Lôi nguyên khí vô tận hội tự vào trong kiếm trận. Sấm sét đánh lên kiếm trận khiến cho kiếm trận bắt đầu biến đổi.
Ba ba ba ba ba!
Không gian không ngừng bị nghiền nát, Bôn lôi kiếm trận giống như thiểm điện hư không tấn công Diệp Trần.
- Kiếm trận thật mạnh mẽ, chỉ sợ kiếm xà thuật cũng không có biện pháp chống lại.
Ngự kiếm thuật, có ẩn chứa kiếm quyết có tính công kích. Lúc đầu cự kiếm thuật chính là một loại đơn giản nhất.. Mà kiếm xà thuật muốn đạt được khả năng thi triển ba mươi ba kiếm cùng xuất cũng có yêu cầu rất cao về ngự kiếm thuât. Hơn nữa kiếm xà thuật cũng có phần giống Phong chi kiếm trận, Bạo phong kiếm trận và Bôn lôi kiếm trận của Kiếm Trận Hậu, cũng ẩn chứa một chút kiếm trận ảo diệu.
- Một kiếm xà thuật không được thì hai cái!
Trong đầu không ngừng suy nghĩ đối sách, hai tay Diệp Trần cũng giơ lên, hướng tới Bôn lôi kiếm trận trên không trung điểm tới.
Thương! Thương!
Tàn Huyết Kiếm và một thanh bán cực phẩm bảo kiếm khác là Hắc Hạt Kiếm tự động ra khỏi vỏ. Hai thanh bảo kiếm đều từ biến hóa thành ba mươi ba kiếm ảnh. Kiếm ảnh bay trên hư không tạo thành một tổ hợp, biến thành hai kiếm xà lóe ra hàn quang. Hai người chiến đấu, từ xa nhìn lại giống như hai đại xà ngân quang giao nhau đi tới. Trong hư không tràn đầy tiếng kiếm ngân.
Ầm ầm!
Bôn lôi kiếm trận và hai kiếm xà thuật cùng va chạm một chỗ. Không gian nhất thời nứt vỡ, nghiền nát. Kiếm quang cuồn cuộn mênh mông, để toàn bộ sơn cốc phía dưới hóa thành bình nguyên. Trong đó uy lực lớn nhất là mấy đạo kiếm quang, trên mặt đất còn lưu lại vài vết kiếm thâm bất khả trắc giống như vực sâu. Trên trời cao lôi điện bay loạn, kiếm khí ngang dọc, một cảnh tượng tận thế xuất hiện.
Bôn lôi kiếm trận dù sao cũng là kiếm trận cực mạnh của Kiếm Trận Hậu, chỉ bằng vào kiếm xà thuật khó có thể chống lại. Lôi quang của bôn lôi kiếm trận ảm đạm đi rất nhiều. Sau khi phá vỡ sự ngăn trở của hai kiếm xà thuật tiếp tục hướng tới Diệp Trần công kích. Trên đường đi điện quang sáng lạng.
- Kiếm trận này rốt cuộc là kiếm trận gì.
Lắc đầu, tay phải Diệp Trần cầm Phá Tà Kiếm mạnh mẽ rút ra. Một kiếm kính tàn nguyệt rơi vào trong biển sấm chớp đánh lên kiếm trận, cường ngạnh chém lên kiếm trận.
Rầm lạp!
Vô số điện quang lóe ra, bảo kiếm bay loạn. Có phân nửa bảo kiếm xuất hiện một lỗ hổng ở thân kiếm.
- Trở về.
Kiếm Trận Hậu vừa tức giận vừa kinh hãi, vội vã triệu hồi đông đảo bảo kiếm lôi thuộc tính.
Thu bảo kiếm lôi thuộc tính trở về, Kiếm Trận Haaij nhìn thoáng qua, phẫn nộ nói:
- Ghê tởm!
Ba mươi sáu thanh bảo kiếm lôi thuộc tính, có mười ba thanh xuất hiện một lỗ hổng, quang mang ảm đạm.
- Không có khả năng, Bôn lôi kiếm trận của Kiếm Trận Hậu lại bị phá?
Sắc mặt Cự Kiếm Hầu không thể nào tin được, cái miệng há to hết cỡ không thể khép kín.
- Cư nhiên có thể phân tâm vận dụng hai ngự kiếm thuật. Người này từ đâu chạy tới vậy. Hơn nữa một kiếm cuối cùng kia có vẻ giống như Nguyệt Hoa Trảm của Tinh Kiếm Hậu.
Đoản Kiếm Hầu ngưng trọng nói.
Bên phía Chân Linh đại lục, thanh niên thân hình hùng vĩ hít một hơi thật sâu.
- Thật không thể tưởng tượng được. Thực sự không thể tưởng tượng được. Thảo nào từ thời Huyền Hậu tới nay thiên tài truyền kỳ đều rơi lên người Diệp Trần, mà không phải là Độc Cô Tuyệt và Đạm Thai Minh Nguyệt. Hắn vậy mà lại có thân phận đệ tử của tông môn cửu phẩm, từ khi xuất đạo chưa bao giờ bại. Đến Thiên Võ Vực, với một thân võ học gây áp lực cho Độc Cô Tuyệt và đông đảo thiên tài, cuối cùng đăng quang. HIện tại mới qua được mấy năm mà thanh niên thiên tài một thời như chúng ta cũng cảm thấy được lực ám mà hắn gây ra.
Thanh niên thiên tài cũ, luận thiên phú có phần thua kém tân thanh niên thiên tài. Chỉ là bọn họ có thời gian tích lũy, theo lý thuyết tân thanh niên thiên tài muốn đuổi kịp thanh niên thiên tài cũ cần phải có vài chục năm thì may ra mới đạt được. Thế nhưng rất rõ ràng, Diệp Trần chỉ trong mấy năm ngắn ngủi đã hoàn toàn tích lũy đầy đủ kinh nghiệm, không cần phải chờ thêm mấy năm nữa.
- Lợi hại!
Mặt khác, hai người cười khổ một tiếng. Bọn họ đối với Diệp Trần cũng phải kính nể ba phần.
- Phi hành kiếm trận!
Kiếm Trận Hậu cũng là một người thắn, thấy ngay cả Bôn lôi kiếm trận cường đại nhất của mình không thể nào làm được gì Diệp Trần, lập tức lấy ra mười hai thanh bảo kiếm phong thuộc tính, cấu thành một phi điểu kiếm trận. Kiếm trận xuất hiện dưới bàn chân Trận Kiếm Hậu, nâng hắn bay cực nhanh ra ngoài. Chỉ thấy một đạo hào quang lóe lên, đã biến mất ở phía chân trời.
Ách!
Diệp Trần không nghĩ tới Kiếm Trận Hậu này lại thẳng thắn đến như vậy. Hơn nữa phi hành kiếm trận này tốc độ quá nhanh. Hắn hiện tại cho dù muốn đuổi theo khẳng định cũng không đuổi kịp. Nhưng mà tốc độ của kiếm trận so với ngự kiếm thuật của hắn vẫn chậm hơn một chút.
- Người như thế này thật sự khó chơi hơn rất nhiều!
Tra Phá Tà Kiếm vào vỏ, Diệp Trần quay đầu lại nhìn về phía Cự Kiếm Hầu và Đoản Kiếm Hầu cùng với ba người của Chân Linh đại lục.
Đi!
Sắc mặt Cự Kiếm Hầu và Đoản Kiếm Hầu khẽ biến, hai người vội vã phi độn chạy trốn. Thực lực của bọn họ không tính là đứng đầu, gặp phải Diệp Trần chỉ có thể chịu chết mà thôi. Huống chi cách đó không xa còn có ba "lão bằng hữu" đang nhìn chằm chằm.
- Chạy cũng rất nhanh.
Thanh niên cường tráng cười lạnh một tiếng. Đều là thiên tài của Chân Linh đại lục, Diệp Trần cũng biết được ba người này là ai, hắn đến gần ba người.
Ba người này ở trên Chân Linh đại lục cũng là những thiên tài nổi bật một thời. Đám người La Thiên, Phong Phiêu Linh, Kỷ Hải Nhược được xưng là thất kiệt của Chân Linh đại lục, đều được liệt vào bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh. Bối cảnh của bọn họ cũng rất hùng hậu. Tất cả đều xuất thân từ ngũ phẩm tông môn hoặc là ngũ phẩm gia tộc. Trong dó thanh niên có thân thể hùng vĩ là Tần Thiên Hùng. Đến từ Tần gia thuộc tứ đại gia tộc.
- Diệp Trần, nếu như không ngại chúng ta có thể cùng nhau tìm kiếm Sinh Tử điện, thế nào?
Tần Thiên Hùng đề nghị nói.
- Hảo!
Diệp Trần gật đầu. Sau khi hắn đánh chết hung linh cự lang, mới chỉ đoạt được một viên Sinh Tử thạch. Bây giờ còn thiếu hai khỏa SInh Tử thạch. Mà Sinh Tử hung linh ở trong khu vực hạch tâm, hầu như đã bị chém giết hết. Rất khó tìm được một đầu nữa. So với việc lãng phí thời gian đi tìm hung linh cao giai thì không bằng nhanh chóng thử thời vận đi tìm Sinh Tử diện. Dù sao thời gian Sinh Tử bí cảnh đóng cửa không còn xa. Có thêm người trong đội cũng sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Ba ba ba ba ba!
Không gian không ngừng bị nghiền nát, Bôn lôi kiếm trận giống như thiểm điện hư không tấn công Diệp Trần.
- Kiếm trận thật mạnh mẽ, chỉ sợ kiếm xà thuật cũng không có biện pháp chống lại.
Ngự kiếm thuật, có ẩn chứa kiếm quyết có tính công kích. Lúc đầu cự kiếm thuật chính là một loại đơn giản nhất.. Mà kiếm xà thuật muốn đạt được khả năng thi triển ba mươi ba kiếm cùng xuất cũng có yêu cầu rất cao về ngự kiếm thuât. Hơn nữa kiếm xà thuật cũng có phần giống Phong chi kiếm trận, Bạo phong kiếm trận và Bôn lôi kiếm trận của Kiếm Trận Hậu, cũng ẩn chứa một chút kiếm trận ảo diệu.
- Một kiếm xà thuật không được thì hai cái!
Trong đầu không ngừng suy nghĩ đối sách, hai tay Diệp Trần cũng giơ lên, hướng tới Bôn lôi kiếm trận trên không trung điểm tới.
Thương! Thương!
Tàn Huyết Kiếm và một thanh bán cực phẩm bảo kiếm khác là Hắc Hạt Kiếm tự động ra khỏi vỏ. Hai thanh bảo kiếm đều từ biến hóa thành ba mươi ba kiếm ảnh. Kiếm ảnh bay trên hư không tạo thành một tổ hợp, biến thành hai kiếm xà lóe ra hàn quang. Hai người chiến đấu, từ xa nhìn lại giống như hai đại xà ngân quang giao nhau đi tới. Trong hư không tràn đầy tiếng kiếm ngân.
Ầm ầm!
Bôn lôi kiếm trận và hai kiếm xà thuật cùng va chạm một chỗ. Không gian nhất thời nứt vỡ, nghiền nát. Kiếm quang cuồn cuộn mênh mông, để toàn bộ sơn cốc phía dưới hóa thành bình nguyên. Trong đó uy lực lớn nhất là mấy đạo kiếm quang, trên mặt đất còn lưu lại vài vết kiếm thâm bất khả trắc giống như vực sâu. Trên trời cao lôi điện bay loạn, kiếm khí ngang dọc, một cảnh tượng tận thế xuất hiện.
Bôn lôi kiếm trận dù sao cũng là kiếm trận cực mạnh của Kiếm Trận Hậu, chỉ bằng vào kiếm xà thuật khó có thể chống lại. Lôi quang của bôn lôi kiếm trận ảm đạm đi rất nhiều. Sau khi phá vỡ sự ngăn trở của hai kiếm xà thuật tiếp tục hướng tới Diệp Trần công kích. Trên đường đi điện quang sáng lạng.
- Kiếm trận này rốt cuộc là kiếm trận gì.
Lắc đầu, tay phải Diệp Trần cầm Phá Tà Kiếm mạnh mẽ rút ra. Một kiếm kính tàn nguyệt rơi vào trong biển sấm chớp đánh lên kiếm trận, cường ngạnh chém lên kiếm trận.
Rầm lạp!
Vô số điện quang lóe ra, bảo kiếm bay loạn. Có phân nửa bảo kiếm xuất hiện một lỗ hổng ở thân kiếm.
- Trở về.
Kiếm Trận Hậu vừa tức giận vừa kinh hãi, vội vã triệu hồi đông đảo bảo kiếm lôi thuộc tính.
Thu bảo kiếm lôi thuộc tính trở về, Kiếm Trận Haaij nhìn thoáng qua, phẫn nộ nói:
- Ghê tởm!
Ba mươi sáu thanh bảo kiếm lôi thuộc tính, có mười ba thanh xuất hiện một lỗ hổng, quang mang ảm đạm.
- Không có khả năng, Bôn lôi kiếm trận của Kiếm Trận Hậu lại bị phá?
Sắc mặt Cự Kiếm Hầu không thể nào tin được, cái miệng há to hết cỡ không thể khép kín.
- Cư nhiên có thể phân tâm vận dụng hai ngự kiếm thuật. Người này từ đâu chạy tới vậy. Hơn nữa một kiếm cuối cùng kia có vẻ giống như Nguyệt Hoa Trảm của Tinh Kiếm Hậu.
Đoản Kiếm Hầu ngưng trọng nói.
Bên phía Chân Linh đại lục, thanh niên thân hình hùng vĩ hít một hơi thật sâu.
- Thật không thể tưởng tượng được. Thực sự không thể tưởng tượng được. Thảo nào từ thời Huyền Hậu tới nay thiên tài truyền kỳ đều rơi lên người Diệp Trần, mà không phải là Độc Cô Tuyệt và Đạm Thai Minh Nguyệt. Hắn vậy mà lại có thân phận đệ tử của tông môn cửu phẩm, từ khi xuất đạo chưa bao giờ bại. Đến Thiên Võ Vực, với một thân võ học gây áp lực cho Độc Cô Tuyệt và đông đảo thiên tài, cuối cùng đăng quang. HIện tại mới qua được mấy năm mà thanh niên thiên tài một thời như chúng ta cũng cảm thấy được lực ám mà hắn gây ra.
Thanh niên thiên tài cũ, luận thiên phú có phần thua kém tân thanh niên thiên tài. Chỉ là bọn họ có thời gian tích lũy, theo lý thuyết tân thanh niên thiên tài muốn đuổi kịp thanh niên thiên tài cũ cần phải có vài chục năm thì may ra mới đạt được. Thế nhưng rất rõ ràng, Diệp Trần chỉ trong mấy năm ngắn ngủi đã hoàn toàn tích lũy đầy đủ kinh nghiệm, không cần phải chờ thêm mấy năm nữa.
- Lợi hại!
Mặt khác, hai người cười khổ một tiếng. Bọn họ đối với Diệp Trần cũng phải kính nể ba phần.
- Phi hành kiếm trận!
Kiếm Trận Hậu cũng là một người thắn, thấy ngay cả Bôn lôi kiếm trận cường đại nhất của mình không thể nào làm được gì Diệp Trần, lập tức lấy ra mười hai thanh bảo kiếm phong thuộc tính, cấu thành một phi điểu kiếm trận. Kiếm trận xuất hiện dưới bàn chân Trận Kiếm Hậu, nâng hắn bay cực nhanh ra ngoài. Chỉ thấy một đạo hào quang lóe lên, đã biến mất ở phía chân trời.
Ách!
Diệp Trần không nghĩ tới Kiếm Trận Hậu này lại thẳng thắn đến như vậy. Hơn nữa phi hành kiếm trận này tốc độ quá nhanh. Hắn hiện tại cho dù muốn đuổi theo khẳng định cũng không đuổi kịp. Nhưng mà tốc độ của kiếm trận so với ngự kiếm thuật của hắn vẫn chậm hơn một chút.
- Người như thế này thật sự khó chơi hơn rất nhiều!
Tra Phá Tà Kiếm vào vỏ, Diệp Trần quay đầu lại nhìn về phía Cự Kiếm Hầu và Đoản Kiếm Hầu cùng với ba người của Chân Linh đại lục.
Đi!
Sắc mặt Cự Kiếm Hầu và Đoản Kiếm Hầu khẽ biến, hai người vội vã phi độn chạy trốn. Thực lực của bọn họ không tính là đứng đầu, gặp phải Diệp Trần chỉ có thể chịu chết mà thôi. Huống chi cách đó không xa còn có ba "lão bằng hữu" đang nhìn chằm chằm.
- Chạy cũng rất nhanh.
Thanh niên cường tráng cười lạnh một tiếng. Đều là thiên tài của Chân Linh đại lục, Diệp Trần cũng biết được ba người này là ai, hắn đến gần ba người.
Ba người này ở trên Chân Linh đại lục cũng là những thiên tài nổi bật một thời. Đám người La Thiên, Phong Phiêu Linh, Kỷ Hải Nhược được xưng là thất kiệt của Chân Linh đại lục, đều được liệt vào bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh. Bối cảnh của bọn họ cũng rất hùng hậu. Tất cả đều xuất thân từ ngũ phẩm tông môn hoặc là ngũ phẩm gia tộc. Trong dó thanh niên có thân thể hùng vĩ là Tần Thiên Hùng. Đến từ Tần gia thuộc tứ đại gia tộc.
- Diệp Trần, nếu như không ngại chúng ta có thể cùng nhau tìm kiếm Sinh Tử điện, thế nào?
Tần Thiên Hùng đề nghị nói.
- Hảo!
Diệp Trần gật đầu. Sau khi hắn đánh chết hung linh cự lang, mới chỉ đoạt được một viên Sinh Tử thạch. Bây giờ còn thiếu hai khỏa SInh Tử thạch. Mà Sinh Tử hung linh ở trong khu vực hạch tâm, hầu như đã bị chém giết hết. Rất khó tìm được một đầu nữa. So với việc lãng phí thời gian đi tìm hung linh cao giai thì không bằng nhanh chóng thử thời vận đi tìm Sinh Tử diện. Dù sao thời gian Sinh Tử bí cảnh đóng cửa không còn xa. Có thêm người trong đội cũng sẽ an toàn hơn rất nhiều.