Tài nguyên của Long Thần Thiên Cung ở Huyết Chiến Hải có một ngàn hai trăm đầu linh mạch, sở dĩ bị cướp đoạt 200 đầu, là vì 200 đầu linh mạch ở vào thế bị tứ đại thế lực đối địch vây quanh, hoàn cảnh địa lý không thuận lợi, cho nên tứ đại thế lực đối địch trực tiếp chiếm lất, nhưng là cũng thương hại người trên đảo, trực tiếp đem bọn họ trục xuất đến hòn đảo của Long Thần Thiên Cung, mà Long Thần Thiên Cung cũng chấp nhận việc này, hoàn cảnh địa lý không thuận lời, việc vận chuyển tài nguyên rất nguy hiểm, đối phương chiếm được thì cứ chiếm, nếu không thật muốn gây chiến thì Long Thần Thiên Cung hơn phân nữa phải chịu thiệt hại.
Huyền Linh đảo có tất cả 3 đầu linh mạch, tài nguyên rất nhiều, toàn bộ chồng chất bên trong mỏ động, người vừa mới đi vào, lập tức cảm nhận được linh khí nơi đây có chút ướt át, vì linh khí đó quá dày đặc, có chút sền sệt nên người có tu vị không đủ tu luyện ở chỗ này sẽ bị c linh khí bàng bạ trực tiếp khiến no bể bụng, kinh mạch đứt đoạn.
- Diệp Phó điện chủ, linh thạch đều ở nơi này!
Người phụ trách của Long Thần Thiên Cung trú đóng trên Huyền Linh đảo cung kính nói.
Diệp Trần gật gật đầu, lấy ra một khoả trung phẩm tài nguyên Trữ Vật Linh Giới, tay chụp tới, từng đống linh thạch như núi bị đưa vào trong.
Số lượng khai thác của ba đầu trung phẩm linh mạch trong mấy tháng rất kinh người, Diệp Trần thu suốt một phút đồng hồ, mới thu được tất cả linh thạch vào trong Trữ Vật Linh Giới, đến tận đây, hai quả trung phẩm Trữ Vật Linh Giới đều đã tràn đầy, mười miếng hạ phẩm Trữ Vật Linh Giới cũng vậy.
Trung phẩm linh mạch cũng không phải đều khai thác được trung phẩm linh thạch, trên thực tế, số lượng hạ phẩm linh thạch so với trung phẩm linh thạch còn nhiều hơn, chiếm được một nửa, trung phẩm linh thạch thì chiếm 9/10 một nửa còn lại, số lượng thượng phẩm linh thạch ít nhất, nhưng cũng rất khả quan. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thu hoạch của hai đầu thượng đẳng trung phẩm linh mạch, một đầu trung phẩm linh mạch đạt trình độ cao nhất mang lại trong mấy tháng, mà ba đầu linh mạch này, trong một ngàn đầu linh mạch cũng chiếm tỉ lệ rất cao, dù sao trong một ngàn đầu linh mạch trên Huyết Chiến Hải của Long Thần Thiên Cung, hơn chín trăm đầu đều là hạ phẩm linh mạch, mà mấy chục đầu hạ phẩm linh mạch, so ra chưa hẳn vượt qua một đầu trung phẩm linh mạch thượng đẳng hoặc đạt trình độ cao nhất.
Thu hết linh thạch, Diệp Trần không trì hoãn chút nào, lập tức rời khỏi Huyền Linh đảo, mang theo đám ngươi bay về phía Ngũ Kim Đảo
Trên đường, lông mày Diệp Trần nhướng lên, tốc độ chậm lại.
- Diệp Phó điện chủ, làm sao vậy?. đam mỹ hài
Trung niên văn sĩ cận thận hỏi.
Diệp Trần giơ cánh tay lên, chỉ về phía bên phải, nói:
- Chúng ta đi bên này.
- Đi bên này?
Mọi người hai mặt nhìn nhau, không rõ ràng cho lắm.
Diêu Nhất Phong biến ảo sắc mặt, cao giọng nói:
- Diệp Phó điện chủ, việc trước mắt chúng ta phải làm là tụ họp với Hứa phó điện chủ, ngươi làm cái gì vậy?
Diệp Trần ánh mắt sắc bén nhìn thẳng Diêu Nhất Phong
- Ta là Phó điện chủ hay là ngươi là Phó điện chủ, việc người cần làm là nghe theo lệnh thôi.
Diêu Nhất Phong kiên trì nói:
- Bây giờ đang là thời điểm nguy nan của Thanh Long Điện, không thể bởi vì ngươi chuyên quyền độc đoán, khiến chúng ta gặp phải nguy hiểm không cần thiết được, kính xin nghĩ lại.
- Diệp Phó điện chủ, Diêu chấp sự nói không sai, chúng ta bây giờ tốt nhất là tập hợp với Hứa phó điện chủ, thời gian tách ra càng dài, nguy hiểm gặp phải càng lớn.
- Diệp Phó điện chủ, ngươi cũng nên cho chúng ta một cái lý do chứ.
Người không rõ ràng lắm quá nhiều, có mấy người đứng ra ủng hộ Diêu Nhất Phong, dù sao so với đối kháng với phó điện chủ thì tính mệnh vẫn trọng yếu hơn, tính mệnh mất đi thì đối kháng hay không đối kháng với phó điện chủ có gì khác nhau chứ, mặt khác, nói thật, bọn hắn cũng không tin phục Diệp Trần lắm, năng lực đứng đầu không phải ai cũng có.
Diệp Trần híp mắt nhìn chằm chằm Diêu Nhất Phong một hồi lâu, thật lâu nói:
- Nếu đi thẳng, chúng ta sẽ gặp phải mai phục, đi trước về phía bên phải, chúng ta có thể giết cho bọn hắn trở tay không kịp, lý do này đủ rồi chứ?
- Gặp phải mai phục.
Mọi người kinh hãi.
Nghe vậy, trong mắt Diêu Nhất Phong hiện lên một tia hoảng loạn, cười khan nói:
- Diệp Phó điện chủ, làm sao ngươi biết có mai phục, tu vi của tất cả mọi người đều là Linh Hải Cảnh, linh hồn lực đều giống nhau, nhưng ta lại không nhận ra động tĩnh gì cả, có lẽ là ngươi quá lo lắng đấy thôi.
Lúc này, mà ngay cả Hình Mỹ Liên cũng nhìn Diệp Trần bằng ánh mắt khác thường, bởi vì nàng cũng không cảm nhận được gì cả, ngay cả dưới đáy biến có hắc chương ngư hay không nàng cũng đã dò xét qua, hơn nữa Diệp Trần nếu như cảm giác được địch nhân, địch nhân không thể không hay biết được, dù sao tất cả mọi người đều là Linh Hải Cảnh, đối với linh hồn lực quét hình rất mẫn cảm.
Diệp Trần thản nhiên nói:
- Việc này ngươi không cần biết, mặt khác, đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng ta giải thích cho mọi người, lần sau ai dám không nghe mệnh, xử lí theo cung quy, hiện giờ tất cả mọi người theo ta đi, nếu không đi thì xử lý như phản nghịch.
Cải biến lộ tuyến, Diệp Trần bay vút về phía bên phải.
Bọn người Hình Mỹ Liên, Trần Vũ Hân do dự một chút, nhanh chóng theo sau, sau đó, đại bộ phận đội ngũ liền đi theo, chỉ còn lại có Diêu Nhất Phong và một nhóm nhỏ.
- Chúng ta đi.
Diêu Nhất Phong trầm giọng nói.
Hắn tuy rằng dám đưa ra ý kiến, nhưng không dám trực tiếp đối nghịch, hắn dám khẳng định, nếu như chính mình làm như vậy, Diệp Trần tất nhiên sẽ bắt lấy hắn.
Mọi người tuy rằng đi theo đằng sau Diệp Trần, nhưng truyền âm với nhau không ngớt.
- Diệp Phó điện chủ làm cái quỷ gì thế, không cùng tập hợp với Hứa phó điện chủ, hết lần này tới lần khác lại nói phía trước có mai phục, ta không tin hắn có thể cảm giác được.
- Hắn là thó điện chủ, chúng ta nghe lệnh làm việc là được rồi, có lẽ hắn tự có chủ ý của mình.
Hình Mỹ Liên giúp Diệp Trần nói chuyện.
- Ân, ta cũng tin tưởng Diệp sư huynh sẽ không vô cớ làm ra cử động lần này.
Trần Vũ Hân lựa chọn đứng về phía Diệp Trần.
...
Ở hai bên phía trước của lộ tuyến trước kia, từng đám nhân mã đang mai phục ở đó, tổng cộng ước sáu đội, lối vào mai phục rất rộng, chừng ngàn dặm, càng đi về phía chính giữa, đội ngũ hai bên càng khép chắc, toàn bộ mai phục giống như hình chữ "X" vậy, đến chính giữa chữ X, linh hồn lực có thể cảm giác được nhân mã hai bên, nhưng tiếc là khi đó đã ở vào trung ương mai phục rồi, địch nhân vừa nhìn thấy bọn người Diệp Trần, sẽ phát ra tín hiệu, tất nhiên sẽ bị làm vằn thắn, ngay cả trốn cũng không biết trốn thế nào.
Huyền Linh đảo có tất cả 3 đầu linh mạch, tài nguyên rất nhiều, toàn bộ chồng chất bên trong mỏ động, người vừa mới đi vào, lập tức cảm nhận được linh khí nơi đây có chút ướt át, vì linh khí đó quá dày đặc, có chút sền sệt nên người có tu vị không đủ tu luyện ở chỗ này sẽ bị c linh khí bàng bạ trực tiếp khiến no bể bụng, kinh mạch đứt đoạn.
- Diệp Phó điện chủ, linh thạch đều ở nơi này!
Người phụ trách của Long Thần Thiên Cung trú đóng trên Huyền Linh đảo cung kính nói.
Diệp Trần gật gật đầu, lấy ra một khoả trung phẩm tài nguyên Trữ Vật Linh Giới, tay chụp tới, từng đống linh thạch như núi bị đưa vào trong.
Số lượng khai thác của ba đầu trung phẩm linh mạch trong mấy tháng rất kinh người, Diệp Trần thu suốt một phút đồng hồ, mới thu được tất cả linh thạch vào trong Trữ Vật Linh Giới, đến tận đây, hai quả trung phẩm Trữ Vật Linh Giới đều đã tràn đầy, mười miếng hạ phẩm Trữ Vật Linh Giới cũng vậy.
Trung phẩm linh mạch cũng không phải đều khai thác được trung phẩm linh thạch, trên thực tế, số lượng hạ phẩm linh thạch so với trung phẩm linh thạch còn nhiều hơn, chiếm được một nửa, trung phẩm linh thạch thì chiếm 9/10 một nửa còn lại, số lượng thượng phẩm linh thạch ít nhất, nhưng cũng rất khả quan. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thu hoạch của hai đầu thượng đẳng trung phẩm linh mạch, một đầu trung phẩm linh mạch đạt trình độ cao nhất mang lại trong mấy tháng, mà ba đầu linh mạch này, trong một ngàn đầu linh mạch cũng chiếm tỉ lệ rất cao, dù sao trong một ngàn đầu linh mạch trên Huyết Chiến Hải của Long Thần Thiên Cung, hơn chín trăm đầu đều là hạ phẩm linh mạch, mà mấy chục đầu hạ phẩm linh mạch, so ra chưa hẳn vượt qua một đầu trung phẩm linh mạch thượng đẳng hoặc đạt trình độ cao nhất.
Thu hết linh thạch, Diệp Trần không trì hoãn chút nào, lập tức rời khỏi Huyền Linh đảo, mang theo đám ngươi bay về phía Ngũ Kim Đảo
Trên đường, lông mày Diệp Trần nhướng lên, tốc độ chậm lại.
- Diệp Phó điện chủ, làm sao vậy?. đam mỹ hài
Trung niên văn sĩ cận thận hỏi.
Diệp Trần giơ cánh tay lên, chỉ về phía bên phải, nói:
- Chúng ta đi bên này.
- Đi bên này?
Mọi người hai mặt nhìn nhau, không rõ ràng cho lắm.
Diêu Nhất Phong biến ảo sắc mặt, cao giọng nói:
- Diệp Phó điện chủ, việc trước mắt chúng ta phải làm là tụ họp với Hứa phó điện chủ, ngươi làm cái gì vậy?
Diệp Trần ánh mắt sắc bén nhìn thẳng Diêu Nhất Phong
- Ta là Phó điện chủ hay là ngươi là Phó điện chủ, việc người cần làm là nghe theo lệnh thôi.
Diêu Nhất Phong kiên trì nói:
- Bây giờ đang là thời điểm nguy nan của Thanh Long Điện, không thể bởi vì ngươi chuyên quyền độc đoán, khiến chúng ta gặp phải nguy hiểm không cần thiết được, kính xin nghĩ lại.
- Diệp Phó điện chủ, Diêu chấp sự nói không sai, chúng ta bây giờ tốt nhất là tập hợp với Hứa phó điện chủ, thời gian tách ra càng dài, nguy hiểm gặp phải càng lớn.
- Diệp Phó điện chủ, ngươi cũng nên cho chúng ta một cái lý do chứ.
Người không rõ ràng lắm quá nhiều, có mấy người đứng ra ủng hộ Diêu Nhất Phong, dù sao so với đối kháng với phó điện chủ thì tính mệnh vẫn trọng yếu hơn, tính mệnh mất đi thì đối kháng hay không đối kháng với phó điện chủ có gì khác nhau chứ, mặt khác, nói thật, bọn hắn cũng không tin phục Diệp Trần lắm, năng lực đứng đầu không phải ai cũng có.
Diệp Trần híp mắt nhìn chằm chằm Diêu Nhất Phong một hồi lâu, thật lâu nói:
- Nếu đi thẳng, chúng ta sẽ gặp phải mai phục, đi trước về phía bên phải, chúng ta có thể giết cho bọn hắn trở tay không kịp, lý do này đủ rồi chứ?
- Gặp phải mai phục.
Mọi người kinh hãi.
Nghe vậy, trong mắt Diêu Nhất Phong hiện lên một tia hoảng loạn, cười khan nói:
- Diệp Phó điện chủ, làm sao ngươi biết có mai phục, tu vi của tất cả mọi người đều là Linh Hải Cảnh, linh hồn lực đều giống nhau, nhưng ta lại không nhận ra động tĩnh gì cả, có lẽ là ngươi quá lo lắng đấy thôi.
Lúc này, mà ngay cả Hình Mỹ Liên cũng nhìn Diệp Trần bằng ánh mắt khác thường, bởi vì nàng cũng không cảm nhận được gì cả, ngay cả dưới đáy biến có hắc chương ngư hay không nàng cũng đã dò xét qua, hơn nữa Diệp Trần nếu như cảm giác được địch nhân, địch nhân không thể không hay biết được, dù sao tất cả mọi người đều là Linh Hải Cảnh, đối với linh hồn lực quét hình rất mẫn cảm.
Diệp Trần thản nhiên nói:
- Việc này ngươi không cần biết, mặt khác, đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng ta giải thích cho mọi người, lần sau ai dám không nghe mệnh, xử lí theo cung quy, hiện giờ tất cả mọi người theo ta đi, nếu không đi thì xử lý như phản nghịch.
Cải biến lộ tuyến, Diệp Trần bay vút về phía bên phải.
Bọn người Hình Mỹ Liên, Trần Vũ Hân do dự một chút, nhanh chóng theo sau, sau đó, đại bộ phận đội ngũ liền đi theo, chỉ còn lại có Diêu Nhất Phong và một nhóm nhỏ.
- Chúng ta đi.
Diêu Nhất Phong trầm giọng nói.
Hắn tuy rằng dám đưa ra ý kiến, nhưng không dám trực tiếp đối nghịch, hắn dám khẳng định, nếu như chính mình làm như vậy, Diệp Trần tất nhiên sẽ bắt lấy hắn.
Mọi người tuy rằng đi theo đằng sau Diệp Trần, nhưng truyền âm với nhau không ngớt.
- Diệp Phó điện chủ làm cái quỷ gì thế, không cùng tập hợp với Hứa phó điện chủ, hết lần này tới lần khác lại nói phía trước có mai phục, ta không tin hắn có thể cảm giác được.
- Hắn là thó điện chủ, chúng ta nghe lệnh làm việc là được rồi, có lẽ hắn tự có chủ ý của mình.
Hình Mỹ Liên giúp Diệp Trần nói chuyện.
- Ân, ta cũng tin tưởng Diệp sư huynh sẽ không vô cớ làm ra cử động lần này.
Trần Vũ Hân lựa chọn đứng về phía Diệp Trần.
...
Ở hai bên phía trước của lộ tuyến trước kia, từng đám nhân mã đang mai phục ở đó, tổng cộng ước sáu đội, lối vào mai phục rất rộng, chừng ngàn dặm, càng đi về phía chính giữa, đội ngũ hai bên càng khép chắc, toàn bộ mai phục giống như hình chữ "X" vậy, đến chính giữa chữ X, linh hồn lực có thể cảm giác được nhân mã hai bên, nhưng tiếc là khi đó đã ở vào trung ương mai phục rồi, địch nhân vừa nhìn thấy bọn người Diệp Trần, sẽ phát ra tín hiệu, tất nhiên sẽ bị làm vằn thắn, ngay cả trốn cũng không biết trốn thế nào.