Mục lục
Kiếm Đạo Độc Tôn - Diệp Trần (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Pháp

Trên trăm tên Phong Đế Vương Giả đồng loạt công kích cũng đủ biết kinh khủng đến bực nào, cho dù Phong Đế Vương Giả có mặc cao đẳng Đế cấp khôi giáp đi nữa cũng phải bị chấn nát ra.

"Sí Diễm Thần Phong, diệt cho ta."

Xích Phong Đế sử dụng vũ khí là một chiếc quạt sắt hỏa hệ màu đỏ, khi quạt sắt được xòe ra, sẽ thấy phía trên nó được khắc một pho tượng Cự Linh, trên người Cự Linh lại có hoả diễm lượn lờ. Cầm trong tay chiếc quạt sắt hồng hỏa, Xích Phong Đế liền thi triển ra một sát chiêu mãnh liệt, trong nhất thời, một đạo ánh sáng tam sắc quét ngang ra, liền có mười mấy Đạo công kích bị phá toái mất, lực công kích thật sự rơi vào trên người Xích Phong Đế chỉ còn chừng bảy tám đạo mà thôi, căn bản khó có thể phá vỡ được phòng ngự của hắn.

Tuyết Không Đế là người có thực lực yếu nhất trong năm người, nhưng dù sao cũng là một Tam Tinh tướng quân, chỉ thấy nàng vừa vận song chưởng lên thì hàn khí tỏa ra tứ phía, mãnh liệt đẩy ra ngoài.

"Băng Phong Đông Kết!"

Ken két ken két!

Một lượng lớn năng lượng công kích bị đông cứng lại, cho dù có ngạnh phá được hàn băng mà công kích đến thì lực đạo cũng đã bị giảm xuống rất nhiều, mà khôi giáp được mặc trên người Tuyết Không Đế hiển nhiên không phải là phàm phẩm, mà là một đỉnh cấp Đế cấp khôi giáp, ở trong Bảo Khí Tháp của Kim Giáp Tinh, nếu muốn mua một đỉnh cấp Đế cấp khôi giáp thì nhất định phải có một huy chương Tứ Tinh Tướng quân của dị tộc, đoán chừng là Xích Phong Đế đã giết được một tên bốn Tinh Tướng quân dị tộc, sau đó đem huy chương nhường cho Tuyết Không Đế, dù sao có ai lại không để ý đến an toàn của nữ nhân của mình chứ?

Không ngoài dự đoán của Diệp Trần, Thạch Nhân Đế mơ hồ là đệ nhất cao thủ trong bốn người, công kích của hắn đại khai đại hợp, tam đại áo nghĩa kim-thổ-mộc được dung hợp trong cùng một quyền, hướng nơi có công kích dầy đặc nhất phóng qua, “bùm bùm”, gần như hai mươi đạo công kích đã bị một quyền này của Thạch Nhân Đế đánh tan nát, công kích còn sót lại rơi vào trên người Thạch Nhân Đế chưa đầy năm đạo, mà thật ra Thạch Nhân Đế mạnh nhất chính là phòng ngự, lại được phối hợp thêm đỉnh cấp Đế cấp khôi giáp nên mấy đạo công kích này quả thực cũng giống như đang gãi ngứa cho hắn vậy, không đáng để nhắc tới.

"Hỏa Hồng Bá Thể, Phượng Vũ Cửu Thiên!"



Còn Hỏa Tước Đế thì cả người đại phóng ra hồng quang, trông tựa như một pho tượng nữ chiến thần vậy, vũ khí của nàng là một cây trường thương hoả diễm. Trường thương vừa được đảo qua thì khí mang mênh mông cũng uy dũng phóng ra ngoài, hóa thành một con Cửu Thiên Hỏa Phượng Hoàng bay lượn xun quanh. Hỏa Phượng Hoàng chỉ khẽ vỗ cánh thôi đã có mười mấy Đạo công kích bị lụi tàn đi, công kích còn dư lại rơi vào trên người nàng gây ra khá nhiều rung động “đinh đinh đương đương”, ngay cả tư cách làm cho nàng nhúc nhích một chút cũng không có.

Công kích đánh tới Diệp Trần cũng không ít, ước chừng đến 22 đạo, 22 đạo công kích này mặc dù có thuộc tính và chiêu thức bất đồng, cũng không hợp chung về một chỗ, nhưng nhiều sát chiêu như vậy thoáng cái phát ra, làm cho người ta gặp phải cảm giác bị áp bách không chỉ là một điểm hai điểm, nếu là Phong Đế Vương Giả bình thường thì đoán chừng đến chỗ trốn chạy cũng không có.

Bất quá Diệp Trần lại không phải là Phong Đế Vương Giả tầm thường.

Vĩnh Dạ Đế Kiếm lập tức ra khỏi vỏ, Diệp Trần chém ra một kiếm mang theo sóng lửa hắc sắc hung mãnh, tựa như muốn cắn nuốt cả thiên địa. Cho nên tất cả công kích lao đến đều nhanh chóng tan rã đi, thế nhưng vẫn chưa xong, tác dụng chậm của sóng lửa hắc sắc lại càng mạnh hơn, sau khi dập tắt 22 đạo công kích, dư thế của nó vẫn không tiêu tan mà hướng phía 22 tên Ma tộc đã phát ra công kích, tịch quyển đi qua. Trong cơn sóng lửa kia là vô số kiếm quang hắc sắc như ẩn như hiện.

Tam chuyển cực hạn kiếm pháp - Phần Thiên Chân Kiếm!

"Cái gì, không!"

22 gã Ma Tộc này không sao ngờ tới Diệp Trần lại có công kích mạnh như thế, chẳng những mẫn diệt sát chiêu của bọn hắn, mà dư thế lại còn tịch quyển tới đây, từng tên một căn bản đều không phản ứng kịp nữa, sau một khắc, cơn sóng lửa màu đen đã nuốt gọn bọn hắn. Chỉ nghe “phốc phốc” thanh âm vang lên liên hồi, từng đạo nhân ảnh trong đó đã hóa thành tro bụi. Cuối cùng, chỉ có bảy tên còn sống sót, bảy tên này mặc trên người khải giáp có đẳng cấp không thấp, đều là trung đẳng Đế cấp khôi giáp hoặc là cao đẳng Đế cấp khôi giáp.

"Lợi hại!"

Xích Phong Đế hướng về Diệp Trần nhếch ngón tay cái lên, biểu hiện thực lực lần này của Diệp Trần đã thuộc về đệ nhất Ngũ tinh tướng quân rồi.

"Ơn cứu mạng, sợ là khó mà trả được rồi."

Thạch Nhân Đế cũng không nghĩ tới Diệp Trần còn mạnh hơn so với trong tưởng tượng của hắn, một chiêu kiếm này rõ ràng có thể thấy được là tam chuyển cực hạn kiếm pháp, mà Kiếm Ý trong đó lại càng đáng sợ hơn khi mang theo khí tức hủy diệt kinh thiên động địa.

"Giết!"

Sau khi phá toái đợt công kích đầu tiên, kế tiếp, đến phiên đám người Xích Phong Đế phản kích, Xích Phong Đế thân hình thiểm lược một cái thật giống như gió nhẹ thổi qua đại địa, không mang theo một tiếng động nào, nhưng bất quá công kích của hắn lại không phải là vô thanh vô tức, tam sắc quang mang phảng phất nhưng một Thần đao tam sắc phủ kín cả bầu trời, điên cuồng chém giết liên hồi, mỗi một lần chém qua liền có hai ba tên vẫn lạc.

Tuyết Không Đế thì có băng tuyết Lĩnh Vực bao trùm cả một khu vực rộng lớn, hàn băng chưởng tùy ý nàng đánh ra, đối phương chỉ cần dính phải dù chỉ một chút thì trên người cũng sẽ bị một tầng băng sương lan rộng bao trùm khắp thân thể, khiến mọi hành động lập tức bị hạn chế, sau đó bị chưởng kình quét tới và nghiền nát ra.

Thạch Nhân Đế và Hỏa Tước Đế đều thuộc loại đại khai đại hợp, hai người họ cũng không để ý đến phòng ngự bản thân, trực tiếp tiến vào trong đội ngũ địch nhân mà liều mạng cùng chúng, không hề kiêng kị công kích trực tiếp để đánh chết đối phương, quả thực giống như hai Sát Thần có thể tàn sát đến Sói tru Quỷ khóc vậy.



Về phần Diệp Trần bên này thì hoàn toàn không có huyền niệm, Phần Thiên Chân Kiếm vừa thi triển xong thì ngay sau đó, Diệp Trần thi triển ra Nhật Tinh Hóa Cực càng dương cương bá đạo hơn, chỉ thấy ban đầu trong hư không xuất hiện ra một vòng Thái Dương màu đen, Thái Dương màu đen này lập tức bị kiếm lực hấp thu rồi hóa thành một đạo kiếm quang màu đen chói mắt, điên cuồng chém ra.

Rầm rầm rầm phanh!

Bốn tiếng nổ kinh thiên động địa vang truyền ra làm bốn tên địch nhân vẫn lạc, chỉ còn lại ba tên trên người có mặc cao đẳng Đế cấp khôi giáp, ba tên này cũng không phải yếu, đều có được thực lực Tứ Tinh Tướng quân chứ không phải là “pháo hôi” đấy.

Bất quá bọn hắn đã sớm kinh sợ, thực lực của Diệp Trần mạnh gần như gấp trăm lần so với bọn hắn, mà Kiếm Ý đáng sợ kia cũng làm cho tinh thần bọn hắn bị đè nén vô cùng.

"Trốn đi!"

Không hẹn mà lên, bốn gã bắt đầu điên cuồng chạy trốn, riêng phần mình kéo dài khoảng cách ra nhằm tránh bị dính líu.

"Muốn chạy à!"

Hai mắt Diệp Trần phảng phất như nhìn thấu thời không, “phốc”, một kiếm đâm ra làm hư vô ba động lan tràn ra ngoài, ngay sau đó, hai ánh lửa bập bùng nổi lên.

Tên cuối cùng mượn cơ hội này đã chạy trốn tới hơn mấy vạn dặm.

Đáng tiếc, khoảng cách này như cũ vẫn không nhìn tới được.

Nhưng cũng không cần nhìn đến, Diệp Trần lại tiếp tục đâm ra một kiếm nữa, kiếm lực lập tức dung nhập vào hư không.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Không Hẹn Mà Đến
2. Cách Một Khoảng Sân
3. Chú! Xin Ký Đơn!
4. Tạ Đông Tự Xuân
=====================================

Phanh!

Một ngọn lửa lớn lấp lánh huy hoàng như pháo hoa lần nữa đại phóng.

Tứ chuyển kiếm pháp —— Siếp Na Huy Hoàng!



Nếu không có Siếp Na Huy Hoàng thì Diệp Trần thuộc về cấp bậc đệ nhất trong Ngũ tinh tướng quân. Nếu như địa vị Tử Kim thống lĩnh còn có cấp bậc Lục Tinh, tức là Lục Tinh Tử Kim thống lĩnh, hay thậm chí là Thất Tinh Tử Kim thống lĩnh, thì với tứ chuyển kiếm pháp Siếp Na Huy Hoàng, trên phương diện lực công kích, Diệp Trần đã có thể sánh ngang cùng sơ đẳng hoàng giả, mặc dù các phương diện khác vẫn còn kém xa.

Bên này, Diệp Trần đã nhanh chóng giải quyết xong các đối thủ nhưng bốn người Xích Phong Đế bên kia vẫn chưa kết thúc.

Diệp Trần cũng không đến hỗ trợ, bởi vì không cần phải hỗ trợ rồi.

Đưa tay hút lấy từng kiện chiến lợi phẩm, theo thứ tự là mười lăm món cấp thấp Đế cấp khôi giáp, bốn món trung đẳng Đế cấp khôi giáp, ba món cao đẳng Đế cấp khôi giáp, các vũ khí và khôi giáp này đều cùng một loại cấp bậc, cấp thấp Đế cấp đến cao đẳng Đế cấp đều có, trừ việc đó ra, còn có 22 cái trữ vật linh giới, cũng không biết 22 gã này có mang theo phần lớn tài phú ở trên người hay không.

"Năm tên này quá mạnh mẻ, năm đấu với một hơn trăm mà lại đem bọn họ giết như hoa rơi nước chảy."

"Nhân Tộc chúng ta là hoàn hảo."

"Yêu Tộc chúng ta cũng hoàn hảo, cùng Nhân Tộc là tương đương đấy."

"Bất quá người kiếm khách kia mạnh quá, thật không hợp thói thường! Giống như mới chỉ là Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên tu vi, nhưng hai kiếm cuối cùng căn bản nhìn không thấu, vô thanh vô tức mà ba gã kia liền tử vong."

"Kiếm pháp đáng sợ đến bực này thì không phải người bình thường có thể tưởng tượng đến nổi."

Trên thảo nguyên, không ít Nhân Tộc cùng Yêu Tộc Phong Đế Vương Giả đang xem cuộc chiến, bọn họ vốn dĩ đang tính tới đây giúp đỡ, nhưng bây giờ thì không cần nữa rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK