Thấy bàn tay Bạch Ngân bóp nát công kích của Diệp Trần, trên mặt Vô Hạ Ma Tôn hiện lên vẻ vui mừng khôn siết, hướng tới phương hướng Bạch Ngân thủ xuất hiện và chắp tay nói: "Chúc mừng Thiên Tôn thoát khỏi động quật."
"Ngươi còn mệt nhọc nhiều hơn khi mang đến cho ta viên Vạn ma huyết tinh kia, đáng tiếc là chỉ có một viên, nếu có thêm một viên nữa là có thể làm tan chảy sợi dây phong ấn trên người của ta rồi." bên trong đám khói đen, thanh âm thản nhiên nói.
Vô Hạ Ma Tôn cười thẹn mà không biết phải trả lời thế nào, vạn ma huyết tinh là Ma tộc chí bảo, mức độ trân quý không thua kém gì một siêu cấp chí tôn, trước mắt cả Ma tộc cũng chỉ có một viên mà thôi, nếu kế hoạch giải cứu lần này thất bại thì Ma tộc không thể nghi ngờ là tổn thất thảm trọng.
"Thiên tôn, kẻ này là bất thế thiên tài của nhân tộc, nếu có thể bắt hắn mang về thì liền có thể làm cho nhân tộc rơi vào thế “ném chuột sợ vỡ bình" đấy. Vô Hạ Ma Tôn hướng về thân ảnh bên trong làn khói đen đề nghị nói.
"Ngươi nói có lý!"
Rầm rầm!
Thanh âm khóa sắt ma sát vang lên, đám khói đen bị gạt ra, để lộ một thân ảnh màu Bạch Ngân có dáng người cao đến bảy trượng hiện ra tại trước người Diệp Trần cùng Vô Hạ Ma Tôn, đây là một tên ma đầu khủng bố giống như được đúc kết bằng Bạch Ngân vậy, hai mắt tỏa ra một thứ ánh sáng màu xanh lục trông thật quỷ dị. Nếu tinh tế quan sát, sẽ có thể phát hiện ra thân ảnh này căn bản không có thân thể thực sự, mà là một võ Đạo Nguyên thần có cấp độ rất sâu dày. Ở trên người của hắn tổng cộng có chín cái khóa sắt, trên đầu có một cây, hai vai bị khóa bởi một cây, hai cánh tay, hai chân cũng đều có một cây, tại chỗ xương sống thì có đến hai cây. Chín cái khóa sắt này giống như chín con rắn độc đâm thật sâu vào trong cơ thể hắn, ngoài ra ở một vị trí khác lại có gắn thêm một quả mai thiết cầu, trên thiết cầu có khắc vẽ vô số ký hiệu nhỏ như những con kiến vậy.
Tên ma đầu này vừa xuất hiện thì một con mắt hắn đã khóa chặc Vô Hạ Ma Tôn lại, con mắt còn lại thì tập trung vào Diệp Trần, hết sức quái dị.
"Bách biến Ma Nhân à, thật đúng là hiếm lạ, tại thời đại của ta không có đấy."
Ánh mắt trái từ trên người Vô Hạ Ma Tôn dời đi, toàn bộ lực chú ý của gã ma đầu đều đặt vào trên người Diệp Trần.
Một cỗ áp lực vô hình chợt tăng cao, Diệp Trần cảm giác trên người của mình như bị đè nặng bởi một tòa thái cổ đại sơn vậy, đến cử động một đầu ngón tay cũng đều tựa hồ rất khó khăn.
"Phải đợi Chân Vũ chí tôn đến rồi."
Hít sâu một hơi, Diệp Trần ổn định lại cảm xúc, Bạch Ngân võ Đạo Nguyên thần trước mắt này mặc dù là cổ ma, nhưng Chân Vũ chí tôn lại có được thánh khí nên chưa chắc sẽ sợ đối phương.
"Không biết các hạ là là ai?"
Diệp Trần bình tĩnh hỏi.
Gã ma đầu ha ha cười, "Nhìn vào linh hồn và khí tức của ngươi, ta biết ngươi thật sự còn chưa quá một thiên tuế, đúng là một thiên tài. Có tư cách biết danh hiệu của ta đấy, nhớ kỹ đi, ta tên gọi là Hủ Ma Thiên Tôn, hiện tại đi theo ta đi!"
Nói xong, Hủ Ma Thiên Tôn vung tay lên, năm ngón tay phải co lại như Ngũ Chỉ sơn, bao phủ về hướng Diệp Trần.
"Ngũ Hành Trảm!"
Diệp Trần giận dữ hét một tiếng, vô số kiếm khí ngũ sắc bổ về phía đối phương.
Thương!
Đốm lửa văng khắp nơi, thế nhưng tay phải của đối phương so với trong tưởng tượng của Diệp Trần còn cứng rắn hơn vô số lần, Ngũ Hành Trảm căn bản không thể phá được phòng ngự của gã. Ngay cả một chút vết xước nhỏ cũng đều không thể tạo ra.
Nếu như là những địch nhân khác, Diệp Trần cho dù đấu không lại thì cũng nắm chắc có thể tránh được một kích, thế nhưng đây chính là Hủ Ma Thiên Tôn, một cái vung tay đơn giản của hắn lại ẩn chứa vô cùng huyền ảo, căn bản không để cho đối phương né tránh được. Diệp Trần biết rõ, thực lực giữa hai người đã chênh lệch quá xa và lớn đến mức không thể lấy kỹ xảo chiến đấu để bù đắp được.
Chỉ thấy Diệp Trần mặc dù đã bị trảo lực khống chế nhưng vẫn có thể phát ra cuồn cuộn kiếm quang ngũ sắc, sau đó đám kiếm quang lại hóa thành một cái quang cầu ngũ sắc thật lớn che chở bản thân, ngay lập tức bàn tay Bạch Ngân của Hủ Ma Thiên Tôn cũng lọt vùng phạm vi của kiếm quang, khiến cho tốc độ cùng uy năng của trảo lực nhất thời bị giảm xuống rất nhiều, hệt như bị vây hãm trong một vũng bùn vậy.
"A, có chút ý tứ!"
Hủ Ma Thiên Tôn vừa rồi có chút lơ đễnh, tay phải của hắn thoáng gia tăng thêm một ít lực lượng, nhất thời, kiếm quang ngũ sắc bị bẻ cong, ngũ sắc quang cầu liên tục bị áp chế, cuối cùng bị ép thành một quả cầu lớn có đường kính chừng mười trượng. Tình trạng lúc này vô cùng nguy cấp, quang cầu lớn thì bao vây lấy Diệp Trần, còn bàn tay Bạch Ngân của Thiên Tôn thì nắm lấy quả cầu kéo về phía hắn.
"Yêu nghiệt, mau buông tay!"
Tình huống như ngàn cân treo sợi tóc, một đạo quang mang màu đồng xanh lao đến đâm xuyên thủng bàn tay Bạch Ngân.
"Kẻ nào?"
Hủ Ma Thiên Tôn ngẩng đầu nhìn về phía chỗ sâu trong làn khói đen.
Vô Hạ Ma Tôn tựa hồ đã nghĩ tới điều gì, sắc mặt liền có chút khẩn trương.
Đám khói đen tan đi, để lộ ra một dáng người trung niên khôi ngô, cao chừng năm trượng, trong tay của hắn là một thanh Thanh Đồng giản, uy năng từ nó không ngừng phát ra mãnh liệt.
"Chân Vũ chí tôn!"
Nhìn thấy Chân Vũ chí tôn đến, Diệp Trần thở ra một hơi, Chân Vũ chí tôn thân là người đứng đầu trong các siêu cấp chí tôn, lại có thánh khí trong tay, nên đối phó với một cái Bạch Ngân võ Đạo Nguyên thần, hẳn là không phải chuyện bất khả thi.
"Diệp Trần, ngươi không sao chứ! chuyện gì đã xảy ra?" Chân Vũ chí tôn liếc mắt đánh giá Diệp Trần, đối với Diệp Trần, hắn luôn rất coi trọng, nhân tộc hiện tại đang ở vào hoàn cảnh xấu tuyệt đối, cần phải dựa vào bực thiên tài như Diệp Trần mới có thể ngăn được cơn sóng dữ, nếu hiện tại mất đi hắn thì tổng sẽ có một ngày, nhân tộc sẽ yếu nhược đi.
"Liệt hỏa chí tôn chính là Ma tộc chí tôn biến ảo thành, hắn đã dùng vạn ma huyết tinh phóng xuất tên ma đầu này ra, mà hắn chính là Hủ Ma Thiên Tôn, ngài cẩn thận một chút."
Diệp Trần lui ra phía sau Chân Vũ chí tôn, nhắc nhở nói.
"Hủ Ma Thiên Tôn?"
Chân Vũ chí tôn mặt lộ nét trầm tư.
Ở phía đối diện, Vô Hạ Ma Tôn lại đối với Hủ Ma Thiên Tôn, nói: "Thiên tôn, người này là Chân Vũ chí tôn, nhân tộc đệ nhất chí tôn, trong tay hắn chính là thánh khí Chân Vũ thần giản đấy."
Hủ Ma Thiên Tôn đối với việc vừa rồi bị xuyên thủng bàn tay phải vẫn còn canh cánh trong lòng, "Hơn hai trăm vạn năm trôi qua, một kẻ siêu cấp chí tôn nho nhỏ mà cũng đã là nhân tộc đệ nhất chí tôn, xem ra, nhân tộc ngày nay cũng không thể nào sống khá giả được rồi. Bất quá thánh khí trong tay ngươi rất sắc bén, nếu để ở trên tay ngươi thì cũng như “người tài giỏi mà không được trọng dụng” vậy, đem lại đây cho ta."
Đối phó Diệp Trần, Hủ Ma Thiên Tôn chỉ lấy ra ba bốn phần lực lượng, hiện tại, hắn đã huy động hơn chín thành lực lượng. Chỉ thấy lấy hắn làm trung tâm, quang huy Bạch Ngân sắc bộc phát ra dữ dội, sau một khắc, từ trong vô tận Bạch Ngân quang huy, một quyền “ầm ầm” phóng đi ra với tốc độ nhanh đến kinh người, cả thời không bị ăn mòn một cách mãnh liệt.
"Hủ Ma Thiên Tôn, hơn hai trăm vạn năm trước là Ma tộc truyền kỳ chí tôn! Nguyên lai là hắn."
Chân Vũ chí tôn đến cùng đã tinh thông đủ loại sử sách, vì vậy rất nhanh đã biết được lai lịch của Hủ Ma Thiên Tôn, đương nhiên, cho dù biết được lai lịch của hắn thì Chân Vũ chí tôn cũng không chút sợ hãi, đối phương bây giờ đang là trạng thái Võ Đạo Nguyên thần, lại bị sợi dây chuyền phong ấn khóa chặc nên mười thành thực lực thì nhiều nhất chỉ có thể phát huy ra ba bốn thành, hơn nữa lại bị phong ấn suốt nhiều năm như vậy, tinh khí thần khẳng định đã bị mài mòn rất nhiều. Càng quan trọng hơn là..., bản thân mình có thánh khí, một khi có thánh khí thì hắn không cần phải kiêng kị đối phương.
Đương!
Chân Vũ chí tôn bổ ra một giản về phía quyền thủ của đối phương, từng bước tiến tới.
"Nếm thử của ta một chiêu Hủ Thực Thần Quyền!"
Tay phải Hủ Ma Thiên Tôn từ màu Bạch Ngân chợt biến thành màu xanh biếc tinh khiết, trên nắm tay màu xanh của hắn lúc này là một mảnh trơn nhầy, không ngừng rơi xuống từng giọt dịch nhờn màu xanh biếc, đám dịch nhờn rơi xuống đến đâu liền làm cho mặt đất trong Hắc Phong giản bị ăn mòn đến đó, tạo thành từng cái lỗ thủng to lớn. Trừ việc đó ra, đạo quyền phong màu xanh biếc đầu tiên mà hắn phóng ra hung hăng xông về phía Chân Vũ chí tôn và Diệp Trần ở phía sau.
"Quyền pháp thật là lợi hại!"
Diệp Trần lấy làm kinh hãi, Hủ Thực Thần Quyền của Hủ Ma Thiên Tôn khẳng định không bằng Tam giới sát quyền, nhưng cũng không chênh lệch quá lớn, quyền kình của một quyền này có thể hóa thành độc khí, thậm chí có thể ăn mòn thiên địa vạn vật và âm dương Càn Khôn.
"Thiên Địa Kiếp!"
Đối mặt một quyền toàn lực của Hủ Ma Thiên Tôn, Chân Vũ chí tôn không dám khinh thường, Lục kiếp của Chân Vũ thất kiếp lập tức được thi triển ra. Địa Thủy Hỏa Phong tứ đại tuyệt kỹ dung hợp, hình thành một luồn ánh sáng hỗn độn có thể hủy diệt cả thiên địa, lực lượng của nó có cũng có thể trùng tạo Càn Khôn.
"Ngươi còn mệt nhọc nhiều hơn khi mang đến cho ta viên Vạn ma huyết tinh kia, đáng tiếc là chỉ có một viên, nếu có thêm một viên nữa là có thể làm tan chảy sợi dây phong ấn trên người của ta rồi." bên trong đám khói đen, thanh âm thản nhiên nói.
Vô Hạ Ma Tôn cười thẹn mà không biết phải trả lời thế nào, vạn ma huyết tinh là Ma tộc chí bảo, mức độ trân quý không thua kém gì một siêu cấp chí tôn, trước mắt cả Ma tộc cũng chỉ có một viên mà thôi, nếu kế hoạch giải cứu lần này thất bại thì Ma tộc không thể nghi ngờ là tổn thất thảm trọng.
"Thiên tôn, kẻ này là bất thế thiên tài của nhân tộc, nếu có thể bắt hắn mang về thì liền có thể làm cho nhân tộc rơi vào thế “ném chuột sợ vỡ bình" đấy. Vô Hạ Ma Tôn hướng về thân ảnh bên trong làn khói đen đề nghị nói.
"Ngươi nói có lý!"
Rầm rầm!
Thanh âm khóa sắt ma sát vang lên, đám khói đen bị gạt ra, để lộ một thân ảnh màu Bạch Ngân có dáng người cao đến bảy trượng hiện ra tại trước người Diệp Trần cùng Vô Hạ Ma Tôn, đây là một tên ma đầu khủng bố giống như được đúc kết bằng Bạch Ngân vậy, hai mắt tỏa ra một thứ ánh sáng màu xanh lục trông thật quỷ dị. Nếu tinh tế quan sát, sẽ có thể phát hiện ra thân ảnh này căn bản không có thân thể thực sự, mà là một võ Đạo Nguyên thần có cấp độ rất sâu dày. Ở trên người của hắn tổng cộng có chín cái khóa sắt, trên đầu có một cây, hai vai bị khóa bởi một cây, hai cánh tay, hai chân cũng đều có một cây, tại chỗ xương sống thì có đến hai cây. Chín cái khóa sắt này giống như chín con rắn độc đâm thật sâu vào trong cơ thể hắn, ngoài ra ở một vị trí khác lại có gắn thêm một quả mai thiết cầu, trên thiết cầu có khắc vẽ vô số ký hiệu nhỏ như những con kiến vậy.
Tên ma đầu này vừa xuất hiện thì một con mắt hắn đã khóa chặc Vô Hạ Ma Tôn lại, con mắt còn lại thì tập trung vào Diệp Trần, hết sức quái dị.
"Bách biến Ma Nhân à, thật đúng là hiếm lạ, tại thời đại của ta không có đấy."
Ánh mắt trái từ trên người Vô Hạ Ma Tôn dời đi, toàn bộ lực chú ý của gã ma đầu đều đặt vào trên người Diệp Trần.
Một cỗ áp lực vô hình chợt tăng cao, Diệp Trần cảm giác trên người của mình như bị đè nặng bởi một tòa thái cổ đại sơn vậy, đến cử động một đầu ngón tay cũng đều tựa hồ rất khó khăn.
"Phải đợi Chân Vũ chí tôn đến rồi."
Hít sâu một hơi, Diệp Trần ổn định lại cảm xúc, Bạch Ngân võ Đạo Nguyên thần trước mắt này mặc dù là cổ ma, nhưng Chân Vũ chí tôn lại có được thánh khí nên chưa chắc sẽ sợ đối phương.
"Không biết các hạ là là ai?"
Diệp Trần bình tĩnh hỏi.
Gã ma đầu ha ha cười, "Nhìn vào linh hồn và khí tức của ngươi, ta biết ngươi thật sự còn chưa quá một thiên tuế, đúng là một thiên tài. Có tư cách biết danh hiệu của ta đấy, nhớ kỹ đi, ta tên gọi là Hủ Ma Thiên Tôn, hiện tại đi theo ta đi!"
Nói xong, Hủ Ma Thiên Tôn vung tay lên, năm ngón tay phải co lại như Ngũ Chỉ sơn, bao phủ về hướng Diệp Trần.
"Ngũ Hành Trảm!"
Diệp Trần giận dữ hét một tiếng, vô số kiếm khí ngũ sắc bổ về phía đối phương.
Thương!
Đốm lửa văng khắp nơi, thế nhưng tay phải của đối phương so với trong tưởng tượng của Diệp Trần còn cứng rắn hơn vô số lần, Ngũ Hành Trảm căn bản không thể phá được phòng ngự của gã. Ngay cả một chút vết xước nhỏ cũng đều không thể tạo ra.
Nếu như là những địch nhân khác, Diệp Trần cho dù đấu không lại thì cũng nắm chắc có thể tránh được một kích, thế nhưng đây chính là Hủ Ma Thiên Tôn, một cái vung tay đơn giản của hắn lại ẩn chứa vô cùng huyền ảo, căn bản không để cho đối phương né tránh được. Diệp Trần biết rõ, thực lực giữa hai người đã chênh lệch quá xa và lớn đến mức không thể lấy kỹ xảo chiến đấu để bù đắp được.
Chỉ thấy Diệp Trần mặc dù đã bị trảo lực khống chế nhưng vẫn có thể phát ra cuồn cuộn kiếm quang ngũ sắc, sau đó đám kiếm quang lại hóa thành một cái quang cầu ngũ sắc thật lớn che chở bản thân, ngay lập tức bàn tay Bạch Ngân của Hủ Ma Thiên Tôn cũng lọt vùng phạm vi của kiếm quang, khiến cho tốc độ cùng uy năng của trảo lực nhất thời bị giảm xuống rất nhiều, hệt như bị vây hãm trong một vũng bùn vậy.
"A, có chút ý tứ!"
Hủ Ma Thiên Tôn vừa rồi có chút lơ đễnh, tay phải của hắn thoáng gia tăng thêm một ít lực lượng, nhất thời, kiếm quang ngũ sắc bị bẻ cong, ngũ sắc quang cầu liên tục bị áp chế, cuối cùng bị ép thành một quả cầu lớn có đường kính chừng mười trượng. Tình trạng lúc này vô cùng nguy cấp, quang cầu lớn thì bao vây lấy Diệp Trần, còn bàn tay Bạch Ngân của Thiên Tôn thì nắm lấy quả cầu kéo về phía hắn.
"Yêu nghiệt, mau buông tay!"
Tình huống như ngàn cân treo sợi tóc, một đạo quang mang màu đồng xanh lao đến đâm xuyên thủng bàn tay Bạch Ngân.
"Kẻ nào?"
Hủ Ma Thiên Tôn ngẩng đầu nhìn về phía chỗ sâu trong làn khói đen.
Vô Hạ Ma Tôn tựa hồ đã nghĩ tới điều gì, sắc mặt liền có chút khẩn trương.
Đám khói đen tan đi, để lộ ra một dáng người trung niên khôi ngô, cao chừng năm trượng, trong tay của hắn là một thanh Thanh Đồng giản, uy năng từ nó không ngừng phát ra mãnh liệt.
"Chân Vũ chí tôn!"
Nhìn thấy Chân Vũ chí tôn đến, Diệp Trần thở ra một hơi, Chân Vũ chí tôn thân là người đứng đầu trong các siêu cấp chí tôn, lại có thánh khí trong tay, nên đối phó với một cái Bạch Ngân võ Đạo Nguyên thần, hẳn là không phải chuyện bất khả thi.
"Diệp Trần, ngươi không sao chứ! chuyện gì đã xảy ra?" Chân Vũ chí tôn liếc mắt đánh giá Diệp Trần, đối với Diệp Trần, hắn luôn rất coi trọng, nhân tộc hiện tại đang ở vào hoàn cảnh xấu tuyệt đối, cần phải dựa vào bực thiên tài như Diệp Trần mới có thể ngăn được cơn sóng dữ, nếu hiện tại mất đi hắn thì tổng sẽ có một ngày, nhân tộc sẽ yếu nhược đi.
"Liệt hỏa chí tôn chính là Ma tộc chí tôn biến ảo thành, hắn đã dùng vạn ma huyết tinh phóng xuất tên ma đầu này ra, mà hắn chính là Hủ Ma Thiên Tôn, ngài cẩn thận một chút."
Diệp Trần lui ra phía sau Chân Vũ chí tôn, nhắc nhở nói.
"Hủ Ma Thiên Tôn?"
Chân Vũ chí tôn mặt lộ nét trầm tư.
Ở phía đối diện, Vô Hạ Ma Tôn lại đối với Hủ Ma Thiên Tôn, nói: "Thiên tôn, người này là Chân Vũ chí tôn, nhân tộc đệ nhất chí tôn, trong tay hắn chính là thánh khí Chân Vũ thần giản đấy."
Hủ Ma Thiên Tôn đối với việc vừa rồi bị xuyên thủng bàn tay phải vẫn còn canh cánh trong lòng, "Hơn hai trăm vạn năm trôi qua, một kẻ siêu cấp chí tôn nho nhỏ mà cũng đã là nhân tộc đệ nhất chí tôn, xem ra, nhân tộc ngày nay cũng không thể nào sống khá giả được rồi. Bất quá thánh khí trong tay ngươi rất sắc bén, nếu để ở trên tay ngươi thì cũng như “người tài giỏi mà không được trọng dụng” vậy, đem lại đây cho ta."
Đối phó Diệp Trần, Hủ Ma Thiên Tôn chỉ lấy ra ba bốn phần lực lượng, hiện tại, hắn đã huy động hơn chín thành lực lượng. Chỉ thấy lấy hắn làm trung tâm, quang huy Bạch Ngân sắc bộc phát ra dữ dội, sau một khắc, từ trong vô tận Bạch Ngân quang huy, một quyền “ầm ầm” phóng đi ra với tốc độ nhanh đến kinh người, cả thời không bị ăn mòn một cách mãnh liệt.
"Hủ Ma Thiên Tôn, hơn hai trăm vạn năm trước là Ma tộc truyền kỳ chí tôn! Nguyên lai là hắn."
Chân Vũ chí tôn đến cùng đã tinh thông đủ loại sử sách, vì vậy rất nhanh đã biết được lai lịch của Hủ Ma Thiên Tôn, đương nhiên, cho dù biết được lai lịch của hắn thì Chân Vũ chí tôn cũng không chút sợ hãi, đối phương bây giờ đang là trạng thái Võ Đạo Nguyên thần, lại bị sợi dây chuyền phong ấn khóa chặc nên mười thành thực lực thì nhiều nhất chỉ có thể phát huy ra ba bốn thành, hơn nữa lại bị phong ấn suốt nhiều năm như vậy, tinh khí thần khẳng định đã bị mài mòn rất nhiều. Càng quan trọng hơn là..., bản thân mình có thánh khí, một khi có thánh khí thì hắn không cần phải kiêng kị đối phương.
Đương!
Chân Vũ chí tôn bổ ra một giản về phía quyền thủ của đối phương, từng bước tiến tới.
"Nếm thử của ta một chiêu Hủ Thực Thần Quyền!"
Tay phải Hủ Ma Thiên Tôn từ màu Bạch Ngân chợt biến thành màu xanh biếc tinh khiết, trên nắm tay màu xanh của hắn lúc này là một mảnh trơn nhầy, không ngừng rơi xuống từng giọt dịch nhờn màu xanh biếc, đám dịch nhờn rơi xuống đến đâu liền làm cho mặt đất trong Hắc Phong giản bị ăn mòn đến đó, tạo thành từng cái lỗ thủng to lớn. Trừ việc đó ra, đạo quyền phong màu xanh biếc đầu tiên mà hắn phóng ra hung hăng xông về phía Chân Vũ chí tôn và Diệp Trần ở phía sau.
"Quyền pháp thật là lợi hại!"
Diệp Trần lấy làm kinh hãi, Hủ Thực Thần Quyền của Hủ Ma Thiên Tôn khẳng định không bằng Tam giới sát quyền, nhưng cũng không chênh lệch quá lớn, quyền kình của một quyền này có thể hóa thành độc khí, thậm chí có thể ăn mòn thiên địa vạn vật và âm dương Càn Khôn.
"Thiên Địa Kiếp!"
Đối mặt một quyền toàn lực của Hủ Ma Thiên Tôn, Chân Vũ chí tôn không dám khinh thường, Lục kiếp của Chân Vũ thất kiếp lập tức được thi triển ra. Địa Thủy Hỏa Phong tứ đại tuyệt kỹ dung hợp, hình thành một luồn ánh sáng hỗn độn có thể hủy diệt cả thiên địa, lực lượng của nó có cũng có thể trùng tạo Càn Khôn.