Mục lục
Truyện Người Yêu Chí Tử - Thẩm Mai Trang - Phó Kiến Hưng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 93

“Cho nên?” Anh đứng dậy, cả người tỏa ra hơi lạnh: “Thẩm Mai Trang, cô thật sự cho rằng cô có thể ỷ vào đứa con trong bụng mà muốn làm gì thì làm sao?”

Tôi không chịu nổi lời nói châm chọc của anh, trong lòng anh cũng biết rõ chuyện của tôi và Trần Huynh, anh mỉa mai tôi như vậy chỉ vì muốn thấy tôi khó chịu mà thôi.

Trong lòng trào dâng nỗi ấm ức, nhìn theo bóng lưng anh lên gác, tôi cất cao giọng: “Tôi muốn làm gì thì làm ư? Vậy anh và Lục Hoà Nhi thì sao? Những chuyện hai người làm trong hai năm qua e là còn quá đáng hơn tôi!”

Thấy anh dừng lại, tôi nói tiếp: “Nếu Lục Hoà Nhi không bất ngờ sảy thai thì e là tôi còn chẳng có tư cách đứng chung nói chuyện với anh, và bây giờ người bước vào cái nhà này là Lục Hoà Nhi chứ không phải Thẩm Mai Trang tôi.”

Anh nhìn tôi, sự lạnh lẽo trong ánh mắt bủa vây lấy tôi, mấy lần giao chiến, tôi không sợ sự lạnh lùng của anh, trong lòng cũng hiểu ra, không đợi anh mở miệng, đôi mắt tôi đã đỏ hoe, nước mắt rơi xuống lã chã.

“Anh lườm tôi làm gì? Điều tôi nói không phải là sự thật à? Rõ ràng tôi mới là người vợ anh cưới hỏi đàng hoàng, bởi vì tôi thích anh, tôi yêu anh nên tôi đáng phải chịu ấm ức, đáng phải nhún nhường trở về cái nhà lạnh lẽo này sao?”

Thấy tôi khóc nức nở, anh nhíu mày cất bước đi về phía tôi, đôi môi mỏng khẽ mở: “Ấm ức?”

Anh đưa tay lau nước mắt cho tôi, tôi lui lại một bước tránh tay anh, tiếp tục nói: “Tôi cũng là người, chẳng lẽ không thể ấm ức? Phó Kiến Hưng, chuyện của tôi và Trần Huynh vốn do người khác cố ý thêu dệt, rõ ràng anh biết rõ hơn tôi, biết rõ người chịu ấm ức là tôi, vậy mà anh còn thay khóa biệt thự và chặn số tôi.”

Tôi vừa nói vừa nhìn sắc mặt anh, thấy nét mặt anh hòa hoãn tôi mới nói tiếp: “Ý của anh là sao? Anh muốn đuổi tôi ra khỏi nhà họ Phó? Chụp cái mũ không rõ ràng lên đầu tôi? Hay là anh cho rằng, nếu tôi mang đứa con trong bụng tái giá với người khác, để con gọi người khác là ba thì anh cũng thấy không sao cả?”

Anh sầm mặt, giọng nói có vẻ tức giận: “Cô cứ thử xem?”

Tôi cắn môi, nói với vẻ ngang ngạnh: “Là anh ép tôi thử đấy nhé! Anh không hối hận là được.”

Nói xong, tôi đi ra ngoài biệt thự, những gì cần nói, cần làm tôi đã làm rồi, nếu vừa đấm vừa xoa như vậy vẫn vô dụng thì tôi cũng hết cách.

Cổ tay tôi bị giữ lại, anh cất giọng trầm thấp: “Ăn cơm xong rồi đi!”

Giọng anh không nghe ra có vẻ tức giận, chị Trương bên cạnh cười híp mắt nói: “Cơm nấu xong rồi, cậu mợ mau vào ăn cơm đi!”

Phó Kiến Hưng kéo tôi ngồi vào bàn ăn, lấy bát đũa cho tôi bằng động tác tao nhã, sau đó bắt đầu ăn cơm với vẻ vô cùng lịch sự.

Nhà họ Phó dạy dỗ rất tốt, trước nay anh không bao giờ nói nhiều trong lúc ăn cơm!

Chị Trương múc canh cho tôi, cười nói: “Mợ mang thai hơn hai tháng rồi nhỉ? Mợ đã đi viện làm hồ sơ chưa? Bắt đầu khám thai chưa? Phụ nữ có thai không được suốt ngày tức giận, cũng đừng động tí là khóc, mợ đừng chê tôi lắm điều, tôi là người từng trải, đã từng sinh con một lần nên có kinh nghiệm rồi.”

Tôi gật đầu, vừa uống canh vừa nghe chị ấy lải nhải.

Ánh mắt liếc qua Phó Kiến Hưng, thấy anh vẫn bình tĩnh ăn cơm, vẻ tức giận cũng bớt hẳn.

Ăn cơm xong, chị Trương nhìn tôi rồi nói vẻ nghiêm túc: “Mai Trang à, mấy ngày nay mợ bắt đầu bị chuột rút rồi phải không?”

Tôi ngây người, định lắc đầu theo bản năng nhưng thấy chị ấy nháy mắt với tôi, sau đó nói tiếp: “Phụ nữ có thai bị chuột rút sẽ rất đau, nhất là ba tháng đầu không được đi lung tung, nếu động thai sẽ rất dễ sảy thai.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK