta làm sao trở về giao nhiệm vụ. Nhìn tràng cảnh hắn độ kiếp, một khi đột phá lên Sinh Tử Cảnh, chiến lực chắc chắn không kém ta. Thậm chí còn có thể mạnh hơn. Đến lúc đó hắn còn nguy hiểm hơn cả Huyền Hậu.
Người đeo mặt nạ đen lạnh lùng nói.
Diệp Trần không biết được suy nghĩ của bốn người người đeo mặt nạ. Mà hắn cũng không thèm quan tâm. Thu hồi ánh mắt, Diệp Trần thầm nghĩ.
- Sinh Tử Cảnh! Đối với Sinh Tử ta đã có nhận thức nhất định, có thể tùy ý không chế ý chí. So với trước cường đại hơn mấy lần. Khó trách từ xưa đến nay Vương giả luyện thể tuy cường hoành nhưng so với Vương giả có ý chí cường đại vẫn yếu hơn một bậc.
Độ sinh tử kiếp, bản thân Diệp Trần tự nhiên có thể cảm ngộ được, các phương diện khác đều đề cao. Thời điểm bị tâm ma xâm lân, Diệp Trần cũng vì điểm này mà mới có thể đánh bại tâm ma.
- Nguyên thần kiếp tới rồi.
Một cỗ uy áp đáng sợ từ trong hắc động bộc phát ra ngoài. Diệp Trần ngẩng đầu lên nhìn.
Sinh tử kiếp có tất cả ba kiếp, không phân biệt được cao thấp. Bất quá dùng mức độ nguy hiểm mà nói thì nguyên thần kiếp là hung hiểm nhất. Chỉ cần hơi không cẩn thận thôi thì linh hồn sẽ bị trọng thương. Muốn khôi phục lại cần một đoạn thời gian rất dài. Đây cũng chính là điều mà rất nhiều người độ sinh tử kiếp, rõ ràng đã vượt qua nhưng linh hồn lại suy yếu vô cùng. Trạng thái tinh thần cũng rất kém.
Vù vù vù Vù vù vù!
Một cơn gió lốc thổi xuống, cơn gió lốc này không phải gió lốc tầm thường, dùng lỗ tai nghe không được, chỉ có linh hồn mới có thể nghe được. Đây là khúc dạo đầu của nguyên thần kiếp - linh hồn toàn phong.
Tốc độ linh hồn toàn phong cực nhanh, khó có thể phản ứng kịp. Linh hồn toàn phong thổi qua người Diệp Trần. Thần sắc của Diệp Trần vô cùng tự nhiên, một chút biểu hiện cũng không có.
- Lực phòng ngự linh hồn rất lợi hại!
Người đeo mặt nạ hừ lạnh một tiếng.
Lúc trước hắn gặp phải linh hồn toàn phong, ít nhất cũng phải nhíu mày, vậy mà Diệp Trần không có biểu hiện gì, phảng phất như gió quất vào mặt mà thôi.
- Linh hồn toàn phong qua đi, kế tiếp chính là linh hồn phong bạo. Để xem hắn có thể thản nhiên được không.
Ầm ầm!
Thanh thê của linh hồn phong bạo so với linh hồn toàn phong cường đại hơn rất nhiều. Thanh âm phong bạo ầm ầm, trực tiếp đánh vào sâu trong linh hồn của năm người. So sánh với linh hồn bạo phong của người khác lúc độ kiếp thì linh hồn phong bạo mà Diệp Trần gặp phải quả thật đáng sợ vô cùng.
Diệp Trần vốn không sợ linh hồn phong bạo, nhưng hắn chú ý tới biểu hiện của Hôi Điểu Vương, bỗng nhiên sinh ra chủ ý.