Mục lục
Kiếm Đạo Độc Tôn - Diệp Trần (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Sao có khả năng?

Thạch Thanh chấn động, Thanh Vân Cửu Liên Kích là chiêu thức mạnh dần, nếu như vài kích sau bị phá, hắn còn có thể lý giải, dù sao Thanh Vân Cửu Liên Kích khó nắm biên độ trong tay, càng về sau càng khó điều chỉnh, nói không chừng có sơ hở, nhưng vài chiêu phía trước căn bản không thể có khe hở.

Diệp Trần nói:

- Thanh Vân Cửu Liên kích ta đã nhìn qua một lần, là chiêu liền hoàn cực mạnh, nhất là côn ra rất nhanh, nhưng kích đầu tới kích thứ hai lại chậm một khoảng, chỉ cần tốc độ kiếm nhanh là có thể tìm được chỗ quan trọng, ngươi cần chú ý không phải ở chỗ nhanh là mà làm thế nào để điều khiển tốc độ cho đồng đều, làm cho người khác không tìm được quy luật.

- Đa tạ đã chỉ giáo!.

Cố Thành ngẫm nghĩ một chút, như lời Diệp Trần nói, Thanh Vân Cửu Liên Kích mỗi côn đều rất nhanh nhưng thời khắc chuyển thức lại chậm, người khác không có khả năng mở trừng mắt chờ hắn thi triển chín kích, nếu muốn phát triển từ phương diện nhanh, nhược điểm vẫn tồn tại như trước, chỉ là giảm đi nhiều, dù sao nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, người công kích có tốc độ nhanh cũng gặp kẻ nhanh hơn, cho nên muốn bù đắp nhược điểm này chỉ có thể làm cho đối thủ không nắm được quy luật, không thể phát triển theo hướng công kích nhanh.

Nghĩ tới đây, Thạch Thanh không khỏi bội phục Diệp Trần, Thanh Vân Cửu Liên kích vài thức trước nói tương đối là đã rất nhanh rồi, cũng chỉ có đối phương mới tìm ra khoảng cách chuyển thức, dùng một kiếm trúng đích phá giải.

- Ta chịu thua!

Không cần so nữa, Thạch Thanh đã có rất nhiều thể ngộ.

Vù!

Hư ảnh hình rồng bên người Diệp Trần lao tới.

Khi trở về, hư ảnh hình rồng dài bốn trượng ba đã trực tiếp lớn tới năm trượng bảy, hơn cả Thác Bạt Khổ và Mộ Dung Khuynh Thành.

- Ồ, khí long mạch có công hiệu bổ dưỡng tinh khí thần!

Hư ảnh hình rồng chỉ có độ dài bốn trượng ba thì chỉ ích lợi với trạng thái không dễ bị các mặt trái tâm tình quấy rối một hiệu quả đặc thù, nhưng sau khi lớn tới năm trượng bảy thì tinh khí thần Diệp trần tổn hao đều được bù đắp.

Tinh khí thần là một thứ trọng yếu trong cơ thể, làm chuyện gì cũng đều tiêu hao, như cử động một chút cũng tiêu hao một điểm, nói một câu cũng tiêu hao một chút, chỉ là tiêu hao này nhỏ bé, hoàn toàn có thể không kể, nhưng không thể bàn cãi chính là tinh khí thần mỗi thời khắc đều tiêu hao, cần phải nghỉ ngơi chậm rãi mới hồi phục, bằng không sẽ dần tích tiểu thành đại ảnh hưởng tới thời khắc mấu chốt, tiến hành tám trận chiến, Diệp Trần đã tiêu hao một tia tinh khí thần, hiện tại tất cả đều được bù đắp, trở lại trạng thái viên mãn.

Suy một ra ba, Diệp Trần nghĩ tới phương diện tu luyện.

Võ giả tu luyện cần tiêu hao đại lượng tinh khí thần, từ khi có bổ linh đan, bổ khí đan cùng với bổ thần đan, tốc độ tu luyện tăng lên nhiều, nếu không cho dù thiên tài yêu nghiệt cũng không có khả năng khiến hắn một năm đạt tới tu vi Bão Nguyên cảnh hậu kỳ, đây là ba loại đan dược không phải một loại.

Hiện tại có khí long mạch bù đắp tinh thần khí, lại phối hợp với tinh khí thần tam đan, tốc độ tu luyện của hắn có thể nâng cao lên một bước.

- Thảo nào, đám cao thủ hàng đầu trên Tiềm Long Bảng lại có tốc độ tu luyện nhanh hơn người thường như vậy, trong đó hẳn là có nguyên nhân của khí long mạch.

Diệp Trần thầm nghĩ trong lòng.

- Trận mười, Cốc Du Vân chiến Kiền Vân!

Cốc Du Vân là đệ tử của Huyền Không sơn, cũng như Kiền Vân chưa bài danh trên Tiềm Long Bảng, là một tân tú mới xuất hiện tuổi chừng mười chín, vóc dáng nàng xinh xắn vô cùng thanh tú, dường như một cô gái yếu đuổi không hề nhìn ra chút huyết mạch vương giả nào trên người nàng.

So với Cốc Du Vân, Kiền Vân có vẻ uy khí lăng nhân, khí phách bộc lộ, mí mắt mở ra, tinh quang bắn ra bốn phía, hai người đứng đối diện nhau.

- Hừ, chẳng quản ngươi có cái gì huyết mạch Thạch Vương, ta sẽ đánh bại ngươi.

Kiền Vân tự nhiên biết Cốc Du Vân đoạt đi thân phận tuyển thủ hạt giống của hắn, dự định dùng thực lực đánh bại đổi phương, khiến mọi người biết, hắn mới đủ tư cách xếp vào tuyển thủ hạt giống.

- Xin chỉ giáo.

Cốc Du Vân hai tay ôm quyền. Kiền Vân không nhịn được nói:

- Chỉ giáo thì không hẳn, hai người phải có một người bại, xem chiêu!

Khẽ quát một tiếng, thân hình Kiền Vân lao tới, vượt qua cự ly mấy chục thước xuất hiện trên đầu Cốc Du Vân, một chưởng lăng không đánh xuống.

Một chưởng này thế như sấm sét, dường như khiến mây mù nổi khắp trời, chính là tuyệt học đỉnh giai của Lạc Hà Môn Tử Hà Bôn Lôi chưởng.

- Khai!

Cốc Du Vân không kinh hãi, huy quyền nghênh tiếp.

Ầm một tiếng, hai người bay ngược ra.

- Vân Tung Mị Ảnh!

Một chưởng không ăn thua, Kiền Vân thi triển ra khinh công Vân Tung Mị Ảnh, chỉ thấy thân hình hắn nhoáng lên ngay lập tức biến mất, lần thứ hai xuất hiện thì đã ở bên cạnh Cốc Du Vân... sau đó thân hình như quỷ mị, như hư vân, quay tròn quanh nàng không ngừng nghỉ, tung tích khó nắm bắt.

Bụp bụp.......

Bất ngờ khó phòng bị, Cốc Du Vân trúng liên tiếp sáu chưởng, chân khí hộ thể thiếu chút nữa bị nghiền nát, khí huyết sôi trào, mắt thấy như sắp thua trên tay Kiền Vân.

- Thạch Vương Hộ Thể Quyền!

Thời khắc mấu chốt, Cốc Du Vân ổn định khí huyết, trọng tâm đè thấp, chân khí toàn thân cuồn cuộn theo thế quyền đánh ra ngoài.

Một quyền xuất ra, hộ thể chân khí dày lên, tới quyền thứ ba hộ thể chân khí đã dày lên ba phần, có thể chống lại công kích của Kiền Vân, hơn nữa còn dùng quyền kình chấn hắn lung lăng suýt đổ.

- Là võ công độc môn của Thạch Vương - Thạch Vương Hộ Thể Quyền, quyền này khác với các quyền khác, trọng điểm phòng ngự, lực sát thương hơi yếu.

- Có chiêu này, Kiền Vân muốn tốc chiến tốc thắng là không có khả năng.

- Hiện tại xem ai có thể kéo dài là kẻ mạnh.

Kiền Vân còn chưa thấy qua quyền pháp cổ quái như vậy, không ngờ gia tăng cường độ hộ thể chân khí, còn đánh cho lực đạo của hắn yếu đi vài phần.

- Vậy xem Thạch Vương Hộ Thể Quyền của ngươi lợi hại hay là Tử Hà Bôn Lôi Chưởng của ta mạnh!

Bỏ đi khinh công, Kiền Vân mở rộng hai tay, một chưởng tiếp một chưởng bổ về phía Cốc Du Vân.

Bang bang!

Trong chớp mắt, hai người giao thủ hơn mười hiệp, khắp trời đều là chưởng ảnh cùng quyền ảnh.

- Cuồng Lôi Tứ Thức!

Chiến đấu tới lúc quan trọng, Kiền Vân hét lớn một tiếng, hai tay đồng thời bổ ra.

Nhất thời trong hư không sấm sét điện quang nảy ra, hồ quang bốn phía, so với sấm sét trên trời cũng chẳng thua kém mảy may, trong đó ẩn chứa lôi ý cảnh cường đại.

Tầng tầng hộ thể chân khí bên ngoài thân thể Cốc Du Vân dần bong ra, cấp tốc nhạt mà, dưới chân rút lui bốn bước, trên luận võ đài đọng lại bốn vết chân sâu.

- Lạc Hà ngũ thức!

Kiền Vần thắng thế không buông tha người, Cuồng Lôi Tứ Thức chưa xong, liền thi triển ra chiêu sau trong Tử Hà Bôn Lôi chưởng, Lạc Hà Ngũ Thức.

So với Cuồng Lôi Tứ Thức, Lạc Hà Ngũ Thức có tốc độ công kích nhanh hơn, tác dụng kéo dài, áp chế Cốc Du Vân liên tục không cho chút thở dốc, chỉ có thể bị động rút lui, hộ thể chân khí bên ngoài cho dù có Thạch Vương Quyền tăng phúc cũng đã suy giảm nhiều, trên cơ bản không còn hình dạng, bất cứ lúc nào cũng có khả năng tan vỡ, trong mắt mọi người, Cốc Du Vân trên cơ bản là phải thua.

Chỉ có Diệp Trần cùng một vài người nhìn ra có điểm khác lạ, Cốc Du Vân mỗi lần lùi về sau trong cơ thể tích lũy ra một cỗ lực lượng, cỗ lực lượng này hàm súc nhưng không phát, càng ngày càng mạnh, càng ngày càng lắng đọng, tới cuối cùng đã có dấu hiệu đột phá ràng buộc.

Đối diện với chiêu thức cuối Lạc Hà Ngũ Thức của Kiền Vân, Cốc Du Vân không lùi mà tiến, phản kích sấm sét, quyền kình bá đạo như núi đổ, sông dài vỡ đê.

- Thạch Vương Nhất Nộ...

Nghe đồn Thạch Vương khi còn sống tính tình rất tốt, bình thường không giận dữ, nhiều người khiêu khích nhưng ít khi động thủ, thế nhưng khi hắn tích lũy tới cực hạn, một lần nữa khiêu khích hắn sẽ đối mặt với sự phẫn nộ của Thạch Vương, phẫn nộ của Thạch Vương có bao nhiêu đáng sợ thì người biết đến không nhiều, bởi vì họ đều đã chết, kỳ quái chính là tính tình tốt như Thạch Vương lại rơi vào cảnh cừu gia khắp thiên hạ, sau khi hắn chết, ngay cả huyết mạch suýt chút nữa cũng bị người ta diệt sạch, giai đoạn này ai cũng không biết chuyện gì xảy ra.

Thạch Vương Hộ Thể Quyền là địa giai đỉnh cấp quyền mà Thạch Vương sáng tạo, Thạch Vương Nhất Nộ chính là một trong ba đại sát chiêu bên trong, lúc này thi triển ra, thanh thế không gì sánh được, dường như không gian bị dập nát, quyền thế không chút trở ngại lao tới.

Phốc!

Há mồm phun một ngụm máu, Kiền Vân bay ngược ra ngoài.

- Tiểu nha đầu này không đơn giản, vẫn bình tĩnh như vậy, cuối cùng xoay chuyển cục diện đánh bại Kiền Vân.

- Trừ khi dễ dàng đánh bại hộ thể chân khí của Cốc Du Vân, bằng không một khi Thạch Vương Nhất Nộ xuất ra, thực lực mạnh hơn nàng cũng rơi vào kết cục thảm bại.

- Người có thể phá vỡ không nhiều lắm, Cốc Du Vân có thể còn xếp hạng cao hơn Băng Linh, Thạch Vương Hộ Thể Quyền không phải chuyện đùa.

Mọi người có chút tôn sùng với võ học Thạch Vương, trong lòng không khỏi xem trọng Cốc Du Vân vài phần.

Khí long mạch bị cướp đoạt một phần, Kiền Vân lòng như chảy máu, tình thế bắt buộc đánh một trận không ngờ thất bại, lại còn thất bại quỷ dị như vậy.

- Đa tạ!

Cốc Du Vân rất có phong phạm, xuống đài liền ôm quyền lần nữa, chỉ là hành động này khiến Kiền vân càng thêm căm tức, cho rằng đối phương cười nhạo hắn.

Đã tới chiều, tranh tài Tiềm Long Bảng đã tiến hành đến vòng mười chín.

Diệp Trần mười tám chiến mười tám thắng, hư ảnh hình rồng rốt cuộc vượt qua năm trượng đạt tới sáu trượng mốt, chỉ là Thác Bạt Khổ cũng đuổi theo, hiện nay là sáu trượng, Mộ Dung Khuynh Thành là sáu trượng ba, ba người chênh lệch nhau không nhiều, tùy tiện gặp phải một cao thủ khí long mạch tràn đầy sẽ vượt lên trên.

Không khéo chính là, Diệp Trần ở vòng mười chín gặp một cao thủ xếp vị trí dưới hai mươi, sau khi cướp đoạt khí long mạch của đối phương, hư ảnh hình rồng lần nữa tăng trưởng, đạt tới sáu trượng bốn, luận về khí long mạch, hắn đã xếp trong vòng hai mươi người đầu.

Từ Tĩnh mười tám chiến mười lăm thắng, hư ảnh hình rồng cao bốn trượng hơn.

Lâm Kỳ mười tám chiến chín thắng, hư ảnh hình rồng là hai trượng năm.

Về phần đám Tư Không Thánh, biên độ tăng trưởng rất nhỏ, Tư Không Thánh hiện tại là tám trượng hai, Nghiêm Xích Hỏa là bảy trượng năm, Lý Đạo Hiên là bảy trượng bốn, Lâm Vẫn là bảy trượng bốn, hầu như đều tăng một hai xích, không như đám người Diệp Trần, điên cuồng tăng trưởng.

Khi vòng thứ hai mốt kết thúc, sắc trời đã tối.

Tài phán trưởng tuyên bố, hôm nay dừng tranh tài, ngày mai tiếp tục.

Trong sự chờ mong của mọi người, đêm dài qua đi.

Buổi sáng ngày thứ hai.

Trên luận võ đài tiếp tục trình diễn một màn chiến đấu.

Vòng hai hai kết thúc.

Vòng ba ba kết thúc.

Vòng ba tám kết thúc.

Mãi cho đến vòng thứ ba chín kết thúc, hư ảnh hình rồng bên ngoài cơ thể Diệp Trần đã đạt tới sáu trượng tám, cách bảy trượng không xa.

Hiện tại hư ảnh hình rồng vượt lên bảy trượng chỉ có mười người, trong đó tiểu đầu sỏ Tiềm Long Bảng khóa trước chiếm sáu, còn bốn người là cao thủ trẻ tuổi bài danh top mười, vận khí của bọn họ tương đối cao, chưa từng gặp cao thủ cấp tiểu cự đầu, vẫn duy trì thế bất bại mà Thác Bạt Khổ, Mộ Dung Khuynh Thành, Cốc Du Vân như nhau, không ai bước vào bảy trượng, bài danh thứ chín Trương Phong và bài danh thứ mười Thạch Thanh vốn có thể, nhưng đáng tiếc bọn họ bại cho Diệp Trần và Thác Bạt Khổ, hiện tại là cao sáu trượng, cách cự ly bảy trượng còn dài.

- Tràng thứ năm, Diệp Trần chiến Lưu Xuyên!

Lưu Xuyên không phải ai khác mà chính là cao thủ bài danh mười bốn, hư ảnh hình rồng đạt bảy trượng hai, chỉ là biết mình không phải đối thủ của Diệp Trần, không khỏi khẩn trương, tuy rằng biết rõ phải đánh một trận, nhưng khi chiến đấu thì ý có chút ảo não.

Hộ thể chân khí tăng tới cực hạn, Lưu Xuyên cẩn thận nhìn Diệp Trần, đối với tiểu đầu sỏ trẻ tuổi này, hắn không hề có tâm tư ôm may mắn. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Thiên Toái Vân!

Diệp Trần không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp cầm kiếm hai tay, một kiếm bổ xuống.

Trong hư không lôi điện nổi lên gió thổi mây phun, một đạo kiếm khí khổng lồ giăng khắp bầu trời, sau đó bổ xuống.

Lưu Xuyên hoảng sợ, chỉ tránh được nửa công kích, còn nửa công kích khác phá hủy chân khí hộ thể của hắn, trong nháy mắt thua trận.

Vù!

Hư ảnh hình rồng bổ nhào vào người Lưu Xuyên, chợt quay về thì đã đạt tới độ cao bảy trượng!

Hư ảnh hình rồng dài bảy trượng có hình thể khổng lồ, thần thái uy nghiêm, xoay tròn bên ngoài cơ thể Diệp Trần, ngửa mặt lên trời rít gào, tiếng long ngâm khiến hư ảnh hình rồng bên ngoài đám người Tư Không Thánh cũng rít gào theo, như muốn tranh phong.

- Loại cảm giác này thật kỳ diệu, tinh khí thần không hề tổn hao ngược lại càng mạnh mẽ hơn, trạng thái đột phá tới cảnh giới mới.

Lúc trước Diệp Trần cần phải lúc nào cũng duy trì trạng thái đỉnh, phải gạt bỏ hết tạp niệm, trừ khử hết các tâm tình tiêu cực, hiện tại có khí long mạch tràn đầy, căn bản không tồn tại vấn đề này, lúc nào cũng có thể bảo trì trạng thái đỉnh, đồng thời ổn định mà tăng trưởng.

- Không biết hư ảnh hình rồng đạt chín trượng sẽ có tác dụng gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK