Thế nhưng nghĩ tới Diệp Trần, Mục Vân Hạc không nhịn được phát lạnh, hắn rút cuộc là chủ tu chân nguyên hay khí lực vậy, sao hai mặt đều đáng sợ, quả thực phá hư cân đối.
- Yên tâm, cận chiến ta không sợ hãi bất cứ kẻ nào.
Lâm Thiên trả lời.
- Được ta chờ tin tốt của ngươi.
Mục Vân Hạc siết chặt nắm tay, mặt khẽ tái nhợt bay xuống dưới, hắn liếc nhìn Mộ Dung Khuynh Thành, khóe miệng dâng lên nụ cười nhạt.
Đứng trên không trung Diệp Trần căn bản không nghĩ tới cứ như vậy thả Mục Vân Hạc, Hoàng kim kiếm dựng thẳng lên, một đoàn lôi kình theo chuối kiếm chạy tới mũi kiếm, có thể dùng toàn bộ thân kiếm như một đạo lôi điện, đạo lôi điện cuối cùng áp bách trên tay Diệp Trần, như muốn giãy ra.
- Ngươi dám!
Lâm Thiên lệ quát một tiếng!
Vù!
Diệp Trần không để ý tới cảnh báo của Lâm Thiên, Hoàng kim kiếm chém xuống.
Từ khi Yêu Lôi Thiết ngột tới viên mãn, lại đạt tới hỏa hầu mười một thành, chém ra không phải là hình thái kiếm quang nữa mà là lôi điện, chỉ thấy một đạo lôi điện sắc bén chợt hạ xuống, bổ vào trên lưng Mục Vân Hạc, đánh cho cả người hắn cháy đen, thân hình cứng ngắc rơi xuống mái tửu lâu, sau đó từ trên mái lăn xuống, nằm song song cạnh Đoạn Lãnh Nhai.
- Người này là thần thánh phương nào?
Lâm Khô sớm biết thân phận Diệp Trần, nhưng mà bởi vì Đoạn Lãnh Nhai và Mục Vân Hạc đều bại dưới tay Diệp Trần, bản thân cũng trọng thương, hắn cảm giác mình như lần đầu tiên gặp Diệp Trần.
- Tiểu tử này cũng không phải dễ chọc, Đoạn Lãnh Nhai và Mục Vân Hạc đụng đầu vào tấm sắt rồi, không biết hắn tên gọi là gì?
- Nhìn bộ dạng hắn chắc chỉ tầm hai mươi, chắc là mới tiến vào Linh Hải cảnh, còn trẻ như vậy mà đã tiến vào Linh Hải cảnh, chỉ có ba người, một là Độc Cô Tuyệt, hai là Đạm Đài Minh Nguyệt, hai người kia chúng ta đều gặp rồi, khẳng định không phải bọn họ, như vậy chỉ còn có một người phù hợp, hắn hẳn là Diệp Trần.
- Diệp Trần? Yêu nghiệt gần đây danh tiếng truyền khắp Thiên võ vực Diệp Trần?
- Ba đại yêu nghiệp tụ tập tại Thiên võ vực, sau này càng náo nhiệt rồi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Chúng nhân đang cảm khái, trên không trung Lâm Thiên và Diệp Trần cách nhau trăm bước, giằng co nhau.
- Khá lắm, ngươi đã chọc giận ta rồi, tiếp một đao cho ta!
Giống như phi đao phá không, Lâm Thiên dùng tốc độ cực nhanh tiếp cận Diệp Trần, tới gần đối phương ba trượng thì hai tam cầm chuôi đao, mang theo lực thân thể đánh vào, một đao hung mãnh chém về phía Diệp Trần, một đao ẩn chứa áo nghĩa không chút cao thâm, ngay cả Diệp Trần cũng không thấy chút kỹ xảo nào, nhưng mà Lâm Thiên vốn không định dùng chân nguyên và áo nghĩa, quán trú trong một đao này chính lực lượng đáng sợ mà hắn vẫn tự hào.
- Lùi cho ta!
Tiếng oanh minh vang lên, đao mang hiện ra.
- Chưa hẳn!
Đồng dạng hai tay cầm Hoàng kim kiếm, Diệp Trần bước chân phải lên một bước, thân thể khẽ trầm xuống, có thể dùng trọng tâm càng thêm trầm ổn, sâu trong cơ thể long lực cuồng bạo theo tế bào, cốt cách như núi lửa bùng nổ, thoáng cái quán trú vào song chưởng của Diệp Trần, theo tiếng quát lớn của Diệp Trần, Hoàng kim kiếm mạnh mẽ bổ ra, tiếp đón một đao.
Loảng xoảng!
Tiếng va chạm chát chúa vang lên, thanh âm khó dùng từ ngữ thế gian để hình dung, nếu có thể chỉ có thể dùng hình ảnh hai khối kim loại như hòn đá lăn xuống núi va chạm vào nhau, lực lượng cuồng bạo không chút nội liễm, không hề cố kỵ, không chút câu thúc oanh kích một chỗ, sau đó điên cuồng đè ép tới, dường như muốn hủy diệt không gian.
Vụ nổ qua đi, bầu trời Tây Lăng thành đã thay đổi, trở thành một mảnh trong suốt như hồ nước, trên đó gợn sóng lăn tăn phát ra bốn phương tám hướng, dưới ánh mặt trời bị khúc xạ, bầu trời Tây Lăng Thành bỗng chốc bị nhuốm màu rực rỡ, giống như mộng ảo.
Ầm!
Lực lượng thật lớn đánh vào, Lâm Thiên và Diệp Trần đều không chịu nổi, tự giác bay về sau, đánh tan cỗ lực đạo đang ăn mòn vào xương cốt họ.
- Quả nhiên là cao thủ luyện thể.
Lui đủ trăm thước, Diệp Trần mới ngừng chân, vết chân lỗ chỗ trên mặt đường, như một đám hoa sen nở rộ.
- Bỏ đi chân nguyên, áo nghĩa, ý chí cùng với bảo khí gia thành, lực lượng của hắn hẳn là tầm năm mươi lăm nghìn cân, tối đa không vượt qua sáu mươi nghìn cân, nhưng mà cường độ thân thể cũng không khác mình lắm, là tam giai linh khu, xem ra thể chất của hắn có thiên phú tốt hơn ta, do vậy có khí lực càng mạnh hơn.
Cũng là tam giai linh khu, cực hạn của Diệp Trần là bốn mươi nghìn cân khí lực, Lâm Thiên là năm mươi lăm nghìn cân, thậm chí còn nhiều hơn, so ra hai bên, Diệp Trần kém một khoảng lớn.
Đương nhiên, Diệp Trần khác với Lâm Thiên, đối phương chủ tu khí lực, Diệp Trần chủ tu chân nguyên, áo nghĩa và ý chí của hắn, lại cao hơn Lâm Thiên một khoảng lớn.
- Lực công kích trên cả ta?
Lâm Thiên lùi còn xa hơn Diệp Trần, tròn năm trăm mét.
- Hổ Ma Tiềm Huyết quyết!
Không chút do dự, Lâm Thiên thi triển ra bí pháp tiêu hao thể lực thậm chí sinh mệnh lực cường đại, bí pháp này giúp hắn đột phá cực hạn thân thể, bộc phát ra lực lượng cường đại, phải biết rằng nhập thể ảo diệu vô cùng, một người yếu đuối khi bạo phát tiềm lực thì có thể bê một bao gạo lớn, càng không nói tới cao thủ luyện thể.
Trên mặt đầy huyết văn, trên người cũng có, toàn thân Lâm Thiên lộ ra một cỗ khí tức thiết huyết, cánh tay nổi gân xanh, giống như từng con rắn nhỏ, tay hắn cầm chặt chuôi đao, hai mắt Lâm Thiên tập trung vào Diệp Trần ngoài tám trăm mét, con người co rút lại.
- Ồ, tinh khí lang yên mang theo huyết khí nhè nhẹ, đây là bí pháp tiêu hao tiềm năng, loại bí pháp này giống như man tộc, không ngờ Lâm Thiên cũng có.
Diệp Trần không dám sơ sẩy, tay phải cầm Hoàng kim kiếm, tay trái thu tới gần eo.
- Hổ Ma nhất đao!
Lâm Thiên đã từng xông vào lãnh địa của man tộc, may mắn học được một bí pháp tiêu hao tiềm năng, dựa vào bí pháp này, hắn thậm chí tiếp được Tiêu Sở Hà một trong năm đại cự đầu ba chiêu, tuy rằng chiêu thứ tư thất bại, nhưng phải biết rằng, không thi triển Hổ Ma Tiềm Huyết quyết, hắn ngay cả một chiêu cũng không tiếp được, nhưng mà tác dụng phụ của Hổ Ma Tiềm Huyết quyết quá nhiều, hắn cũng không phải man nhập, ảnh hưởng lớn tới thân thể, vì thế không tới lúc bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối sẽ không thi triển ra Hổ Ma Tiềm Huyết quyết, lần này là lần thứ ba hắn thi triển, hắn nhất định phải đánh bại Diệp Trần, bằng không không tới mấy ngày, toàn bộ Thiên võ vực sẽ truyền ra tin hắn thua trên tay đối phương, tới tình trạng này, hắn tuyệt đối không thể thất bại.
Hổ Ma Tiềm Huyết quyết là bí pháp tiêu hao tiềm năng, bên trong bao hàm một đao chiêu, đao chiêu này dạy cách sử dụng khí lực, có thể đem tiềm lực toàn thân ngưng tụ vào một điểm, sau đó một kích tất sát, chém giết đối thủ.
- Yên tâm, cận chiến ta không sợ hãi bất cứ kẻ nào.
Lâm Thiên trả lời.
- Được ta chờ tin tốt của ngươi.
Mục Vân Hạc siết chặt nắm tay, mặt khẽ tái nhợt bay xuống dưới, hắn liếc nhìn Mộ Dung Khuynh Thành, khóe miệng dâng lên nụ cười nhạt.
Đứng trên không trung Diệp Trần căn bản không nghĩ tới cứ như vậy thả Mục Vân Hạc, Hoàng kim kiếm dựng thẳng lên, một đoàn lôi kình theo chuối kiếm chạy tới mũi kiếm, có thể dùng toàn bộ thân kiếm như một đạo lôi điện, đạo lôi điện cuối cùng áp bách trên tay Diệp Trần, như muốn giãy ra.
- Ngươi dám!
Lâm Thiên lệ quát một tiếng!
Vù!
Diệp Trần không để ý tới cảnh báo của Lâm Thiên, Hoàng kim kiếm chém xuống.
Từ khi Yêu Lôi Thiết ngột tới viên mãn, lại đạt tới hỏa hầu mười một thành, chém ra không phải là hình thái kiếm quang nữa mà là lôi điện, chỉ thấy một đạo lôi điện sắc bén chợt hạ xuống, bổ vào trên lưng Mục Vân Hạc, đánh cho cả người hắn cháy đen, thân hình cứng ngắc rơi xuống mái tửu lâu, sau đó từ trên mái lăn xuống, nằm song song cạnh Đoạn Lãnh Nhai.
- Người này là thần thánh phương nào?
Lâm Khô sớm biết thân phận Diệp Trần, nhưng mà bởi vì Đoạn Lãnh Nhai và Mục Vân Hạc đều bại dưới tay Diệp Trần, bản thân cũng trọng thương, hắn cảm giác mình như lần đầu tiên gặp Diệp Trần.
- Tiểu tử này cũng không phải dễ chọc, Đoạn Lãnh Nhai và Mục Vân Hạc đụng đầu vào tấm sắt rồi, không biết hắn tên gọi là gì?
- Nhìn bộ dạng hắn chắc chỉ tầm hai mươi, chắc là mới tiến vào Linh Hải cảnh, còn trẻ như vậy mà đã tiến vào Linh Hải cảnh, chỉ có ba người, một là Độc Cô Tuyệt, hai là Đạm Đài Minh Nguyệt, hai người kia chúng ta đều gặp rồi, khẳng định không phải bọn họ, như vậy chỉ còn có một người phù hợp, hắn hẳn là Diệp Trần.
- Diệp Trần? Yêu nghiệt gần đây danh tiếng truyền khắp Thiên võ vực Diệp Trần?
- Ba đại yêu nghiệp tụ tập tại Thiên võ vực, sau này càng náo nhiệt rồi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Chúng nhân đang cảm khái, trên không trung Lâm Thiên và Diệp Trần cách nhau trăm bước, giằng co nhau.
- Khá lắm, ngươi đã chọc giận ta rồi, tiếp một đao cho ta!
Giống như phi đao phá không, Lâm Thiên dùng tốc độ cực nhanh tiếp cận Diệp Trần, tới gần đối phương ba trượng thì hai tam cầm chuôi đao, mang theo lực thân thể đánh vào, một đao hung mãnh chém về phía Diệp Trần, một đao ẩn chứa áo nghĩa không chút cao thâm, ngay cả Diệp Trần cũng không thấy chút kỹ xảo nào, nhưng mà Lâm Thiên vốn không định dùng chân nguyên và áo nghĩa, quán trú trong một đao này chính lực lượng đáng sợ mà hắn vẫn tự hào.
- Lùi cho ta!
Tiếng oanh minh vang lên, đao mang hiện ra.
- Chưa hẳn!
Đồng dạng hai tay cầm Hoàng kim kiếm, Diệp Trần bước chân phải lên một bước, thân thể khẽ trầm xuống, có thể dùng trọng tâm càng thêm trầm ổn, sâu trong cơ thể long lực cuồng bạo theo tế bào, cốt cách như núi lửa bùng nổ, thoáng cái quán trú vào song chưởng của Diệp Trần, theo tiếng quát lớn của Diệp Trần, Hoàng kim kiếm mạnh mẽ bổ ra, tiếp đón một đao.
Loảng xoảng!
Tiếng va chạm chát chúa vang lên, thanh âm khó dùng từ ngữ thế gian để hình dung, nếu có thể chỉ có thể dùng hình ảnh hai khối kim loại như hòn đá lăn xuống núi va chạm vào nhau, lực lượng cuồng bạo không chút nội liễm, không hề cố kỵ, không chút câu thúc oanh kích một chỗ, sau đó điên cuồng đè ép tới, dường như muốn hủy diệt không gian.
Vụ nổ qua đi, bầu trời Tây Lăng thành đã thay đổi, trở thành một mảnh trong suốt như hồ nước, trên đó gợn sóng lăn tăn phát ra bốn phương tám hướng, dưới ánh mặt trời bị khúc xạ, bầu trời Tây Lăng Thành bỗng chốc bị nhuốm màu rực rỡ, giống như mộng ảo.
Ầm!
Lực lượng thật lớn đánh vào, Lâm Thiên và Diệp Trần đều không chịu nổi, tự giác bay về sau, đánh tan cỗ lực đạo đang ăn mòn vào xương cốt họ.
- Quả nhiên là cao thủ luyện thể.
Lui đủ trăm thước, Diệp Trần mới ngừng chân, vết chân lỗ chỗ trên mặt đường, như một đám hoa sen nở rộ.
- Bỏ đi chân nguyên, áo nghĩa, ý chí cùng với bảo khí gia thành, lực lượng của hắn hẳn là tầm năm mươi lăm nghìn cân, tối đa không vượt qua sáu mươi nghìn cân, nhưng mà cường độ thân thể cũng không khác mình lắm, là tam giai linh khu, xem ra thể chất của hắn có thiên phú tốt hơn ta, do vậy có khí lực càng mạnh hơn.
Cũng là tam giai linh khu, cực hạn của Diệp Trần là bốn mươi nghìn cân khí lực, Lâm Thiên là năm mươi lăm nghìn cân, thậm chí còn nhiều hơn, so ra hai bên, Diệp Trần kém một khoảng lớn.
Đương nhiên, Diệp Trần khác với Lâm Thiên, đối phương chủ tu khí lực, Diệp Trần chủ tu chân nguyên, áo nghĩa và ý chí của hắn, lại cao hơn Lâm Thiên một khoảng lớn.
- Lực công kích trên cả ta?
Lâm Thiên lùi còn xa hơn Diệp Trần, tròn năm trăm mét.
- Hổ Ma Tiềm Huyết quyết!
Không chút do dự, Lâm Thiên thi triển ra bí pháp tiêu hao thể lực thậm chí sinh mệnh lực cường đại, bí pháp này giúp hắn đột phá cực hạn thân thể, bộc phát ra lực lượng cường đại, phải biết rằng nhập thể ảo diệu vô cùng, một người yếu đuối khi bạo phát tiềm lực thì có thể bê một bao gạo lớn, càng không nói tới cao thủ luyện thể.
Trên mặt đầy huyết văn, trên người cũng có, toàn thân Lâm Thiên lộ ra một cỗ khí tức thiết huyết, cánh tay nổi gân xanh, giống như từng con rắn nhỏ, tay hắn cầm chặt chuôi đao, hai mắt Lâm Thiên tập trung vào Diệp Trần ngoài tám trăm mét, con người co rút lại.
- Ồ, tinh khí lang yên mang theo huyết khí nhè nhẹ, đây là bí pháp tiêu hao tiềm năng, loại bí pháp này giống như man tộc, không ngờ Lâm Thiên cũng có.
Diệp Trần không dám sơ sẩy, tay phải cầm Hoàng kim kiếm, tay trái thu tới gần eo.
- Hổ Ma nhất đao!
Lâm Thiên đã từng xông vào lãnh địa của man tộc, may mắn học được một bí pháp tiêu hao tiềm năng, dựa vào bí pháp này, hắn thậm chí tiếp được Tiêu Sở Hà một trong năm đại cự đầu ba chiêu, tuy rằng chiêu thứ tư thất bại, nhưng phải biết rằng, không thi triển Hổ Ma Tiềm Huyết quyết, hắn ngay cả một chiêu cũng không tiếp được, nhưng mà tác dụng phụ của Hổ Ma Tiềm Huyết quyết quá nhiều, hắn cũng không phải man nhập, ảnh hưởng lớn tới thân thể, vì thế không tới lúc bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối sẽ không thi triển ra Hổ Ma Tiềm Huyết quyết, lần này là lần thứ ba hắn thi triển, hắn nhất định phải đánh bại Diệp Trần, bằng không không tới mấy ngày, toàn bộ Thiên võ vực sẽ truyền ra tin hắn thua trên tay đối phương, tới tình trạng này, hắn tuyệt đối không thể thất bại.
Hổ Ma Tiềm Huyết quyết là bí pháp tiêu hao tiềm năng, bên trong bao hàm một đao chiêu, đao chiêu này dạy cách sử dụng khí lực, có thể đem tiềm lực toàn thân ngưng tụ vào một điểm, sau đó một kích tất sát, chém giết đối thủ.