- Tư Không Thánh không phải nói.
- Còn Nghiêm Xích Hỏa, Lý Đạo Hiên.
- Lâm Vẫn, Băng Linh!
- Mạc Ngôn cũng có tư cách.
- Hiện tại đã có sáu chỗ, ta cho rằng Thác Bạt Khổ nữa.
- Ừm, hắn rất lợi hại, có thể tranh đoạt vị trí top mười, ta muốn thêm Mộ Dung Khuynh Thành, thực lực nàng không dưới Mạc Ngôn.
- Vậy còn hai người cuối cùng.
- Cái này dễ thôi, Diệp Trần tuyệt đối là tuyển thủ hạt giống, hắn không được vào người khác còn nghĩ là có dối trá.
- Ha ha, không cần nói, Diệp Trần tự nhiên ở bên trong, ta đang suy nghĩ chính là tuyển thủ hạt giống thứ mười là Kiền Vân hay Cốc Du Vân?
- Ách! Cái này đích xác có điểm khó chọn, Kiền Vân là nhị đệ tử lục phẩm tông môn Lạc Hà môn, thực lực mạnh, Cốc Du Vân là nhị đệ tử của Huyền Không sơn, trong cơ thể có huyết mạch vương giả, thực lực biểu hiện ra không thua kém Kiền Vần, chọn ai người còn lại cũng sinh bất mãn.
- Bất mãn thì sao, chúng ta là tái phán, chọn tuyển thủ hạt giống là việc của chúng ta cứ thế mà chọn! Mọi người bỏ phiếu đi, ai có số phiếu cao hơn thì chọn người đó, chuyện khác không liên quan tới chúng ta!
- Được, ta chọn Kiền Vân.
- Ta chọn Cốc Du Vân.
Tương đối buồn cười chính là Kiền Vần cùng Cốc Du Vân có sô phiếu bằng nhau, đều là sáu phiếu, rất hiển nhiên, trong cảm nhận của các tài phán, thực lực hai người tương đương, không thể phân rõ, cũng may thêm tài phán trưởng là mười ba vị tài phán, hiện tại chỉ còn tài phán trưởng không bỏ phiếu, hắn chọn ai, người đó chính là tuyển thủ hạt giống, không thể thay đổi.
Tài phán trưởng hít sâu một hơi, nói:
- Cốc Du Vân!
Cuối cùng đã chọn được mười tuyển thủ hạt giống, là Tư Không Thánh, Nghiêm Xích Hỏa, Lý Đạo Hiên, Lâm vẫn, Băng Linh, Mạc Ngôn, Thác Bạt Khổ, Một Dung Khuynh Thành, Diệp Trần cùng với Cốc Du Vân.
Đối với kết quả này, đám Tư Không Thánh cũng không lộ ra thần sắc ngoài ý muốn, mười ba vị tài phán đều là cường giả Tinh Cực Cảnh, từ khí tức có thể phân biệt ai cao ai thấp, hơn nữa biểu hiện ở vòng đấu loại chọn ra mười người tương đối đơn giản.
Chỉ có Kiền Vân vẻ mặt không cam lòng, hắn cư nhiên không được tuyển, tuy rằng tuyển thủ hạt giống không nhất định là bài danh top mười, nhưng đối với hắn là sỉ nhục, sỉ nhục to lớn.
- Chờ xem! Ta sẽ cho các ngươi hối hận vì không có chọn ta.
Kiền Vân sắc mặt âm trầm, đặc biệt mất hứng khi không được chọn.
Lạc Hà môn chủ là các vị trưởng lão hạch tâm cũng không hài lòng, Kiền Vân mặc kệ từ mặt nào mà xem cũng không yếu, nhưng lại không được chọn làm tuyển thủ hạt giống, đúng là khiến Lạc Hà môn mất mặt, đương nhiên mất hứng đi chăng nữa bọn họ cũng không dám ho he gì, mười ba vị tài phán là do các tông môn tuyển chọn ra, Lạc Hà môn có cuồng vọng cũng không dám quở trách tài phán, muốn đối nghịch với tất cả các tông môn khác hay sao? Huống hồ Tiềm Long Bảng vô cùng thần thánh, ngay cả vương giả Sinh Tử cảnh cũng không dám xằng bậy gì.
- Chỉ cần Kiền Vần không chịu thua kém, mặt mũi Lạc Hà môn chúng ta cũng sẽ được đòi về.
Môn chủ Lạc hà môn phun ra một ngụm tức khí, nhàn nhạt nói.
- Hừ, sớm biết thế, hẳn là nên để Kiền vân hiển lộ chút thực lực ở vòng đấu loại.
- An Lạp! Độ khó trước năm tuy cao nhưng top mười hẳn là không khó.
- Mong rằng như vậy!
Lạc Hà môn chủ tuy tự tin với Kiền Vân chỉ là đám nhân tài mới xuất hiện như Diệp Trần khiến bọn họ cảm nhận được uy hiếp, bằng không cũng không tới mức Kiền Vân không được chọn.
- Nhị sư đệ, ngươi không được kém ta nha, vận khí của Lạc Hà môn rơi vào người ngươi đó.
Lạc Hà môn đại đệ tử ngồi trong đám trưởng lão hạch tâm, hắn bài danh thứ sáu trên Tiềm Long Bảng, nếu không phải tuổi vượt quá hai tư, lần này bài danh top mười cũng là vật trong túi, nhưng cái này không lạ, ngay cả bài danh đệ tam, đại hoàng tử hắc long đế quốc cũng vượt quá tuổi, thực lực đối phương cũng không yếu hơn Nghiêm Xích Hỏa, hắn biết rằng, thực lực người này ngang tầm với đám Tư Không Thánh.
Tài phán công bố danh sách mười tuyển thủ hạt giống xong, mọi người đều có chút bàn tán.
- Không chỉ có nhị đệ tử Lạc Hà môn Kiền Vân, mà Thạch Thanh bài danh thứ chín cũng không được chọn sao?
- Cốc Du Vân tương đối may mắn, lần này Tiềm Long Bảng có vài cao thủ năm trước đã quá tuổi, không có tham gia, bằng không mười tuyển thủ hạt giống còn phải cạnh tranh kịch liệt hơn nhiều.
- Ngươi nói chính là đại hoàng tử Hắc Long đế quốc cùng với đại đệ tử Lạc Hà môn phải không? Đúng vậy, hai người này thực lực không biết đã đạt tới mức nào rồi nữa?
- Bắt đầu thi đấu rồi!
Ánh mắt mọi người rơi vào trung ương võ đài.
Võ đài dài ba dặm, rộng hai trăm thực sự là lớn, cô linh đứng giữa vực sâu, bị vạn người chú mục.
Lúc này, trên đài đã bắt đầu trận tranh tài đầu tiên.
Hai bên thực lực không kém, một người là cường giả Bão Nguyên trung kỳ, một người là Bão Nguyên sơ kỳ đỉnh, hai người vừa lên đài đều thi triển sát chiêu, có chút ý tứ thử nhau, cuối cùng tên Bão Nguyên cảnh trung kỳ kia trội hơn một chút, thắng được trận đầu.
Một màn chấn động phát sinh, sau khi phân thắng bại, hư ảnh hình rồng bên ngoài cơ thể người thắng ly khai đánh về phía người bại, bằng mắt thường có thể nhìn thấy, hư ảnh hình rồng ở cơ thể người bại nhỏ đi một vòng, từ một trượng xuống còn chín xích, mà người thắng lại tăng lên một chút.
- Quả thế.
Diệp Trần đoán không sai, đây chính là cách thức cướp đoạt khí long mạch, không bị bản thân khống chế.
Tiến hành tranh tài một vòng, rất nhanh đến phiên Lâm Kỳ.
Đối thủ của hắn là một cao thủ Tiềm Long Bảng khóa trước, hư ảnh hình rồng cao tới một trượng tám, sau khi bị Lâm Kỳ đánh bại, hư ảnh hình rồng giảm đi nhiều, trực tiếp từ một trượng tám thành một trượng ba, mà Lâm Kỳ vốn có một trượng lại đạt tới một trượng năm.
Từ Tĩnh nhìn thấy liền nói:
- Khí long mạch của đối thủ càng nhiều, đánh bại hắn cướp đoạt được càng nhiều.
Diệp Trần gật đầu:
- Ngược lại, người thắng có khí long mạch tràn đầy, người bại ít khí long mạch, như vậy khí long mạch đoạt được rất ít, nói không chừng không nhìn ra chút gia tăng nào.
Hư ảnh hình rồng bên ngoài cơ thể Tư Không Thánh dài đến tám trượng hai, nếu như tùy tiện đánh bại một nhân tài mới nổi có thể gia tăng nhiều long mạch khí vậy chỉ cần vài trận có lẽ chỉ mười trận là hư ảnh hình rồng đã đạt tới chín trượng, rất hiển nhiên không phù hợp quy luật, vì thế Diệp Trần mới có suy đoán kia.
Từ Tĩnh và Diệp Trần đoán không sai, kế tiếp có một nhân tài mới nổi đánh bại một gã cao thủ Tiềm Long Bảng khóa trước, hư ảnh hình rồng tăng mạnh, hầu như tăng gấp đôi, mà gã cao thủ Tiềm Long Bảng khóa trước đánh bại một gã cao thủ mới nổi, hư ảnh hình rồng tăng biên độ nhỏ, ngay cả một xích cũng không được.
Một vòng tranh tài của Tiềm Long Bảng có ba sáu tràng, mỗi lần hai người chiến đấu, sau một vòng, mỗi người đều có cơ hội lên đài, lần này là Nghiêm Xích Hỏa, đối thủ của hắn là một cao thủ trẻ tuổi tu vi Bão Nguyên cảnh sơ kỳ.
- Ta chịu thua!
Tên này rất thẳng thắn chịu thua.
Vù!
Không biết hư ảnh hình rồng có gì thần bí, khi đối phương chịu thua liền từ người Nghiêm Xích Hỏa bay ra ngoài thôn phệ hư ảnh của đối phương.
Chỉ là, nó thôn phệ xong vẫn là trên dưới bảy trượng, không thấy biến hóa gì, hai người chênh lệch quá lớn, rất khó thu hoạch được gì.
- Trận mười bốn, Diệp Trần đấu Cừu Vô Huyết!
Khi Diệp Trần còn chưa ngang trời xuất thế thì Cừu Vô Huyết là đệ nhất cao thủ trong Thiên Phong quốc, ngay cả Nguyên Hoành Ưng và Lục Chiêu đều thua hắn một bậc, nhưng hiện tại, trước mặt Diệp Trần hắn chỉ là một đứa trẻ, căn bản không có chút uy hiếp nào.
Nhẹ điểm chân, Diệp Trần xuất hiện trên võ đài, nhìn Cừu Vô Huyết phía đối diện.
Cừu Vô Huyết con ngươi co rụt mạnh, hôm nay Diệp Trần gây cho hắn áp lực quá lớn, không nói đối phương có tu vi Bão Nguyên cảnh hậu kỳ, chỉ cần năm thành kiếm ý đã đủ để kinh thế hãi tục, rung động cửu quốc rồi, mà lúc trước ở Thiên Mộng cổ địa thì bản thân ngay cả liếc mắt nhìn hắn đều không có hứng thú.
Ổn định tâm thần, Cừu Vô Huyết nói:
- Một đao quyết thắng thua, được không?
Hắn không trông cậy vào một đao đánh bại Diệp Trần, chỉ là muốn biết chênh lệch hai bên lớn cỡ nào thôi.
- Được!
Diệp Trần thản nhiên trả lời.
Vù!
Không do dự, trên tay Cừu Vô Huyết xuất hiện một trường đao đỏ như máu, chuôi đao này là từ Thiên Mộng chiến điện lấy được, có thể nói là cực hạn trong hạ phẩm bảo đao, uy lực ngang với trung phẩm bảo đao bình thường, bảo đao ra khỏi vỏ, một tia máu tinh tế bắn ra, không khí bị xé rách, chợt lóe rồi biến mất.
Tinh Ngân Kiếm vung ra ba thốn, một đoàn kiếm quang bắn ra ngoài, đem tia máu đánh tan, kiếm quang chưa tiêu tan đánh lên hộ thể chân khí của Cừu Vô Huyết.
Hộ thể chân khí bị nghiền nát, Cừu Vô Huyết thảm bại.
U!
Tiếng rồng gầm vang lên.
Hư ảnh hình rồng bên ngoài cơ thể Diệp Trần nhào vào người Cừu Vô Huyết, thôn phệ khí long mạch của đối phương, chớp mắt qua đi, hư ảnh trở về, từ một trượng lên tới một trượng sáu, không chỉ hình thể tăng trưởng là thần thái cũng uy nghiêm hơn nhiều.
- Chênh lệch không thể bù đắp!
Cừu Vô Huyết cười khổ một tiếng.
Diệp Trần xuống đài, trận tranh tài sau là Tư Không Thánh, đối thủ của hắn không yếu, là bài danh mười chín Tất Mặc.
Không nghi ngờ, Tất Mặc thảm bại, thậm chí hắn không lựa chọn chịu thua.
Thôn phệ khí long mạch trên người Tất Mặc, hư ảnh hình rồng bên ngoài cơ thể Tư Không Thánh vẫn dài tám thước hai như trước, chỉ tăng gần nửa xích, đây là do bài danh của Tất Mặc rất cao, khí long mạch mười phần tràn đầy.
Tranh tài tiếp tục, chỉ cần tiểu đầu sỏ không chạm nhau, các đối thủ của họ đều chịu thua, hoặc là một chiêu phân thắng bại, chênh lệch thực lực quá lớn, nhưng không thể đo đếm, bởi vì bọn họ không có tư cách tranh đấu cùng đám tiểu đầu sỏ.
Sau khi Mộ Dung Khuynh Thành đánh bại đối thủ, Từ Tĩnh lên đài.
- Trận mười bảy, Từ Tĩnh gặp Tề Thiếu Phong. Nguồn truyện: Truyện FULL
Tề Thiếu Phong là cao thủ bài danh thứ ba tám trên Tiềm Long Bảng, tụ hội ở Tam Giang thành Thông Linh quốc chính là hắn tổ chức, ở rừng rập Thập Vạn Đại Sơn, Diệp Trần còn cứu hắn và Mộ Dung Khuynh Thành một mạng, thực lực vô cùng mạnh, vũ khí của hắn là hai thanh kỳ môn vũ khí, Tàn Nguyệt Loan Luân, hư ảnh bên ngoài cơ thể dài bốn trượng, khí long mạch vô cùng nhiều.
Trong vòng trăm chiêu, hai người thực lực ngang nhau.
Qua trăm chiêu, Từ Tĩnh càng đánh càng hăng, cả người bị một tầng kim sắc như thực chất bao phủ, tầng lưu quang kim sắc này không phải chân khí mà là chân khí thực chất hóa, luận lực phá hoại vượt trên đại bộ phận chân khí, có thể khiến Tề Thiếu Phong cảm thấy chật vật.
Một trăm năm tám chiêu, Tề Thiếu Phong thấy bàn tay tê dại, không cầm được vũ khí, bị Từ Tĩnh nắm cơ hội liên tục đánh ba quyền bay ra ngoài.
Thôn phệ khí long mạch của Tề Thiếu Phong, bên ngoài cơ thể Từ Tĩnh, hư ảnh hình rồng lớn mạnh, trong chớp mắt bành trướng gần ba trượng, không thua cao thủ trẻ tuổi bài danh Tiềm Long Bảng khóa trước.
- Thực lực không tồi, ta cũng không đành lòng đánh bại ngươi, hơn nữa chút khí long mạch cướp được cũng chẳng đánh là bao.
Lâm Vẫn thấy cái mình thích là thèm, nếu như có thể hắn gặp Từ Tĩnh tuyệt đối không thôn phệ khí long mạch của đối phương, để đối phương nhớ kỹ mình, nhưng mà khí long mạch không bị khống chế, chỉ cần có cảm ứng sẽ tự mình lao ra, không ngăn nổi.
- Không biết tự lượng sức.
Thác Bạt Khổ bĩu môi, thực lực Từ Tĩnh tuy rằng hắn không để vào mắt, nhưng người phía sau là Diệp Trần, trong mắt hắn chỉ có Tư Không Thánh và Diệp Trần khiến hắn có một loại cảm giác bí hiểm, những người khác còn kém một chút.
Vòng một kết thúc, vòng hai lập tức bắt đầu...
Sau năm vòng, hư ảnh hình rồng của Diệp Trần tăng lên hai trượng tám, hắn vận khí không tốt, gặp toàn đối thủ yếu, năm trận cũng không gặp được kẻ có thực lực sàn sàn như Tề Thiếu Phong, trong đó vận khí tốt phải kể Thác Bạt Khổ, trực tiếp đánh bại cao thủ bài danh thứ chín Trương Phong, hư ảnh hình rồng lớn tới bốn trượng, hơn nữa sau bốn trận, hư ảnh hình rồng đã tăng tới ngoài bốn trượng năm, trực tiếp bằng với các cao thủ bài danh top ba mươi, khí long mạch sung túc.
Trận sáu, Diệp Trần rút cuộc gặp đối thủ có khí long mạch nhiều chút, là cao thủ bài danh thứ mười chín Thôi Hiểu.
Thôn phê khí long mạch của đối phương, hư ảnh hình rồng của Diệp Trần lớn tới bốn trượng ba, gần với Thác Bạt Khổ trong nhân tài mới nổi.
Thực lực Lâm Kỳ không tính là cao, đánh sáu trận thua ba thắng ba, hư ảnh hình rồng duy trì ở một trượng tám.
Từ Tĩnh đánh sáu trận, hư ảnh hình rồng duy trì ở ba trượng năm.
Bất tri bất giác, bảy vòng tranh đấu đã kết thúc.
Vòng tám.
Diệp Trần gặp Thạch Thanh chưa từng giao thủ.
Thạch Thanh bài danh thứ mười, hư ảnh hình rồng vốn là bảy trượng, sau bảy trận khó khăn lắm mới đạt tới bảy trượng mốt, tốc độ rất chậm.
- Tiếp của ta một chiêu Thanh Vân Cửu Liên Kích.
Thạch Thanh không chịu thua, trên thực tế, hắn rất muốn giao thủ với kẻ công kích lợi hại như Diệp Trần, chỉ có chiến đấu với đổi thủ tầm cỡ như vậy mới giúp hắn phát hiện nhược điểm khó tìm, dần hoàn thiện.
Keng!
Tinh Ngân Kiếm ra khỏi vỏ, Diệp Trần tay cầm trường kiếm, hư không chém ra,mưa côn của Thạch Thanh lập tức bị phá, cư nhiên còn tám chiêu chưa xuất đã bị phá.
- Còn Nghiêm Xích Hỏa, Lý Đạo Hiên.
- Lâm Vẫn, Băng Linh!
- Mạc Ngôn cũng có tư cách.
- Hiện tại đã có sáu chỗ, ta cho rằng Thác Bạt Khổ nữa.
- Ừm, hắn rất lợi hại, có thể tranh đoạt vị trí top mười, ta muốn thêm Mộ Dung Khuynh Thành, thực lực nàng không dưới Mạc Ngôn.
- Vậy còn hai người cuối cùng.
- Cái này dễ thôi, Diệp Trần tuyệt đối là tuyển thủ hạt giống, hắn không được vào người khác còn nghĩ là có dối trá.
- Ha ha, không cần nói, Diệp Trần tự nhiên ở bên trong, ta đang suy nghĩ chính là tuyển thủ hạt giống thứ mười là Kiền Vân hay Cốc Du Vân?
- Ách! Cái này đích xác có điểm khó chọn, Kiền Vân là nhị đệ tử lục phẩm tông môn Lạc Hà môn, thực lực mạnh, Cốc Du Vân là nhị đệ tử của Huyền Không sơn, trong cơ thể có huyết mạch vương giả, thực lực biểu hiện ra không thua kém Kiền Vần, chọn ai người còn lại cũng sinh bất mãn.
- Bất mãn thì sao, chúng ta là tái phán, chọn tuyển thủ hạt giống là việc của chúng ta cứ thế mà chọn! Mọi người bỏ phiếu đi, ai có số phiếu cao hơn thì chọn người đó, chuyện khác không liên quan tới chúng ta!
- Được, ta chọn Kiền Vân.
- Ta chọn Cốc Du Vân.
Tương đối buồn cười chính là Kiền Vần cùng Cốc Du Vân có sô phiếu bằng nhau, đều là sáu phiếu, rất hiển nhiên, trong cảm nhận của các tài phán, thực lực hai người tương đương, không thể phân rõ, cũng may thêm tài phán trưởng là mười ba vị tài phán, hiện tại chỉ còn tài phán trưởng không bỏ phiếu, hắn chọn ai, người đó chính là tuyển thủ hạt giống, không thể thay đổi.
Tài phán trưởng hít sâu một hơi, nói:
- Cốc Du Vân!
Cuối cùng đã chọn được mười tuyển thủ hạt giống, là Tư Không Thánh, Nghiêm Xích Hỏa, Lý Đạo Hiên, Lâm vẫn, Băng Linh, Mạc Ngôn, Thác Bạt Khổ, Một Dung Khuynh Thành, Diệp Trần cùng với Cốc Du Vân.
Đối với kết quả này, đám Tư Không Thánh cũng không lộ ra thần sắc ngoài ý muốn, mười ba vị tài phán đều là cường giả Tinh Cực Cảnh, từ khí tức có thể phân biệt ai cao ai thấp, hơn nữa biểu hiện ở vòng đấu loại chọn ra mười người tương đối đơn giản.
Chỉ có Kiền Vân vẻ mặt không cam lòng, hắn cư nhiên không được tuyển, tuy rằng tuyển thủ hạt giống không nhất định là bài danh top mười, nhưng đối với hắn là sỉ nhục, sỉ nhục to lớn.
- Chờ xem! Ta sẽ cho các ngươi hối hận vì không có chọn ta.
Kiền Vân sắc mặt âm trầm, đặc biệt mất hứng khi không được chọn.
Lạc Hà môn chủ là các vị trưởng lão hạch tâm cũng không hài lòng, Kiền Vân mặc kệ từ mặt nào mà xem cũng không yếu, nhưng lại không được chọn làm tuyển thủ hạt giống, đúng là khiến Lạc Hà môn mất mặt, đương nhiên mất hứng đi chăng nữa bọn họ cũng không dám ho he gì, mười ba vị tài phán là do các tông môn tuyển chọn ra, Lạc Hà môn có cuồng vọng cũng không dám quở trách tài phán, muốn đối nghịch với tất cả các tông môn khác hay sao? Huống hồ Tiềm Long Bảng vô cùng thần thánh, ngay cả vương giả Sinh Tử cảnh cũng không dám xằng bậy gì.
- Chỉ cần Kiền Vần không chịu thua kém, mặt mũi Lạc Hà môn chúng ta cũng sẽ được đòi về.
Môn chủ Lạc hà môn phun ra một ngụm tức khí, nhàn nhạt nói.
- Hừ, sớm biết thế, hẳn là nên để Kiền vân hiển lộ chút thực lực ở vòng đấu loại.
- An Lạp! Độ khó trước năm tuy cao nhưng top mười hẳn là không khó.
- Mong rằng như vậy!
Lạc Hà môn chủ tuy tự tin với Kiền Vân chỉ là đám nhân tài mới xuất hiện như Diệp Trần khiến bọn họ cảm nhận được uy hiếp, bằng không cũng không tới mức Kiền Vân không được chọn.
- Nhị sư đệ, ngươi không được kém ta nha, vận khí của Lạc Hà môn rơi vào người ngươi đó.
Lạc Hà môn đại đệ tử ngồi trong đám trưởng lão hạch tâm, hắn bài danh thứ sáu trên Tiềm Long Bảng, nếu không phải tuổi vượt quá hai tư, lần này bài danh top mười cũng là vật trong túi, nhưng cái này không lạ, ngay cả bài danh đệ tam, đại hoàng tử hắc long đế quốc cũng vượt quá tuổi, thực lực đối phương cũng không yếu hơn Nghiêm Xích Hỏa, hắn biết rằng, thực lực người này ngang tầm với đám Tư Không Thánh.
Tài phán công bố danh sách mười tuyển thủ hạt giống xong, mọi người đều có chút bàn tán.
- Không chỉ có nhị đệ tử Lạc Hà môn Kiền Vân, mà Thạch Thanh bài danh thứ chín cũng không được chọn sao?
- Cốc Du Vân tương đối may mắn, lần này Tiềm Long Bảng có vài cao thủ năm trước đã quá tuổi, không có tham gia, bằng không mười tuyển thủ hạt giống còn phải cạnh tranh kịch liệt hơn nhiều.
- Ngươi nói chính là đại hoàng tử Hắc Long đế quốc cùng với đại đệ tử Lạc Hà môn phải không? Đúng vậy, hai người này thực lực không biết đã đạt tới mức nào rồi nữa?
- Bắt đầu thi đấu rồi!
Ánh mắt mọi người rơi vào trung ương võ đài.
Võ đài dài ba dặm, rộng hai trăm thực sự là lớn, cô linh đứng giữa vực sâu, bị vạn người chú mục.
Lúc này, trên đài đã bắt đầu trận tranh tài đầu tiên.
Hai bên thực lực không kém, một người là cường giả Bão Nguyên trung kỳ, một người là Bão Nguyên sơ kỳ đỉnh, hai người vừa lên đài đều thi triển sát chiêu, có chút ý tứ thử nhau, cuối cùng tên Bão Nguyên cảnh trung kỳ kia trội hơn một chút, thắng được trận đầu.
Một màn chấn động phát sinh, sau khi phân thắng bại, hư ảnh hình rồng bên ngoài cơ thể người thắng ly khai đánh về phía người bại, bằng mắt thường có thể nhìn thấy, hư ảnh hình rồng ở cơ thể người bại nhỏ đi một vòng, từ một trượng xuống còn chín xích, mà người thắng lại tăng lên một chút.
- Quả thế.
Diệp Trần đoán không sai, đây chính là cách thức cướp đoạt khí long mạch, không bị bản thân khống chế.
Tiến hành tranh tài một vòng, rất nhanh đến phiên Lâm Kỳ.
Đối thủ của hắn là một cao thủ Tiềm Long Bảng khóa trước, hư ảnh hình rồng cao tới một trượng tám, sau khi bị Lâm Kỳ đánh bại, hư ảnh hình rồng giảm đi nhiều, trực tiếp từ một trượng tám thành một trượng ba, mà Lâm Kỳ vốn có một trượng lại đạt tới một trượng năm.
Từ Tĩnh nhìn thấy liền nói:
- Khí long mạch của đối thủ càng nhiều, đánh bại hắn cướp đoạt được càng nhiều.
Diệp Trần gật đầu:
- Ngược lại, người thắng có khí long mạch tràn đầy, người bại ít khí long mạch, như vậy khí long mạch đoạt được rất ít, nói không chừng không nhìn ra chút gia tăng nào.
Hư ảnh hình rồng bên ngoài cơ thể Tư Không Thánh dài đến tám trượng hai, nếu như tùy tiện đánh bại một nhân tài mới nổi có thể gia tăng nhiều long mạch khí vậy chỉ cần vài trận có lẽ chỉ mười trận là hư ảnh hình rồng đã đạt tới chín trượng, rất hiển nhiên không phù hợp quy luật, vì thế Diệp Trần mới có suy đoán kia.
Từ Tĩnh và Diệp Trần đoán không sai, kế tiếp có một nhân tài mới nổi đánh bại một gã cao thủ Tiềm Long Bảng khóa trước, hư ảnh hình rồng tăng mạnh, hầu như tăng gấp đôi, mà gã cao thủ Tiềm Long Bảng khóa trước đánh bại một gã cao thủ mới nổi, hư ảnh hình rồng tăng biên độ nhỏ, ngay cả một xích cũng không được.
Một vòng tranh tài của Tiềm Long Bảng có ba sáu tràng, mỗi lần hai người chiến đấu, sau một vòng, mỗi người đều có cơ hội lên đài, lần này là Nghiêm Xích Hỏa, đối thủ của hắn là một cao thủ trẻ tuổi tu vi Bão Nguyên cảnh sơ kỳ.
- Ta chịu thua!
Tên này rất thẳng thắn chịu thua.
Vù!
Không biết hư ảnh hình rồng có gì thần bí, khi đối phương chịu thua liền từ người Nghiêm Xích Hỏa bay ra ngoài thôn phệ hư ảnh của đối phương.
Chỉ là, nó thôn phệ xong vẫn là trên dưới bảy trượng, không thấy biến hóa gì, hai người chênh lệch quá lớn, rất khó thu hoạch được gì.
- Trận mười bốn, Diệp Trần đấu Cừu Vô Huyết!
Khi Diệp Trần còn chưa ngang trời xuất thế thì Cừu Vô Huyết là đệ nhất cao thủ trong Thiên Phong quốc, ngay cả Nguyên Hoành Ưng và Lục Chiêu đều thua hắn một bậc, nhưng hiện tại, trước mặt Diệp Trần hắn chỉ là một đứa trẻ, căn bản không có chút uy hiếp nào.
Nhẹ điểm chân, Diệp Trần xuất hiện trên võ đài, nhìn Cừu Vô Huyết phía đối diện.
Cừu Vô Huyết con ngươi co rụt mạnh, hôm nay Diệp Trần gây cho hắn áp lực quá lớn, không nói đối phương có tu vi Bão Nguyên cảnh hậu kỳ, chỉ cần năm thành kiếm ý đã đủ để kinh thế hãi tục, rung động cửu quốc rồi, mà lúc trước ở Thiên Mộng cổ địa thì bản thân ngay cả liếc mắt nhìn hắn đều không có hứng thú.
Ổn định tâm thần, Cừu Vô Huyết nói:
- Một đao quyết thắng thua, được không?
Hắn không trông cậy vào một đao đánh bại Diệp Trần, chỉ là muốn biết chênh lệch hai bên lớn cỡ nào thôi.
- Được!
Diệp Trần thản nhiên trả lời.
Vù!
Không do dự, trên tay Cừu Vô Huyết xuất hiện một trường đao đỏ như máu, chuôi đao này là từ Thiên Mộng chiến điện lấy được, có thể nói là cực hạn trong hạ phẩm bảo đao, uy lực ngang với trung phẩm bảo đao bình thường, bảo đao ra khỏi vỏ, một tia máu tinh tế bắn ra, không khí bị xé rách, chợt lóe rồi biến mất.
Tinh Ngân Kiếm vung ra ba thốn, một đoàn kiếm quang bắn ra ngoài, đem tia máu đánh tan, kiếm quang chưa tiêu tan đánh lên hộ thể chân khí của Cừu Vô Huyết.
Hộ thể chân khí bị nghiền nát, Cừu Vô Huyết thảm bại.
U!
Tiếng rồng gầm vang lên.
Hư ảnh hình rồng bên ngoài cơ thể Diệp Trần nhào vào người Cừu Vô Huyết, thôn phệ khí long mạch của đối phương, chớp mắt qua đi, hư ảnh trở về, từ một trượng lên tới một trượng sáu, không chỉ hình thể tăng trưởng là thần thái cũng uy nghiêm hơn nhiều.
- Chênh lệch không thể bù đắp!
Cừu Vô Huyết cười khổ một tiếng.
Diệp Trần xuống đài, trận tranh tài sau là Tư Không Thánh, đối thủ của hắn không yếu, là bài danh mười chín Tất Mặc.
Không nghi ngờ, Tất Mặc thảm bại, thậm chí hắn không lựa chọn chịu thua.
Thôn phệ khí long mạch trên người Tất Mặc, hư ảnh hình rồng bên ngoài cơ thể Tư Không Thánh vẫn dài tám thước hai như trước, chỉ tăng gần nửa xích, đây là do bài danh của Tất Mặc rất cao, khí long mạch mười phần tràn đầy.
Tranh tài tiếp tục, chỉ cần tiểu đầu sỏ không chạm nhau, các đối thủ của họ đều chịu thua, hoặc là một chiêu phân thắng bại, chênh lệch thực lực quá lớn, nhưng không thể đo đếm, bởi vì bọn họ không có tư cách tranh đấu cùng đám tiểu đầu sỏ.
Sau khi Mộ Dung Khuynh Thành đánh bại đối thủ, Từ Tĩnh lên đài.
- Trận mười bảy, Từ Tĩnh gặp Tề Thiếu Phong. Nguồn truyện: Truyện FULL
Tề Thiếu Phong là cao thủ bài danh thứ ba tám trên Tiềm Long Bảng, tụ hội ở Tam Giang thành Thông Linh quốc chính là hắn tổ chức, ở rừng rập Thập Vạn Đại Sơn, Diệp Trần còn cứu hắn và Mộ Dung Khuynh Thành một mạng, thực lực vô cùng mạnh, vũ khí của hắn là hai thanh kỳ môn vũ khí, Tàn Nguyệt Loan Luân, hư ảnh bên ngoài cơ thể dài bốn trượng, khí long mạch vô cùng nhiều.
Trong vòng trăm chiêu, hai người thực lực ngang nhau.
Qua trăm chiêu, Từ Tĩnh càng đánh càng hăng, cả người bị một tầng kim sắc như thực chất bao phủ, tầng lưu quang kim sắc này không phải chân khí mà là chân khí thực chất hóa, luận lực phá hoại vượt trên đại bộ phận chân khí, có thể khiến Tề Thiếu Phong cảm thấy chật vật.
Một trăm năm tám chiêu, Tề Thiếu Phong thấy bàn tay tê dại, không cầm được vũ khí, bị Từ Tĩnh nắm cơ hội liên tục đánh ba quyền bay ra ngoài.
Thôn phệ khí long mạch của Tề Thiếu Phong, bên ngoài cơ thể Từ Tĩnh, hư ảnh hình rồng lớn mạnh, trong chớp mắt bành trướng gần ba trượng, không thua cao thủ trẻ tuổi bài danh Tiềm Long Bảng khóa trước.
- Thực lực không tồi, ta cũng không đành lòng đánh bại ngươi, hơn nữa chút khí long mạch cướp được cũng chẳng đánh là bao.
Lâm Vẫn thấy cái mình thích là thèm, nếu như có thể hắn gặp Từ Tĩnh tuyệt đối không thôn phệ khí long mạch của đối phương, để đối phương nhớ kỹ mình, nhưng mà khí long mạch không bị khống chế, chỉ cần có cảm ứng sẽ tự mình lao ra, không ngăn nổi.
- Không biết tự lượng sức.
Thác Bạt Khổ bĩu môi, thực lực Từ Tĩnh tuy rằng hắn không để vào mắt, nhưng người phía sau là Diệp Trần, trong mắt hắn chỉ có Tư Không Thánh và Diệp Trần khiến hắn có một loại cảm giác bí hiểm, những người khác còn kém một chút.
Vòng một kết thúc, vòng hai lập tức bắt đầu...
Sau năm vòng, hư ảnh hình rồng của Diệp Trần tăng lên hai trượng tám, hắn vận khí không tốt, gặp toàn đối thủ yếu, năm trận cũng không gặp được kẻ có thực lực sàn sàn như Tề Thiếu Phong, trong đó vận khí tốt phải kể Thác Bạt Khổ, trực tiếp đánh bại cao thủ bài danh thứ chín Trương Phong, hư ảnh hình rồng lớn tới bốn trượng, hơn nữa sau bốn trận, hư ảnh hình rồng đã tăng tới ngoài bốn trượng năm, trực tiếp bằng với các cao thủ bài danh top ba mươi, khí long mạch sung túc.
Trận sáu, Diệp Trần rút cuộc gặp đối thủ có khí long mạch nhiều chút, là cao thủ bài danh thứ mười chín Thôi Hiểu.
Thôn phê khí long mạch của đối phương, hư ảnh hình rồng của Diệp Trần lớn tới bốn trượng ba, gần với Thác Bạt Khổ trong nhân tài mới nổi.
Thực lực Lâm Kỳ không tính là cao, đánh sáu trận thua ba thắng ba, hư ảnh hình rồng duy trì ở một trượng tám.
Từ Tĩnh đánh sáu trận, hư ảnh hình rồng duy trì ở ba trượng năm.
Bất tri bất giác, bảy vòng tranh đấu đã kết thúc.
Vòng tám.
Diệp Trần gặp Thạch Thanh chưa từng giao thủ.
Thạch Thanh bài danh thứ mười, hư ảnh hình rồng vốn là bảy trượng, sau bảy trận khó khăn lắm mới đạt tới bảy trượng mốt, tốc độ rất chậm.
- Tiếp của ta một chiêu Thanh Vân Cửu Liên Kích.
Thạch Thanh không chịu thua, trên thực tế, hắn rất muốn giao thủ với kẻ công kích lợi hại như Diệp Trần, chỉ có chiến đấu với đổi thủ tầm cỡ như vậy mới giúp hắn phát hiện nhược điểm khó tìm, dần hoàn thiện.
Keng!
Tinh Ngân Kiếm ra khỏi vỏ, Diệp Trần tay cầm trường kiếm, hư không chém ra,mưa côn của Thạch Thanh lập tức bị phá, cư nhiên còn tám chiêu chưa xuất đã bị phá.