Đáng tiếc, Sinh Tử thạch còn chưa có thu lại thì bị người khác phát hiện ra.
Thình thịch thình thịch thình thịch...
Hai người điên cuồng giao thủ, dư ba của cuộc chiến đấu lan xa tới mấy trăm dặm xung quanh bình nguyên, rung động không ngớt, phảng phất giống như có vô số Cự Tượng (voi lớn - chắc là voi ma mút đi di cư) chạy qua vậy
Phụt!
Một ngụm tiên huyết phun ra ngoài, toàn thân thanh niên hoàng y bay ngược ra ngoài.
Một thân hình theo sát phía sau, chính là thanh niên hạt y vừa đánh một quyền vào ót của thanh niên hoàng y. Nhất thời quyền kình cuồng bạo nổ nát đầu thanh niên hoàng y.
Kẻ khác không giải thích được một màn này, chỉ thấy sau khi đầu thanh niên hoàng y nổ tung, toàn thân mất đi sự điều khiển của bộ não, máu huyết tuôn trào, thân thể từ trên không trung rơi xuống.
Cùng lúc đó một viên Sinh Tử thạch huyền phù giữa không trung. Cầm lấy Sinh Tử thạch, thanh niên hạt y cười điên cuồng. Có viên Sinh Tử thạch này, chỉ cần vận khí của hắn không kém thì có thể đột phát tới cảnh giới Sinh Tử huyền quan. Dù sao đa phần người đi Sinh Tử bí cảnh đều có tiềm lực rất cao, dù không có Sinh Tử thạch đều có khả năng lớn đạt tới cảnh giới Sinh Tử huyền quan. Bọn họ không phải là hạng người tầm thường.
Sinh Tử thạch bất quá cũng chỉ giúp cho bọn họ giảm bớt chút ít thời gian mà thôi. Đương nhiên, những thiên tài này luôn trong tình trạng thiếu thời gian.
- Ân, có người tới!
Thanh niên hạt y biến sắc, Sinh Tử thạch dung nhập vào trong thân thể, tốc độ tăng lên một cách chóng mặt, trong chớp mắt ở phía chân trời đã biến mất không thấy đâu.
- Chạy cũng rất nhanh!
Từ rất xa, Diệp Trần chạy tới, hắn nhìn địa phương thanh niên hạt y biến mất mà có chút tiếc nuối. Một viên Sinh Tử thạch có chính thành tỷ lệ giúp cho Bán Bộ Vương Giả đạt tới cảnh giới Sinh Tử huyền quan. Tuy nói rằng thiên tài không phải ai cũng có tu vi Bán Bộ Vương Giả cao giai. Nhưng một khi đã đến nơi này, ai mà không là thiên tài cơ chứ.
Man Hoang Sơn Mạch Huyết Thiên đại lục, tại địa phương Sinh Tử môn xuất hiện.
Ba!
Không gian dao động, một thanh niên hoàng y xuất hiện.
- Ghê tởm! Thù này không báo, thề không làm người.
Thần tình thanh niên hoàng y vô cùng độc ác, dữ tợn kinh khủng.
...
Khu vực ngoại vi Sinh Tử bí cảnh có rất ít Sinh Tử thạch. Diệp Trần không muốn ở chỗ này lãng phí thời gian, hắn từ từ tiến sâu vào bên trong.
- Thiên niên sinh khí thảo!
- Sinh chi quả!
Bên trong Sinh Tử bí cảnh cũng không phải là một mảnh tử địa, ở đây đồng dạng cũng có một ít cây cỏ linh dược. Sinh Khí Thảo và Sinh Chỉ Quả đều có tác dụng trị liệu những thương thế nặng.
Khi hỏa hầu đạt tới một số năm nhất định, thậm chó có thể khiến cho xương cốt, da thịt con người tái sinh, giá trị liên thành.
Linh thảo và linh quả có tác dụng trị liệu thương thế hiếm thấy dị thường. Diệp Trần tự nhiên không bỏ qua, tất cả đều được hắn thu vào bên trong trữ vật linh giới.
Tiệp tục đi về phía trước, Diệp Tràn thỉnh thoảng phóng ra linh hồn lực quan sát xung quanh. Chỉ cần duy trì phạm vi linh hồn lực bao phủ trong một khoảng nhất định, sẽ không quá tiêu hao linh hồn lực, từ đó có thể quan sát sự vật xung quanh bản thân mình.
Linh hồn lực từ trên một tảng đá dò xét qua, Diệp Trần tựa hồ phát hiện được điều gì đó. Linh hồn lực lần thứ hai dò xét.
- Hảo! Tử khí thật nồng nặc!
Dừng chân, Diệp Trần rơi xuống bên cạnh nham thạch.
Khối nham thạch này trông phổ thông, bình thường đến nỗi không thể nào bình thường hơn. Nham thạch màu xám trắng, thế nhưng nếu quan sát một cách tỉ mỉ thì có thể phát hiện ra mặt ngoài nham thạch có khí tức màu xám lượn lờ xung quanh. Khí tức màu xám này mà cùng với cây cỏ xung quanh tiếp xúc, cây cỏ liền héo rũ, sinh cơ trên mặt đất hoàn toàn bị diệt.
- Lên!
Tay Diệp Trần tìm tòi một hồi, rồi một cỗ hấp lực bắn ra.
Ầm ầm!
Khối nham thạch này trực tiếp bị Diệp Trần nâng từ dưới đất lên. Bàn tay nhẹ nhàng chấn động, nham thạch bị nghiền nát.
Nham thạch bị nghiền nát, bên trong nó xuất hiện một khối quặng sắt màu đen. Khí tức màu xám bên ngoài khối quặng sắt này giống như đang hô hấp, không ngừng phun ra hút nào. Chân nguyên của Diệp Trần vừa mới tiếp xúc vào liền có hiện tượng tan nát, tiêu tán.
- Tử khí thiết!
Diệp Trần chậm rãi phun ra một từ.
Tử khí thiết là một cực phẩm trong hệ kim. Tuy rằng không có được xếp vào trong thập đại kỳ thiết nhưng cũng là cực phẩm hệ kim hiếm có. Diệp Trần sở hữu chú kiếm thuật, ngày sau có thể đúc được cực phẩm bảo kiếm, đối với cực phẩm hệ kim cũng có nhu cầu lớn. Tử khí thiết đối với hắn cũng chẳng khác nào một viên Sinh Tử thạch.
- Ha ha! Vận khí của ngươi không tồi, cư nhiên lại có thể tìm được một khối quặng sát tử khí lớn như vậy. Chỉ cần luyện hóa một chút, có thể tinh luyện ra một khối tử khí thiết to bằng cây long nhãn. Thương lượng với ngươi một câu, năm trăm vạn thượng phẩm linh thạch bán khối quặng thủ khí thiết này cho ta.
Cách đó không xa, một đạo thân ảnh bay vút tới. Hắn nhìn chăm chú vào quặng sắt tử khí thiết trong tay Diệp Trần, nhãn thần tham lam.
- Năm trăm vạn thượng phẩm linh thạch. Ngươi ta trêu đùa ta sao?
Diệp Trần từ lâu đã chú ý tới đối phương, bởi vì trước đó hai người không có phát sinh ra lợi ích phân tranh, mặc dù khoảng cách không xa nhưng cũng không có phát sinh xung đột.
- Bổn tọa là đại đệ tử Bạch Lang yêu tông, nhân xưng Lang thiếu. Nghĩ đến ngươi hẳn là đã nghe qua tên của ta. Cấp cho ta một chút mặt mũi, năm trăm vạn thượng phẩm linh thạch, bán cho ta!
Bạch Lang yêu tông là một trong thập đại yêu tông. Lang thiếu là một trong bát đại yêu thiếu. Người bình thường nếu nghe được còn có chút kiêng kỵ, đích xác sẽ bán cho hắn. Nói xong câu đó, Lang thiếu cười tủm tỉm nhìn Diệp Trần, đợi đối phương giao ra quặng sắt tử khí.
- Năm trăm vạn thượng phẩm linh thạch mà dám kêu ta bán cho ngươi!
Diệp Trần cười nhạt.
- Nói như vậy, ngươi dự định không cho ta một chút mặt mũi?
Thần tình Lang thiếu kìm hãm, tử khí thiết tuy rằng là cực phẩm hệ kim nhưng mà dù sao cũng không có khả năng có giá năm trăm vạn thượng phẩm linh thạch. Đối phương cho rằng hắn làm trò cười, căn bản không có ý định bán cho hắn.
- Ta không bán thì làm sao?
Thu hồi quặng sắt tử khí vào trong trữ vật linh giới, Diệp Trần đạm nhiên nhìn đối phương.
- Cho ngươi năm trăm vạn thượng phẩm linh thạch đổi lấy một cục diện bình an vô sự là chuyện tốt. Chỉ là ngươi đã không biết xấu hổ, ta đây cũng không cần phải vì ngươi mà suy nghĩ. Hiện tại, cho dù ngươi có cầu ta trao đổi tử khí quặng sắt này cũng vô dụng.
Thần tình Lang thiếu dữ tợn, khóe miệng lộ ra hai cái răng nanh trắng muốt.
- Ngươi nghĩ ngươi là ai?
Bát đại yêu thiếu, thực lực Tượng thiếu là mạnh nhất. Thứ hai là Xà thiếu, thứ ba Ưng thiếu, thứ tư Hổ thiếu. Ngoài bốn người này ra những người còn lại không phân biệt trước sau. Lang thiếu là một trong số đó, nếu như chỉ một Lang thiếu mà Diệp Trần không có đối phó được thì hắn cũng không cần lăn lộn trên giang hồ nữa. Hiển nhiên, tên Lang thiếu này không biết rằng bản thân hắn đang làm ra hành động vô cùng sai lầm.
- Ngươi muốn chết!
Con mắt Lang thiếu híp lại, thân hình đột nhiên biến mất tại chỗ, lần thứ hai xuất hiện là cách Diệp Trần ba trượng.
Tay hắn lộ ra, nguyên bản một bàn tay nhân loại, đột nhiên biến hóa thành một cự trảo, đầu ngón tay sắc bén, giống như lưỡi dao, hàn quang sắc bén. Phạm vi xung quanh cự trảo xuất hiện hiện tượng không gian bị gãy khúc, gợn sóng.
Lang thiếu nói động thủ là động thủ. Người bình thường đâu có tiếp được.
- Chết đi!
Một trảo này ngay lập tức tới gần Diệp Trần, hướng tới đầu Diệp Trần chụp lấy.
Xuy!
Trên người Diệp Trần xuất hiện bốn đạo hàn quang vừa hẹp vừa dài, thân hình giống như bị cào rách. Thế nhưng, Lang thiếu nhìn thấy một màn này, trong lòng lại cảm thấy lạnh cả người. Nếu như là thực thể sao có thể không có tiên huyết. Cho dù không có tiên huyết chí ít cũng phải có biểu hiện bị trở ngại chứ. Chân nguyên hộ thể của Bản Bộ Vương Giả cũng không phải làm từ đậu hũ a.
- Tàn ảnh?
Sắc mặt Lang thiếu kịch biến, chợt xoay người huy trảo.
- Tốc độ quá chậm.
Trong tầm mắt, Diệp Trần cầm bảo kiếm trong tay, một kiếm đâm tới. Trong hư không xuất hiện một điểm hàn tinh, đây là do kiếm pháp nhanh tới mức tận cùng mà xuất hiện hiện tượng này.
Cười khúc khích!
Phá Tà Kiếm đâm vào vai Lang thiếu, mà lợi trảo của Lang thiếu vung lên một hồi, căn bản không có đụng tới thân thể Diệp Trần.
- Ngươi trốn không thoát đâu!
Lang thiếu có thể xếp vào một trong bát đại yêu thiếu thì cũng không phải là một yêu thú bình thường. Hắn mở miệng hướng về phía Diệp Trần, một quang cầu màu xanh hình thành trong yết hầu của hắn chuẩn bị phun ra.
Cự ly của hai người trong lúc đó chỉ có vài thước, cự ly gần như vậy dưới Bào Hao Đạn oanh kích của Lang thiếu, Diệp Trần khó mà có thể tránh thoát được.
- Ân! Đã quên ngươi là yêu thú!
Trong đầu xuất hiện lên một ý niệm, Diệp Trần sớm rút Phá Tà Kiếm. Lúc Phá Tà Kiếm rút ra, thân thể Lang thiếu cũng vì thế mà run rẩy lay động, quỹ tích quang cầu màu xanh phun ra tự nhiên cũng bị thay đổi. Quang cầu màu xanh chỉ bay ngang qua ma sát với chân nguyên hộ thể ở bên vai của Diệp Trần tóe ra tia lửa.
Thình thịch thình thịch thình thịch...
Hai người điên cuồng giao thủ, dư ba của cuộc chiến đấu lan xa tới mấy trăm dặm xung quanh bình nguyên, rung động không ngớt, phảng phất giống như có vô số Cự Tượng (voi lớn - chắc là voi ma mút đi di cư) chạy qua vậy
Phụt!
Một ngụm tiên huyết phun ra ngoài, toàn thân thanh niên hoàng y bay ngược ra ngoài.
Một thân hình theo sát phía sau, chính là thanh niên hạt y vừa đánh một quyền vào ót của thanh niên hoàng y. Nhất thời quyền kình cuồng bạo nổ nát đầu thanh niên hoàng y.
Kẻ khác không giải thích được một màn này, chỉ thấy sau khi đầu thanh niên hoàng y nổ tung, toàn thân mất đi sự điều khiển của bộ não, máu huyết tuôn trào, thân thể từ trên không trung rơi xuống.
Cùng lúc đó một viên Sinh Tử thạch huyền phù giữa không trung. Cầm lấy Sinh Tử thạch, thanh niên hạt y cười điên cuồng. Có viên Sinh Tử thạch này, chỉ cần vận khí của hắn không kém thì có thể đột phát tới cảnh giới Sinh Tử huyền quan. Dù sao đa phần người đi Sinh Tử bí cảnh đều có tiềm lực rất cao, dù không có Sinh Tử thạch đều có khả năng lớn đạt tới cảnh giới Sinh Tử huyền quan. Bọn họ không phải là hạng người tầm thường.
Sinh Tử thạch bất quá cũng chỉ giúp cho bọn họ giảm bớt chút ít thời gian mà thôi. Đương nhiên, những thiên tài này luôn trong tình trạng thiếu thời gian.
- Ân, có người tới!
Thanh niên hạt y biến sắc, Sinh Tử thạch dung nhập vào trong thân thể, tốc độ tăng lên một cách chóng mặt, trong chớp mắt ở phía chân trời đã biến mất không thấy đâu.
- Chạy cũng rất nhanh!
Từ rất xa, Diệp Trần chạy tới, hắn nhìn địa phương thanh niên hạt y biến mất mà có chút tiếc nuối. Một viên Sinh Tử thạch có chính thành tỷ lệ giúp cho Bán Bộ Vương Giả đạt tới cảnh giới Sinh Tử huyền quan. Tuy nói rằng thiên tài không phải ai cũng có tu vi Bán Bộ Vương Giả cao giai. Nhưng một khi đã đến nơi này, ai mà không là thiên tài cơ chứ.
Man Hoang Sơn Mạch Huyết Thiên đại lục, tại địa phương Sinh Tử môn xuất hiện.
Ba!
Không gian dao động, một thanh niên hoàng y xuất hiện.
- Ghê tởm! Thù này không báo, thề không làm người.
Thần tình thanh niên hoàng y vô cùng độc ác, dữ tợn kinh khủng.
...
Khu vực ngoại vi Sinh Tử bí cảnh có rất ít Sinh Tử thạch. Diệp Trần không muốn ở chỗ này lãng phí thời gian, hắn từ từ tiến sâu vào bên trong.
- Thiên niên sinh khí thảo!
- Sinh chi quả!
Bên trong Sinh Tử bí cảnh cũng không phải là một mảnh tử địa, ở đây đồng dạng cũng có một ít cây cỏ linh dược. Sinh Khí Thảo và Sinh Chỉ Quả đều có tác dụng trị liệu những thương thế nặng.
Khi hỏa hầu đạt tới một số năm nhất định, thậm chó có thể khiến cho xương cốt, da thịt con người tái sinh, giá trị liên thành.
Linh thảo và linh quả có tác dụng trị liệu thương thế hiếm thấy dị thường. Diệp Trần tự nhiên không bỏ qua, tất cả đều được hắn thu vào bên trong trữ vật linh giới.
Tiệp tục đi về phía trước, Diệp Tràn thỉnh thoảng phóng ra linh hồn lực quan sát xung quanh. Chỉ cần duy trì phạm vi linh hồn lực bao phủ trong một khoảng nhất định, sẽ không quá tiêu hao linh hồn lực, từ đó có thể quan sát sự vật xung quanh bản thân mình.
Linh hồn lực từ trên một tảng đá dò xét qua, Diệp Trần tựa hồ phát hiện được điều gì đó. Linh hồn lực lần thứ hai dò xét.
- Hảo! Tử khí thật nồng nặc!
Dừng chân, Diệp Trần rơi xuống bên cạnh nham thạch.
Khối nham thạch này trông phổ thông, bình thường đến nỗi không thể nào bình thường hơn. Nham thạch màu xám trắng, thế nhưng nếu quan sát một cách tỉ mỉ thì có thể phát hiện ra mặt ngoài nham thạch có khí tức màu xám lượn lờ xung quanh. Khí tức màu xám này mà cùng với cây cỏ xung quanh tiếp xúc, cây cỏ liền héo rũ, sinh cơ trên mặt đất hoàn toàn bị diệt.
- Lên!
Tay Diệp Trần tìm tòi một hồi, rồi một cỗ hấp lực bắn ra.
Ầm ầm!
Khối nham thạch này trực tiếp bị Diệp Trần nâng từ dưới đất lên. Bàn tay nhẹ nhàng chấn động, nham thạch bị nghiền nát.
Nham thạch bị nghiền nát, bên trong nó xuất hiện một khối quặng sắt màu đen. Khí tức màu xám bên ngoài khối quặng sắt này giống như đang hô hấp, không ngừng phun ra hút nào. Chân nguyên của Diệp Trần vừa mới tiếp xúc vào liền có hiện tượng tan nát, tiêu tán.
- Tử khí thiết!
Diệp Trần chậm rãi phun ra một từ.
Tử khí thiết là một cực phẩm trong hệ kim. Tuy rằng không có được xếp vào trong thập đại kỳ thiết nhưng cũng là cực phẩm hệ kim hiếm có. Diệp Trần sở hữu chú kiếm thuật, ngày sau có thể đúc được cực phẩm bảo kiếm, đối với cực phẩm hệ kim cũng có nhu cầu lớn. Tử khí thiết đối với hắn cũng chẳng khác nào một viên Sinh Tử thạch.
- Ha ha! Vận khí của ngươi không tồi, cư nhiên lại có thể tìm được một khối quặng sát tử khí lớn như vậy. Chỉ cần luyện hóa một chút, có thể tinh luyện ra một khối tử khí thiết to bằng cây long nhãn. Thương lượng với ngươi một câu, năm trăm vạn thượng phẩm linh thạch bán khối quặng thủ khí thiết này cho ta.
Cách đó không xa, một đạo thân ảnh bay vút tới. Hắn nhìn chăm chú vào quặng sắt tử khí thiết trong tay Diệp Trần, nhãn thần tham lam.
- Năm trăm vạn thượng phẩm linh thạch. Ngươi ta trêu đùa ta sao?
Diệp Trần từ lâu đã chú ý tới đối phương, bởi vì trước đó hai người không có phát sinh ra lợi ích phân tranh, mặc dù khoảng cách không xa nhưng cũng không có phát sinh xung đột.
- Bổn tọa là đại đệ tử Bạch Lang yêu tông, nhân xưng Lang thiếu. Nghĩ đến ngươi hẳn là đã nghe qua tên của ta. Cấp cho ta một chút mặt mũi, năm trăm vạn thượng phẩm linh thạch, bán cho ta!
Bạch Lang yêu tông là một trong thập đại yêu tông. Lang thiếu là một trong bát đại yêu thiếu. Người bình thường nếu nghe được còn có chút kiêng kỵ, đích xác sẽ bán cho hắn. Nói xong câu đó, Lang thiếu cười tủm tỉm nhìn Diệp Trần, đợi đối phương giao ra quặng sắt tử khí.
- Năm trăm vạn thượng phẩm linh thạch mà dám kêu ta bán cho ngươi!
Diệp Trần cười nhạt.
- Nói như vậy, ngươi dự định không cho ta một chút mặt mũi?
Thần tình Lang thiếu kìm hãm, tử khí thiết tuy rằng là cực phẩm hệ kim nhưng mà dù sao cũng không có khả năng có giá năm trăm vạn thượng phẩm linh thạch. Đối phương cho rằng hắn làm trò cười, căn bản không có ý định bán cho hắn.
- Ta không bán thì làm sao?
Thu hồi quặng sắt tử khí vào trong trữ vật linh giới, Diệp Trần đạm nhiên nhìn đối phương.
- Cho ngươi năm trăm vạn thượng phẩm linh thạch đổi lấy một cục diện bình an vô sự là chuyện tốt. Chỉ là ngươi đã không biết xấu hổ, ta đây cũng không cần phải vì ngươi mà suy nghĩ. Hiện tại, cho dù ngươi có cầu ta trao đổi tử khí quặng sắt này cũng vô dụng.
Thần tình Lang thiếu dữ tợn, khóe miệng lộ ra hai cái răng nanh trắng muốt.
- Ngươi nghĩ ngươi là ai?
Bát đại yêu thiếu, thực lực Tượng thiếu là mạnh nhất. Thứ hai là Xà thiếu, thứ ba Ưng thiếu, thứ tư Hổ thiếu. Ngoài bốn người này ra những người còn lại không phân biệt trước sau. Lang thiếu là một trong số đó, nếu như chỉ một Lang thiếu mà Diệp Trần không có đối phó được thì hắn cũng không cần lăn lộn trên giang hồ nữa. Hiển nhiên, tên Lang thiếu này không biết rằng bản thân hắn đang làm ra hành động vô cùng sai lầm.
- Ngươi muốn chết!
Con mắt Lang thiếu híp lại, thân hình đột nhiên biến mất tại chỗ, lần thứ hai xuất hiện là cách Diệp Trần ba trượng.
Tay hắn lộ ra, nguyên bản một bàn tay nhân loại, đột nhiên biến hóa thành một cự trảo, đầu ngón tay sắc bén, giống như lưỡi dao, hàn quang sắc bén. Phạm vi xung quanh cự trảo xuất hiện hiện tượng không gian bị gãy khúc, gợn sóng.
Lang thiếu nói động thủ là động thủ. Người bình thường đâu có tiếp được.
- Chết đi!
Một trảo này ngay lập tức tới gần Diệp Trần, hướng tới đầu Diệp Trần chụp lấy.
Xuy!
Trên người Diệp Trần xuất hiện bốn đạo hàn quang vừa hẹp vừa dài, thân hình giống như bị cào rách. Thế nhưng, Lang thiếu nhìn thấy một màn này, trong lòng lại cảm thấy lạnh cả người. Nếu như là thực thể sao có thể không có tiên huyết. Cho dù không có tiên huyết chí ít cũng phải có biểu hiện bị trở ngại chứ. Chân nguyên hộ thể của Bản Bộ Vương Giả cũng không phải làm từ đậu hũ a.
- Tàn ảnh?
Sắc mặt Lang thiếu kịch biến, chợt xoay người huy trảo.
- Tốc độ quá chậm.
Trong tầm mắt, Diệp Trần cầm bảo kiếm trong tay, một kiếm đâm tới. Trong hư không xuất hiện một điểm hàn tinh, đây là do kiếm pháp nhanh tới mức tận cùng mà xuất hiện hiện tượng này.
Cười khúc khích!
Phá Tà Kiếm đâm vào vai Lang thiếu, mà lợi trảo của Lang thiếu vung lên một hồi, căn bản không có đụng tới thân thể Diệp Trần.
- Ngươi trốn không thoát đâu!
Lang thiếu có thể xếp vào một trong bát đại yêu thiếu thì cũng không phải là một yêu thú bình thường. Hắn mở miệng hướng về phía Diệp Trần, một quang cầu màu xanh hình thành trong yết hầu của hắn chuẩn bị phun ra.
Cự ly của hai người trong lúc đó chỉ có vài thước, cự ly gần như vậy dưới Bào Hao Đạn oanh kích của Lang thiếu, Diệp Trần khó mà có thể tránh thoát được.
- Ân! Đã quên ngươi là yêu thú!
Trong đầu xuất hiện lên một ý niệm, Diệp Trần sớm rút Phá Tà Kiếm. Lúc Phá Tà Kiếm rút ra, thân thể Lang thiếu cũng vì thế mà run rẩy lay động, quỹ tích quang cầu màu xanh phun ra tự nhiên cũng bị thay đổi. Quang cầu màu xanh chỉ bay ngang qua ma sát với chân nguyên hộ thể ở bên vai của Diệp Trần tóe ra tia lửa.