- Tám thành, Kim Diệu Chấn Sát Kiếm đã đạt tới tám thành hoả hầu, cái này còn là do ta đã cố ý khống chế phạm vi công kích, nếu không có thể cả Lạc Thành đều phải bị bổ thành hai nửa!
Trên mặt Diệp Trần không khỏi lộ vẻ tươi cười.
Một tháng thời gian, thu hoạch của Diệp Trần thập phần nhiều.
Thiên Lôi Thiết và Nghịch thức Thiên Lôi Thiết đều đã đạt tới bảy thành hoả hầu.
Sinh SInh Bất Tức cũng đạt tới sáu thành.
Tiến bộ lớn nhất là Kim Diệu Chấn Sát Kiếm đã đạt tới tám thành hoả hầu, cách lúc viên mãn đã không còn xa.
Đương nhiên không phải là do Kim Diệu Chấn Sát Kiếm dễ tu luyện nên mới vậy mà trên thực tế Kim Diệu Chấn Sát Kiếm chính là một chiêu khó tu luyện nhất trong ba đại kiếm chiêu của hắn. Dựa theo phỏng đoán của hắn, Kim Diệu Chấn Sát Kiếm hẳn là một chiêu kiếm đạt tới Sơ giai Áo nghĩa đỉnh phong kiếm chiêu, lực công kích cực kỳ khủng bố.
Thành tựu của hắn trên Kim Diệu Chấn Sát Kiếm tiến nhanh như vậy là bởi vì Kim Diệu Chấn Sát Kiếm là hắn học được từ ngươi khác không phải sở học của tự thân hắn sáng tạo ra. Mà Thiên Lôi Thiết và Sinh SInh Bất Tức đều là do hắn tự mình sáng tạo ra cho nên so ra Kim Diệu Chấn Sát Kiếm đã có sẵn đường lối dễ tu luyện hơn.
- Tim hiểu Áo nghĩa càng về sau càng gian nan. Hiện tại xem như đã đạt tới cực hạn của ta rồi, tới Thái Cực Thiên có lẽ sẽ tìm hiểu nhanh hơn!
- Áo nghĩa kiếm chiêu đã tới cực hạn nhưng thân thể cùng pháp lực của ta còn chưa tới cực hạn. Phân Thân Hoá Ảnh khinh công cũng có thể giúp ta tìm hiểu Ảnh Áo nghĩa, chỉ có lĩnh ngộ được Ảnh Áo nghĩa mới có thể tăng lên khinh công Áo nghĩa, cái này có chút khó khăn a, Ảnh Áo nghĩa so với Không gian Áo nghĩa khó khăn không kém bao nhiêu!
Người ta thường nói Áo nghĩa rất khó lĩnh ngộ được, nhưng thực ra những Áo nghĩa liên quan đến thuộc tính rất dễ tu luyện như Hoả, Phong, Thuỷ, Thổ, Mộc, Kim... Mà Ảnh Áo nghĩa mới là khó lĩnh ngộ. Những ngày này Diệp Trần lúc nào cũng quan sát những cái bóng, bóng của kiến trúc, bóng của chim chóc, bóng của chính hắn, bóng của ngươi khác... bởi vì ngộ tính tăng mạnh nên hắn cũng đã tìm hiểu ra được Ảnh ý cảnh cũng giống như lúc trước quan sát Không Gian lực thuận lợi tìm hiểu ra Không Gian ý cảnh vậy.
Lĩnh ngộ được Ảnh ý cảnh, Phân Thân Hoá Ảnh của Diệp Trần đã có thể dùng hai chữ khó lường để hình dung, thân ảnh của hắn thoáng bên này thoáng bên kia, khắp nơi đều là bóng ảnh của hắn. Diệp Thiên Hào trong một lần vô tình thấy cảnh này cũng trợn mắt há hốc mồm!
Ảnh ý cảnh thuận lợi nhập môn nhưng Diệp Trần biết muốn đem Ảnh ý cảnh tấn thăng lên Ảnh Áo nghĩa còn một đoạn đường rất dài phái đi. Đương nhiên, một khí có thể lĩnh ngộ thành công Ảnh Áo nghĩa thì Phân Thân Hoá Ảnh của hắn tuyệt đối là một cái Áo nghĩa khinh công cực kỳ khủng bố. Bởi vì Áo nghĩa càng mạnh thì võ học đối ứng cũng sẽ càng mạnh, Phá Hư Chỉ chính là một minh chứng!
- Đến Thiên Phong Quốc rồi, lộ trình đúng là không ngắn mà!
Nham sơn bên cạnh một cây đại thụ chọc trời, một gã hắc bào nhân đứng nhìn về phía xa xa nói. Dưới tán đại thủ nằm bảy tám cổ thi thể, toàn bộ thi thể đều bị mất não tuỷ, bên cạnh có một con sói đang ăn sống não tuỷ. Đây là một con sói có bộ lông màu huyết hồng, hai con mắt cũng toát ra vẻ huyết hồng rất yêu dị. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL. 𝑻ì𝘮 đọc thê𝘮 tại == 𝑻r𝐔𝘮 tr𝘂𝙮ện﹒𝘷n ==
- Ta nói Mặc Lang ngươi mỗi lần đi ra ngoài làm việc tại sao đều huyết tinh như vậy? Có thể để cho Thực Mộng Lang của ngươi ăn ít đi một chút không hả?
Một hắc bào nhân khác đang đứng trên đại thụ nói vọng xuống.
Hắc bào nhân bên dưới đưa tay vuốt ve bộ lông của con yêu lang, lãnh đạm nói:
- Không được, Thực Mông Lang của ta cần năng lượng trong tuỷ não, trừ khi ngươi có thể tìm cho nó một ít Thận Thú!
- Ta đi chỗ nào để tìm Thận Thú chứ? Mau thu nó lại, chúng ta phải đi tiếp, hiện tại Vũ đạo trà hội đã qua được hai tháng, tiểu tử kia nói không chừng lại sắp rời đi rồi. Đợi khi giết hắn xong thì tuỷ não của hắn sẽ để cho Thực Mông Lang! Đó tuỷ não của một thiên tài a!
Lúc nhận được tin tức của từ Vũ đạo trà hội thì hai người này đã lên đường nhưng cũng phải mất hai tháng mới tới đây.
Nghe vậy, tên hắc bào nhân bên dưới nhếch miệng cười hắc hắc, chậm rãi đứng thẳng ngườ ilên, nói:
- Tàn Hồn, trở về!
Hắn vỗ vào tấm kim bài bên hông, Thực Mộng Lang hoá thành một đạo ánh sáng chui vào bên trong. Tấm kim bai này chỉ cỡ lòng bàn tay, trên bề mặt có viết một chữ "Thú" bằng cổ ngữ, đây là một cái Ngự Thú Bài còn trân quý hơn Trữ Vật Linh Giới nhiều. Bên trong Ngự Thú Bài cũng có không gian nhưng lại có thể nuôi dưỡng được yêu thú bên trong đó, đương nhiên chỉ có yêu thú đã được chủ nhân ấn ký linh hồn lạc ấn mới có thể tiến vào.
"Vụt! Vụt!"
Thân ảnh hai người này loé lên một cái liền biến mất chỉ để lại một đống thi thể đầy huyết tinh trên mặt đất.
...
- Ảnh ý cảnh quả nhiên huyền ảo, vừa ẩn chứa Âm chi lực nhưng lại không phải chỉ là thuần tuý Âm chi lực mà còn pha lẫn lực lượng khác!
Nói đến bóng ảnh, đại đa số mọi người nhất định sẽ nghĩ đến mặt trời. Bất kỳ thứ gì dưới ánh mặt trời đều sẽ sinh ra bóng ảnh cho nên bóng chính là một mặt đối lập với mặt trời, mà ánh nắng mặt trời ẩn chứa Dương ý cảnh do đó bóng ảnh ở mặt đối lập thì không nghi ngờ gì sẽ có quan hệ với Âm ý cảnh đối lập với Dương ý cảnh.
Bất quá, thật sự không có thứ gì gọi la tuyệt đối cả, bóng sinh ra không nhất định phải dưới ánh mặt trời mới được mà chỉ cần chỗ nào có vật có thể phát ra hào quang cũng có thể sinh ra bóng, như hoả diễm, lôi điện... cũng có thể sinh ra bóng!
- Xem ra muốn đem Ảnh ý cảnh tấn thăng thành Ảnh Áo nghĩa còn cần rất nhiều thời gian lĩnh ngộ huyền ảo trong thiên địa. Ảnh Áo nghĩa so với các Áo nghĩa khác còn phức tạp hơn nhiều.
Bên cạnh hồ nước có bàn ghế bằng đá, Diệp Trần hiện tại đã đình chỉ tu luyện ngồi đó vừa uống trà vừa ngắm cảnh hồ suy nghĩ.
- Mặc Lang, chính là hắn!
Cách Lạc Thành mấy trăm dặm, gã hắc bào nhân thân hình gầy gò nhắm mắt lại cảm ứng sự tồn tại của Diệp Trần theo sự ba động của không khí.
Tên hắc bào nhân bị gọi là Mặc Lang, nhếch miệng nói:
- Đối phó với hắn không cần phải phục kích, trực tiếp giết tới là được, Thực Mộng Lang của ta đã có chút nóng lòng rồi!
- Cái tên nóng nảy nhà ngươi!
Hắc bào nhân gầy gò lắc lắc đầu cười nói. Hiển nhiên cách nghĩ của Mặc Lang cũng hợp với suy nghĩ của hắn. Đối phó với một tiểu gia hoả còn chưa đạt tới Linh Hải Cảnh thì cần gì phải phục kích, phục kích là sách lược dùng để đối phó với địch nhân cường đại hơn bọn hắn!
Trước kia kiến trúc cao nhất trong Lạc Thành là một toà tháp nhưng hiện tại kiến trúc cao nhất chính là pho tượng bằng hoàng kim của Diệp Trần. Pho tượng này cao tới trăm mét, đứng trên đỉnh tượng thì toàn cảnh Lạc Thành đều có thể thu vào mắt. Hiện giờ trên đỉnh đầu pho tượng có hai tên hắc bào nhân không mời mà tới đang đứng ở đó. Hai tên hắc bào nhân này đang đạp lên đầu tượng nhìn về hướng Diệp gia.
- Một thiên tài còn chưa phát triển mà đã có pho tượng hoàng kim rồi, thật sự là không biết sống chết mà!
Bàn chân Mặc Lang khẽ chấn động một cái, toàn thân pho tượng lập tức xuất hiện vô số vết rạn, tuỳ thời đều có thể sụp đổ, nhưng tựa hồ lại có một sự cân đối rất vi diệu tồn tại khiến cho không một mảnh vỡ nào rơi ra.
Tên hắc bào nhân gầy gò không hề bân tâm tới pho tượng sắp bạo toái dưới chân mà thúc dục thị lực tới cực hạn nhanh chóng tìm được thân ảnh Diệp Trần ở hơn mười dặm phía trước.
Trong tầm mắt hắn hiện lên thân ảnh một người trẻ tuổi mặc áo lam đang nhàn nhã ngồi ngắm cảnh thưởng trà.
- Ồ, đã đột phá tới Linh Hải Cảnh? Mới qua bao lâu mà hắn đã có thể đột phá lên Linh Hải Cảnh rồi? Đang chết!
Tên hắc bào nhân gầy gò nhịn không được lên tiếng rủa thầm một tiếng.
- Quỷ lệ, như thế nào?
Mặc Lang cũng không đi chú ý Diệp Trần bởi vì có Quỷ Lệ là được rồi.
Quỷ Lệ âm trầm nói:
- Hắn đã là Linh Hải Cảnh đại năng giả!
- Cái gì? Ngươi không lầm chứ?
- Mặc dù không dùng linh hồn lực đi cảm ứng nhưng khoảng cách gần như vậy ta vẫn có thể cảm ứng được ba động chân nguyên của hắn từ trong phong nguyên khí, quả thật không giả!
Quỷ Lệ mới đầu đúng là không để Diệp Trần vào mắt nhưng cũng không muốn dùng linh hồn lực đi quan sát để đánh rắn động cỏ.
- Hai tháng tiến vào Linh Hải Cảnh, thú vị a! Đáng tiếc hắn vẫn phải chết, thật là đáng tiếc!
Mặc Lang mặc dù kinh ngạc nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường. Hai người bọn hắn cũng không phải Linh Hải Cảnh cấp bậc Chân Nhân bình thường, cho dù Diệp Trần đột phá tới Linh Hải Cảnh thì cũng chỉ so với Linh Hải Cảnh Chân Nhân cấp bình thường lợi hại hơn mốt chút mà thôi, huống chi bọn hắn có tới hai người, thêm một đầu Thực Mộng Lang cấp mười!
- Hừ, Nhị trưởng lão lo lắng không sai, tên tiểu tử này không giết không được!
Trên người Quỷ Lệ phát ra sát khí mãnh liệt.
- Các ngươi là ai? Mau xuống đây!
Bốn phía pho tượng hiện ra từng nhóm binh sĩ tuần tra. Đội trưởng đội tuần tra giơ ngón tay chỉ vào hai ngươi quát lớn.
- Chúng ta đi!
Quỷ Lệ căn bản không thèm nhìn đám binh sĩ tuần tra này mà cực tốc phóng tới chỗ Diệp Trần.
- Hắc hắc...
Mặc Lang cũng theo sát Quỷ Lệ, nhưng lúc gần đi hắn đưa một tia chân nguyên quán chú vào trong pho tượng.
"Phanh!"
Hai vừa vừa rời chân, pho tượng liền bạo toái hoá thành ngàn vạn mảnh vỡ màu vàng bắn ra khắp nơi bao trùm trong phạm vi vài dặm. Những thanh âm "Phốc phốc phốc..." vang lên liên tục, kiến trúc bị bắn thủng khắp nơi, máu chảy thành sông, tử thương không ít.
Bên cạnh hồ nước trong Diệp gia, Diệp Trần nghẩng đầu, hai mắt híp lại!
Thúc dục linh hồn lực tiêu hao rất lớn nên bình thường Diệp Trần sẽ không phóng thích linh hồn lực ra ngoài mà chỉ ngẫu nhiên phóng ra quan sát thoáng Lạc Thành một chút cho nên lúc hai tên hắc bào nhân cách Lạc Thành mấy trăm dặm hắn cũng không có chú ý tới. Nhưng lúc hai tên này tới trên pho tượng hoàng kim của hắn thì hắn đã chú ý, và cảnh tượng tên hắc bào nhân đằng sau một cước đạp nát pho tượng tạo thành tình cảnh vô số người tử vong hắn cũng nhìn thấy.
- Các ngươi là ai?
Diệp Trần đứng lên, kiếm khí lượn lờ quanh thân.
- Tiểu tử, có trách thì trách danh tiếng của ngươi quá lớn, đại thụ đón gió lớn cũng rất dễ bật gốc!
Thân pháp của Quỷ Lệ thập phần nhanh, thân ảnh hắn lập lờ vài cái đã lăng không tung một cước về phía Diệp Trần.
- Phong Áo nghĩa!
Diệp Trần đã nhìn ra Quỷ Lệ am hiểu chính là Phong Áo nghĩa. Phong Áo nghĩa hư vô mờ mịt, về mặt tốc độ cũng vô cùng khủng bố, rất lợi hại.
- Nghịch thức Thiên Lôi Thiết!
Tay trái cầm ngược trường kiếm, Diệp Trần chém ngược ra.
- Ồ, phản thủ kiếm!
Quỷ Lệ cả kinh, một chiêu này của Diệp Trần vừa vặn khắc chế góc độ ra chiêu và tốc độ của hắn. Thân ảnh đang ở giữa không trung, hắn vội vàng di động thân hình tránh né kiếm khí.
- Muốn chết!
Mặc Lang đi theo phía sau lưng Quỷ Lệ cho nên khi Quỷ Lệ tránh né kiếm khí thì hắn là người bị dính đòn. Nhưng hắn phản ứng cũng rất nhanh, bổ một đao về phía kiếm khí.
"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!..."
Kiếm khí và Đao khí chạm vào nhau, cả người Mặc Lang bị đánh bay ra ngoài.
- Đã đến thì toàn bộ lưu lại cho ta!
"Vụt!"
Thân ảnh loé lên, Diệp Trần đã ở giữa không trung, tay phải cầm kiếm bổ ra một kiếm về phía Quỷ Lệ đang ở gần đó.
- Phong chi mê ảnh!
Thân hình Quỷ Lệ run lên, mấy chục cái bóng ảnh của hắn xuất hiện công kích tới Diệp Trần.
Không gian kịch liệt run động, trong nháy mắt hai người đã giao thủ mấy trăm chiêu. Quỷ Lệ huyễn hoá ra huyễn ảnh mặc dù nhiều nhưng rơi vào trong mắt Diệp Trần căn bản không có chút uy hiếp nào, mỗi một kiếm của hắn đều đánh nát bấy toàn bộ huyễn ảnh chỉ để lại chân thân của Quỷ Lệ chật vật đối phó.
- Ta đã xem thường ngươi!
Quỷ Lệ vốn định dùng tốc độ đánh chết Diệp Trần nhưng không ngờ kiếm pháp của Diệp Trần quá nhanh lại cực kỳ chuẩn xác khiến hắn không thể cận thân được.
Diệp Trần lạnh lùng nói:
- Không cần biết các ngươi có mục đích gì, hôm nay chính là tử kỳ của các ngươi, trốn cũng vô dụng!
- Ha ha, trốn? Ngươi thật sự cho mình là đại nhân vật hả? Lại dám xem thường chúng ta? Phong ảnh vô hình thủ!
Quỷ Lệ giận quá hoá cười, tay phải đánh ra, trong hư không phủ đầy thủ ảnh, quyền ảnh, chưởng đao, chỉ ảnh... giống như đang có mười người đồng thời công kích Diệp Trần vậy.
- Khoái kiếm chi ngục!
Tay cầm kiếm của Diệp Trần gần như biến mất, một mảng lớn kiếm quang tán ra, đồng dạng cũng như có vài chục người đồng thời huy kiếm vậy. Bất đồng chính là mấy chục người này tốc độ ra tay so với Quỷ Lệ nhanh hơn, bởi vì đây là dùng Khoái Áo nghĩa thôi động. Dựa vào ngộ tính kinh người của mình, ba ngày trước Diệp Trần đã lĩnh ngộ được Khoái chi Áo nghĩa, không ngờ lúc này lại gặp đúng người thử chiêu.
- Sao có thể nhanh như vậy?
Quỷ Lệ chấn động, trơ mắt nhìn công kích của mình bị phá nát.
- Trần nhi, sao thế?
Lúc này, Diệp Thiên Hào cũng mang theo một đám cao thủ Diệp gia chạy tới.
- Đều chết đi!
Mặc Lang ở một bên vung tay lên, hắc sắc kình khí phóng ra tứ tán muốn bao phủ toàn bộ đám người Diệp Thiên Hào vào trong.
Trên mặt Diệp Trần không khỏi lộ vẻ tươi cười.
Một tháng thời gian, thu hoạch của Diệp Trần thập phần nhiều.
Thiên Lôi Thiết và Nghịch thức Thiên Lôi Thiết đều đã đạt tới bảy thành hoả hầu.
Sinh SInh Bất Tức cũng đạt tới sáu thành.
Tiến bộ lớn nhất là Kim Diệu Chấn Sát Kiếm đã đạt tới tám thành hoả hầu, cách lúc viên mãn đã không còn xa.
Đương nhiên không phải là do Kim Diệu Chấn Sát Kiếm dễ tu luyện nên mới vậy mà trên thực tế Kim Diệu Chấn Sát Kiếm chính là một chiêu khó tu luyện nhất trong ba đại kiếm chiêu của hắn. Dựa theo phỏng đoán của hắn, Kim Diệu Chấn Sát Kiếm hẳn là một chiêu kiếm đạt tới Sơ giai Áo nghĩa đỉnh phong kiếm chiêu, lực công kích cực kỳ khủng bố.
Thành tựu của hắn trên Kim Diệu Chấn Sát Kiếm tiến nhanh như vậy là bởi vì Kim Diệu Chấn Sát Kiếm là hắn học được từ ngươi khác không phải sở học của tự thân hắn sáng tạo ra. Mà Thiên Lôi Thiết và Sinh SInh Bất Tức đều là do hắn tự mình sáng tạo ra cho nên so ra Kim Diệu Chấn Sát Kiếm đã có sẵn đường lối dễ tu luyện hơn.
- Tim hiểu Áo nghĩa càng về sau càng gian nan. Hiện tại xem như đã đạt tới cực hạn của ta rồi, tới Thái Cực Thiên có lẽ sẽ tìm hiểu nhanh hơn!
- Áo nghĩa kiếm chiêu đã tới cực hạn nhưng thân thể cùng pháp lực của ta còn chưa tới cực hạn. Phân Thân Hoá Ảnh khinh công cũng có thể giúp ta tìm hiểu Ảnh Áo nghĩa, chỉ có lĩnh ngộ được Ảnh Áo nghĩa mới có thể tăng lên khinh công Áo nghĩa, cái này có chút khó khăn a, Ảnh Áo nghĩa so với Không gian Áo nghĩa khó khăn không kém bao nhiêu!
Người ta thường nói Áo nghĩa rất khó lĩnh ngộ được, nhưng thực ra những Áo nghĩa liên quan đến thuộc tính rất dễ tu luyện như Hoả, Phong, Thuỷ, Thổ, Mộc, Kim... Mà Ảnh Áo nghĩa mới là khó lĩnh ngộ. Những ngày này Diệp Trần lúc nào cũng quan sát những cái bóng, bóng của kiến trúc, bóng của chim chóc, bóng của chính hắn, bóng của ngươi khác... bởi vì ngộ tính tăng mạnh nên hắn cũng đã tìm hiểu ra được Ảnh ý cảnh cũng giống như lúc trước quan sát Không Gian lực thuận lợi tìm hiểu ra Không Gian ý cảnh vậy.
Lĩnh ngộ được Ảnh ý cảnh, Phân Thân Hoá Ảnh của Diệp Trần đã có thể dùng hai chữ khó lường để hình dung, thân ảnh của hắn thoáng bên này thoáng bên kia, khắp nơi đều là bóng ảnh của hắn. Diệp Thiên Hào trong một lần vô tình thấy cảnh này cũng trợn mắt há hốc mồm!
Ảnh ý cảnh thuận lợi nhập môn nhưng Diệp Trần biết muốn đem Ảnh ý cảnh tấn thăng lên Ảnh Áo nghĩa còn một đoạn đường rất dài phái đi. Đương nhiên, một khí có thể lĩnh ngộ thành công Ảnh Áo nghĩa thì Phân Thân Hoá Ảnh của hắn tuyệt đối là một cái Áo nghĩa khinh công cực kỳ khủng bố. Bởi vì Áo nghĩa càng mạnh thì võ học đối ứng cũng sẽ càng mạnh, Phá Hư Chỉ chính là một minh chứng!
- Đến Thiên Phong Quốc rồi, lộ trình đúng là không ngắn mà!
Nham sơn bên cạnh một cây đại thụ chọc trời, một gã hắc bào nhân đứng nhìn về phía xa xa nói. Dưới tán đại thủ nằm bảy tám cổ thi thể, toàn bộ thi thể đều bị mất não tuỷ, bên cạnh có một con sói đang ăn sống não tuỷ. Đây là một con sói có bộ lông màu huyết hồng, hai con mắt cũng toát ra vẻ huyết hồng rất yêu dị. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL. 𝑻ì𝘮 đọc thê𝘮 tại == 𝑻r𝐔𝘮 tr𝘂𝙮ện﹒𝘷n ==
- Ta nói Mặc Lang ngươi mỗi lần đi ra ngoài làm việc tại sao đều huyết tinh như vậy? Có thể để cho Thực Mộng Lang của ngươi ăn ít đi một chút không hả?
Một hắc bào nhân khác đang đứng trên đại thụ nói vọng xuống.
Hắc bào nhân bên dưới đưa tay vuốt ve bộ lông của con yêu lang, lãnh đạm nói:
- Không được, Thực Mông Lang của ta cần năng lượng trong tuỷ não, trừ khi ngươi có thể tìm cho nó một ít Thận Thú!
- Ta đi chỗ nào để tìm Thận Thú chứ? Mau thu nó lại, chúng ta phải đi tiếp, hiện tại Vũ đạo trà hội đã qua được hai tháng, tiểu tử kia nói không chừng lại sắp rời đi rồi. Đợi khi giết hắn xong thì tuỷ não của hắn sẽ để cho Thực Mông Lang! Đó tuỷ não của một thiên tài a!
Lúc nhận được tin tức của từ Vũ đạo trà hội thì hai người này đã lên đường nhưng cũng phải mất hai tháng mới tới đây.
Nghe vậy, tên hắc bào nhân bên dưới nhếch miệng cười hắc hắc, chậm rãi đứng thẳng ngườ ilên, nói:
- Tàn Hồn, trở về!
Hắn vỗ vào tấm kim bài bên hông, Thực Mộng Lang hoá thành một đạo ánh sáng chui vào bên trong. Tấm kim bai này chỉ cỡ lòng bàn tay, trên bề mặt có viết một chữ "Thú" bằng cổ ngữ, đây là một cái Ngự Thú Bài còn trân quý hơn Trữ Vật Linh Giới nhiều. Bên trong Ngự Thú Bài cũng có không gian nhưng lại có thể nuôi dưỡng được yêu thú bên trong đó, đương nhiên chỉ có yêu thú đã được chủ nhân ấn ký linh hồn lạc ấn mới có thể tiến vào.
"Vụt! Vụt!"
Thân ảnh hai người này loé lên một cái liền biến mất chỉ để lại một đống thi thể đầy huyết tinh trên mặt đất.
...
- Ảnh ý cảnh quả nhiên huyền ảo, vừa ẩn chứa Âm chi lực nhưng lại không phải chỉ là thuần tuý Âm chi lực mà còn pha lẫn lực lượng khác!
Nói đến bóng ảnh, đại đa số mọi người nhất định sẽ nghĩ đến mặt trời. Bất kỳ thứ gì dưới ánh mặt trời đều sẽ sinh ra bóng ảnh cho nên bóng chính là một mặt đối lập với mặt trời, mà ánh nắng mặt trời ẩn chứa Dương ý cảnh do đó bóng ảnh ở mặt đối lập thì không nghi ngờ gì sẽ có quan hệ với Âm ý cảnh đối lập với Dương ý cảnh.
Bất quá, thật sự không có thứ gì gọi la tuyệt đối cả, bóng sinh ra không nhất định phải dưới ánh mặt trời mới được mà chỉ cần chỗ nào có vật có thể phát ra hào quang cũng có thể sinh ra bóng, như hoả diễm, lôi điện... cũng có thể sinh ra bóng!
- Xem ra muốn đem Ảnh ý cảnh tấn thăng thành Ảnh Áo nghĩa còn cần rất nhiều thời gian lĩnh ngộ huyền ảo trong thiên địa. Ảnh Áo nghĩa so với các Áo nghĩa khác còn phức tạp hơn nhiều.
Bên cạnh hồ nước có bàn ghế bằng đá, Diệp Trần hiện tại đã đình chỉ tu luyện ngồi đó vừa uống trà vừa ngắm cảnh hồ suy nghĩ.
- Mặc Lang, chính là hắn!
Cách Lạc Thành mấy trăm dặm, gã hắc bào nhân thân hình gầy gò nhắm mắt lại cảm ứng sự tồn tại của Diệp Trần theo sự ba động của không khí.
Tên hắc bào nhân bị gọi là Mặc Lang, nhếch miệng nói:
- Đối phó với hắn không cần phải phục kích, trực tiếp giết tới là được, Thực Mộng Lang của ta đã có chút nóng lòng rồi!
- Cái tên nóng nảy nhà ngươi!
Hắc bào nhân gầy gò lắc lắc đầu cười nói. Hiển nhiên cách nghĩ của Mặc Lang cũng hợp với suy nghĩ của hắn. Đối phó với một tiểu gia hoả còn chưa đạt tới Linh Hải Cảnh thì cần gì phải phục kích, phục kích là sách lược dùng để đối phó với địch nhân cường đại hơn bọn hắn!
Trước kia kiến trúc cao nhất trong Lạc Thành là một toà tháp nhưng hiện tại kiến trúc cao nhất chính là pho tượng bằng hoàng kim của Diệp Trần. Pho tượng này cao tới trăm mét, đứng trên đỉnh tượng thì toàn cảnh Lạc Thành đều có thể thu vào mắt. Hiện giờ trên đỉnh đầu pho tượng có hai tên hắc bào nhân không mời mà tới đang đứng ở đó. Hai tên hắc bào nhân này đang đạp lên đầu tượng nhìn về hướng Diệp gia.
- Một thiên tài còn chưa phát triển mà đã có pho tượng hoàng kim rồi, thật sự là không biết sống chết mà!
Bàn chân Mặc Lang khẽ chấn động một cái, toàn thân pho tượng lập tức xuất hiện vô số vết rạn, tuỳ thời đều có thể sụp đổ, nhưng tựa hồ lại có một sự cân đối rất vi diệu tồn tại khiến cho không một mảnh vỡ nào rơi ra.
Tên hắc bào nhân gầy gò không hề bân tâm tới pho tượng sắp bạo toái dưới chân mà thúc dục thị lực tới cực hạn nhanh chóng tìm được thân ảnh Diệp Trần ở hơn mười dặm phía trước.
Trong tầm mắt hắn hiện lên thân ảnh một người trẻ tuổi mặc áo lam đang nhàn nhã ngồi ngắm cảnh thưởng trà.
- Ồ, đã đột phá tới Linh Hải Cảnh? Mới qua bao lâu mà hắn đã có thể đột phá lên Linh Hải Cảnh rồi? Đang chết!
Tên hắc bào nhân gầy gò nhịn không được lên tiếng rủa thầm một tiếng.
- Quỷ lệ, như thế nào?
Mặc Lang cũng không đi chú ý Diệp Trần bởi vì có Quỷ Lệ là được rồi.
Quỷ Lệ âm trầm nói:
- Hắn đã là Linh Hải Cảnh đại năng giả!
- Cái gì? Ngươi không lầm chứ?
- Mặc dù không dùng linh hồn lực đi cảm ứng nhưng khoảng cách gần như vậy ta vẫn có thể cảm ứng được ba động chân nguyên của hắn từ trong phong nguyên khí, quả thật không giả!
Quỷ Lệ mới đầu đúng là không để Diệp Trần vào mắt nhưng cũng không muốn dùng linh hồn lực đi quan sát để đánh rắn động cỏ.
- Hai tháng tiến vào Linh Hải Cảnh, thú vị a! Đáng tiếc hắn vẫn phải chết, thật là đáng tiếc!
Mặc Lang mặc dù kinh ngạc nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường. Hai người bọn hắn cũng không phải Linh Hải Cảnh cấp bậc Chân Nhân bình thường, cho dù Diệp Trần đột phá tới Linh Hải Cảnh thì cũng chỉ so với Linh Hải Cảnh Chân Nhân cấp bình thường lợi hại hơn mốt chút mà thôi, huống chi bọn hắn có tới hai người, thêm một đầu Thực Mộng Lang cấp mười!
- Hừ, Nhị trưởng lão lo lắng không sai, tên tiểu tử này không giết không được!
Trên người Quỷ Lệ phát ra sát khí mãnh liệt.
- Các ngươi là ai? Mau xuống đây!
Bốn phía pho tượng hiện ra từng nhóm binh sĩ tuần tra. Đội trưởng đội tuần tra giơ ngón tay chỉ vào hai ngươi quát lớn.
- Chúng ta đi!
Quỷ Lệ căn bản không thèm nhìn đám binh sĩ tuần tra này mà cực tốc phóng tới chỗ Diệp Trần.
- Hắc hắc...
Mặc Lang cũng theo sát Quỷ Lệ, nhưng lúc gần đi hắn đưa một tia chân nguyên quán chú vào trong pho tượng.
"Phanh!"
Hai vừa vừa rời chân, pho tượng liền bạo toái hoá thành ngàn vạn mảnh vỡ màu vàng bắn ra khắp nơi bao trùm trong phạm vi vài dặm. Những thanh âm "Phốc phốc phốc..." vang lên liên tục, kiến trúc bị bắn thủng khắp nơi, máu chảy thành sông, tử thương không ít.
Bên cạnh hồ nước trong Diệp gia, Diệp Trần nghẩng đầu, hai mắt híp lại!
Thúc dục linh hồn lực tiêu hao rất lớn nên bình thường Diệp Trần sẽ không phóng thích linh hồn lực ra ngoài mà chỉ ngẫu nhiên phóng ra quan sát thoáng Lạc Thành một chút cho nên lúc hai tên hắc bào nhân cách Lạc Thành mấy trăm dặm hắn cũng không có chú ý tới. Nhưng lúc hai tên này tới trên pho tượng hoàng kim của hắn thì hắn đã chú ý, và cảnh tượng tên hắc bào nhân đằng sau một cước đạp nát pho tượng tạo thành tình cảnh vô số người tử vong hắn cũng nhìn thấy.
- Các ngươi là ai?
Diệp Trần đứng lên, kiếm khí lượn lờ quanh thân.
- Tiểu tử, có trách thì trách danh tiếng của ngươi quá lớn, đại thụ đón gió lớn cũng rất dễ bật gốc!
Thân pháp của Quỷ Lệ thập phần nhanh, thân ảnh hắn lập lờ vài cái đã lăng không tung một cước về phía Diệp Trần.
- Phong Áo nghĩa!
Diệp Trần đã nhìn ra Quỷ Lệ am hiểu chính là Phong Áo nghĩa. Phong Áo nghĩa hư vô mờ mịt, về mặt tốc độ cũng vô cùng khủng bố, rất lợi hại.
- Nghịch thức Thiên Lôi Thiết!
Tay trái cầm ngược trường kiếm, Diệp Trần chém ngược ra.
- Ồ, phản thủ kiếm!
Quỷ Lệ cả kinh, một chiêu này của Diệp Trần vừa vặn khắc chế góc độ ra chiêu và tốc độ của hắn. Thân ảnh đang ở giữa không trung, hắn vội vàng di động thân hình tránh né kiếm khí.
- Muốn chết!
Mặc Lang đi theo phía sau lưng Quỷ Lệ cho nên khi Quỷ Lệ tránh né kiếm khí thì hắn là người bị dính đòn. Nhưng hắn phản ứng cũng rất nhanh, bổ một đao về phía kiếm khí.
"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!..."
Kiếm khí và Đao khí chạm vào nhau, cả người Mặc Lang bị đánh bay ra ngoài.
- Đã đến thì toàn bộ lưu lại cho ta!
"Vụt!"
Thân ảnh loé lên, Diệp Trần đã ở giữa không trung, tay phải cầm kiếm bổ ra một kiếm về phía Quỷ Lệ đang ở gần đó.
- Phong chi mê ảnh!
Thân hình Quỷ Lệ run lên, mấy chục cái bóng ảnh của hắn xuất hiện công kích tới Diệp Trần.
Không gian kịch liệt run động, trong nháy mắt hai người đã giao thủ mấy trăm chiêu. Quỷ Lệ huyễn hoá ra huyễn ảnh mặc dù nhiều nhưng rơi vào trong mắt Diệp Trần căn bản không có chút uy hiếp nào, mỗi một kiếm của hắn đều đánh nát bấy toàn bộ huyễn ảnh chỉ để lại chân thân của Quỷ Lệ chật vật đối phó.
- Ta đã xem thường ngươi!
Quỷ Lệ vốn định dùng tốc độ đánh chết Diệp Trần nhưng không ngờ kiếm pháp của Diệp Trần quá nhanh lại cực kỳ chuẩn xác khiến hắn không thể cận thân được.
Diệp Trần lạnh lùng nói:
- Không cần biết các ngươi có mục đích gì, hôm nay chính là tử kỳ của các ngươi, trốn cũng vô dụng!
- Ha ha, trốn? Ngươi thật sự cho mình là đại nhân vật hả? Lại dám xem thường chúng ta? Phong ảnh vô hình thủ!
Quỷ Lệ giận quá hoá cười, tay phải đánh ra, trong hư không phủ đầy thủ ảnh, quyền ảnh, chưởng đao, chỉ ảnh... giống như đang có mười người đồng thời công kích Diệp Trần vậy.
- Khoái kiếm chi ngục!
Tay cầm kiếm của Diệp Trần gần như biến mất, một mảng lớn kiếm quang tán ra, đồng dạng cũng như có vài chục người đồng thời huy kiếm vậy. Bất đồng chính là mấy chục người này tốc độ ra tay so với Quỷ Lệ nhanh hơn, bởi vì đây là dùng Khoái Áo nghĩa thôi động. Dựa vào ngộ tính kinh người của mình, ba ngày trước Diệp Trần đã lĩnh ngộ được Khoái chi Áo nghĩa, không ngờ lúc này lại gặp đúng người thử chiêu.
- Sao có thể nhanh như vậy?
Quỷ Lệ chấn động, trơ mắt nhìn công kích của mình bị phá nát.
- Trần nhi, sao thế?
Lúc này, Diệp Thiên Hào cũng mang theo một đám cao thủ Diệp gia chạy tới.
- Đều chết đi!
Mặc Lang ở một bên vung tay lên, hắc sắc kình khí phóng ra tứ tán muốn bao phủ toàn bộ đám người Diệp Thiên Hào vào trong.