"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!..."
Sau một chỉ hiệu quả, Diệp Trần liên tục thi triển Phá Hư Chỉ, không gian xung quanh tên Đa Long cũng liên tục vặn vẹo rồi nổ bung ra.
- Chỉ lực thật lợi hại!
Đa Long quá sợ hãi, liên tiếp lui lại phía sau, căn bản khó có thể tới gần động phủ của Mộ Dung Khuynh Thành.
- Đi!
Hét lớn một tiếng, Đa Long không ham chiến mà hướng hắc vụ xung quanh bay vút tới, cũng hướng Bạch Yểm rống lớn một tiếng.
Thần sắc Diệp Trần càng lúc càng lạnh, nhanh chóng đuổi theo.
Nhưng lực lượng của kết giới thập phần huyền phí, mới vừa tiến vào hắc vụ vài chục thước Diệp Trần đã mất đi tung tích của hai người, mà bản thân hắn cũng sắp mất đi phương hướng trong hắc vụ.
Bất đắc dĩ, Diệp Trần đành phải rời khỏi hắc vụ trở lại không trung trên hòn đảo.
Bên ngoài kết giới, Bạch Yểm không ngừng thổ huyết.
- Chúng ta đã xem thường hắn rồi!
Đa Long thấy bộ dạng này của Bạch Yểm thì sắc mặt âm trầm nói.
Bạch Yểm phất phất tay:
- Ta cần vận công điều tức một chút, đừng cho người khác quấy rầy ta!
Hắn bị thương quá nặng, dù có thể chất Nhân Ma cũng khó mà chịu nổi.
Sau khi hạ xuống trên một tảng đá ngầm cực lớn bên ngoài hòn đảo, Bạch Yểm lập tức ngồi xếp bằng lấy một khoả đan được màu hoả hồng trong Trữ vật linh giới ra nuốt vào, rồi nhắm mắt lại, toàn lực chữa thương.
- Bị thương nặng như vậy sao?
Đa Long vốn cho rằng Bạch Yểm chỉ bị trọng thương bình thường nhưng không ngờ đối phương ngay cả nói chuyện cũng phải cố sức, hơn nữa còn lấy ra Huyết Nguyên Đan có tiếng tăm lừng lẫy trong Nhân Ma tộc. Loại đan dược này chuyên dùng để trị liệu thương thế vô cùng nặng, cho dù bọn họ là Bán bộ Nhân Ma Vương thì cũng chỉ có một khoả, dùng hết thì phải chờ tới năm sau mới có hi vọng có được một khoả nữa.
- Lần này không thể dùng đơn đả độc đấu mà giải quyết được rồi, phải đợi bốn tên kia cùng tới thì mới có thể sử dụng ma vân đánh chết hắn.
Đa Long thầm nghĩ.
Trên đảo, trong kết giới.
Diệp Trần thu hồi Lôi Kiếp Kiếm rồi liếc nhìn động phủ của Mộ Dung Khuynh Thành.
- Không biết tới lúc nào Mộ Dung mới có thể chấm dứt bế quan? Nàng có thành công trùng kích cảnh giới Bán bộ Nhân Ma Vương không?
Diệp Trần có chút do dự, nếu như Mộ Dung Khuynh Thành còn cần rất nhiều ngày nữa mới có thể chấm dứt bế quan thì tình hình nghiêm trọng rồi. Ở chỗ này nhiều thêm một ngày thì càng thêm một phần nguy hiểm, ai cũng không biết được Nhân Ma tộc sẽ phái tới thêm bao nhiêu nhân thủ. Nếu có đại lượng Linh Hải Cảnh Nhân Ma và thêm vài tên Bán bộ Nhân Ma Vương nữa thì hắn cũng chỉ có đường trốn mà thôi. Nhưng hắn còn lo lắng hơn là có thể Nhân Ma tộc sẽ phái ra một tên Nhân Ma Vương!
Sinh Tử Cảnh Vương Giả là cường giả đỉnh phong ở Chân Linh thế giới, chỉ có đạt tới cảnh giới này mới có thể lên trời xuống đất tự do. Sinh Tử Cảnh Vương Giả rất khó bị giết chết, bọn họ người yếu nhất cũng đều đã luyện thành Đoạn Chi Trọng Sinh, chỉ cần không bị huỷ diệt phần đầu và tâm mạch thì không thể nào chết được. Nếu có thể luyện tới Huyết Nhục Diễn Sinh cảnh giới thì cho dù có bị đánh thành bánh thịt cũng có thể trọng sinh, mà lợi hại nhất là cảnh giới Tích Huyết Trọng Sinh, chỉ cần còn một giọt máu là có thể tuỳ thời trọng sinh!
Nếu bị một tên Nhân Ma Vương đuổi giết tuyệt đối là một chuyện cực kỳ khinh khủng.
- Mặc kệ những cái này, đợi thêm một ngày nữa nếu không được thì đành phải kinh động Mộ Dung, lập tức phá vỡ kết giới rời khỏi đây ngay!
Diệp Trần thầm nghĩ.
- Nhưng mà phá vỡ kết giới ta chỉ có nhất định nắm chắc, cũng không nhất định thành công, nhân cơ hội này nên thoáng tìm hiểu Không gian áo nghĩa thêm một chút. Ta hiện giờ chỉ cách bốn thành Không gian áo nghĩa chỉ một bước ngắn, nói không chừng rất nhanh có thể đạt tới!
Một thành Không gian áo nghĩa tương đương với ba thành áo nghĩa bình thường. Bốn thành Không gian áo nghĩa như vậy có thể tương đương với mười hai thành áo nghĩa bình thường, so với viên mãn áo nghĩa bình thường còn lợi hại hơn, một khi Diệp Trần có thể đạt tới cảnh giới này thì chỉ cần bàng vào Phá Hư Chỉ, uy lực cũng không kém Tàn Nguyệt.
Sau khi trở lại động phủ của mình, Diệp Trần tiếp tục tham ngộ Không gian áo nghĩa,
Trong động phủ của Mộ Dung Khuynh Thành, tần suất rung động của hắc quang ngày lúc càng nhanh, bạch vụ đã tràn ngập cả không gian động phủ, hơi nóng hầm hập, đưa tay không thấy được năm ngón.
Trong động phủ, toàn thân Mộ Dung Khuynh Thành cũng bị bao phủ trong bạch vụ dày đặc, màn bạch vụ này chính là bạch vụ từ đầu nàng bốc lên tạo thành. Lúc này sắc mặt của nàng hiện lên sắc đỏ không bình thường, đôi môi nhợt nhat, không còn vẻ ướt át như lúc trước nữa.
Huyết dịch gia tốc lưu động khiến cho dưỡng khí trong cơ thể nàng bốc hơi rất nhanh, cho dù nàng có huyết mạch hoàn mỹ Nhân Ma cũng không chịu được sự mất nước như thế này, dù sao nàng vẫn còn là huyết nhục thân thể mà không phải là năng lượng thể, mà nước đối với huyết nhục tính mạng thập phần trọng yếu.
Thời gian từ từ trôi qua, hơi nước từ trên người Mộ Dung Khuynh Thành bốc ra càng lúc càng nhiều, môi nàng cũng bắt đầu khô nứt, mái tóc đen dài mượt mà của nàng cũng dần trở nên xơ xác, hô hấp của nàng càng lúc càng nặng nề.
...
Tối đến, ánh trăng dần treo trên nền trời.
Cả trong lẫn ngoài kết giới đều đang giành giật từng giây từng phút.
"Vụt! Vụt! Vụt!..."
Từ phương xa đột nhiên truyền tới một tràng tiếng xé gió với tốc độ cực nhanh, mới đầu còn nghe như có như không nhưng chỉ chớp mắt sau đã có thể nghe rõ ràng.
- Họ đến!
Đa Long lộ ra vẻ mặt vui mừng, vươn người đứng dậy bây lên không trung.
- Ha ha, Đa Long, không ngờ là các ngươi đến trước một bước đó, còn cẩn thận bố trí Vụ ẩn kết giới!
Hơn hai trăm người bay đến, người nói chuyện là một gã hồng bào Nhân Ma, thân hình khôi ngô cao lớn, trên mặt có một ít lân phiến màu đen.
- Hắc Lân, là do các ngươi tới chậm a!
Đa LOng cười nói.
- Đúng là chậm một chút, bên hướng chúng ta cũng có mấy người hiềm nghi, nhưng thực lực quá yếu, căn bản không phải hung thủ nên ta đã tiện tay giết luôn rồi.
Hắc Lân cũng cười nói.
- Ừm, giết cũng đúng!
- Ồ, Bạch Yểm làm sao lại bị thương? Ai đánh hắn bị thương?
Một tên hôi bào Nhân Ma đứng bên cạnh Hắc Lân ngạc nhiên hỏi.
Hắc Lân nghe vậy cũng đưa mắt nhìn tới.
Sắc mặt Đa Long trầm xuống:
- Chúng ta đã cùng tên hung thủ giết tộc nhân của chúng ta giao thủ, Bạch Yểm là bị hắn đánh bị thương.
- Người này mạnh như vậy? Ngươi nói lại tỉ mỉ ta nghe xem.
Thần sắc Hắc Lân cũng trở nên ngưng trọng.
Sau một chỉ hiệu quả, Diệp Trần liên tục thi triển Phá Hư Chỉ, không gian xung quanh tên Đa Long cũng liên tục vặn vẹo rồi nổ bung ra.
- Chỉ lực thật lợi hại!
Đa Long quá sợ hãi, liên tiếp lui lại phía sau, căn bản khó có thể tới gần động phủ của Mộ Dung Khuynh Thành.
- Đi!
Hét lớn một tiếng, Đa Long không ham chiến mà hướng hắc vụ xung quanh bay vút tới, cũng hướng Bạch Yểm rống lớn một tiếng.
Thần sắc Diệp Trần càng lúc càng lạnh, nhanh chóng đuổi theo.
Nhưng lực lượng của kết giới thập phần huyền phí, mới vừa tiến vào hắc vụ vài chục thước Diệp Trần đã mất đi tung tích của hai người, mà bản thân hắn cũng sắp mất đi phương hướng trong hắc vụ.
Bất đắc dĩ, Diệp Trần đành phải rời khỏi hắc vụ trở lại không trung trên hòn đảo.
Bên ngoài kết giới, Bạch Yểm không ngừng thổ huyết.
- Chúng ta đã xem thường hắn rồi!
Đa Long thấy bộ dạng này của Bạch Yểm thì sắc mặt âm trầm nói.
Bạch Yểm phất phất tay:
- Ta cần vận công điều tức một chút, đừng cho người khác quấy rầy ta!
Hắn bị thương quá nặng, dù có thể chất Nhân Ma cũng khó mà chịu nổi.
Sau khi hạ xuống trên một tảng đá ngầm cực lớn bên ngoài hòn đảo, Bạch Yểm lập tức ngồi xếp bằng lấy một khoả đan được màu hoả hồng trong Trữ vật linh giới ra nuốt vào, rồi nhắm mắt lại, toàn lực chữa thương.
- Bị thương nặng như vậy sao?
Đa Long vốn cho rằng Bạch Yểm chỉ bị trọng thương bình thường nhưng không ngờ đối phương ngay cả nói chuyện cũng phải cố sức, hơn nữa còn lấy ra Huyết Nguyên Đan có tiếng tăm lừng lẫy trong Nhân Ma tộc. Loại đan dược này chuyên dùng để trị liệu thương thế vô cùng nặng, cho dù bọn họ là Bán bộ Nhân Ma Vương thì cũng chỉ có một khoả, dùng hết thì phải chờ tới năm sau mới có hi vọng có được một khoả nữa.
- Lần này không thể dùng đơn đả độc đấu mà giải quyết được rồi, phải đợi bốn tên kia cùng tới thì mới có thể sử dụng ma vân đánh chết hắn.
Đa Long thầm nghĩ.
Trên đảo, trong kết giới.
Diệp Trần thu hồi Lôi Kiếp Kiếm rồi liếc nhìn động phủ của Mộ Dung Khuynh Thành.
- Không biết tới lúc nào Mộ Dung mới có thể chấm dứt bế quan? Nàng có thành công trùng kích cảnh giới Bán bộ Nhân Ma Vương không?
Diệp Trần có chút do dự, nếu như Mộ Dung Khuynh Thành còn cần rất nhiều ngày nữa mới có thể chấm dứt bế quan thì tình hình nghiêm trọng rồi. Ở chỗ này nhiều thêm một ngày thì càng thêm một phần nguy hiểm, ai cũng không biết được Nhân Ma tộc sẽ phái tới thêm bao nhiêu nhân thủ. Nếu có đại lượng Linh Hải Cảnh Nhân Ma và thêm vài tên Bán bộ Nhân Ma Vương nữa thì hắn cũng chỉ có đường trốn mà thôi. Nhưng hắn còn lo lắng hơn là có thể Nhân Ma tộc sẽ phái ra một tên Nhân Ma Vương!
Sinh Tử Cảnh Vương Giả là cường giả đỉnh phong ở Chân Linh thế giới, chỉ có đạt tới cảnh giới này mới có thể lên trời xuống đất tự do. Sinh Tử Cảnh Vương Giả rất khó bị giết chết, bọn họ người yếu nhất cũng đều đã luyện thành Đoạn Chi Trọng Sinh, chỉ cần không bị huỷ diệt phần đầu và tâm mạch thì không thể nào chết được. Nếu có thể luyện tới Huyết Nhục Diễn Sinh cảnh giới thì cho dù có bị đánh thành bánh thịt cũng có thể trọng sinh, mà lợi hại nhất là cảnh giới Tích Huyết Trọng Sinh, chỉ cần còn một giọt máu là có thể tuỳ thời trọng sinh!
Nếu bị một tên Nhân Ma Vương đuổi giết tuyệt đối là một chuyện cực kỳ khinh khủng.
- Mặc kệ những cái này, đợi thêm một ngày nữa nếu không được thì đành phải kinh động Mộ Dung, lập tức phá vỡ kết giới rời khỏi đây ngay!
Diệp Trần thầm nghĩ.
- Nhưng mà phá vỡ kết giới ta chỉ có nhất định nắm chắc, cũng không nhất định thành công, nhân cơ hội này nên thoáng tìm hiểu Không gian áo nghĩa thêm một chút. Ta hiện giờ chỉ cách bốn thành Không gian áo nghĩa chỉ một bước ngắn, nói không chừng rất nhanh có thể đạt tới!
Một thành Không gian áo nghĩa tương đương với ba thành áo nghĩa bình thường. Bốn thành Không gian áo nghĩa như vậy có thể tương đương với mười hai thành áo nghĩa bình thường, so với viên mãn áo nghĩa bình thường còn lợi hại hơn, một khi Diệp Trần có thể đạt tới cảnh giới này thì chỉ cần bàng vào Phá Hư Chỉ, uy lực cũng không kém Tàn Nguyệt.
Sau khi trở lại động phủ của mình, Diệp Trần tiếp tục tham ngộ Không gian áo nghĩa,
Trong động phủ của Mộ Dung Khuynh Thành, tần suất rung động của hắc quang ngày lúc càng nhanh, bạch vụ đã tràn ngập cả không gian động phủ, hơi nóng hầm hập, đưa tay không thấy được năm ngón.
Trong động phủ, toàn thân Mộ Dung Khuynh Thành cũng bị bao phủ trong bạch vụ dày đặc, màn bạch vụ này chính là bạch vụ từ đầu nàng bốc lên tạo thành. Lúc này sắc mặt của nàng hiện lên sắc đỏ không bình thường, đôi môi nhợt nhat, không còn vẻ ướt át như lúc trước nữa.
Huyết dịch gia tốc lưu động khiến cho dưỡng khí trong cơ thể nàng bốc hơi rất nhanh, cho dù nàng có huyết mạch hoàn mỹ Nhân Ma cũng không chịu được sự mất nước như thế này, dù sao nàng vẫn còn là huyết nhục thân thể mà không phải là năng lượng thể, mà nước đối với huyết nhục tính mạng thập phần trọng yếu.
Thời gian từ từ trôi qua, hơi nước từ trên người Mộ Dung Khuynh Thành bốc ra càng lúc càng nhiều, môi nàng cũng bắt đầu khô nứt, mái tóc đen dài mượt mà của nàng cũng dần trở nên xơ xác, hô hấp của nàng càng lúc càng nặng nề.
...
Tối đến, ánh trăng dần treo trên nền trời.
Cả trong lẫn ngoài kết giới đều đang giành giật từng giây từng phút.
"Vụt! Vụt! Vụt!..."
Từ phương xa đột nhiên truyền tới một tràng tiếng xé gió với tốc độ cực nhanh, mới đầu còn nghe như có như không nhưng chỉ chớp mắt sau đã có thể nghe rõ ràng.
- Họ đến!
Đa Long lộ ra vẻ mặt vui mừng, vươn người đứng dậy bây lên không trung.
- Ha ha, Đa Long, không ngờ là các ngươi đến trước một bước đó, còn cẩn thận bố trí Vụ ẩn kết giới!
Hơn hai trăm người bay đến, người nói chuyện là một gã hồng bào Nhân Ma, thân hình khôi ngô cao lớn, trên mặt có một ít lân phiến màu đen.
- Hắc Lân, là do các ngươi tới chậm a!
Đa LOng cười nói.
- Đúng là chậm một chút, bên hướng chúng ta cũng có mấy người hiềm nghi, nhưng thực lực quá yếu, căn bản không phải hung thủ nên ta đã tiện tay giết luôn rồi.
Hắc Lân cũng cười nói.
- Ừm, giết cũng đúng!
- Ồ, Bạch Yểm làm sao lại bị thương? Ai đánh hắn bị thương?
Một tên hôi bào Nhân Ma đứng bên cạnh Hắc Lân ngạc nhiên hỏi.
Hắc Lân nghe vậy cũng đưa mắt nhìn tới.
Sắc mặt Đa Long trầm xuống:
- Chúng ta đã cùng tên hung thủ giết tộc nhân của chúng ta giao thủ, Bạch Yểm là bị hắn đánh bị thương.
- Người này mạnh như vậy? Ngươi nói lại tỉ mỉ ta nghe xem.
Thần sắc Hắc Lân cũng trở nên ngưng trọng.