Mục lục
Truyện Người Yêu Chí Tử - Thẩm Mai Trang - Phó Kiến Hưng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 145

“Chạy thị trường!” Tôi mở miệng, ánh mắt rơi ở trên người cô gái bên cạnh ông ta, Lâm Quân cũng tầm hơn bốn mươi tuổi, cô gái bên cạnh nhiều lắm là hai mươi lăm hai mươi sáu, nhìn dáng dấp chắc hẳn không phải vợ.

Ta không hỏi nhiều, cười nhạt, nói: “Sếp Lâm đi dạo phố sao?”

Ông ta nhìn cô gái bên cạnh một cái, nhướng mày: “Sếp Thẩm có muốn đi cùng?”

“Không cần, tôi còn có việc!” Cũng chỉ là vô tình gặp được, đơn giản chào hỏi, tôi đi thẳng.

Sau lưng truyền tới giọng cô gái mềm mại: “Sếp Lâm, người phụ nữ này là ai?”

“Vợ tổng giám đốc tập đoàn Phó thị, Thẩm Mai Trang!”

“Có phúc thật, em nghe nói tổng giám đốc Phó tuổi trẻ tài cao, hơn nữa. . .”

Âm thanh phía sau càng lúc càng xa, tôi cũng không nghe kĩ, nhưng nghe giọng người phụ nữ đó, nghĩ tới quan hệ hai người này, chắc cũng không trong sáng.

Chi nhánh Hoa Việt ở Thuận Thành tương đối nhiều, tôi chạy được mấy cái, có chút mệt mỏi, xem trên văn kiện phát hiện vài khu vực có vấn đề khá lớn, sau đó đi xem từng cái một.

Sau khi đi tới điểm cuối của khu nam tôi có chút kinh ngạc, khu nam là ngoại ô, nhưng cũng coi là sầm uất, chẳng qua là cách trung tâm thành phố khá xa mà thôi.

Nhưng khi chọn nơi này và sửa sang, tôi đều có xem qua, ra giá rất cao, công ty chi tiền cũng tương đối nhiều, không đến nỗi kết quả làm ra đơn sơ như vậy.

Nhà máy điện tử bình thường ít nhất sẽ không chỉ có một tòa cao ốc, còn trông đổ nát không chịu nổi, chú bảo vệ thấy tôi, tiến lên phía trước nói: “Nơi này đã đóng cửa, cấm vào bên trong!”

Đóng cửa?

Tôi sửng sốt một chút, nhíu mày nói: “Sao lại đóng cửa? Đóng bao lâu rồi?”

Bác bảo vệ kia không biết tôi, chắc ở đây một mình lâu, có hơi chán, nói “Cũng sắp hơn nửa năm, có người chết, phiền phức quá, phía trên sợ lớn chuyện nên đóng cửa.”

“Chuyện xảy ra bao lâu rồi?”

“Tầm năm ngoái cuối năm!” Bác bảo vệ nhìn tôi một cái nói: “Cô gái nhỏ này không phải người ở khu vực này sao? Lúc ấy có vị sếp Kiều tới, nói là nơi này không kiếm được tiền, còn có người mất mạng. Tốt nhất là tạm thời dừng lại, từ từ đợi sau này.”

Sếp Kiều?

Kiều Cao Nghĩa?

Trước đây anh ta luôn phụ trách Hoa Việt, nhưng chuyện này anh ta chưa từng báo lên công ty, huống chi mấy tháng nay. Nơi này luôn có lợi nhuận, tuy không phải quá lớn, nhưng cũng là một khoản không nhỏ, nơi này ngừng làm, Kiều Cao Nghĩa làm sao sinh được lợi nhuận ở chỗ này?

Hỏi bảo vệ thêm vài câu đơn giản, bởi vì không cho vào, tôi cũng không đi vào, chỉ trở về công ty, tìm kĩ một lượt tất cả sổ ghi chép và tài liệu ở khu Nam trong nửa năm gần đây.

Không khỏi cảm thấy tò mò, Kiều Cao Nghĩa tại sao không báo chuyện xảy ra ở khu Nam, lại tiếp tục che giấu, ngoài ra, phần lợi nhuận nửa năm gần đây của khu nam là từ đâu tới?

Khu nam bình thường không kinh doanh, làm sao có lợi nhuận vào sổ?

Vấn đề quá nhiều, nhất thời bán hội cũng không tra rõ, chuyện này chắc là phải đợi Phó Kiến Hưng tới để hỏi.

Xử lý xong chuyện cũng đã xế chiều, trong bệnh viện hẳn là có Lục Hòa Nhi ở, tôi không cần phải để ý đến, biệt thự tôi cũng không muốn trở về lắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK