Mục lục
Truyện Người Yêu Chí Tử - Thẩm Mai Trang - Phó Kiến Hưng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 19

Nữ lễ tân gật đầu.

Tôi bước vào thang máy, bấm số tầng, rồi gọi cho Trình Quyết Phong, đúng lúc điện thoại chỉ vang lên hai tiếng anh đã nghe máy: “Thẩm Mai Trang!”

Tôi rất bất ngờ khi lần này anh gọi thẳng tên tôi, nên khẽ nhíu mày nói: “Tối nay anh có rảnh không? Chúng ta gặp mặt đi.”

Hình như anh cũng rất bất ngờ, nên ngừng một lát mới nói: “Được, cô nói thời gian và địa điểm cụ thể đi.”

“Lát nữa tôi sẽ gửi cho anh.” Đến tầng của tôi rồi, cửa thang máy mở ra, tôi cúp máy, rồi gửi thời gian và địa điểm cho Trình Quyết Phong.

Tôi tới phòng vệ sinh trang điểm lại rồi mới quay về văn phòng.

Tôi đã ở bên Phó Kiến Hưng hai năm rồi, nên cũng có chút thu hoạch, ngoài việc không thể khiến anh yêu tôi, thì về phần công việc tôi cũng thu hoạch được kha khá.

Chí ít, tôi từ một người mới không ai biết đến, tới giờ đã có thể giải quyết thành thạo các vấn đề khó, nên cũng xem như đã trưởng thành.

Trong văn phòng, một người phụ nữ trung niên mặc sườn xám hoa mẫu đơn nền trắng đang ngồi nho nhã trên sofa màu đen, tay cầm điện thoại, hình như đang đọc tin tức.

Tôi khẽ gõ cánh cửa đang khép hờ hai lần, rồi mới đẩy cửa đi vào, cười nói: “Bà Lục, thật ngại quá, trên đường bị kẹt xe, đã để bà đợi lâu rồi.”

Bà Lục vừa nhìn thấy tôi đã đứng dậy đưa tay ra bắt tay chào hỏi tôi, cười đáp: “Không sao, tôi cũng mới tới thôi.”

Hai người khách sáo một phen, bà Lục đi thẳng vào vấn đề nói: “Cô Phó, thật ngại quá vì đã tới đây vào giờ này làm lỡ công việc của cô, nhưng cô cũng biết rồi đó, trước đây Trường Nhuy nhà chúng tôi đã ký hợp đồng hợp tác với Phó thị, nhưng giờ bỗng xảy ra chuyện lớn như vậy, cô xem bên cô có thể nói với tổng giám đốc Phó, đẩy lùi thời gian được không, để tôi và Trường Nhuy có chỗ xoa dịu.”

Việc hợp tác giữa Phó thị bệnh viện là thuộc cơ chế nhà nước, Phó thị vốn là công ty xây dựng và thương mại, trước mắt Phó Kiến Hưng đã giao cho tôi giải quyết chuyện hợp tác xây dựng với bệnh viện, còn Trường Nhuy mà bà Lục nói chính là viện trưởng Lục.

Trước đây chúng tôi vốn đã ký hợp đồng rồi, trong tháng này bệnh viện sẽ xong công trình, rồi bắt đầu chính thức sử dụng, nhưng do viện trưởng Lục đã dùng tiền trả công trình vào công việc khác, nên tạm thời không thể hoàn tất được.

Thật ra nói đơn giản hơn là, tạm thời bệnh viện không thể chuyển khoản tiền còn lại cho phòng tài vụ của Phó thị như lúc đã ký hợp đồng.

Nghe bà Lục nói thế, tôi hơi khó xử cười nói: “Bà Lục, bà cũng biết mặc dù tôi và Kiến Hưng đã kết hôn nhiều năm như vậy, nhưng tình cảm của chúng tôi chẳng hề tốt đẹp, hơn nữa khoản tiền này không hề nhỏ, bình thường Kiến Hưng làm việc cẩn trọng, nếu tôi xảy ra sơ sót trong chuyện này, thì tôi sẽ khó mà giải thích với anh ấy.”

Bà Lục hơi sốt sắng, sắc mặt cũng không được tốt cho lắm, ngẫm nghĩ một lát mới nói: “Một tuần thôi, chỉ cần bên cô châm chước thêm tuần nữa, đợi Trương Nhuy xoay vòng vốn rồi, chắc chắn sẽ báo đáp cô.”

Chuyện này không hề làm khó tôi, nhưng tôi ngừng một lát rồi nói: “Bà Lục, bà cũng biết dù gì Phó thị cũng là công ty lớn, nên việc kiểm soát rủi ro cực kỳ chặt chẽ, nếu tôi giúp viện trưởng Lục, chắc chắn sẽ phải chịu trách nhiệm, trừ phi…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK