- Đại đệ tử Băng Tuyệt tông Băng Linh lên đài rồi, trên Tiềm Long bảng nàng xếp thứ bảy đó.
- Đối thủ của nàng cũng không yếu, là bài danh thứ hai ba.
- Không phải chứ? Một quyền liền đánh bại đối thủ rồi!
Gần võ đài tổ bốn đông đảo cao thủ trẻ tuổi trợn mắt há mồm, vị bài danh thứ hai ba cư nhiên đụng một quyền của Băng Linh liền bị bại, nhìn qua Băng Linh căn bản không thi triển toàn lực, về phần dùng bao nhiêu phần thực lực, chắc chỉ có nàng mới biết.
- Người có thể tranh đoạt vị trí trước năm quả nhiên không phải chúng ta có thể dự đoán, trước mười căn bản đã không đoán được rồi.
Cuối cùng, mọi người cho ra một kết luận, tuyển thủ có thực lực tranh vị trí trước năm đã vượt qua thực lực kẻ khác nhiều lắm, nếu gặp phải rất có khả năng bị miểu sát.
Mà một màn này Diệp Trần cũng chú ý tới, tuy rằng đối phương rất mạnh, nhưng đối thủ của hắn chỉ có một, là Tư Không Thánh, linh hồn lực cường đại khiến hắn có thể nhận biết đối thủ mạnh yếu, để sinh ra tính toán chuẩn xác.
- Trận thứ mười, Diệp Trần với Tiếu Hằng.
Rút cuộc cũng đến phiên Diệp Trần lên đài rồi.
Rất không khéo, đối thủ của hắn cũng là một vị tuyển thủ có tu vi Bão Nguyên hậu kỳ, bài danh thứ ba lăm, vũ khí là một thanh ngân sắc trường mâu, đầu mâu lóe lên hàn mang lạnh lẽo.
- Trận đầu đã xong.
Đối phương rõ ràng không để Diệp Trần vào trong mắt dưới chân đạp mạnh, thân ảnh lóe ra, phiêu hốt bất định, trường mâu trong tay đối phương như độc xà xuất động, mâu quang chợt lóe, hàn ý bức người.
Diệp Trần đứng bất động tại chỗ, ý cảnh cô phong tuyệt sát phóng ra, bao phủ tâm thần đối phương.
- Cái gì, đây là ảo thuật.
Trên võ đài không thể nào xuất hiện thiên sơn vạn thủy, đối phương tâm thần nhất loạn, mâu pháp mất đi chính xác, lực đạo hoàn toàn tan biến, sơ hở chồng chất.
Lững thững đi tới, Diệp Trần dùng tốc độ nhẹ nhàng đi tới trước người đối phương, một quyền đánh nát hộ thể chân khí của hắn.
Lưng đập vào quang mạc lam sắc, ánh mắt đối phương nhìn về phía Diệp Trần mang theo sợ hãi nhè nhẹ, thực sự mà nói, hắn không bao giờ muốn đối mặt với Diệp Trần nữa, loại cảm giác lực đánh không ra, xung quanh hỗn loạn quả thực khiến hắn phát điên, hắn tin rằng nếu tiếp tục đánh với Diệp Trần tinh thần của hắn sẽ giảm xuống mức trước nay chưa từng có.
- Đa tạ.
Không dám nhìn Diệp Trần, đối phương vội vã chui ra ngoài, rất sợ Diệp Trần lần thứ hai thi triển loại ý cảnh đáng sợ kia với mình.
Diệp Trần sờ cằm, nghĩ bản thân có chút quá phận, ý cảnh Cô Phong Tuyệt Sát tuy rằng dùng tốt, thế nhưng sẽ khiến trạng thái tâm lý đối thủ giảm xuống, gặp phải kẻ có tố chất kém, nói không chừng bị ảnh hưởng triệt để, thực lực mười thành cũng chỉ phát huy được một hai thành.
- Quên đi, không tới thời khắc quan trọng không nên dùng ý cảnh Cô Phong Tuyệt Sát, trước tiên dùng Toái Vân Ý cảnh được rồi, các trận chiến sau Diệp Trần không định thôi động kiếm ý, vì thế chỉ có thể lựa chọn hai chủng ý cảnh Cô Phong Tuyệt Sát và Thiên Toái Vân mà thôi.
- Xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ là hoa mắt?
Ý cảnh Cô Phong Tuyệt Sát chỉ có phạm vi ba trượng, rất nhiều người căn bản không rõ phát sinh chuyện gì, bao gồm cả Nguyên Hoành Ưng đang vẻ mặt âm trầm.
Chỉ có tài phán tổ ba lộ ra vẻ kinh ngạc, tinh thần lực của hắn cường đại ra sao, mọi biến hóa trên tràng đều không thoát khỏi tầm khống chế của hắn, ý cảnh Cô Phong Tuyệt Sát của Diệp Trần không có giấu được hắn, nói thật trong võ giả Bão Nguyên cảnh hắn rất ít thấy có người thôi động ý cảnh tới mức như vậy, cư nhiên có thể ảnh hưởng tới cảm quan của võ giả, thảo nào thí sinh kia vẻ mặt lại sợ hãi như vậy.
- Thú vị!!
Tài phán tổ ba cười, bỉ tái tiến hành mười trận rồi, cũng đủ nhận ra một số người nổi bật, vài vòng nữa hẳn là có thể thấy rõ năm sáu phần người nào có thực lực thăng cấp.
- Trận mười một, Tất Mặc chiến Cao Phong!
Giọng nói của tài phán cười vang lên, bên phía tổ ba đang yên ắng, chợt nổi lên âm thanh bàn luận ồn ào như thủy triều, liên miên không dứt.
- Tất Mặc xếp thứ mười chín trên Tiềm Long bảng, không ngờ nhanh như vậy đã lên đài.
- Tổ ba không có cao thủ gì, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, điểm tối đa thuộc về Tất Mặc rồi, không biết tuyển thủ Cao Phong kia có thể duy trì một hồi, bức ra một bộ phận thực lực của Tất Mặc không.
- Khó! Có thể duy trì ba chiêu đã không tồi rồi, Tất Mặc không phải cao thủ bình thường. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Dưới tiếng bàn tán của mọi người, Tất Mặc và Cao Phong lên đài.
Tất Mặc quần áo đen, đầu đội kim quan, một đôi lông mày như lợi kiếm, sắc bén vô cùng, vốn thanh niên có loại lông mi này hẳn là rất anh tuấn, nếu không cũng có khí chất anh khí bức người, đáng tiếc Tất Mặc xuất hiện đánh vỡ quy luật này, mặt hắn dài nhỏ, con mắt vừa nhỏ vừa dài, mũi vểnh, môi cực kỳ nhạt, khiến cho người đầu tiên gặp mặt đã có ấn tượng không tốt về hắn, như là nhìn thấy độc xà hay hồ ly vậy.
Đứng ở đối diện Tất Mặc là một người thanh niên khoảng chừng mười chín hai mươi, vóc người tầm thường, bên ngoài khoác một trường bào màu xám, tóc dài tùy ý xõa sau đầu, nhìn qua có chút phiêu dật, lại mang theo một tia không câu thức, đối với cường địch Tất Mặc này, mặt hắn không hề có bất luận tình cảm gì, vẫn rất lạnh tĩnh, lãnh tĩnh khiến người ta sợ hãi.
- Cao Phong này không hề đơn giản nha!. Ra chươ𝐧g 𝐧ha𝐧h 𝐧hấ𝙩 𝙩ại ~ TRuMT RUYEN.𝖵𝐧 ~
Diệp Trần không nhất trí với ý kiến mọi người, trong mắt hắn thần tình lãnh tĩnh trước mặt Tất Mặc đã là cao thủ rồi, ngoài ra, Diệp Trần từ trên người Cao Phong cảm nhận được một loại tâm tính cùng loại với mình, loại tâm tính này không bị quy tắc thông thường ràng buộc, theo đường lối bản thân, rất khó suy đoán, chiêu thức của hắn cũng có thể như tâm tính của hắn, như thiên mã hành không, khó tìm ra dấu vết.
Trên đài luận võ.
Hai người đứng cách nhau năm nghìn thước.
- Thế nào, ngươi không nhận thua hả?
Tất Mặc híp mắt nói.
Cao Phong lắc đầu:
- Ta đang suy nghĩ, cần mấy chiêu mới có thể đánh bại ngươi.
Những lời này nói ra không chỉ Tất Mặc biến sắc, mà ngay cả mọi người xung quanh cũng không hẹn mà trừng mắt há mồm, nghĩ Cao Phong kiêu ngạo, xuất khẩu cuồng ngôn, Tất Mặc là ai, là cảo thủ bài danh thứ mười chín trên Tiềm Long bảng, thuộc về những tồn tại đứng đầu, chỉ thua kém đám Tư Không Thánh mà thôi, nếu như không phải có lắm yêu nghiệt xuất hiện như vậy, hắn tự nhiên có thể tranh vị trí trước mười, mặc dù không, ai cũng không dám bảo chứng hiện tại hắn có thực lực tranh đoạt vị trí trước mười hay không.
- Đối thủ của nàng cũng không yếu, là bài danh thứ hai ba.
- Không phải chứ? Một quyền liền đánh bại đối thủ rồi!
Gần võ đài tổ bốn đông đảo cao thủ trẻ tuổi trợn mắt há mồm, vị bài danh thứ hai ba cư nhiên đụng một quyền của Băng Linh liền bị bại, nhìn qua Băng Linh căn bản không thi triển toàn lực, về phần dùng bao nhiêu phần thực lực, chắc chỉ có nàng mới biết.
- Người có thể tranh đoạt vị trí trước năm quả nhiên không phải chúng ta có thể dự đoán, trước mười căn bản đã không đoán được rồi.
Cuối cùng, mọi người cho ra một kết luận, tuyển thủ có thực lực tranh vị trí trước năm đã vượt qua thực lực kẻ khác nhiều lắm, nếu gặp phải rất có khả năng bị miểu sát.
Mà một màn này Diệp Trần cũng chú ý tới, tuy rằng đối phương rất mạnh, nhưng đối thủ của hắn chỉ có một, là Tư Không Thánh, linh hồn lực cường đại khiến hắn có thể nhận biết đối thủ mạnh yếu, để sinh ra tính toán chuẩn xác.
- Trận thứ mười, Diệp Trần với Tiếu Hằng.
Rút cuộc cũng đến phiên Diệp Trần lên đài rồi.
Rất không khéo, đối thủ của hắn cũng là một vị tuyển thủ có tu vi Bão Nguyên hậu kỳ, bài danh thứ ba lăm, vũ khí là một thanh ngân sắc trường mâu, đầu mâu lóe lên hàn mang lạnh lẽo.
- Trận đầu đã xong.
Đối phương rõ ràng không để Diệp Trần vào trong mắt dưới chân đạp mạnh, thân ảnh lóe ra, phiêu hốt bất định, trường mâu trong tay đối phương như độc xà xuất động, mâu quang chợt lóe, hàn ý bức người.
Diệp Trần đứng bất động tại chỗ, ý cảnh cô phong tuyệt sát phóng ra, bao phủ tâm thần đối phương.
- Cái gì, đây là ảo thuật.
Trên võ đài không thể nào xuất hiện thiên sơn vạn thủy, đối phương tâm thần nhất loạn, mâu pháp mất đi chính xác, lực đạo hoàn toàn tan biến, sơ hở chồng chất.
Lững thững đi tới, Diệp Trần dùng tốc độ nhẹ nhàng đi tới trước người đối phương, một quyền đánh nát hộ thể chân khí của hắn.
Lưng đập vào quang mạc lam sắc, ánh mắt đối phương nhìn về phía Diệp Trần mang theo sợ hãi nhè nhẹ, thực sự mà nói, hắn không bao giờ muốn đối mặt với Diệp Trần nữa, loại cảm giác lực đánh không ra, xung quanh hỗn loạn quả thực khiến hắn phát điên, hắn tin rằng nếu tiếp tục đánh với Diệp Trần tinh thần của hắn sẽ giảm xuống mức trước nay chưa từng có.
- Đa tạ.
Không dám nhìn Diệp Trần, đối phương vội vã chui ra ngoài, rất sợ Diệp Trần lần thứ hai thi triển loại ý cảnh đáng sợ kia với mình.
Diệp Trần sờ cằm, nghĩ bản thân có chút quá phận, ý cảnh Cô Phong Tuyệt Sát tuy rằng dùng tốt, thế nhưng sẽ khiến trạng thái tâm lý đối thủ giảm xuống, gặp phải kẻ có tố chất kém, nói không chừng bị ảnh hưởng triệt để, thực lực mười thành cũng chỉ phát huy được một hai thành.
- Quên đi, không tới thời khắc quan trọng không nên dùng ý cảnh Cô Phong Tuyệt Sát, trước tiên dùng Toái Vân Ý cảnh được rồi, các trận chiến sau Diệp Trần không định thôi động kiếm ý, vì thế chỉ có thể lựa chọn hai chủng ý cảnh Cô Phong Tuyệt Sát và Thiên Toái Vân mà thôi.
- Xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ là hoa mắt?
Ý cảnh Cô Phong Tuyệt Sát chỉ có phạm vi ba trượng, rất nhiều người căn bản không rõ phát sinh chuyện gì, bao gồm cả Nguyên Hoành Ưng đang vẻ mặt âm trầm.
Chỉ có tài phán tổ ba lộ ra vẻ kinh ngạc, tinh thần lực của hắn cường đại ra sao, mọi biến hóa trên tràng đều không thoát khỏi tầm khống chế của hắn, ý cảnh Cô Phong Tuyệt Sát của Diệp Trần không có giấu được hắn, nói thật trong võ giả Bão Nguyên cảnh hắn rất ít thấy có người thôi động ý cảnh tới mức như vậy, cư nhiên có thể ảnh hưởng tới cảm quan của võ giả, thảo nào thí sinh kia vẻ mặt lại sợ hãi như vậy.
- Thú vị!!
Tài phán tổ ba cười, bỉ tái tiến hành mười trận rồi, cũng đủ nhận ra một số người nổi bật, vài vòng nữa hẳn là có thể thấy rõ năm sáu phần người nào có thực lực thăng cấp.
- Trận mười một, Tất Mặc chiến Cao Phong!
Giọng nói của tài phán cười vang lên, bên phía tổ ba đang yên ắng, chợt nổi lên âm thanh bàn luận ồn ào như thủy triều, liên miên không dứt.
- Tất Mặc xếp thứ mười chín trên Tiềm Long bảng, không ngờ nhanh như vậy đã lên đài.
- Tổ ba không có cao thủ gì, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, điểm tối đa thuộc về Tất Mặc rồi, không biết tuyển thủ Cao Phong kia có thể duy trì một hồi, bức ra một bộ phận thực lực của Tất Mặc không.
- Khó! Có thể duy trì ba chiêu đã không tồi rồi, Tất Mặc không phải cao thủ bình thường. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Dưới tiếng bàn tán của mọi người, Tất Mặc và Cao Phong lên đài.
Tất Mặc quần áo đen, đầu đội kim quan, một đôi lông mày như lợi kiếm, sắc bén vô cùng, vốn thanh niên có loại lông mi này hẳn là rất anh tuấn, nếu không cũng có khí chất anh khí bức người, đáng tiếc Tất Mặc xuất hiện đánh vỡ quy luật này, mặt hắn dài nhỏ, con mắt vừa nhỏ vừa dài, mũi vểnh, môi cực kỳ nhạt, khiến cho người đầu tiên gặp mặt đã có ấn tượng không tốt về hắn, như là nhìn thấy độc xà hay hồ ly vậy.
Đứng ở đối diện Tất Mặc là một người thanh niên khoảng chừng mười chín hai mươi, vóc người tầm thường, bên ngoài khoác một trường bào màu xám, tóc dài tùy ý xõa sau đầu, nhìn qua có chút phiêu dật, lại mang theo một tia không câu thức, đối với cường địch Tất Mặc này, mặt hắn không hề có bất luận tình cảm gì, vẫn rất lạnh tĩnh, lãnh tĩnh khiến người ta sợ hãi.
- Cao Phong này không hề đơn giản nha!. Ra chươ𝐧g 𝐧ha𝐧h 𝐧hấ𝙩 𝙩ại ~ TRuMT RUYEN.𝖵𝐧 ~
Diệp Trần không nhất trí với ý kiến mọi người, trong mắt hắn thần tình lãnh tĩnh trước mặt Tất Mặc đã là cao thủ rồi, ngoài ra, Diệp Trần từ trên người Cao Phong cảm nhận được một loại tâm tính cùng loại với mình, loại tâm tính này không bị quy tắc thông thường ràng buộc, theo đường lối bản thân, rất khó suy đoán, chiêu thức của hắn cũng có thể như tâm tính của hắn, như thiên mã hành không, khó tìm ra dấu vết.
Trên đài luận võ.
Hai người đứng cách nhau năm nghìn thước.
- Thế nào, ngươi không nhận thua hả?
Tất Mặc híp mắt nói.
Cao Phong lắc đầu:
- Ta đang suy nghĩ, cần mấy chiêu mới có thể đánh bại ngươi.
Những lời này nói ra không chỉ Tất Mặc biến sắc, mà ngay cả mọi người xung quanh cũng không hẹn mà trừng mắt há mồm, nghĩ Cao Phong kiêu ngạo, xuất khẩu cuồng ngôn, Tất Mặc là ai, là cảo thủ bài danh thứ mười chín trên Tiềm Long bảng, thuộc về những tồn tại đứng đầu, chỉ thua kém đám Tư Không Thánh mà thôi, nếu như không phải có lắm yêu nghiệt xuất hiện như vậy, hắn tự nhiên có thể tranh vị trí trước mười, mặc dù không, ai cũng không dám bảo chứng hiện tại hắn có thực lực tranh đoạt vị trí trước mười hay không.