Mục lục
Truyện Người Yêu Chí Tử - Thẩm Mai Trang - Phó Kiến Hưng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 162

Trình Quyết Phong nghiêng người nhìn anh, lên tiếng: “Dắt vợ cậu về, thảo luận chuyện quan hệ ở hai giới với cô ấy đi, hình như cô ấy tò mò lắm!”

Tôi?

Phó Kiến Hưng bước về phía tôi, ánh mắt âm u, anh nhìn thoáng qua Trình Quyết Phong: “Cô ấy hỏi cậu gì vậy?”

Trình Quyết Phong nhún vai, hơi bất lực: “Hỏi có phải tôi và Mộng Thu đã quan hệ rồi không?”

Thấy Phó Kiến Hưng nhìn mình chằm chằm, tôi cố cười gượng, xấu hổ nói: “Em chỉ tò mò thôi, hay là anh hỏi giúp em đi?”

“Đã quan hệ rồi?” Câu này Phó Kiến Hưng nhìn Trình Quyết Phong hỏi.

“!” Trình Quyết Phong suýt nhảy dựng lên, nhìn chúng tôi, nói: “Không phải người cùng một nhà sẽ không vào cùng một cửa, hai người đi nhanh đi!”

Không hỏi được gì, tất nhiên tôi sẽ không hỏi tiếp nữa.

Hình như Phó Kiến Hưng vốn đến để tìm tôi, tiện tay kéo tôi ra ngoài văn phòng, đi sau lưng anh, tôi thấy hơi e ngại.

Lên xe, anh vẫn không nói gì, hình như đang hơi giận nhưng cũng không phải.

Tôi không hiểu được nên hỏi: “Anh ăn cơm chưa?” Đúng lúc bây giờ đang là giờ cơm.

Anh không trả lời, dứt khoát im lặng thật lâu.

Mười lăm phút sau, anh đậu xe ở một nhà hàng, sau đó xuống xe, tôi đi sau lưng anh, chạy bước nhỏ suốt chặng đường.

Khó khăn lắm mới được ngồi xuống, anh nhìn tôi, ánh mắt lạnh lùng: “Muốn ăn gì?”

“Gì cũng được, em không kén ăn!” Nhìn anh, tôi cứ có cảm giác anh sẽ nổi điên, đầu suy nghĩ một lúc, tôi không đoán được anh bực mình chuyện gì nhưng cứ nói thẳng với tôi là tâm trạng anh đang không vui.

Không bao lâu sau thức ăn được dọn lên, tôi cũng không đói nên ăn mấy miếng rồi chống cằm nhìn anh.

Vốn dĩ Phó Kiến Hưng ăn rất nhanh nhưng bị tôi nhìn chằm chằm, tốc độ từ từ chậm lại, anh ngẩng đầu, khẽ mỉm cười, trông hơi lưu manh: “Không muốn ăn cơm, muốn ăn anh hả?”

“Không phải!”

“Vậy nhìn anh làm gì?”

Tôi ngồi thẳng dậy, lắc đầu nói: “Em không đói.”

Anh buông đũa xuống, ánh mắt lạnh nhạt nhìn tôi, nhướng mày: “Có chuyện gì à?”

“Ừm!” Tôi gật đầu, chủ động nói: “Hoa Việt có rất nhiều vấn đề, nhà máy khu phía Nam ngừng nửa năm rồi nhưng sổ thu chi của công ty thì vẫn đang tiếp tục.”

“Ừm!” Anh trả lời: “Còn chuyện gì nữa không?”

Ừ thì!

“Ba mẹ của bác sĩ Trình có để ý đến gia đình của con gái không?” Ba mẹ của Trình Quyết Phong là người có tiếng ở Thành phố K, bản thân hai người là chuyên gia y học, nếu đứa trẻ là con của Trình Quyết Phong, tôi thấy hơi lo.

Họ sẽ xử lý thế nào đây!

Anh nhướng mày: “Hình như em rất quan tâm đến chuyện của Trình Quyết Phong thì phải?”

Tôi gật đầu theo bản năng, để ý thấy vẻ mặt của anh hơi lạ, tôi cười nói: “Không phải, tự nhiên em nghĩ đến chuyện này nên muốn hỏi thôi, không có ý gì khác đâu.”

Anh cụp mắt, không nói gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK