Quỹ tích kiếm khí của Diệp Trần cũng bị ảnh hưởng, Thiên Hổ Bào Hao ẩn chứa ý chí âm ba lướt sát qua thân thể của Diệp Trần.
- Ân?
Sắc mặt Diệp Trần hơi đổi. Thiên Hổ Bào Hao có thể sản sinh ra chấn động không gian. Một luồng ý chí luôn luôn tiền ẩn, giống như kiếm khách ở dưới nước luyện kiếm, ngược dòng chảy là khiến quỹ tích xuất kiếm bị ảnh hưởng. Về phần ẩn chứ ý chí âm ba bị hắn bỏ qua. Hủy Diệt kiếm ý đã đạt tới ngũ giai, có thể làm cho ý chí bị thương.
- Ha ha! Chết đi!
Thấy quỹ tích xuất kiếm của Diệp Trần bị ảnh hưởng chếch đi chỗ khác. Hổ thiếu cười điên cuồng, hắn lăng không tung một trảo về phía Diệp Trần. Một trảo này đủ để người ta phải đứt đoạn kinh mạch mà chết, vô cùng kinh khủng.
- Kẻ chết chính là ngươi!
Quỷ dị, tại vị trí Diệp Trần đang đứng lại sản sinh là những đợt chấn động trong không gian là trung hòa đi lực ảnh hưởng của Thiên Hổ Bào Hao. Giống như huyễn ảnh, quỹ tích xuất kiếm của Diệp Trần được điều chỉnh, theo kẽ hở của Hổ thiếu, một kiếm ám sát đánh tới đâm vào yếu hầu của Hổ thiếu.
- Ách!
Tiếng cười điên cuồng của Hổ thiếu cũng phải dừng lại, con mắt mở trừng trừng.
- Dừng tay! Ưng Kích Trường Không!
Thanh niên mũi ưng giận giữ hét lên một tiếng. Yêu lực bàng bạc hung lệ quán nhập vào trong cơ thể biến thành một hùng ưng yêu lực đánh về phía Diệp Trần.
- Khinh Chân Linh đại lục chúng ta không có người?
Thân hình thanh niên tóc dài lóe lên, so với gió không chỉ nhanh hơn gấp trăm lần.
Ầm ầm!
Tốc độ của thanh niên tóc dài quá nhanh. Tuy nói khoảng cách giữa hắn và Diệp Trần tương đối gần. Nhưng một là năng lượng công kích của một người, hai là một người sử dụng thân pháp, trên lý thuyết năng lượng công kích hẳn là nhanh hơn, cho nên phải đến đích trước. Thế nhưng thanh niên tóc dài hết lần này đến lần khác lại có thể cản được yêu lực hùng ưng của thanh niên mũi ưng. Một chưởng rồi lại một đao, yêu lực hùng ưng bị đánh tan nát không còn một mảnh.
- Tốc độ nhanh như vậy?
thanh niên mũi ưng có chút kinh ngạc.
- Hảo! Lực công kích rất lớn!
Thanh niên tóc dài cũng đồng dạng giật mình, tuy hắn dùng một chưởng đánh tan yêu lực hùng ưng, nhưng mà bàn tay hắn cũng phải tê rân một chút, khí huyết trong lúc nhất thời khó lưu thông.
- Ngươi là người phương nào, có dám xưng tên ra không!
Thanh niên mũi ưng lạnh lẽo nói.
Biểu tình thanh niên tóc dài đạm mạc nói:
- Phong Phiêu Linh!
- Phong Phiêu Linh bài danh thứ mười bốn trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh? Thảo nào lại có thực lực như vậy.
Thanh niên mũi ưng bừng tỉnh, trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh, mỗi một người nằm trong đó đều là cường giả. Nếu như có thể nằm trong top mười, vậy thực lực cao hơn Hổ thiếu rất nhiều.
- Ngươi là người phương nào?
Phương Phiêu Linh phản vấn.
- Ưng thiếu!
- Ưng thiếu! Một trong bát đại yêu thiếu!
Phong Phiêu Linh có nghe nói qua tên tuổi của Ưng thiếu. Người này và Diệp Trần, Độc Cô Tuyệt của Chân Linh đại lục giống nhau, đều có một thân thực lực thâm bất khả trắc. Hắn ở Huyết Thiên đại lục cũng thuộc dạng hậu sinh khả úy, thực lực hơn xa Hổ thiếu. Có người nói ngay cả một gã thanh niên thiên tài đứng thứ mười bảy trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh cũng thua một cách lãng xẹt trên tay Ưng thiếu.
Xuy!
Kiếm bạt ra, tiên huyết bắn tung tóe, Diệp Trần lui về phía sau ba bước.
- Ngươi dám giết ta! Sau này ta sẽ cho ngươi....hối....
Tay Hổ thiếu giữ chặt cổ họng vừa mới bị Diệp Trần chém qua, máu tươi không ngừng chảy ra, hắn nói chuyện cũng có phần khó khăn. Một kiếm này của Diệp Trần hình như là xuyên thủng yết hầu của Hổ thiếu, nhưng kiếm khí hủy diệt cường đại đã theo vết thương đó ăn mòn sinh cơ của hắn, khiến cho lục phủ ngũ tạng của Hổ thiếu nát bấy.
- Đã bước vào Sinh Tử bí cảnh thì nên chuẩn bị tốt tâm lý bị sớm đẩy ra ngoài.
Diệp Trần không để thái độ uy hiếp của Hổ thiếu ở trong lòng. Nếu sợ này sợ kia, tốt nhất không nên đi vào Sinh Tử bí cảnh.
- Mệnh...chờ.....!
Khó khăn nói một câu không rõ ràng, thân thể Hổ thiếu từ từ nhạt dần, cuối cùng cũng biến mất khỏi Sinh Tử bí cảnh.
- Thật sự đúng là một địa phương kỳ diệu!
Diệp Trần thoáng nhíu mày. Sinh Tử bí cảnh tựu giống như là nơi đẻ cho bọn họ chém giết sống mái với nhau. Thế nhưng lại không hoàn toàn chết đi, đơn giản chỉ bị truyền tống ra ngoài bí cảnh mà thôi. Đương nhiên nếu như sớm bị truyền tông ra khỏi bí cảnh, tổn thất cũng rất lớn.
Một kiếm giết chết Hổ thiếu của Diệp Trần khiến cho đao đảo thanh niên cường giả của Huyết Thiên đại lực bất ngờ, trong lòng không khỏi khiếp sợ. Người có can đảm khiêu chiến với hắn thật sự không có mấy người. Đối phương ngay cả Hổ thiếu còn có thể giết chết, vậy bọn họ làm sao là đối thủ của hắn được.
- Ngươi đã giết Hổ thiếu, để hắn sớm rời khỏi Sinh Tử bí cảnh. Sau khi rời khỏi đây, ngươi sẽ gặp phải phiền toái rất lớn. Đáng tiếc, giờ có hối hận đã chậm!
Ưng thiếu không có ý định nói khoác mà không biết ngượng lấy một địch hai. Diệp Trần cùng liên thủ với Phong Phiêu Linh đủ để uy hiếp đến sinh mệnh của hắn. Dù sao quan hệ của hắn và Hổ thiếu cũng không thuộc dạng thân thiết. Bất quá cũng chỉ là người cùng đại lục quen biết nhau mà thôi. Lúc này trong mắt Ưng thiếu, Diệp Trần giống như một người đã chết vạy.
Phong Phiêu Linh cười nhạt nói:
- Diệp Trần ở Chân Linh đại lục cũng có vương giả Sinh Tử Cảnh che chở. Huyền Hậu chắc hẳn là ngươi cũng biết. Thiên Hổ yêu tông của ngươi có ai dám chống lại Huyền Hậu.
- Huyền Hậu!
Ưng thiếu nghe Phong Phiêu Linh nói như vậy, đích xác rất kinh ngạc. Huyền Hậu không chỉ là đệ nhất thiên tài ở Chân Linh đại lục hàng nghìn năm qua, cũng là đệ nhất thiên tài của Chân Linh thế giới. Năm đó một đường vô địch nàng bước lên Sinh Tử Cảnh không ai có thể cản bước. Điều này làm chấn động Chân Linh thế giới một đoạn thời gian dài. Nếu Huyền Hậu thực sự che chở cho Diệp Trần, chỉ sợ Thiên Hổ yêu tông cũng không dám vọng động.
- Nước xa không cứu được lửa gần. Huống hồ các ngươi cho rằng thập đại yêu tông của Huyết Thiên đại lục ta không có vương giả. Các ngươi muốn làm gì thì làm.
Bỏ lại một câu nói dữ tợn, Ưng thiếu xoay người hóa thành một đạo hồng quang rời đi. Thẳng đến khi bóng ảnh của hắn tiêu thất thì thanh niên cường giả của Huyết Thiên đại lục cũng tự giác rời đi. Bọn họ âm thần quan sát Diệp Trần, nhớ kỹ mặt hắn để sau này có gặp phải còn biết đường chạy sớm. Nếu không lại bị đối phương đánh chết để rồi bị truyền tống ra khỏi Sinh Tử bí cảnh, khiến cho bọn họ tiếc hận.
- Ân?
Sắc mặt Diệp Trần hơi đổi. Thiên Hổ Bào Hao có thể sản sinh ra chấn động không gian. Một luồng ý chí luôn luôn tiền ẩn, giống như kiếm khách ở dưới nước luyện kiếm, ngược dòng chảy là khiến quỹ tích xuất kiếm bị ảnh hưởng. Về phần ẩn chứ ý chí âm ba bị hắn bỏ qua. Hủy Diệt kiếm ý đã đạt tới ngũ giai, có thể làm cho ý chí bị thương.
- Ha ha! Chết đi!
Thấy quỹ tích xuất kiếm của Diệp Trần bị ảnh hưởng chếch đi chỗ khác. Hổ thiếu cười điên cuồng, hắn lăng không tung một trảo về phía Diệp Trần. Một trảo này đủ để người ta phải đứt đoạn kinh mạch mà chết, vô cùng kinh khủng.
- Kẻ chết chính là ngươi!
Quỷ dị, tại vị trí Diệp Trần đang đứng lại sản sinh là những đợt chấn động trong không gian là trung hòa đi lực ảnh hưởng của Thiên Hổ Bào Hao. Giống như huyễn ảnh, quỹ tích xuất kiếm của Diệp Trần được điều chỉnh, theo kẽ hở của Hổ thiếu, một kiếm ám sát đánh tới đâm vào yếu hầu của Hổ thiếu.
- Ách!
Tiếng cười điên cuồng của Hổ thiếu cũng phải dừng lại, con mắt mở trừng trừng.
- Dừng tay! Ưng Kích Trường Không!
Thanh niên mũi ưng giận giữ hét lên một tiếng. Yêu lực bàng bạc hung lệ quán nhập vào trong cơ thể biến thành một hùng ưng yêu lực đánh về phía Diệp Trần.
- Khinh Chân Linh đại lục chúng ta không có người?
Thân hình thanh niên tóc dài lóe lên, so với gió không chỉ nhanh hơn gấp trăm lần.
Ầm ầm!
Tốc độ của thanh niên tóc dài quá nhanh. Tuy nói khoảng cách giữa hắn và Diệp Trần tương đối gần. Nhưng một là năng lượng công kích của một người, hai là một người sử dụng thân pháp, trên lý thuyết năng lượng công kích hẳn là nhanh hơn, cho nên phải đến đích trước. Thế nhưng thanh niên tóc dài hết lần này đến lần khác lại có thể cản được yêu lực hùng ưng của thanh niên mũi ưng. Một chưởng rồi lại một đao, yêu lực hùng ưng bị đánh tan nát không còn một mảnh.
- Tốc độ nhanh như vậy?
thanh niên mũi ưng có chút kinh ngạc.
- Hảo! Lực công kích rất lớn!
Thanh niên tóc dài cũng đồng dạng giật mình, tuy hắn dùng một chưởng đánh tan yêu lực hùng ưng, nhưng mà bàn tay hắn cũng phải tê rân một chút, khí huyết trong lúc nhất thời khó lưu thông.
- Ngươi là người phương nào, có dám xưng tên ra không!
Thanh niên mũi ưng lạnh lẽo nói.
Biểu tình thanh niên tóc dài đạm mạc nói:
- Phong Phiêu Linh!
- Phong Phiêu Linh bài danh thứ mười bốn trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh? Thảo nào lại có thực lực như vậy.
Thanh niên mũi ưng bừng tỉnh, trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh, mỗi một người nằm trong đó đều là cường giả. Nếu như có thể nằm trong top mười, vậy thực lực cao hơn Hổ thiếu rất nhiều.
- Ngươi là người phương nào?
Phương Phiêu Linh phản vấn.
- Ưng thiếu!
- Ưng thiếu! Một trong bát đại yêu thiếu!
Phong Phiêu Linh có nghe nói qua tên tuổi của Ưng thiếu. Người này và Diệp Trần, Độc Cô Tuyệt của Chân Linh đại lục giống nhau, đều có một thân thực lực thâm bất khả trắc. Hắn ở Huyết Thiên đại lục cũng thuộc dạng hậu sinh khả úy, thực lực hơn xa Hổ thiếu. Có người nói ngay cả một gã thanh niên thiên tài đứng thứ mười bảy trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh cũng thua một cách lãng xẹt trên tay Ưng thiếu.
Xuy!
Kiếm bạt ra, tiên huyết bắn tung tóe, Diệp Trần lui về phía sau ba bước.
- Ngươi dám giết ta! Sau này ta sẽ cho ngươi....hối....
Tay Hổ thiếu giữ chặt cổ họng vừa mới bị Diệp Trần chém qua, máu tươi không ngừng chảy ra, hắn nói chuyện cũng có phần khó khăn. Một kiếm này của Diệp Trần hình như là xuyên thủng yết hầu của Hổ thiếu, nhưng kiếm khí hủy diệt cường đại đã theo vết thương đó ăn mòn sinh cơ của hắn, khiến cho lục phủ ngũ tạng của Hổ thiếu nát bấy.
- Đã bước vào Sinh Tử bí cảnh thì nên chuẩn bị tốt tâm lý bị sớm đẩy ra ngoài.
Diệp Trần không để thái độ uy hiếp của Hổ thiếu ở trong lòng. Nếu sợ này sợ kia, tốt nhất không nên đi vào Sinh Tử bí cảnh.
- Mệnh...chờ.....!
Khó khăn nói một câu không rõ ràng, thân thể Hổ thiếu từ từ nhạt dần, cuối cùng cũng biến mất khỏi Sinh Tử bí cảnh.
- Thật sự đúng là một địa phương kỳ diệu!
Diệp Trần thoáng nhíu mày. Sinh Tử bí cảnh tựu giống như là nơi đẻ cho bọn họ chém giết sống mái với nhau. Thế nhưng lại không hoàn toàn chết đi, đơn giản chỉ bị truyền tống ra ngoài bí cảnh mà thôi. Đương nhiên nếu như sớm bị truyền tông ra khỏi bí cảnh, tổn thất cũng rất lớn.
Một kiếm giết chết Hổ thiếu của Diệp Trần khiến cho đao đảo thanh niên cường giả của Huyết Thiên đại lực bất ngờ, trong lòng không khỏi khiếp sợ. Người có can đảm khiêu chiến với hắn thật sự không có mấy người. Đối phương ngay cả Hổ thiếu còn có thể giết chết, vậy bọn họ làm sao là đối thủ của hắn được.
- Ngươi đã giết Hổ thiếu, để hắn sớm rời khỏi Sinh Tử bí cảnh. Sau khi rời khỏi đây, ngươi sẽ gặp phải phiền toái rất lớn. Đáng tiếc, giờ có hối hận đã chậm!
Ưng thiếu không có ý định nói khoác mà không biết ngượng lấy một địch hai. Diệp Trần cùng liên thủ với Phong Phiêu Linh đủ để uy hiếp đến sinh mệnh của hắn. Dù sao quan hệ của hắn và Hổ thiếu cũng không thuộc dạng thân thiết. Bất quá cũng chỉ là người cùng đại lục quen biết nhau mà thôi. Lúc này trong mắt Ưng thiếu, Diệp Trần giống như một người đã chết vạy.
Phong Phiêu Linh cười nhạt nói:
- Diệp Trần ở Chân Linh đại lục cũng có vương giả Sinh Tử Cảnh che chở. Huyền Hậu chắc hẳn là ngươi cũng biết. Thiên Hổ yêu tông của ngươi có ai dám chống lại Huyền Hậu.
- Huyền Hậu!
Ưng thiếu nghe Phong Phiêu Linh nói như vậy, đích xác rất kinh ngạc. Huyền Hậu không chỉ là đệ nhất thiên tài ở Chân Linh đại lục hàng nghìn năm qua, cũng là đệ nhất thiên tài của Chân Linh thế giới. Năm đó một đường vô địch nàng bước lên Sinh Tử Cảnh không ai có thể cản bước. Điều này làm chấn động Chân Linh thế giới một đoạn thời gian dài. Nếu Huyền Hậu thực sự che chở cho Diệp Trần, chỉ sợ Thiên Hổ yêu tông cũng không dám vọng động.
- Nước xa không cứu được lửa gần. Huống hồ các ngươi cho rằng thập đại yêu tông của Huyết Thiên đại lục ta không có vương giả. Các ngươi muốn làm gì thì làm.
Bỏ lại một câu nói dữ tợn, Ưng thiếu xoay người hóa thành một đạo hồng quang rời đi. Thẳng đến khi bóng ảnh của hắn tiêu thất thì thanh niên cường giả của Huyết Thiên đại lục cũng tự giác rời đi. Bọn họ âm thần quan sát Diệp Trần, nhớ kỹ mặt hắn để sau này có gặp phải còn biết đường chạy sớm. Nếu không lại bị đối phương đánh chết để rồi bị truyền tống ra khỏi Sinh Tử bí cảnh, khiến cho bọn họ tiếc hận.