- Thật là một nơi quỷ dị.
Diệp Trần sâu hít sâu một hơi, hắn có thể cảm nhận được, nơi này nguy cơ trùng trùng, cũng không an tĩnh như biểu hiện.
- Mặc kệ có bao nhiêu quỷ dị, chúng ta đều phải vượt qua.
Tần Liễu cũng cảm giác được nơi này không phải tốt lành gì.
Ah!
Tần Liễu vừa dứt lời, trong Nguyên Thủy Tùng Lâm cách đó không xa, đột nhiên truyền đến một tiếng hét thảm, chợt, mấy đạo nhân ảnh lướt ra, như là chim sợ cành cong.
Cây cối của Nguyên Thủy Tùng Lâm đều rất cao lớn, không thấp hơn vách núi bao nhiêu, cho nên sau khi mấy đạo nhân ảnh này lướt ra khỏi tùng lâm thì cách bùn đất màu đen trên đỉnh đã không xa nữa, đây cũng là nguyên nhân vì sao bọn họ không bay vút trên không, sợ bùn đất đen kịt ở phía trên có chưa huyền cơ khác.
- Những người này gặp phải tình huống thế nào thế? Vội vàng hấp tấp như vậy!
Yến Phượng Phượng nhíu mày, thân là yêu thú Thanh Phượng, Yến Phượng Phượng cũng không hề sợ vật gì, theo thực lực tăng cường thì hũng hãn chi khí mà chỉ yêu thú mới có cũng dần được lộ ra.
Con ngươi màu vàng tùy ý quét qua, Mộ Dung Khuynh Thành nói:
- Ở sâu trong tùng lâm, có không ít sát nhân hoa, thoạt nhìn thì hẳn là một loại cổ xưa nhất.
Muốn nói trong rừng nguy hiểm nhất là vật gì thì đó không phải là yêu thú, cũng không phải nhân loại, mà là các loại sát nhân hoa sát nhân thảo chuyên giết sinh vật này, loại sinh mệnh tùng lâm này, vốn là chiếm cứ địa lợi, tập kích bất ngờ khiến người ta khó lòng phòng bị, hơi không chú ý liền phải nuốt hận.
Năm người lướt trên không tùng lâm thấy được năm người Diệp Trần, sắc mặt hơi đổi, nhanh chóng rời xa nơi đây, bỏ chạy về phía trước.
- Chúng ta xuống dưới.
Thân hình Tần Liễu lóe lên, lướt xuống vách núi.
Bởi vì độ cao của tùng lâm tiếp cận 200m, cách đỉnh chỉ không đến 100m, nham thạch màu đen trên đỉnh, hình thù kỳ quái, có như thạch nhũ, rủ xuống, một mực rủ sâu trong tùng lậm, giống như những chiếc răng nhọn cực lớn, lan tràn bốn phía, tầng tầng lớp lớp, bay vút lên trên không tùng lâm, chẳng những phải tránh né những khối đá màu đen kéo dài xuống còn phải đề phòng những sinh vật nguy hiểm đang âm thầm ẩn giấu.
Chi chi chi chi!
Vừa bay ra ngoài hơn mười dặm, trong khối đá màu đen phía trước đột nhiên có vô số con dơi màu đen xông ra, những con dơi này lớn như chó nuôi trong nhà vậy, con mắt huyết hồng, răng nanh khủng bố, cảm ứng được sự tồn tại của năm người liền lao đến như ong vỡ tổ, đông nghịt vô cùng vô tận.
- Không tốt, là sinh vật hắc ám Ám Ảnh Quỷ Bức.
Tần Liễu lắp bắp kinh hãi, sinh vật hắc ám có quan hệ với Ma tộc, giai vị ngang nhau, hai ba con yêu thú cũng không phải là đối thủ của nó, thập phần cường hoành quỷ dị.
- Lôi phệ!
Giơ Lôi Kiếp kiếm lên cao, Diệp Trần chém một kiếm ra ngoài, lôi cầu màu đen cực lớn như là màu trời màu đen sa xuống, rơi vào trong đàn biên bức.
Ầm ầm!
Lôi quang bắt đầu khởi động, lan tràn ra như mạng nhện, tính ra cũng có hàng trăm Ám Ảnh Quỷ Bức chết dưới một kiếm này, mùi khét ngẹt lan tràn bốn phương
Bốn người Tần Liễu cũng nhao nhao ra tay, đánh về phía đàn biên bức đang tuôn qua.
Nhưng số lượng của Ám Ảnh Quỷ Bức quá nhiều, ban đầu chỉ là một mảnh đông nghịt, đến sau này, quả thực như phô thiên cái địa, tựa như thủy triều màu đen vậy.
C- K- Í- T.. T... T!
Một đầu Ám Ảnh Quỷ Bức trong sắc đen có pha hồng cực lớn trốn trong đàn biên bức, phun một vòng quầng sáng màu đen về phía đoàn người Diệp Trần, quần sáng màu đen cơ hồ bỏ qua hộ thể chân nguyên Chân Nguyên, bao phủ về phía năm người.
- Nguy hiểm!
Cảm ứng lực của Diệp Trần rất nổi tiếng, là đứng đầu trong năm người, hắn là người đầu tiên làm ra phản ứng, lướt ngang hơn mười mét, tránh đi quầng sáng màu đen bao phủ tốc độ của Tần Liễu cũng không chậm, thân hình lóe lên, môn hộ mơ hồ như ẩn như hiện, sau nháy mắt, liền biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện lại đã ở ngoài trăm mét, tốc độ của Yến Phượng Phượng và Mộ Dung Khuynh Thành mặc dù nhanh, nhưng phản ứng so Diệp Trần và Tần Liễu thì chậm hơn không ít, không tránh thoát khỏi quầng sáng màu đen, về phần Phong chủ Lâm Cao Minh của Thái Huyền Phong thì không cần phải nói, trực tiếp bị quầng sáng màu đen vừa vặn bắt trúng.
Ah!
Yến Phượng Phượng vàMộ Dung Khuynh Thành ngược lại không có gì khác thường, nhưng Lâm Cao Minh lại không được thế, trên mặt nổi gân xanh, hai mắt huyết hồng, gần như điên cuồng, ở sâu trong yết hầu phát ra từng đợt tiếng kêu không giống nhân loại, quay người đánh về phía Yến Phượng Phượng ở sau lưng.
Yến Phượng Phượng không thể nói là không bị chút ảnh hương, có lẽ nguyên nhân do bản thể của nàng là Thanh Phượng nên ảnh hưởng rất nhỏ, chỉ là hung hãn chi khí càng lớn hơn thôi, cho nên lúc Lâm Cao Minh đánh về phía nàng, nàng vô thức đánh ra một quyền, một quyền đánh bay đối phương.
Một quyền này Yến Phượng Phượng chỉ dùng bảy tám phần lực, nàng không định đánh bị thương Lâm Cao Minh.
Đáng tiếc là Lâm Cao Minh bị bay rớt ra ngoài lại lâm vào trong đàn biên bức, cả người bị bao vây lại, từng tầng, từng vòng, chỉ sau chốc lát, đã bị bao phủ thành một cự cầu màu đen lớn chừng trăm mét, cự cầu màu đen không ngừng xoay tròn, tràng diện phi thường khủng bố.
- Huyền không ấn!
Tần Liễu thấy tình huống không ổn, một chưởng bổ tới.
Phanh!
Cự cầu màu đen nổ tung, nào còn có thể trông thấy thân ảnh của Lâm Cao Minh nữa, chỉ sợ ngay cả xương cốt cũng không còn nữa rồi.
- Không nên ngạnh kháng, xuống dưới!
Sắc mặt Tần Liễu biến đổi, đây là lần đầu tiên nàng thấy nhiều Ám Ảnh Quỷ Bức như vậy, nhất là Ám Ảnh Quỷ Bức thủ lĩnh đang âm thầm ẩn nấp kia, quầng sáng màu đen ban nãy, Tần Liễu có một chút kiến giải, đây là năng lực thiên phú của sinh vật hắc ám, Hắc ám quang hoàn, gia trì lên thân sinh vật hắc ám, có thể khiến thực lực chúng tăng nhiều, hung hãn không sợ chết, gia trì lên thân nhân loại, lại có thể khiên nhân loại mất đi lý trí, triệt để điên cuồng, Lâm Cao Minh không có bản thể yêu thú như Yến Phượng Phượng, có được yêu thú bản thể, cũng không phải như Mộ Dung Khuynh Thành, có được Nhân Ma huyết mạch hoàn mỹ, tương đương với một nửa sinh vật hắc ám, cho nên, trong ba người, chỉ có Lâm Cao Mình là chịu ảnh hưởng thôi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Bá bá bá!
Thân hình bốn người lóe lên, lướt vào trong rừng.
Chi chi chi chi xèo... xèo C- K- Í- T.. T... T!
Ám Ảnh Quỷ Bức đuổi sát theo, cứ như một dòng sông màu đen chảy ngược vậy.
Xuyên thẳng qua trong rừng, bốn người dễ dàng hơn rất nhiều, cây cối trong tùng lâm rất dày đặc, dây leo trải rộng, Ám Ảnh Quỷ Bức rất khó để đuổi theo, theo thời gian trôi qua, Ám Ảnh Quỷ Bức đuổi ở phía sau càng ngày càng ít, nếu không phải bị bỏ rơi lại thì cũng bị những sinh vật nguy hiểm ăn sạch, vô thanh vô tức.
Diệp Trần sâu hít sâu một hơi, hắn có thể cảm nhận được, nơi này nguy cơ trùng trùng, cũng không an tĩnh như biểu hiện.
- Mặc kệ có bao nhiêu quỷ dị, chúng ta đều phải vượt qua.
Tần Liễu cũng cảm giác được nơi này không phải tốt lành gì.
Ah!
Tần Liễu vừa dứt lời, trong Nguyên Thủy Tùng Lâm cách đó không xa, đột nhiên truyền đến một tiếng hét thảm, chợt, mấy đạo nhân ảnh lướt ra, như là chim sợ cành cong.
Cây cối của Nguyên Thủy Tùng Lâm đều rất cao lớn, không thấp hơn vách núi bao nhiêu, cho nên sau khi mấy đạo nhân ảnh này lướt ra khỏi tùng lâm thì cách bùn đất màu đen trên đỉnh đã không xa nữa, đây cũng là nguyên nhân vì sao bọn họ không bay vút trên không, sợ bùn đất đen kịt ở phía trên có chưa huyền cơ khác.
- Những người này gặp phải tình huống thế nào thế? Vội vàng hấp tấp như vậy!
Yến Phượng Phượng nhíu mày, thân là yêu thú Thanh Phượng, Yến Phượng Phượng cũng không hề sợ vật gì, theo thực lực tăng cường thì hũng hãn chi khí mà chỉ yêu thú mới có cũng dần được lộ ra.
Con ngươi màu vàng tùy ý quét qua, Mộ Dung Khuynh Thành nói:
- Ở sâu trong tùng lâm, có không ít sát nhân hoa, thoạt nhìn thì hẳn là một loại cổ xưa nhất.
Muốn nói trong rừng nguy hiểm nhất là vật gì thì đó không phải là yêu thú, cũng không phải nhân loại, mà là các loại sát nhân hoa sát nhân thảo chuyên giết sinh vật này, loại sinh mệnh tùng lâm này, vốn là chiếm cứ địa lợi, tập kích bất ngờ khiến người ta khó lòng phòng bị, hơi không chú ý liền phải nuốt hận.
Năm người lướt trên không tùng lâm thấy được năm người Diệp Trần, sắc mặt hơi đổi, nhanh chóng rời xa nơi đây, bỏ chạy về phía trước.
- Chúng ta xuống dưới.
Thân hình Tần Liễu lóe lên, lướt xuống vách núi.
Bởi vì độ cao của tùng lâm tiếp cận 200m, cách đỉnh chỉ không đến 100m, nham thạch màu đen trên đỉnh, hình thù kỳ quái, có như thạch nhũ, rủ xuống, một mực rủ sâu trong tùng lậm, giống như những chiếc răng nhọn cực lớn, lan tràn bốn phía, tầng tầng lớp lớp, bay vút lên trên không tùng lâm, chẳng những phải tránh né những khối đá màu đen kéo dài xuống còn phải đề phòng những sinh vật nguy hiểm đang âm thầm ẩn giấu.
Chi chi chi chi!
Vừa bay ra ngoài hơn mười dặm, trong khối đá màu đen phía trước đột nhiên có vô số con dơi màu đen xông ra, những con dơi này lớn như chó nuôi trong nhà vậy, con mắt huyết hồng, răng nanh khủng bố, cảm ứng được sự tồn tại của năm người liền lao đến như ong vỡ tổ, đông nghịt vô cùng vô tận.
- Không tốt, là sinh vật hắc ám Ám Ảnh Quỷ Bức.
Tần Liễu lắp bắp kinh hãi, sinh vật hắc ám có quan hệ với Ma tộc, giai vị ngang nhau, hai ba con yêu thú cũng không phải là đối thủ của nó, thập phần cường hoành quỷ dị.
- Lôi phệ!
Giơ Lôi Kiếp kiếm lên cao, Diệp Trần chém một kiếm ra ngoài, lôi cầu màu đen cực lớn như là màu trời màu đen sa xuống, rơi vào trong đàn biên bức.
Ầm ầm!
Lôi quang bắt đầu khởi động, lan tràn ra như mạng nhện, tính ra cũng có hàng trăm Ám Ảnh Quỷ Bức chết dưới một kiếm này, mùi khét ngẹt lan tràn bốn phương
Bốn người Tần Liễu cũng nhao nhao ra tay, đánh về phía đàn biên bức đang tuôn qua.
Nhưng số lượng của Ám Ảnh Quỷ Bức quá nhiều, ban đầu chỉ là một mảnh đông nghịt, đến sau này, quả thực như phô thiên cái địa, tựa như thủy triều màu đen vậy.
C- K- Í- T.. T... T!
Một đầu Ám Ảnh Quỷ Bức trong sắc đen có pha hồng cực lớn trốn trong đàn biên bức, phun một vòng quầng sáng màu đen về phía đoàn người Diệp Trần, quần sáng màu đen cơ hồ bỏ qua hộ thể chân nguyên Chân Nguyên, bao phủ về phía năm người.
- Nguy hiểm!
Cảm ứng lực của Diệp Trần rất nổi tiếng, là đứng đầu trong năm người, hắn là người đầu tiên làm ra phản ứng, lướt ngang hơn mười mét, tránh đi quầng sáng màu đen bao phủ tốc độ của Tần Liễu cũng không chậm, thân hình lóe lên, môn hộ mơ hồ như ẩn như hiện, sau nháy mắt, liền biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện lại đã ở ngoài trăm mét, tốc độ của Yến Phượng Phượng và Mộ Dung Khuynh Thành mặc dù nhanh, nhưng phản ứng so Diệp Trần và Tần Liễu thì chậm hơn không ít, không tránh thoát khỏi quầng sáng màu đen, về phần Phong chủ Lâm Cao Minh của Thái Huyền Phong thì không cần phải nói, trực tiếp bị quầng sáng màu đen vừa vặn bắt trúng.
Ah!
Yến Phượng Phượng vàMộ Dung Khuynh Thành ngược lại không có gì khác thường, nhưng Lâm Cao Minh lại không được thế, trên mặt nổi gân xanh, hai mắt huyết hồng, gần như điên cuồng, ở sâu trong yết hầu phát ra từng đợt tiếng kêu không giống nhân loại, quay người đánh về phía Yến Phượng Phượng ở sau lưng.
Yến Phượng Phượng không thể nói là không bị chút ảnh hương, có lẽ nguyên nhân do bản thể của nàng là Thanh Phượng nên ảnh hưởng rất nhỏ, chỉ là hung hãn chi khí càng lớn hơn thôi, cho nên lúc Lâm Cao Minh đánh về phía nàng, nàng vô thức đánh ra một quyền, một quyền đánh bay đối phương.
Một quyền này Yến Phượng Phượng chỉ dùng bảy tám phần lực, nàng không định đánh bị thương Lâm Cao Minh.
Đáng tiếc là Lâm Cao Minh bị bay rớt ra ngoài lại lâm vào trong đàn biên bức, cả người bị bao vây lại, từng tầng, từng vòng, chỉ sau chốc lát, đã bị bao phủ thành một cự cầu màu đen lớn chừng trăm mét, cự cầu màu đen không ngừng xoay tròn, tràng diện phi thường khủng bố.
- Huyền không ấn!
Tần Liễu thấy tình huống không ổn, một chưởng bổ tới.
Phanh!
Cự cầu màu đen nổ tung, nào còn có thể trông thấy thân ảnh của Lâm Cao Minh nữa, chỉ sợ ngay cả xương cốt cũng không còn nữa rồi.
- Không nên ngạnh kháng, xuống dưới!
Sắc mặt Tần Liễu biến đổi, đây là lần đầu tiên nàng thấy nhiều Ám Ảnh Quỷ Bức như vậy, nhất là Ám Ảnh Quỷ Bức thủ lĩnh đang âm thầm ẩn nấp kia, quầng sáng màu đen ban nãy, Tần Liễu có một chút kiến giải, đây là năng lực thiên phú của sinh vật hắc ám, Hắc ám quang hoàn, gia trì lên thân sinh vật hắc ám, có thể khiến thực lực chúng tăng nhiều, hung hãn không sợ chết, gia trì lên thân nhân loại, lại có thể khiên nhân loại mất đi lý trí, triệt để điên cuồng, Lâm Cao Minh không có bản thể yêu thú như Yến Phượng Phượng, có được yêu thú bản thể, cũng không phải như Mộ Dung Khuynh Thành, có được Nhân Ma huyết mạch hoàn mỹ, tương đương với một nửa sinh vật hắc ám, cho nên, trong ba người, chỉ có Lâm Cao Mình là chịu ảnh hưởng thôi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Bá bá bá!
Thân hình bốn người lóe lên, lướt vào trong rừng.
Chi chi chi chi xèo... xèo C- K- Í- T.. T... T!
Ám Ảnh Quỷ Bức đuổi sát theo, cứ như một dòng sông màu đen chảy ngược vậy.
Xuyên thẳng qua trong rừng, bốn người dễ dàng hơn rất nhiều, cây cối trong tùng lâm rất dày đặc, dây leo trải rộng, Ám Ảnh Quỷ Bức rất khó để đuổi theo, theo thời gian trôi qua, Ám Ảnh Quỷ Bức đuổi ở phía sau càng ngày càng ít, nếu không phải bị bỏ rơi lại thì cũng bị những sinh vật nguy hiểm ăn sạch, vô thanh vô tức.