"Đây là Cự Long sao?"
Hư Không lão tổ cùng Ngục Tổ trừng to đôi mắt, bọn hắn cũng từng nghe về Cự Long trong truyền thuyết, nhưng từ xưa đến nay, mặc dù không có mấy người từng bái kiến Cự Long nhưng các thông tin về Cự Long được không ít sử sách ghi lại và lưu truyền tới tận ngày nay.
Theo truyền thuyết, Cự Long một khi trưởng thành hiển nhiên sẽ là một Yêu Vương, kẻ yếu nhất trong bọn hắn cũng cường đại hơn gấp 10 lần so với Sinh Tử Cảnh Vương giả cùng cảnh giới, lực lượng của bọn hắn có thể đánh bay cả một vì sao, long trảo có thể được so với thần binh lợi khí, Long Lân lại tương đương với Cực phẩm phòng ngự Bảo giáp, Hơi thở rồng của bọn hắn có thể phá hủy mọi thứ uy lực công kích của địch nhân, còn Long Uy lại có thể làm cho mọi hành động của địch nhân trở nên chậm chạp, những người nhỏ yếu thậm chí không thể cử động.
Cự Long chính là sinh vật có tánh mạng ở vào tầng mắt xích cao nhất của tạo hóa, trong truyền thuyết của Chân Linh thế giới, chỉ có Dục Hỏa Trùng Sinh Phượng Hoàng mới có thể so sánh cùng Cự Long, mà nói về lực lượng thì Phượng Hoàng cũng không bằng được Cự Long.
Hư Không lão tổ cùng Ngục Tổ cảm thấy tuyệt đối bất ngờ vì Chân Linh thế giới vẫn có Cự Long còn sống, hơn nữa Cự Long này rõ ràng đã đạt đến cấp bậc Yêu Vương.
"Rốt cuộc cũng đã tới rồi!"
Huyền Hậu có cảm giác như trút được một gánh nặng, tuy Từ Tĩnh đến cũng không có nghĩa là bọn hắn có thể chuyển bại thành thắng, nhưng ít ra có thêm một đại tướng thì đội quân sẽ có thêm nhiều sức mạnh hơn.
Bằng vào trực giác của nữ nhân, Mộ Dung Khuynh Thành mơ hồ đoán được Hoàng Kim cự long kia là ai, nhưng có điều là nàng cũng chưa từng gặp mặt qua Từ Tĩnh, sư tỷ của Diệp Trần tại Lưu Vân Tông.
"Hoàng Kim cự long, thật đúng là một thân phận kỳ lạ." Mộ Dung Khuynh Thành thu hồi ánh mắt, không hề phân tâm.
"Ha ha, Hoàng Kim cự long là tướng lĩnh bên này của chúng ta, trận chiến tranh này có thêm hi vọng rồi."
"Có Diệp Trần cộng thêm Hoàng Kim cự long, thắng lợi này tất nhiên sẽ thuộc về chúng ta rồi."
Việc Từ Tĩnh gia nhập đội quân đã làm cho sĩ khí toàn quân của Chân Linh thế giới bùng phát mạnh mẽ, khí huyết tất cả mọi người như sôi trào, thậm chí còn có nhiều người tiến vào trạng thái đột phá cực hạn của chính mình.
"Từ Tĩnh sư tỷ, nàng cuối cùng cũng đã đến rồi!" Nhìn thấy Hoàng Kim cự long to lớn chừng mấy ngàn dặm kia, Diệp Trần tắc luỡi một hồi, bản thân hắn cũng không nghĩ tới Cự Long chân chính lại khổng lồ đến như vậy, ban đầu ở bên trong Hóa Long Trì, bản thể cự long của Từ Tĩnh cũng tựu dài hơn 10 mét mà thôi, vậy mà bây giờ bản thể của nàng lại như một tòa núi cao lớn, người khác phải phóng hết tầm mắt cũng nhìn không hết.
"Diệp sư đệ, ta đã không nghĩ đến tình huống nơi này lại trở thành hoang tàn như vậy, nếu sớm biết như vậy, ta nên sớm thoát ly khỏi Hóa Long Trì." thanh âm Từ Tĩnh trực tiếp vang lên tại trong đầu Diệp Trần.
"Ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi, hiện tại nàng đến cũng không muộn, mấy tên Lục Tinh Ma Vương tựu giao cho nàng rồi, chỉ cần giết hết bọn hắn thì hi vọng thắng lợi của chúng ta sẽ tăng thêm một thành nữa rồi."
Bây giờ không phải là thời điểm nói nhảm, Diệp Trần ngay sau đó nói.
"Được." Thân thể khổng lồ bắt đầu di chuyển, Từ Tĩnh hướng phía gã Lục Tinh Ma Vương gần nhất phóng đến, trên đường đi, thuận tiện giải quyết triệt để hơn mười tên Ma Vương không kịp né tránh
"Mặc kệ ngươi có phải Cự Long hay không, tiếp ta một thương !"
Gã Lục Tinh Ma Vương có chiều cao ba mét đứng cách Từ Tĩnh không xa, xuôi theo xương sống trên lưng hắn bắt đầu mọc ra hơn mười cái gai xương, hắn gặp Hoàng Kim cự long đang du động tới mà cả kinh, chợt trên gương mặt đang lộ ra nét kinh sợ đó bắt đầu nảy ra một vẻ dữ tợn, loại “vẻ dữ tợn” này cũng giống như hắn đã bị dồn vào đường cùng, hệt như một con thỏ đang đứng trước miệng cọp vậy, chỉ riêng bản thể khổng lồ của Hoàng Kim cự long cũng đủ dọa cho hắn điếng người rồi.
Phốc!
Phanh!
Hắc Ám sắc thương được hắn phóng ra như vạch phá bầu trời, đâm xuyên qua lóp vẩy rồng (Long Lân) trên người Hoàng Kim cự long, lập tức có một tia máu tươi màu hoàng kim từ miệng vết thương bắn tung toé ra, tựa như một cổ dòng sông kim sắc vậy, cùng lúc đó, Long trảo của Hoàng Kim cự long cũng đập bay đối phương đi ra ngoài, một đường nhổ ra bảy tám ngụm máu tươi, suýt nữa hắn đã bị đánh tan xác.
"Ha ha, cái gọi là Cự Long chẳng qua cũng không có gì là to tát ah."
Mặc dù bản thân mình bị thương quá nặng, nhưng cái gã Lục Tinh Ma Vương lại cười lớn vì Long Lân phòng ngự của Hoàng Kim cự long không cao như trong tưởng tượng của hắn, căn bản không đạt được đến tình trạng Cực phẩm phòng ngự bảo giáp.
"Vậy sao?"
Kim Sắc máu tươi bắn đi ra ngoài giống như dòng sông nhưng Từ Tĩnh một điểm cũng không thèm đế ý đến, điểm máu tươi ấy đối với mấy ngàn dặm thân thể của nàng mà nói thì bất quá cũng giống như là “trâu mất chín sợi lông” mà thôi, không đáng giá nhắc tới, nhưng có một điều không thể không để ý đến chính là, cái thân thể khổng lồ này dùng để đối phó với bọn Ma Vương nhỏ yếu thì đích thật là dễ như trở bàn tay, đánh đâu thắng đó mà không gì ngăn cản nổi, nhưng để đối phó với bọn Lục Tinh Ma Vương thì có điểm
vướng bận rồi, né tránh không được linh hoạt như vậy thì hoàn toàn đã trở thành một tấm bia ngắm sống cho bọn hắn công kích.
"Vậy thì nhỏ lại vậy!"
Kim quang bắt đầu áp súc khiến hình thể Từ Tĩnh rất nhanh thu nhỏ lại, theo mấy ngàn dặm trường đã biến thành ra chỉ còn dài mấy chục thước, mỗi cái Long Lân vốn đang to như một cái hồ nước thì đã được thu nhỏ lại bằng cái chén ăn cơm. Hình thể mặc dù đã nhỏ đi rất nhiều nhưng hào quang tỏa ra lại càng thêm đậm đặc, hệt như là quang diễm Hoàng Kim sắc vậy.
"Giết!
Hắc quang lóe lên, gã ma tộc này lại dùng một thanh xương dạng lưỡi lê giết đến.
Đinh!
Kết quả cùng lần trước hoàn toàn bất đồng, cây thương Hắc Ám sắc lúc này chỉ có thể lưu lại một đạo dấu vết mờ mờ bên trên Long Lân, căn bản không thể nào phá vỡ phòng thủ Long Lân được, tựa hồ theo thân thể càng nhỏ thì Long Lân phòng ngự càng cao.
"Không có khả năng như vậy!"
Tựa hồ không tin mình không thể phá vỡ phòng ngự của đối phương, gã ma tộc này đem hết toàn lực đâm đến một ngọn thương sắc bén tựa như có thể thiết cắt cả kim loại, thiết cắt tại bên trên Hoàng Kim sắc Long Lân.
Nhưng kết quả vẫn không thay đổi, như trước vẫn không thể phá rách phòng thủ.
"Giờ đến phiên ta rồi."
Miệng rồng mở ra, Từ Tĩnh hướng đối phương phun ra một đoàn ánh sáng Kim sắc chói mắt.
I!
Oanh! Cường quang bộc phát, thân thể của đối phương ngay lập tức bị bốc hơi hơn phân nửa.
"Ahhh, quá mạnh mẽ, phải lui trốn ngay."
Sự mạnh mẽ của Từ Tĩnh đã làm cho đối phương sinh lòng sợ hãi tột cùng, phòng ngự của nàng có thể so với Cực phẩm cấp thấp Bảo giáp, còn công kích thì vượt xa hắn, với đối thủ thế này thì làm thế nào mà hắn có thể đánh lại.
"Hừ, chạy thoát được sao?"
Sau khi thân thể được thu nhỏ lại, tốc độ của Từ Tĩnh tuy bị giảm xuống không ít nhưng như trước vẫn nhanh đến mức khủng bố, chỉ sau mấy lần hô hấp đã có thể đuổi kịp đối phương, một đuôi vỗ quất tới.
Phanh!
Tốc độ đuôi rồng vung vẩy quá nhanh khiến tên ma tộc này không còn đường ngạnh kháng, toàn bộ thân thể của gã bạo liệt hoàn toàn, hóa thành huyết vụ văng tung tóe đầy trời.
"Thân thể của ta mau hội tụ trở lại."
Tiếng rống giận dữ vang lên, đám huyết vụ kia lại một lần nữa bắt đầu ngưng tụ trở lại.
Từ Tĩnh sao lại há có thể để cho đối phương có cơ hội ngưng tụ huyết nhục thân thể, miệng rồng lại mở phun ra một đoàn ánh sáng chói mắt vào trong đám huyết vụ kia, sau một tiếng nổ vang trời, tất cả đám huyết vụ đã bị bốc hơi sạch sẽ, tựa như chưa từng tồn tại qua.
"Quá mạnh mẽ, đây chính là uy lực của Cự Long sao !?."
Không ít gã ma vương đều bị chấn động đến.
Theo sử sách ghi lại, Cự Long là sinh vật không có nhược điểm, lúc ở trạng thái đỉnh
phong sẽ có thể hủy diệt cả một phiến đại lục, năng lực sinh sát là vô địch, còn phòng ngự của Long Lân khi đạt tới cực hạn liền có thể so với Cực phẩm phòng ngự bảo giáp, trừ việc đó ra, hơi thở rồng của Cự Long có lực phá hoại thập phần cường đại, nếu thực lực của địch nhân yếu kém hơn Cự Long sẽ rất có thể bị hơi thở của rồng một kích miểu sát.
"Không hổ là Cự Long!" Diệp Trần đã chứng kiến hết thảy mọi thứ trong tầm mắt mà âm thầm sợ hãi cùng thán phục lực phá hoại của Cự Long.
Cự Ma Đế nhướng mày, dùng Linh Hồn Lực truyền âm cho phần đông Ma Vương nói: "Không nên bị lực phá hoại của con ả đó hù dọa, chiến lực chân thực của ả bất quá chỉ là Lục Tinh cao đẳng mà thôi, vây giết ả cho ta."
Nhãn lực của Cự Ma Đế thuộc hạng vô vàn ác độc, Từ Tĩnh tuy dễ dàng đánh chết một gã Lục Tinh Ma Vương, nhưng không có nghĩa là thực lực thật sự cường đại đến trình độ nghịch thiên, chỗ lợi hại của Cự Long nằm ở chỗ có tính áp đảo, bất luận kẻ nào có thực lực thấp hơn nàng đều bị giải quyết một cách nhẹ nhàng. Nói một cách khác, một Vương giả có thực lực cao hơn Cự Long cũng sẽ có thể dễ dàng đánh chết một Vương giả nhân loại có thực lực yếu hơn, mặc dù tốc độ của hắn khẳng định không bì kịp với Cự Long, nhưng nếu cùng Cự Long đọ sức thì Cự Long tất nhiên sẽ không phải là đối thủ của hắn.
"Đúng vậy a! Cho dù phòng ngự của ả ta có thể so với Cực phẩm bảo giáp thì đã sao chứ, chỉ cần chúng ta liên thủ công kích thì cho dù là Cực phẩm bảo giáp cũng sẽ bị phá nát mà thôi."
Cự Ma Đe dù sao cũng là nhân vật có cấp độ Ma Đố, lời hắn nói nhất định có đạo lý, sau khi nhận được mệnh lệnh, từng tốp năm, tốp ba Ma Vương hội tụ lại, số lượng vượt qua 30 tên, trong đó có hai gã Lục Tinh Ma Vương cầm đầu. Trước đó, trên tay của bọn hắn đã nhuốm đầy máu tươi của đông đảo Chân Linh thế giới Vương giả, nhung hiện tại, bọn hắn đã một mực có ý định nhuốm máu Cự Long.
"Giết!
Không có bất kỳ lời nào nói ra, 30 tên Ma Vương liên thủ thẳng hướng Từ Tĩnh công
M
kích, cuồng bạo khí kình tỏa ra khắp nơi, toàn bộ lực công kích đều huớng phía thân thể dài mấy chục thước của Cự Long lao tới.
Không kịp né tránh tất cả công kích, trên người Từ Tĩnh phát ra Hỏa Tinh văng khắp nơi, thỉnh thoảng có Kim sắc huyết châu bắn tung tóe ra, đây chính là hiện tượng Long Lân bị nghiền nát.
Một búa nện không nát tảng đá thì nhiều búa bổ vào, nói không chừng tảng đó đó sẽ vỡ nát, 30 tên Ma Vương liên thủ công kích, cho dù là Cự Ma Đế hay Diệp Trần cũng đều phải tránh lui ba thước, chỉ có thể áp dụng chiến thuật du kích hoặc là dứt khoát bỏ trốn để bảo toàn tính mạng. Cự Long tuy là sinh vật không hề có nhược điểm, thế nhưng cũng không thể chịu nổi một đám Ma Vương đồng thời công kích như vậy.
"Các ngươi muốn chiến thì ta cũng phụng bồi."
Trong mắt Từ Tĩnh bắn ra cường đại chiến ý, thân thể Cự Long rõ ràng bắt đầu bành trướng, khi đạt tới kích cỡ mấy ngàn dặm trường như lúc trước thì không còn để ý đến các công kích của đối phương nữa, một trảo chụp vào một gã Ma Vương trong đó.
Ah! Tên Ma Vương này có thực lực bất quá chỉ là Tứ Tinh cảnh giới, bị long trảo như một tòa núi nắm trúng, đơn giản đem hắn nghiền nát thành phấn vụn.
Bất quá trên người Từ Tĩnh cũng xuất hiện thêm vô số vết thương, một vài vết thương trong số đó dài mấy ngàn thước, tại đó, Kim sắc huyết dịch nhàn nhạt phun ra hệt như là Thiên Hà Chi Thủy chảy ngược vậy.
"Tên kế tiếp!"
Từ Tĩnh ánh mắt lãnh khốc, không mang theo bất kỳ một tia cảm tình nào, nàng sở dĩ biến lớn thân thể chính là muốn dùng “thương đổi thương” để cùng đối phương huyết chiến, so với lúc trước thì Long Lân phòng ngự hiện tại đã yếu đi, nhưng thân thể rồng khổng lồ lại có che dấu đi một khuyết điểm này, nàng hoàn toàn có thể dùng vết thương nhẹ để đổi lấy tánh mạng của 30 tên Ma Vương này.
Phốc! Lại một gã Ma Vương bị nghiền chết.
"Ta xem ngươi có thể chống cự đến khi nào?" Một gã Lục Tinh Ma Vương tận dụng cơ hội, tìm đúng hướng vết thương Cự Long mà ném vào một quả ma lực quang cầu đã được áp súc vô số lần.
Ầm ầm! Ma lực quang cầu bộc phát bạo tạc, sinh ra lực phá hoại mạnh gấp mấy chục lần bình thường, miệng vết thương trước đó vốn chỉ chừng mấy ngàn thước thì giờ đã mở rộng đến hơn mười dặm, ngay cả Long cốt cũng đều có thể thấy được.
"chín tên!"
“mười tên!"
Từ Tĩnh tựa hồ hoàn toàn không cảm giác thấy đau nhức, một đạo hơi thở rồng Kim sắc được phun ra, mấy tên Ma Vương liền bị bốc hơi thành hư vô.
"Ta cần thêm ba mươi ma vương nữa liên thủ." Đúng lúc này, Cự Ma Đế truyền âm cho một ít Ma Vương.
Nghe vậy, 30 tên Ma Vương khác liền đuổi tới.
"Nguy rồi." Diệp Trần biến sắc, uy lực của Cự Long tuy cũng không hề có nhược điểm, hoàn toàn chính xác có thể dùng thiểu số địch đa số, chỉ cần trong đó không xuất hiện gã Ma tộc nào có thực lực cao hơn nàng, thế nhưng mà 50 tên Ma Vương cùng liên thủ thì Từ Tĩnh thực sự có khả năng bị giết chết, thân thể khổng lồ của Cự Long tuy có thể đem những vết thương lớn biến thành vết thương nhỏ hơn, thế nhưng lại đại biểu trở thành một tấm bia ngắm sống.
"Từ Tĩnh sư tỷ, mau hướng qua bên này." Diệp Trần vội vàng truyền âm cho Từ Tĩnh.
Từ Tĩnh không nghi ngờ gì, thân thể rồng khổng lồ lần lượt ngạnh kháng vô số công kích, hướng phía Diệp Trần bên kia bay đi qua, trên đường đi đã rơi lại vô số Kim sắc Long Huyết.
Hư Không lão tổ cùng Ngục Tổ trừng to đôi mắt, bọn hắn cũng từng nghe về Cự Long trong truyền thuyết, nhưng từ xưa đến nay, mặc dù không có mấy người từng bái kiến Cự Long nhưng các thông tin về Cự Long được không ít sử sách ghi lại và lưu truyền tới tận ngày nay.
Theo truyền thuyết, Cự Long một khi trưởng thành hiển nhiên sẽ là một Yêu Vương, kẻ yếu nhất trong bọn hắn cũng cường đại hơn gấp 10 lần so với Sinh Tử Cảnh Vương giả cùng cảnh giới, lực lượng của bọn hắn có thể đánh bay cả một vì sao, long trảo có thể được so với thần binh lợi khí, Long Lân lại tương đương với Cực phẩm phòng ngự Bảo giáp, Hơi thở rồng của bọn hắn có thể phá hủy mọi thứ uy lực công kích của địch nhân, còn Long Uy lại có thể làm cho mọi hành động của địch nhân trở nên chậm chạp, những người nhỏ yếu thậm chí không thể cử động.
Cự Long chính là sinh vật có tánh mạng ở vào tầng mắt xích cao nhất của tạo hóa, trong truyền thuyết của Chân Linh thế giới, chỉ có Dục Hỏa Trùng Sinh Phượng Hoàng mới có thể so sánh cùng Cự Long, mà nói về lực lượng thì Phượng Hoàng cũng không bằng được Cự Long.
Hư Không lão tổ cùng Ngục Tổ cảm thấy tuyệt đối bất ngờ vì Chân Linh thế giới vẫn có Cự Long còn sống, hơn nữa Cự Long này rõ ràng đã đạt đến cấp bậc Yêu Vương.
"Rốt cuộc cũng đã tới rồi!"
Huyền Hậu có cảm giác như trút được một gánh nặng, tuy Từ Tĩnh đến cũng không có nghĩa là bọn hắn có thể chuyển bại thành thắng, nhưng ít ra có thêm một đại tướng thì đội quân sẽ có thêm nhiều sức mạnh hơn.
Bằng vào trực giác của nữ nhân, Mộ Dung Khuynh Thành mơ hồ đoán được Hoàng Kim cự long kia là ai, nhưng có điều là nàng cũng chưa từng gặp mặt qua Từ Tĩnh, sư tỷ của Diệp Trần tại Lưu Vân Tông.
"Hoàng Kim cự long, thật đúng là một thân phận kỳ lạ." Mộ Dung Khuynh Thành thu hồi ánh mắt, không hề phân tâm.
"Ha ha, Hoàng Kim cự long là tướng lĩnh bên này của chúng ta, trận chiến tranh này có thêm hi vọng rồi."
"Có Diệp Trần cộng thêm Hoàng Kim cự long, thắng lợi này tất nhiên sẽ thuộc về chúng ta rồi."
Việc Từ Tĩnh gia nhập đội quân đã làm cho sĩ khí toàn quân của Chân Linh thế giới bùng phát mạnh mẽ, khí huyết tất cả mọi người như sôi trào, thậm chí còn có nhiều người tiến vào trạng thái đột phá cực hạn của chính mình.
"Từ Tĩnh sư tỷ, nàng cuối cùng cũng đã đến rồi!" Nhìn thấy Hoàng Kim cự long to lớn chừng mấy ngàn dặm kia, Diệp Trần tắc luỡi một hồi, bản thân hắn cũng không nghĩ tới Cự Long chân chính lại khổng lồ đến như vậy, ban đầu ở bên trong Hóa Long Trì, bản thể cự long của Từ Tĩnh cũng tựu dài hơn 10 mét mà thôi, vậy mà bây giờ bản thể của nàng lại như một tòa núi cao lớn, người khác phải phóng hết tầm mắt cũng nhìn không hết.
"Diệp sư đệ, ta đã không nghĩ đến tình huống nơi này lại trở thành hoang tàn như vậy, nếu sớm biết như vậy, ta nên sớm thoát ly khỏi Hóa Long Trì." thanh âm Từ Tĩnh trực tiếp vang lên tại trong đầu Diệp Trần.
"Ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi, hiện tại nàng đến cũng không muộn, mấy tên Lục Tinh Ma Vương tựu giao cho nàng rồi, chỉ cần giết hết bọn hắn thì hi vọng thắng lợi của chúng ta sẽ tăng thêm một thành nữa rồi."
Bây giờ không phải là thời điểm nói nhảm, Diệp Trần ngay sau đó nói.
"Được." Thân thể khổng lồ bắt đầu di chuyển, Từ Tĩnh hướng phía gã Lục Tinh Ma Vương gần nhất phóng đến, trên đường đi, thuận tiện giải quyết triệt để hơn mười tên Ma Vương không kịp né tránh
"Mặc kệ ngươi có phải Cự Long hay không, tiếp ta một thương !"
Gã Lục Tinh Ma Vương có chiều cao ba mét đứng cách Từ Tĩnh không xa, xuôi theo xương sống trên lưng hắn bắt đầu mọc ra hơn mười cái gai xương, hắn gặp Hoàng Kim cự long đang du động tới mà cả kinh, chợt trên gương mặt đang lộ ra nét kinh sợ đó bắt đầu nảy ra một vẻ dữ tợn, loại “vẻ dữ tợn” này cũng giống như hắn đã bị dồn vào đường cùng, hệt như một con thỏ đang đứng trước miệng cọp vậy, chỉ riêng bản thể khổng lồ của Hoàng Kim cự long cũng đủ dọa cho hắn điếng người rồi.
Phốc!
Phanh!
Hắc Ám sắc thương được hắn phóng ra như vạch phá bầu trời, đâm xuyên qua lóp vẩy rồng (Long Lân) trên người Hoàng Kim cự long, lập tức có một tia máu tươi màu hoàng kim từ miệng vết thương bắn tung toé ra, tựa như một cổ dòng sông kim sắc vậy, cùng lúc đó, Long trảo của Hoàng Kim cự long cũng đập bay đối phương đi ra ngoài, một đường nhổ ra bảy tám ngụm máu tươi, suýt nữa hắn đã bị đánh tan xác.
"Ha ha, cái gọi là Cự Long chẳng qua cũng không có gì là to tát ah."
Mặc dù bản thân mình bị thương quá nặng, nhưng cái gã Lục Tinh Ma Vương lại cười lớn vì Long Lân phòng ngự của Hoàng Kim cự long không cao như trong tưởng tượng của hắn, căn bản không đạt được đến tình trạng Cực phẩm phòng ngự bảo giáp.
"Vậy sao?"
Kim Sắc máu tươi bắn đi ra ngoài giống như dòng sông nhưng Từ Tĩnh một điểm cũng không thèm đế ý đến, điểm máu tươi ấy đối với mấy ngàn dặm thân thể của nàng mà nói thì bất quá cũng giống như là “trâu mất chín sợi lông” mà thôi, không đáng giá nhắc tới, nhưng có một điều không thể không để ý đến chính là, cái thân thể khổng lồ này dùng để đối phó với bọn Ma Vương nhỏ yếu thì đích thật là dễ như trở bàn tay, đánh đâu thắng đó mà không gì ngăn cản nổi, nhưng để đối phó với bọn Lục Tinh Ma Vương thì có điểm
vướng bận rồi, né tránh không được linh hoạt như vậy thì hoàn toàn đã trở thành một tấm bia ngắm sống cho bọn hắn công kích.
"Vậy thì nhỏ lại vậy!"
Kim quang bắt đầu áp súc khiến hình thể Từ Tĩnh rất nhanh thu nhỏ lại, theo mấy ngàn dặm trường đã biến thành ra chỉ còn dài mấy chục thước, mỗi cái Long Lân vốn đang to như một cái hồ nước thì đã được thu nhỏ lại bằng cái chén ăn cơm. Hình thể mặc dù đã nhỏ đi rất nhiều nhưng hào quang tỏa ra lại càng thêm đậm đặc, hệt như là quang diễm Hoàng Kim sắc vậy.
"Giết!
Hắc quang lóe lên, gã ma tộc này lại dùng một thanh xương dạng lưỡi lê giết đến.
Đinh!
Kết quả cùng lần trước hoàn toàn bất đồng, cây thương Hắc Ám sắc lúc này chỉ có thể lưu lại một đạo dấu vết mờ mờ bên trên Long Lân, căn bản không thể nào phá vỡ phòng thủ Long Lân được, tựa hồ theo thân thể càng nhỏ thì Long Lân phòng ngự càng cao.
"Không có khả năng như vậy!"
Tựa hồ không tin mình không thể phá vỡ phòng ngự của đối phương, gã ma tộc này đem hết toàn lực đâm đến một ngọn thương sắc bén tựa như có thể thiết cắt cả kim loại, thiết cắt tại bên trên Hoàng Kim sắc Long Lân.
Nhưng kết quả vẫn không thay đổi, như trước vẫn không thể phá rách phòng thủ.
"Giờ đến phiên ta rồi."
Miệng rồng mở ra, Từ Tĩnh hướng đối phương phun ra một đoàn ánh sáng Kim sắc chói mắt.
I!
Oanh! Cường quang bộc phát, thân thể của đối phương ngay lập tức bị bốc hơi hơn phân nửa.
"Ahhh, quá mạnh mẽ, phải lui trốn ngay."
Sự mạnh mẽ của Từ Tĩnh đã làm cho đối phương sinh lòng sợ hãi tột cùng, phòng ngự của nàng có thể so với Cực phẩm cấp thấp Bảo giáp, còn công kích thì vượt xa hắn, với đối thủ thế này thì làm thế nào mà hắn có thể đánh lại.
"Hừ, chạy thoát được sao?"
Sau khi thân thể được thu nhỏ lại, tốc độ của Từ Tĩnh tuy bị giảm xuống không ít nhưng như trước vẫn nhanh đến mức khủng bố, chỉ sau mấy lần hô hấp đã có thể đuổi kịp đối phương, một đuôi vỗ quất tới.
Phanh!
Tốc độ đuôi rồng vung vẩy quá nhanh khiến tên ma tộc này không còn đường ngạnh kháng, toàn bộ thân thể của gã bạo liệt hoàn toàn, hóa thành huyết vụ văng tung tóe đầy trời.
"Thân thể của ta mau hội tụ trở lại."
Tiếng rống giận dữ vang lên, đám huyết vụ kia lại một lần nữa bắt đầu ngưng tụ trở lại.
Từ Tĩnh sao lại há có thể để cho đối phương có cơ hội ngưng tụ huyết nhục thân thể, miệng rồng lại mở phun ra một đoàn ánh sáng chói mắt vào trong đám huyết vụ kia, sau một tiếng nổ vang trời, tất cả đám huyết vụ đã bị bốc hơi sạch sẽ, tựa như chưa từng tồn tại qua.
"Quá mạnh mẽ, đây chính là uy lực của Cự Long sao !?."
Không ít gã ma vương đều bị chấn động đến.
Theo sử sách ghi lại, Cự Long là sinh vật không có nhược điểm, lúc ở trạng thái đỉnh
phong sẽ có thể hủy diệt cả một phiến đại lục, năng lực sinh sát là vô địch, còn phòng ngự của Long Lân khi đạt tới cực hạn liền có thể so với Cực phẩm phòng ngự bảo giáp, trừ việc đó ra, hơi thở rồng của Cự Long có lực phá hoại thập phần cường đại, nếu thực lực của địch nhân yếu kém hơn Cự Long sẽ rất có thể bị hơi thở của rồng một kích miểu sát.
"Không hổ là Cự Long!" Diệp Trần đã chứng kiến hết thảy mọi thứ trong tầm mắt mà âm thầm sợ hãi cùng thán phục lực phá hoại của Cự Long.
Cự Ma Đế nhướng mày, dùng Linh Hồn Lực truyền âm cho phần đông Ma Vương nói: "Không nên bị lực phá hoại của con ả đó hù dọa, chiến lực chân thực của ả bất quá chỉ là Lục Tinh cao đẳng mà thôi, vây giết ả cho ta."
Nhãn lực của Cự Ma Đế thuộc hạng vô vàn ác độc, Từ Tĩnh tuy dễ dàng đánh chết một gã Lục Tinh Ma Vương, nhưng không có nghĩa là thực lực thật sự cường đại đến trình độ nghịch thiên, chỗ lợi hại của Cự Long nằm ở chỗ có tính áp đảo, bất luận kẻ nào có thực lực thấp hơn nàng đều bị giải quyết một cách nhẹ nhàng. Nói một cách khác, một Vương giả có thực lực cao hơn Cự Long cũng sẽ có thể dễ dàng đánh chết một Vương giả nhân loại có thực lực yếu hơn, mặc dù tốc độ của hắn khẳng định không bì kịp với Cự Long, nhưng nếu cùng Cự Long đọ sức thì Cự Long tất nhiên sẽ không phải là đối thủ của hắn.
"Đúng vậy a! Cho dù phòng ngự của ả ta có thể so với Cực phẩm bảo giáp thì đã sao chứ, chỉ cần chúng ta liên thủ công kích thì cho dù là Cực phẩm bảo giáp cũng sẽ bị phá nát mà thôi."
Cự Ma Đe dù sao cũng là nhân vật có cấp độ Ma Đố, lời hắn nói nhất định có đạo lý, sau khi nhận được mệnh lệnh, từng tốp năm, tốp ba Ma Vương hội tụ lại, số lượng vượt qua 30 tên, trong đó có hai gã Lục Tinh Ma Vương cầm đầu. Trước đó, trên tay của bọn hắn đã nhuốm đầy máu tươi của đông đảo Chân Linh thế giới Vương giả, nhung hiện tại, bọn hắn đã một mực có ý định nhuốm máu Cự Long.
"Giết!
Không có bất kỳ lời nào nói ra, 30 tên Ma Vương liên thủ thẳng hướng Từ Tĩnh công
M
kích, cuồng bạo khí kình tỏa ra khắp nơi, toàn bộ lực công kích đều huớng phía thân thể dài mấy chục thước của Cự Long lao tới.
Không kịp né tránh tất cả công kích, trên người Từ Tĩnh phát ra Hỏa Tinh văng khắp nơi, thỉnh thoảng có Kim sắc huyết châu bắn tung tóe ra, đây chính là hiện tượng Long Lân bị nghiền nát.
Một búa nện không nát tảng đá thì nhiều búa bổ vào, nói không chừng tảng đó đó sẽ vỡ nát, 30 tên Ma Vương liên thủ công kích, cho dù là Cự Ma Đế hay Diệp Trần cũng đều phải tránh lui ba thước, chỉ có thể áp dụng chiến thuật du kích hoặc là dứt khoát bỏ trốn để bảo toàn tính mạng. Cự Long tuy là sinh vật không hề có nhược điểm, thế nhưng cũng không thể chịu nổi một đám Ma Vương đồng thời công kích như vậy.
"Các ngươi muốn chiến thì ta cũng phụng bồi."
Trong mắt Từ Tĩnh bắn ra cường đại chiến ý, thân thể Cự Long rõ ràng bắt đầu bành trướng, khi đạt tới kích cỡ mấy ngàn dặm trường như lúc trước thì không còn để ý đến các công kích của đối phương nữa, một trảo chụp vào một gã Ma Vương trong đó.
Ah! Tên Ma Vương này có thực lực bất quá chỉ là Tứ Tinh cảnh giới, bị long trảo như một tòa núi nắm trúng, đơn giản đem hắn nghiền nát thành phấn vụn.
Bất quá trên người Từ Tĩnh cũng xuất hiện thêm vô số vết thương, một vài vết thương trong số đó dài mấy ngàn thước, tại đó, Kim sắc huyết dịch nhàn nhạt phun ra hệt như là Thiên Hà Chi Thủy chảy ngược vậy.
"Tên kế tiếp!"
Từ Tĩnh ánh mắt lãnh khốc, không mang theo bất kỳ một tia cảm tình nào, nàng sở dĩ biến lớn thân thể chính là muốn dùng “thương đổi thương” để cùng đối phương huyết chiến, so với lúc trước thì Long Lân phòng ngự hiện tại đã yếu đi, nhưng thân thể rồng khổng lồ lại có che dấu đi một khuyết điểm này, nàng hoàn toàn có thể dùng vết thương nhẹ để đổi lấy tánh mạng của 30 tên Ma Vương này.
Phốc! Lại một gã Ma Vương bị nghiền chết.
"Ta xem ngươi có thể chống cự đến khi nào?" Một gã Lục Tinh Ma Vương tận dụng cơ hội, tìm đúng hướng vết thương Cự Long mà ném vào một quả ma lực quang cầu đã được áp súc vô số lần.
Ầm ầm! Ma lực quang cầu bộc phát bạo tạc, sinh ra lực phá hoại mạnh gấp mấy chục lần bình thường, miệng vết thương trước đó vốn chỉ chừng mấy ngàn thước thì giờ đã mở rộng đến hơn mười dặm, ngay cả Long cốt cũng đều có thể thấy được.
"chín tên!"
“mười tên!"
Từ Tĩnh tựa hồ hoàn toàn không cảm giác thấy đau nhức, một đạo hơi thở rồng Kim sắc được phun ra, mấy tên Ma Vương liền bị bốc hơi thành hư vô.
"Ta cần thêm ba mươi ma vương nữa liên thủ." Đúng lúc này, Cự Ma Đế truyền âm cho một ít Ma Vương.
Nghe vậy, 30 tên Ma Vương khác liền đuổi tới.
"Nguy rồi." Diệp Trần biến sắc, uy lực của Cự Long tuy cũng không hề có nhược điểm, hoàn toàn chính xác có thể dùng thiểu số địch đa số, chỉ cần trong đó không xuất hiện gã Ma tộc nào có thực lực cao hơn nàng, thế nhưng mà 50 tên Ma Vương cùng liên thủ thì Từ Tĩnh thực sự có khả năng bị giết chết, thân thể khổng lồ của Cự Long tuy có thể đem những vết thương lớn biến thành vết thương nhỏ hơn, thế nhưng lại đại biểu trở thành một tấm bia ngắm sống.
"Từ Tĩnh sư tỷ, mau hướng qua bên này." Diệp Trần vội vàng truyền âm cho Từ Tĩnh.
Từ Tĩnh không nghi ngờ gì, thân thể rồng khổng lồ lần lượt ngạnh kháng vô số công kích, hướng phía Diệp Trần bên kia bay đi qua, trên đường đi đã rơi lại vô số Kim sắc Long Huyết.