Mục lục
Truyện Người Yêu Chí Tử - Thẩm Mai Trang - Phó Kiến Hưng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 25

Tôi mấp máy môi, kìm lại những điều muốn nói, không nhìn vào ánh mắt đáng sợ của anh nữa, tôi nhắm mắt không nói gì.

“Thẩm Mai Trang, cô thật độc ác!” Dứt lời, anh đột nhiên xoay người rời đi.

Nhìn bóng lưng anh, tôi thở dài, đi đến bước đường này là kết quả tốt nhất.

“Cô Thẩm không sợ cậu Phó hận mình à?” Một giọng nói trầm thấp, già nua vang lên từ ngoài cửa, viện trưởng Lục cầm quyển sổ bệnh án đi vào, kiểm tra tình hình cho tôi xong thì nói với vẻ tự nhiên: “Với cậu Phó mà nói, dù sao đứa bé này cũng mang trong mình một nửa dòng máu của cậu ấy, cô lừa được cậu ấy lần này, nhưng lần sau thì sao? Giấy không gói được lửa.”

Tôi mỉm cười rồi ngồi dậy, nhận lấy hồ sơ bệnh án trong tay ông ấy, đáp: “Không có lần sau đâu, cảm ơn viện trưởng đã hợp tác!”

Tôi cất hồ sơ bệnh án đi, định xuống giường thì viện trưởng Lục ngăn lại, ông nhìn tôi rồi nói: “Nếu đã diễn thì diễn cho tròn vai, cô thấy ai vừa nạo thai chưa đầy nửa tiếng đã xuống giường được không?”

Cũng đúng!

Tôi lại nằm xuống, nhìn viện trưởng Lục và nói: “Với tính đa nghi của Phó Kiến Hưng, có thể anh ấy sẽ phái người tới tìm hồ sơ bệnh án của tôi, đến lúc đó lại phiền viện trưởng Lục nhé.”

Ông ấy mỉm cười, khuôn mặt già nua mang theo vài phần bất lực: “Mấy người trẻ tuổi cô cậu thật là! Không sống những ngày tháng yên bình đi, cứ phải ầm ĩ gây ra bao chuyện! Nhưng tôi đã đồng ý giúp cô thì đương nhiên sẽ xử lý những chuyện khác!”

Tôi gật đầu cảm ơn ông ấy: “Bên phía bà Lục cũng phiền viện trưởng nói giúp tôi.” Chuyện này càng ít người biết càng tốt.

Ông ấy mỉm cười, gật đầu rồi đi ra, không nói thêm gì nữa.

Tôi nằm trên giường bệnh cả buổi sáng cho đến khi bác sĩ tới dặn dò những việc cần chú ý sau phẫu thuật, tôi lấy thuốc rồi ra khỏi bệnh viện.

Hàn Sương lái xe tới chờ tôi ở cổng viện, cô ấy dìu tôi lên xe, tôi nói: “Nghĩ cách để Lục Hòa Nhi biết chuyện tôi đã phá thai đi.”

Cô ấy gật đầu, khởi động xe đưa tôi về biệt thự.

Phó Kiến Hưng không ở biệt thự, tôi bảo Hàn Sương về công ty. Vừa ra khỏi phòng phẫu thuật, tôi cũng không có việc gì để làm nên quyết định lên giường ngủ.

Nhưng tôi còn chưa ngủ đã nghe thấy tiếng còi xe truyền đến từ lầu dưới, tôi ra ban công thì thấy là Phó Kiến Hưng và Trình Quyết Phong.

Đúng như tôi nghĩ, bây giờ Phó Kiến Hưng không muốn nhìn thấy tôi, anh chỉ bảo Trình Quyết Phong lên khám cho tôi xem có vấn đề gì không.

Tôi lên giường, Trình Quyết Phong cầm hòm thuốc đi vào, nhìn thấy tôi, anh ta hơi nhướng mày, bước tới bên tôi ra hiệu cho tôi đưa tay ra để anh ta bắt mạch.

Tôi đưa tay ra, nhìn anh ta rồi hỏi: “Anh mang thuốc tới không?”

Anh ta ngước mắt nhìn tôi: “Chiêu này của cô che giấu thật lợi hại!”

Tôi không đáp, anh ta bắt mạch cho tôi xong thì lấy thuốc trong hòm ra: “Đây đều là thuốc tốt để bảo vệ thai, cô nhớ uống đúng giờ, chỉ cần không gặp cú sốc gì lớn thì thai nhi sẽ phát triển tốt.”

Trình Quyết Phong dặn dò tôi vài câu rồi đi xuống, tôi đổi hết thuốc lấy từ bệnh viện về thành thuốc anh ta mang tới.

Sau đó tôi lại nằm lên giường, nếu là nạo phá thai thì đương nhiên phải ở cữ ngắn ngày. Công trình của viện trưởng Lục kéo dài một tuần không sao, nhưng tôi phải ở lại biệt thự một tuần thì thực sự có chút sụp đổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK