Không Đế hơi ngoài ý muốn, nói:
- Yên tâm, chuyện này đối với ngươi chưa hẳn đã xấu, ngược lại còn là chuyện tốt, ngươi rất đáng được nhận một cực phẩm bảo kiếm!
Không Đế vừa dứt lời, trong lòng Diệp Trần lộp bộp hạ xuống, thầm kêu không xong, hắn chưa từng nghĩ, Không Đế lại có thể nhìn thấu trữ vật Linh Giới, nhìn đến vật phẩm bên trong, đây quả thực là kỹ thuật thần kỳ chưa nghe bao giờ, hắn há có thể không sợ hãi.
Quả nhiên, khi Diệp Trần nhìn khắp bốn phía, phát hiện ngoại trừ một số nhỏ người ngoài, thần sắc những người khác nhìn về phía hắn thay đổi, có tham lam, có sát ý, có hảo ý, có vui sướng khi người gặp họa...
- Tiền bối...
Diệp Trần mở miệng muốn nói chuyện, định phân trần điều gì.
Không Đế lắc đầu,
- Ngươi không cần thử ta, phẩm cấp trữ vật Linh Giới cũng chỉ là trung phẩm, ta sao lại nhìn không thấu, ý của ta ngươi hiểu được, muốn mạng sống, muốn lập công chuộc tội, triệt tiêu tội đánh chết Liên Phong, giao cực phẩm bảo kiếm ra đây, nếu không trên trời dưới đất, ai cũng không thể cứu được ngươi.
- Xác thật có cực phẩm bảo kiếm, bản thân ta không chú ý.
Lúc Không Đế nói chuyện, Hư Hoàng cũng thi triển thủ đoạn, liếc mắt một cái nhìn xuyên Diệp Trần trữ vật Linh Giới, ở trong Trữ Vật Linh Giới của Diệp Trần, Thiên Hạt kiếm phù phiếm ở chính giữa, tách ra một vầng sáng màu tím, từng hột kết tinh màu tím lơ lửng ở bốn phía, xa hoa, kiếm khí sắc bén.
- Không Đế, cực phẩm bảo kiếm này là chiến lợi phẩm của cá nhân Diệp Trần, ngươi làm như vậy, có phải là không nhân từ rồi không, ngoài việc này ta có thể thay hắn đáp ứng ngươi yêu cầu khác.
Huyền Hậu tự nhiên sẽ không để cho Diệp Trần giao ra Thiên Hạt kiếm, không nói làm vậy đối với danh dự của nàng sẽ có ảnh hưởng gì, chỉ riêng cực phẩm bảo kiếm, đã rất khó làm cho người ta tâm cam tình nguyện giao ra rồi, đợi khi Diệp Trần tiến vào sinh tử cảnh, lại có thêm một thanh cực phẩm bảo kiếm, có thể cho thực lực của hắn thêm phần mạnh mẽ.
- Yên nha đầu, ngươi có biết Khương Kiến Không ta nói một không hai, ta đã cho ngươi mặt mũi rồi, nếu không không cần ta động thủ cũng tuyệt đối đã nắm chắc khiến hắn biến mất khỏi thế giới này rồi.
Thanh âm Không Đế lạnh lùng.
- Ta đây tự nhiên biết, nhưng yêu cầu này, thứ không thể tòng mệnh.
Huyền Hậu khép mắt lại, rồi lại mở ra, trong trẻo nhưng lạnh lùng, sau lưng như có một cánh cửa không gian nặng nề, cũng không biết là nặng như thế nào.
- Yên nha đầu, vậy ngươi nghĩ ta hiện tại nên làm như thế nào?
Không Đế chắp sau lưng tay phải nhẹ nhàng nắm chặt quyền, không gian quanh thân đột nhiên vặn vẹo bể tan tành, sinh ra vô số nếp nhănmàu đen, phần đông Sinh Tử Cảnh vương giả chung quanh khiếp sợ, Không Đế cũng không vận chuyển chân nguyên, chỉ nắm chặt quyền, là có thể chấn Phá Hư Không, bậc thủ đoạn này, quả thực ngoài sức tưởng tượng.
- Muốn làm gì thì làm đi!
Huyền Hậu thập phần rõ ràng, muốn làm cho đối phương đánh mất chủ ý, so với lên trời còn khó hơn, một khi đã như vậy, không cần lãng phí miệng lưỡi, chỉ có thể đánh một trận hết sức.
- Tốt!
Không Đế quát to một tiếng tốt, một quyền đánh về phía Huyền Hậu.
Huyền Hậu dĩ nhiên không sợ, cánh cửa không gian sau lưng, do hư chuyển thực, Huyền Hậu như bị nuốt sống đi vào, Không Đế tiến lại hướng đó, thân ở giữa cánh cửa không gian, giống như dẫn tới một nơi xa xôi, vĩnh viễn cũng không thể tới.
Oanh oanh oanh rầm rầm...
Không Đế phát quyền, Hạo Nhiên cương mãnh, kích phá từng đợt nặng nề vào cánh cửa không gian, nhưng hình như bất kỳ vật gì đều không thể ngăn cản quyền của hắn.
Chỉ là, Không Đế càng tấn công, tốc độ cánh cửa không gian cũng càng nhanh, bảo trì cân bằng, khiến cho quyền kính không thể lại gần Huyền Hậu.
- Đây là Huyền Diệu vạn trọng môn sao?
Nhãn tình Không Đế nheo lại, thần sắc ngưng trọng không ít.
Những người khác cũng bội phục Huyền Hậu không thôi, Huyền Hậu huyền diệu chi đạo, bác đại tinh thâm, huyền ảo vô cùng, so với huyền diệu chi đạo tiền nhiệm Tu Luyện Giả - - Huyền Diệu Vương, chỉ có hơn chứ không kém, sóng sau xô sóng trước, toàn là tài năng tự thân của Huyền Hậu.
Hư Hoàng ở một bên xem cuộc chiến, biểu tình lạnh nhạt, Không Đế cùng Huyền Hậu đánh một trận, với hắn mà nói, cuộc chiến đang xem rất có giá trị, có thể cho hắn dễ dàng đánh giá được yếu điểm Không Đế và Huyền Hậu.
- Huyền Diệu vạn trọng môn mặc dù được xưng không người nào có thể phá, nhưng chưa hẳn có thể ngăn được ta.
Khí tức trên thân Không Đế càng cường đại, thật hiển nhiên, hắn chuẩn bị tấn công chính thức.
Nhưng vào lúc này, thân hình Không Đế bỗng nhiên dừng lại, nhìn lại hư không.
- Ha ha, Khương Kiến Không, gây chiến làm gì, đại gia ngồi xuống cùng nhau nói chuyện là được.
Khí tức vô cùng kinh khủng, đột nhiên xuất hiện, toàn bộ không gian quảng trường Tứ Cực trên không, chuyển động nặng nề, lập tức, một luồng khí so với Hư Hoàng cùng Không Đế còn cường đại hơn, từ trên trời giáng xuống, đừng nói những người từ sinh tử cảnh trở xuống không chịu nổi, mà ngay cả một vài Sinh Tử Cảnh vương giả bình thường cũng cảm giác thân hình trầm trọng rất nhiều, bó tay bó chân.
- Này là bao nhiêu năm tu vi, 1500 năm, 2000 năm?
- Là Long Vương, chỉ có tu vi Long Vương mới có thể vượt qua Không Đế cùng Hư Hoàng.
- Long Vương cũng tới, xem ra hắn bế tử quan thành công.
Mọi người tâm tư thay đổi thật nhanh, lập tức đoán được là ai. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://trumtruyen.vn
Tuy nói Long Vương không phải phong đế vương giả, lại là vương giả lớn tuổi nhất trong nhân loại, tu vi thâm sâu, không người nào có thể biết, chỉ biết là, tu vi của hắn, đương kim phong đế vương giả đều không thể so sánh, cho tới nay, Long Vương luôn có được danh hiệu thiên hạ đệ nhất phong đế vương giả, thậm chí có kẻ còn coi hắn là phong đế vương giả hữu thực vô danh.
- Lão Long Vương cũng tới!
Tần Liễu thở nhẹ một hơi, trên mặt hiện vẻ vui mừng.
Cờ- rắc!
Không gian quảng trường Tứ Cực mở ra một vết rách, vẻ mặt Lão Long Vương hiền lành, cất bước ra đi, tóc hắn trắng xoá, tinh thần vẫn hết sức tráng kiện, tựa hồ còn có thể sống rất nhiều năm nữa, thần khí so với những sinh tử cảnh vương giả tuổi không lớn kia còn tràn đầy hơn nhiều.
- Long Vương tiền bối.
Đám người Diệp Trần hành lễ.
Long Vương phất phất tay, cười nói với Diệp Trần:
- Diệp Trần, Không Đế tiền bối chỉ là nói giỡn với ngươi đấy, không cần để trong lòng.
- Nói giỡn hay không, cái này hình như còn chưa chắc?
Không Đế tự nhiên không phải là nói giỡn với Diệp Trần, nhưng hắn đối với Long Vương rất kiêng kị, sống hơn một nghìn năm, ai mà không biết Long Vương có nhiều thủ đoạn, hắn có lòng tin là sẽ chiến thắng Long Vương, nhưng cho rằng, chiến thắng Long Vương, cần trả một cái giá vô cùng nghiêm trọng.
- Yên tâm, chuyện này đối với ngươi chưa hẳn đã xấu, ngược lại còn là chuyện tốt, ngươi rất đáng được nhận một cực phẩm bảo kiếm!
Không Đế vừa dứt lời, trong lòng Diệp Trần lộp bộp hạ xuống, thầm kêu không xong, hắn chưa từng nghĩ, Không Đế lại có thể nhìn thấu trữ vật Linh Giới, nhìn đến vật phẩm bên trong, đây quả thực là kỹ thuật thần kỳ chưa nghe bao giờ, hắn há có thể không sợ hãi.
Quả nhiên, khi Diệp Trần nhìn khắp bốn phía, phát hiện ngoại trừ một số nhỏ người ngoài, thần sắc những người khác nhìn về phía hắn thay đổi, có tham lam, có sát ý, có hảo ý, có vui sướng khi người gặp họa...
- Tiền bối...
Diệp Trần mở miệng muốn nói chuyện, định phân trần điều gì.
Không Đế lắc đầu,
- Ngươi không cần thử ta, phẩm cấp trữ vật Linh Giới cũng chỉ là trung phẩm, ta sao lại nhìn không thấu, ý của ta ngươi hiểu được, muốn mạng sống, muốn lập công chuộc tội, triệt tiêu tội đánh chết Liên Phong, giao cực phẩm bảo kiếm ra đây, nếu không trên trời dưới đất, ai cũng không thể cứu được ngươi.
- Xác thật có cực phẩm bảo kiếm, bản thân ta không chú ý.
Lúc Không Đế nói chuyện, Hư Hoàng cũng thi triển thủ đoạn, liếc mắt một cái nhìn xuyên Diệp Trần trữ vật Linh Giới, ở trong Trữ Vật Linh Giới của Diệp Trần, Thiên Hạt kiếm phù phiếm ở chính giữa, tách ra một vầng sáng màu tím, từng hột kết tinh màu tím lơ lửng ở bốn phía, xa hoa, kiếm khí sắc bén.
- Không Đế, cực phẩm bảo kiếm này là chiến lợi phẩm của cá nhân Diệp Trần, ngươi làm như vậy, có phải là không nhân từ rồi không, ngoài việc này ta có thể thay hắn đáp ứng ngươi yêu cầu khác.
Huyền Hậu tự nhiên sẽ không để cho Diệp Trần giao ra Thiên Hạt kiếm, không nói làm vậy đối với danh dự của nàng sẽ có ảnh hưởng gì, chỉ riêng cực phẩm bảo kiếm, đã rất khó làm cho người ta tâm cam tình nguyện giao ra rồi, đợi khi Diệp Trần tiến vào sinh tử cảnh, lại có thêm một thanh cực phẩm bảo kiếm, có thể cho thực lực của hắn thêm phần mạnh mẽ.
- Yên nha đầu, ngươi có biết Khương Kiến Không ta nói một không hai, ta đã cho ngươi mặt mũi rồi, nếu không không cần ta động thủ cũng tuyệt đối đã nắm chắc khiến hắn biến mất khỏi thế giới này rồi.
Thanh âm Không Đế lạnh lùng.
- Ta đây tự nhiên biết, nhưng yêu cầu này, thứ không thể tòng mệnh.
Huyền Hậu khép mắt lại, rồi lại mở ra, trong trẻo nhưng lạnh lùng, sau lưng như có một cánh cửa không gian nặng nề, cũng không biết là nặng như thế nào.
- Yên nha đầu, vậy ngươi nghĩ ta hiện tại nên làm như thế nào?
Không Đế chắp sau lưng tay phải nhẹ nhàng nắm chặt quyền, không gian quanh thân đột nhiên vặn vẹo bể tan tành, sinh ra vô số nếp nhănmàu đen, phần đông Sinh Tử Cảnh vương giả chung quanh khiếp sợ, Không Đế cũng không vận chuyển chân nguyên, chỉ nắm chặt quyền, là có thể chấn Phá Hư Không, bậc thủ đoạn này, quả thực ngoài sức tưởng tượng.
- Muốn làm gì thì làm đi!
Huyền Hậu thập phần rõ ràng, muốn làm cho đối phương đánh mất chủ ý, so với lên trời còn khó hơn, một khi đã như vậy, không cần lãng phí miệng lưỡi, chỉ có thể đánh một trận hết sức.
- Tốt!
Không Đế quát to một tiếng tốt, một quyền đánh về phía Huyền Hậu.
Huyền Hậu dĩ nhiên không sợ, cánh cửa không gian sau lưng, do hư chuyển thực, Huyền Hậu như bị nuốt sống đi vào, Không Đế tiến lại hướng đó, thân ở giữa cánh cửa không gian, giống như dẫn tới một nơi xa xôi, vĩnh viễn cũng không thể tới.
Oanh oanh oanh rầm rầm...
Không Đế phát quyền, Hạo Nhiên cương mãnh, kích phá từng đợt nặng nề vào cánh cửa không gian, nhưng hình như bất kỳ vật gì đều không thể ngăn cản quyền của hắn.
Chỉ là, Không Đế càng tấn công, tốc độ cánh cửa không gian cũng càng nhanh, bảo trì cân bằng, khiến cho quyền kính không thể lại gần Huyền Hậu.
- Đây là Huyền Diệu vạn trọng môn sao?
Nhãn tình Không Đế nheo lại, thần sắc ngưng trọng không ít.
Những người khác cũng bội phục Huyền Hậu không thôi, Huyền Hậu huyền diệu chi đạo, bác đại tinh thâm, huyền ảo vô cùng, so với huyền diệu chi đạo tiền nhiệm Tu Luyện Giả - - Huyền Diệu Vương, chỉ có hơn chứ không kém, sóng sau xô sóng trước, toàn là tài năng tự thân của Huyền Hậu.
Hư Hoàng ở một bên xem cuộc chiến, biểu tình lạnh nhạt, Không Đế cùng Huyền Hậu đánh một trận, với hắn mà nói, cuộc chiến đang xem rất có giá trị, có thể cho hắn dễ dàng đánh giá được yếu điểm Không Đế và Huyền Hậu.
- Huyền Diệu vạn trọng môn mặc dù được xưng không người nào có thể phá, nhưng chưa hẳn có thể ngăn được ta.
Khí tức trên thân Không Đế càng cường đại, thật hiển nhiên, hắn chuẩn bị tấn công chính thức.
Nhưng vào lúc này, thân hình Không Đế bỗng nhiên dừng lại, nhìn lại hư không.
- Ha ha, Khương Kiến Không, gây chiến làm gì, đại gia ngồi xuống cùng nhau nói chuyện là được.
Khí tức vô cùng kinh khủng, đột nhiên xuất hiện, toàn bộ không gian quảng trường Tứ Cực trên không, chuyển động nặng nề, lập tức, một luồng khí so với Hư Hoàng cùng Không Đế còn cường đại hơn, từ trên trời giáng xuống, đừng nói những người từ sinh tử cảnh trở xuống không chịu nổi, mà ngay cả một vài Sinh Tử Cảnh vương giả bình thường cũng cảm giác thân hình trầm trọng rất nhiều, bó tay bó chân.
- Này là bao nhiêu năm tu vi, 1500 năm, 2000 năm?
- Là Long Vương, chỉ có tu vi Long Vương mới có thể vượt qua Không Đế cùng Hư Hoàng.
- Long Vương cũng tới, xem ra hắn bế tử quan thành công.
Mọi người tâm tư thay đổi thật nhanh, lập tức đoán được là ai. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://trumtruyen.vn
Tuy nói Long Vương không phải phong đế vương giả, lại là vương giả lớn tuổi nhất trong nhân loại, tu vi thâm sâu, không người nào có thể biết, chỉ biết là, tu vi của hắn, đương kim phong đế vương giả đều không thể so sánh, cho tới nay, Long Vương luôn có được danh hiệu thiên hạ đệ nhất phong đế vương giả, thậm chí có kẻ còn coi hắn là phong đế vương giả hữu thực vô danh.
- Lão Long Vương cũng tới!
Tần Liễu thở nhẹ một hơi, trên mặt hiện vẻ vui mừng.
Cờ- rắc!
Không gian quảng trường Tứ Cực mở ra một vết rách, vẻ mặt Lão Long Vương hiền lành, cất bước ra đi, tóc hắn trắng xoá, tinh thần vẫn hết sức tráng kiện, tựa hồ còn có thể sống rất nhiều năm nữa, thần khí so với những sinh tử cảnh vương giả tuổi không lớn kia còn tràn đầy hơn nhiều.
- Long Vương tiền bối.
Đám người Diệp Trần hành lễ.
Long Vương phất phất tay, cười nói với Diệp Trần:
- Diệp Trần, Không Đế tiền bối chỉ là nói giỡn với ngươi đấy, không cần để trong lòng.
- Nói giỡn hay không, cái này hình như còn chưa chắc?
Không Đế tự nhiên không phải là nói giỡn với Diệp Trần, nhưng hắn đối với Long Vương rất kiêng kị, sống hơn một nghìn năm, ai mà không biết Long Vương có nhiều thủ đoạn, hắn có lòng tin là sẽ chiến thắng Long Vương, nhưng cho rằng, chiến thắng Long Vương, cần trả một cái giá vô cùng nghiêm trọng.