Mục lục
Truyện Người Yêu Chí Tử - Thẩm Mai Trang - Phó Kiến Hưng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 135

Tôi đi tới nhận lấy thư đảm bảo trong tay cô ta, tùy tiện ký tên, vẻ mặt lạnh lùng: “Còn cần ký gì nữa không?”

Bác sĩ hơi sửng sốt, lắc đầu: “Cô là gì của bệnh nhân?”

“Vợ!”

Nói xong, tôi cất lời: “Nếu không cần ký gì nữa tôi phải về đi làm, tôi hơi bận.”

Có lẽ cảm thấy mối quan hệ ở nơi này quá loạn, bác sĩ nhìn tôi và Lục Hòa Nhi một hồi mới nói: “Lát nữa còn cần làm thủ tục nhập viện, nếu cô là vợ của bệnh nhân thì buổi tối ở lại chăm sóc bệnh nhân.”

Tôi thấy hơi phiền phức: “Sẽ chết à?”

Một câu nói khiến mọi người không khỏi ngạc nhiên nhìn tôi.

Bác sĩ nhíu mày: “Sẽ không, bệnh nhân không bị nặng như vậy, đều là bị thương ngoài da thôi.

“Ừm!”

Nếu như không chết được, thì tôi không cần thiết phải ở lại đây nữa.

Cái cần ký, thủ tục cần làm tôi đều đã làm xong, sau khi giao đồ cho Kiều Cao Nghĩa, Trình Quyết Phong thì vào phòng phẫu thuật.

Thấy tôi đưa đồ cho mình, Kiều Cao Nghĩa không vui: “Thẩm Mai Trang, cô có ý gì?”

“Không đủ rõ ràng à?” Tôi nhướn mày nhìn anh ta: “Cái cần tôi xử lý, cái cần tôi làm, tôi đều đã làm, những việc khác hình như cũng không cần tôi ở đây nữa.”

“Cô làm vợ người ta như thế à?” Kiều Cao Nghĩa cười lạnh lùng: “Chồng của mình còn đang trên giường bệnh, làm vợ như cô chỉ nghĩ làm thế nào tránh xa nơi này, đây là việc mà người làm vợ như cô nên làm sao?”

Tôi hơi tức cười, nhìn Lục Hòa Nhi ngồi bên cạnh, dáng vẻ thảm hại, rồi quay đầu nhìn về phía Kiều Cao Nghĩa, bật cười: “Vợ của người khác gặp phải tình huống kẻ thứ ba cùng chồng mình xảy ra tai nạn, tôi không biết người ta sẽ làm thế nào, nhưng mà tôi, tôi không từ chối kéo dài thời gian phẫu thuật, đã là sự nhân từ lớn nhất tôi dành cho Phó Kiến Hưng, nếu như không phải vì đứa con trong bụng, nói thật lòng, tôi vốn chẳng muốn ký tên.”

“Thẩm Mai Trang, cô đúng là người đàn bà ác độc.” Kiều Cao Nghĩa chưa lên tiếng, Lục Hòa Nhi lại cướp lời trước.

Tôi gật đầu, nhìn gương mặt hung dữ của cô ta: “Phải, tôi rất ác độc, nhưng thực ra vẫn chưa đủ, tôi nên cầu nguyện vụ tai nạn này khiến hai người yêu nhau các người âm dương cách biệt.”

Các bạn chọn truyen1. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!

“Thẩm Mai Trang, cô còn có lương tâm không?” Kiều Cao Nghĩa không chịu nổi tôi nguyền rủa người trong lòng anh ta.

“Không còn!” Nói nhiều đều là đấu võ miệng, liếc thấy phòng phẫu thuật còn đang sáng đèn, tôi quay người đi ra khỏi bệnh viện.

Lúc về đến công ty đã là 3 giờ chiều rồi, Hàn Sương ôm tài liệu của AC bước vào, nhìn tôi nói: “Giám đốc, bản kiểm toán của AC đã sửa xong, Tổng giám đốc Phó không ở văn phòng, hay là chị ký tên đi?”

Tôi ngước mắt nhìn cô ấy, hồi lâu không nói gì, cô ấy bị tôi nhìn nên hơi hoảng loạn, lên tiếng: “Là thế này, tập tài liệu này khá gấp, tôi lo làm lỡ thời gian công việc, thế nên…”

“Lục Tiến là bạn trai của cô?” Tôi nói, giọng hơi lạnh lùng.

Cô ấy ngây người, gương mặt hơi trắng bệch: “Giám đốc, tôi…”

“Anh ta làm việc ở AC?” Tôi tiếp tục nói, ánh mắt sắc bén.

Đôi tay đang ôm tài liệu của cô ấy chợt run rẩy, nhưng không nói gì, chỉ cắn môi im lặng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK