Mục lục
Kiếm Đạo Độc Tôn - Diệp Trần (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Diệp Trần chúng ta đi!

Mộ Dung Chỉ Thủy cười lạnh một tiếng, nói với Diệp Trần.

Diệp Trần gật đầu, theo phía sau Mộ Dung Chỉ Thủy rời khỏi. Ngoài mấy nghìn thước, thanh âm của Diệp Trần truyền tới:

- Diêu phó Điện Chủ, chuyện hôm nay, Diệp Trần ta không coi như không có chuyện gì phát sinh, ngươi hãy nhớ cho kỹ.

- Ta sẽ đợi.

Sắc mặt Diêu Nhất Phong tái xanh lại, một chưởng đánh nát sư tử đá ở trước đại điện nghị sự.

- Không xong, Diêu phó Điện Chủ này sao lại cùng Diệp Trần phát sinh xung đột, có muốn truyền tin trở lại tổng bộ Hoàng Long điện hay không?

Nham Khuê truyền âm cho Vương Thạch.

Vương Thạch gật đầu:

- Đương nhiên muốn, ngươi không thấy Diêu phó Điện Chủ ngày hôm nay có điểm không thích hợp sao?

- Ừm, đúng là có điểm không thích hợp. Nhưng hắn hơi quá phận một ít. Diệp Trần tốt xấu gì cũng là thiên tài tông chủ coi trọng, bằng vào hắn hình như chưa đủ tư cách giáo huấn.

- Phỏng chừng có lợi ích gì ở trong đó đi sao!

Vương Thạch và Nham Khuê là hướng về Diệp Trần. Theo bọn họ thấy, Diêu phó Điện Chủ vừa tới đã tự cao tự đại, vốn có chút quá phận. Hiện tại xảy ra việc này, không có khả năng không liên quan tới hắn. Dù sao trong ấn tượng của bọn họ, thái độ làm người của Diệp Trần vẫn là rất không sai.

Bầu trời Cổ Phong Thành, lưỡng đạo nhân ảnh bay vút qua.

- Nghĩ không ra ngay cả phó Điện Chủ Hoàng Long điện Diêu Nhất Phong cũng bị Vũ Văn gia tộc mua chuộc. Vũ Văn gia tộc này thật đúng là lắm tiền.

Mộ Dung Chỉ Thủy không tin tài vật có thể làm Diêu Nhất Phong động tâm, đặt mình trong hoàn cành của người khác. Hắn thân là Linh Hải Cảnh Tông Sư, đồ vật có thể khiến hắn động tâm không nhiều. Mà một khi có đồ vật làm hắn động tâm, vậy chứng tỏ rất trọng yếu, mạo hiểm sinh mệnh cũng phải đoạt được.

Diệp Trần lãnh tĩnh nói:

- Diêu Nhất Phong, Vũ Văn gia tộc cũng không thể làm gì chúng ta được. Bọn họ là sợ hãi Long Vương tiền bối và Long Thần Thiên Cung, không phải Diêu Nhất Phong.

Mộ Dung Chỉ Thủy gật đầu:

- Ngươi nói không sai, mất đi Diêu Nhất Phong chi trì, chúng ta có thể sẽ gặp một chút trở ngại. Nhưng cũng chỉ là chuyện nhỏ, cẩn thận một chút, hẳn là không thành vấn đề.

- Mặc kệ ra sao, chỉ có dựa vào bản thân chúng ta.

Diệp Trần hít sâu một hơi. Tuy rằng hắn không có trông cậy vào người khác, nhưng chuyện của Diêu Nhất Phong này vẫn khiến hắn cảm thụ được một tia phẫn nộ.

Trở lại tửu lâu, Mộ Dung Vũ thấy sắc mặt hai người không tốt, vội vã hỏi:

- Xảy ra chuyện gì?

Mộ Dung Chỉ Thủy lắc đầu than thở:

- Miễn bàn, phó Điện Chủ Hoàng Long điện này bị Vũ Văn gia tộc mua chuộc. Ta hoài nghi bọn họ sớm biết rằng Diệp Trần muốn tới.

- Xác thực không phải tin tức tốt lành gì.

Mộ Dung Vũ thần sắc ngưng trọng.

Bỗng nhiên, Mộ Dung Chỉ Thủy nghĩ đến một việc, nói với Diệp Trần:

- Diêu Nhất Phong cùng chúng ta trở mặt. Hai vị sư huynh kia của ngươi có thể tạo được một ít tác dụng.

- Vương sư huynh và Nham sư huynh.

Diệp Trần thoáng trầm ngâm một phen nói:

- Ta và bọn họ không phải quá quen thuộc, nhưng hẳn là có thể nói chuyện. Bọn họ từng là đệ tử của Long Vương tiền bối.

- Đệ tử của Long Vương tiền bối, cái này tốt rồi. Đệ tử của Long Vương tiền bối không có khả năng hoàn toàn nghe lệnh Diêu Nhất Phong, ngươi lại là người được Long Vương tiền bối coi trọng, hi vọng rất lớn.

- Ta đây tìm thời gian liên hệ với bọn họ một chút.

Diệp Trần không dự định lập tức dùng linh hồn lực liên hệ. Dù sao linh hồn lực cũng là bí mật của hắn, tùy ý bại lộ ra, không phải là chuyện tốt. Vả lại Vương Thạch và Nham Khuê có phải là hướng về hắn hay không, tạm thời còn chưa biết.

Phụ cận Thâm Uyên, Vũ Văn gia tộc.

Tầng cao nhất của kiến trúc, Vũ Văn Kim và Vũ Văn Dã đang trò chuyện.

- Tiểu Dã, ngươi và nha đầu kia có thể có tiến triển?

Vũ Văn Kim tùy ý hỏi.

Vũ Văn Dã lóe chút giận dữ nói:

- Một chút tiến triển cũng không có. Nàng thấy ta tới, căn bản không ra khỏi phòng. Nếu như không phải hôn sự tới gần, ta sớm đã dùng sức mạnh.

Trên người Nhân Ma có huyết mạch Ma tộc, rất dễ sản sinh tính cách bá đạo, Vũ Văn Dã này bá đạo tàn khốc thập phần nổi danh.

Trên mặt Vũ Văn Kim lộ ra mỉm cười:

- Của ngươi, sớm muộn cũng thuộc về ngươi, không cần quá vội vã. Hiện tại theo ý nàng trước, chờ hôn sự qua đi, liền không phải do nàng.

- Phụ thân nói đúng.

Vũ Văn Dã gật đầu, nói sang việc khác:

- Ta nghe thám tử báo lại, Diệp Trần và Mộ Dung Chỉ Thủy đi phân bộ Hoàng Long điện, e là muốn tìm phó Điện Chủ Diêu Nhất Phong, vậy có tạo thành ảnh hưởng đối với chúng ta hay không?

Vũ Văn Kim cười lạnh một tiếng:

- Có thể tạo thành ảnh hưởng gì được, e là bọn chúng không biết, Diêu Nhất Phong đã bị ta mua chuộc.

- Diêu Nhất Phong bị phụ thân ngươi mua chuộc? Đại giới không nhỏ đi sao?

Vũ Văn Dã cả kinh, chuyện này hắn cũng không biết.

- Diêu Nhất Phong dù sao cũng là tai mắt ở chỗ này của Long Thần Thiên Cung, vẫn có tác dụng lớn. Lần này mua chuộc, sau đó cũng có thể tiếp tục lợi dụng. Do đó, đại giới lớn một chút không sao cả. Vũ Văn gia tộc ta chi trì, ngày sau nhất định có thể kiếm lại.

- Hừ, ngay cả Diêu Nhất Phong cũng bị chúng ta mua chuộc, để xem bọn chúng có thể tạo ra sóng gió gì được.

Vũ Văn Dã thở ra một hơi, liếm liếm môi.

Ngoài thành trong một tòa trang viên bí mật.

- Diệp sư đệ, ngươi yên tâm, chuyện này bao ở trên người chúng ta. Vũ Văn gia tộc kia dám cùng ngươi đối nghịch thực là muốn chết.

Nham Khuê tính tình vốn nóng nảy, hơn nữa mới tới Cổ Phong Thành, cùng với một trưởng lão của Văn gia tộc Văn gia tộc có chút mâu thuẫn, càng thêm khó chịu, trên mặt hiện lên sát khí.

Vương Thạch đồng dạng khó chịu nói:

- Một Vũ Văn gia tộc thì tính là gì. Vũ Văn gia tộc hắn nếu như không phải được tông chủ bảo hộ, sớm đã bị diệt mười lần rồi. Hiện tại dám leo lên đầu chúng ta, quả thực là khinh người quá đáng. Diệp sư đệ, chuyện này chúng ta trước kia không biết rõ tình hình. Hiện tại đã biết rõ, sẽ không đứng nhìn, chuyện của ngươi với Diêu phó Điện Chủ, chúng ta cũng đã truyền tin tức trở về.

Diệp Trần cảm tạ nói:

- Trong hôn lễ xin nhờ hai vị sư huynh lên tiếng giúp đỡ.

- Chuyện của ngươi chính là chuyện của chúng ta, có gì mà giúp đỡ hay không.

Vương Thạch cùng Nham Khuê đã sớm đem Diệp Trần trở thành người trong nhà. Bọn hắn đã từng là đệ tử của tông chủ. Mặc dù Diệp Trần không có tiếp nhận qua tông chủ chỉ điểm, nhưng dựa vào điểm được tông chủ coi trọng này, đã đủ để bọn hắn dốc sức tương trợ, sẽ không để cho người khác khi dễ trên đầu người nhà mình.

Diệp Trần có chút cảm khái, lúc trước hắn không nghĩ tới sự tình thuận lợi như vậy.

- Tốt, Diệp Trần, ta cùng Vương sư huynh đi về trước, miễn cho Diêu Nhất Phong lại hoài nghi chúng ta.

Nham Khuê tính tình ngay thẳng, ngay cả phó Điện Chủ cũng không thèm gọi. Đương nhiên, đây là đang ở trước mặt Diệp Trần cùng Vương Thạch, hắn không cần phải che dấu cảm xúc của chính mình.

- Tốt.

Diệp Trần đứng dậy đưa tiễn.

Thoáng cái ba ngày đã trôi qua, khoảng cách hôn lễ còn lại bảy ngày cuối cùng.

Trong lúc đó, Diệp Trần không có làm sự tình khác, toàn tâm toàn ý tu luyện, tìm hiểu áo nghĩa, hắn cần chuẩn bị thật đầy đủ.

- Kim Diệu Chấn Sát Kiếm rốt cục chín thành hỏa hầu, cái Kim Chi Áo Nghĩa này đột phá nói khó cũng không khó, nói dễ cũng không dễ, phải dựa vào ngươi có thể tìm đúng điểm đột phá khẩu hay không.

Thời gian Diệp Trần tìm hiểu áo nghĩa kém xa các Linh Hải Cảnh đại năng khác, nhưng đã tìm được một ít quy luật. Như lần trước, chỉ cần lẳng lặng tìm hiểu, nhất định có thể có chỗ đột phá, đến bảy tám phần sau này càng thêm coi trọng linh cơ khẽ động. Linh cơ khẽ động chống đỡ được mấy tháng tham ngộ. Đương nhiên, linh cơ khẽ động này cũng không phải nói chuyện gì cũng đều không làm, há miệng chờ sung, mà là phải đi vào trong trạng thái tham ngộ. Trong nháy mắt tìm kiếm linh cảm, nhanh chóng tham ngộ được.

Tìm được quy luật, Diệp Trần cho rằng có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.

- Thời gian còn lại không nhiều lắm, Thiên Lôi Thiết cùng Sinh Sinh Bất Tức tạm thời không có thời gian tìm hiểu, kế tiếp, toàn lực trùng kích Phá Hư Chỉ.

Muốn trong thời gian thật ngắn đem tất cả áo nghĩa cùng đề cao một lần là chuyện không có khả năng. Trước mắt đối với Diệp Trần mà nói, Kim Diệu Chấn Sát Kiếm, Phá Hư Chỉ cùng với Liên Tâm Kiếm Khí hình thành Kiếm Khí Phong Bạo mới là những sát chiêu mạnh nhất của hắn. Cái khác đều phải tạm gác lại.

- Hiện tại công kích của ta đã có thể tạo ra không gian gợn sóng, tham ngộ Phá Hư Chỉ cũng không phải rất, đáng tiếc không có biện pháp lại đi chỗ sâu trong hư không. Nếu như có thể tiếp xúc gần gũi với Không Gian Chi Lực, đem Phá Hư Chỉ đề cao một hai tầng hỏa hầu rất dễ dàng.

Bất tri bất giác, lại ba ngày nữa trôi qua.

Trong lúc này, người đến Cổ Phong Thành càng ngày càng nhiều, phần lớn đều là cao tầng các phương thế lực ở Cổ Lam Vực. Bọn họ nhận được lời mời của Vũ Văn gia tộc mà đến. Như Cổ Lam Phái, như một ít Lục phẩm tông môn, Lục phẩm gia tộc thực lực rất mạnh, một ít Thất phẩm tông môn có danh tiếng.

Với tư cách một trong hai thế lực lớn ở Cổ Lam Vực, dù là Vũ Văn gia tộc không muốn mời cũng không được. Không mời chứng tỏ ngươi không coi ai ra gì, cho nên, bọn hắn biết rõ trong hôn lễ, Diệp Trần sẽ gây chuyện, cũng không thể gióng trống khua chiêng cử hành hôn lễ.

- Nghe nói vị hôn thê của Vũ Văn Dã dung mạo như thiên tiên, không biết là thật hay giả.

- Nhân Ma gia tộc từ trước đến nay ra tuấn nam mỹ nữ, đoán chừng không giả. Bất quá Vũ Văn Dã này coi như là mỹ nam tử hiếm có, hai người cũng là xứng đôi.

Cổ Phong Thành tất cả đại tửu lâu đều đầy người, không ít người đều đang nghị luận về hôn lễ sắp diễn ra.

Trên đường phố.

Mộ Dung Chỉ Thủy cùng Mộ Dung Vũ sóng vai đi tới.

- Đến không ít người a!

Mộ Dung Vũ liếc thấy hai ba Linh Hải Cảnh đại năng.

Mộ Dung Chỉ Thủy nói:

- Đến càng nhiều người càng tốt.

- Những ngày này, Diệp Trần một mực tìm hiểu áo nghĩa, không biết tiến triển như thế nào?

Nói đến đây, Mộ Dung Chỉ Thủy cũng rất chú ý, lắc đầu nói:

- Chỉ có thể dựa vào chính hắn, Vũ Văn Dã không phải dễ đối phó như vậy, đoán chừng dưới Linh Hải Cảnh Tông Sư, không có ai nắm chắc đối phó được hắn, thậm chí ta cho rằng, Vũ Văn Dã đã không kém hơn Linh Hải Cảnh Tông Sư bình thường.

- Thật có cái khả năng này, hoàn mỹ Nhân Ma huyết mạch thiên phú năng lực cũng không phải là nói giỡn, lại theo tu vi tăng trưởng mà cường đại hơn. Lấy tu vi trước mắt của Vũ Văn Dã đoán chừng trên năng lực thiên phú tương đương với Ma Hóa ba bộ vị.

Mộ Dung Vũ lo lắng nói.

- Có lẽ không chỉ như vậy!

Mộ Dung Chỉ Thủy nội tâm thầm nói.

Trong sân yên tĩnh, không gian gợn sóng nổi lên bốn phía.

Diệp Trần thân ở bên trong không gian gợn sóng, hai mắt nhắm nghiền, linh hồn lực liên tục quan sát quy luật của không gian gợn sóng.

- Chỉ kém một chút phù hợp, tìm được điểm phù hợp là có thể đem Phá Hư Chỉ tham ngộ đến năm thành hỏa hầu!

Năm thành hỏa hầu là đường ranh giới của đê giai áo nghĩa võ học, tương đương với đi đến Không Gian Ý Cảnh cực hạn, so với bốn thành hỏa hầu Phá Hư Chỉ cường đại gấp bội.

- Không gian gợn sóng cùng sóng nước bất đồng, hai vòng sóng nước chồng chất với nhau, lại triệt tiêu lẫn nhau, sinh ra mâu thuẫn, mà không gian gợn sóng pháp tắc lại tương dung!

- Tương dung!

- Đúng, tương dung sẽ để cho uy lực trở nên càng lớn, đây mới là Không Gian Ý Cảnh cực hạn.

Sâu trong trí óc của Diệp Trần phảng phất có gì ngưng trệ đột nhiên khai thông vì hắn mở ra một phiến thiên địa khác.

Đột nhiên mở hai mắt ra, Diệp Trần hít sâu một hơi, một hơi này cực kỳ dài, trong sân cát bay đá chạy, khí lưu hỗn loạn.

- Phá!

Diệp Trần một chỉ bắn tới giả sơn cách đó không xa.

Ba một tiếng!

Giả sơn vô thanh vô tức chôn vùi, tại chỗ xuất hiện một hố đen sâu không thấy đáy. Vật chất dư thừa hoàn toàn bị thôn phệ, Phá Hư Chỉ đạt tới năm thành hỏa hầu, không chỉ có thể đơn giản phá vỡ chân nguyên, thậm chí sinh ra tác dụng thôn phệ. Thôn phệ này là đem vật chất chuyển hóa thành Không Gian Chi Lực, tăng cường uy lực của Phá Hư Chỉ. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Thời Gian Vi Tôn, Không Gian Vi Vương!

Những lời này cũng không phải nói không.

Phá Hư Chỉ năm thành hỏa hậu uy lực so với Kim Diệu Chấn Sát Kiếm mạnh hơn rất nhiều. Bởi vì chỉ cần bị Phá Hư Chỉ đánh trúng, mười thành uy lực sẽ gia tăng đến mười hai thành thậm chí hơn nữa... Nó sẽ thôn phệ chân nguyên của ngươi, tăng cường lực công kích của bản thân.

- Nắm chắc có lẽ có mười thành a!

Diệp Trần lông mày giãn ra, trước kia hắn không có nắm chắc quá lớn, bởi vì Nhân Ma cùng nhân loại bất đồng, không biết tính quá nhiều, nhất là Vũ Văn Dã năng lực thiên phú so với năng lực Ma Hóa đều mạnh hơn, không thể không phòng, hiện tại hết thảy đều không là vấn đề.

Trong bốn ngày cuối cùng, Diệp Trần cố gắng quen thuộc vận dụng Phá Hư Chỉ.

Phá Hư Chỉ được từ Dương Giác Sơn Phong trong Thập Vạn Đại Sơn của Thương Huyền Quốc. Lúc ấy trừ tố sắc ngọc giản ẩn chứa đệ tam thức Phá Hư Chỉ ra, còn có một cái chìa khóa màu trắng cực lớn. Chìa khóa màu trắng này dùng năng lượng kích phát, lại ở trong hư không hình thành sáu chữ lớn:

- Đế chi mộ, bạch dương tọa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK