Mục lục
Truyện Người Yêu Chí Tử - Thẩm Mai Trang - Phó Kiến Hưng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 119

Sau đó, tôi đóng cửa phòng lại, kéo Phó Kiến Hưng đến chỗ đầu cầu thang. Tôi biết lúc này không thích hợp để cãi nhau.

Giọng tôi dịu xuống: “Tôi tính ở lại đây một thời gian. Anh cứ yên tâm, tôi sẽ chăm sóc tốt cho đứa trẻ.”

“Em quay về biệt thự ở đi!” Anh, trên gương mặt có vẻ lạnh lùng: “Có chị Trương ở đó, cũng tiện chăm sóc!”

Tôi nhíu mày: “Phó Kiến Hưng, tôi…”

“Em ở bên này cũng được, anh và chị Trương đều qua ở với em.” Anh lại nói lời này với vẻ rất nghiêm túc.

Tôi nghẹn một hơi, khựng lại một lát mới nói: “Ở đây nhỏ, không có chỗ cho các người ở!”

“Vậy em theo anh về!”

Tôi…

Cầu thang trống trải, cho dù chúng tôi nói chuyện rất khẽ nhưng vẫn có tiếng vọng.

Tôi ngẩng đầu nhìn anh, nói: “Tôi sẽ ngủ ở đây tối nay, ngày mai về!”

Anh gật đầu: “Được, tối nay anh sẽ ở lại đây với em.”

Mẹ nó!

Nhìn khí thế của anh, nếu tôi không về, chắc hẳn anh sẽ ở lại đây.

Mà thôi, tôi ra khỏi cầu thang, nói: “Đi thôi!”

Sau đó tôi đi thẳng xuống dưới tầng, gửi tin nhắn cho Mộng Thu. Tôi không mang theo chìa khóa xe, vì vậy lên xe của Phó Kiến Hưng.

Phó Kiến Hưng thấy tôi lên chỗ ghế phụ, gương mặt mới bớt tối tăm, thắt dây an toàn cho tôi rồi đóng cửa, đi vòng qua ghế lái.

Sơn Thủy Loan.

Chị Trương chờ sẵn ở cửa, thấy tôi và Phó Kiến Hưng trở về, vẻ sốt ruột trên mặt mới bớt đi: “Đã muộn thế này rồi, cô còn đi đâu vậy?”

“Tôi có chút việc nên về muộn!” Tôi quay lại phòng khách, thấy bữa tối vẫn còn để trên bàn cơm trong phòng bếp.

Tôi không khỏi sửng sốt, nhìn về phía chị Trương nói: “Chị ăn cơm tối chưa?”

Chị Trương gật đầu: “Tôi ăn một ít rồi. Buổi tối cậu chủ về không thấy cô, còn chưa kịp ăn gì đã đi đón cô luôn.”

Phó Kiến Hưng đỗ xe xong bước vào, khoác áo vest trên kệ áo bên cạnh. Vừa rồi ánh đèn tối quá nên tôi không nhìn kỹ anh, thật ra không phát hiện ra quầng mắt anh thâm đen, trông rất mệt mỏi.

Phó thị bước vào mùa bận rộn, dạo này anh không phải đi công tác thì họp, cơ bản đều thức dậy vào năm, sáu giờ sáng, vẫn luôn bận rộn làm việc.

“Chị Trương, có lẽ đồ ăn nguội rồi, làm phiền chị hâm nóng lại.” Tôi nói xong, đi về phía Phó Kiến Hưng, nhìn anh nói: “Anh ăn một ít đã, để bụng đói không tốt cho dạ dày.”

Chỉ thấy tay anh đang nhéo giữa chân mày chợt cứng đờ, sau đó đôi mắt đen láy kia nhìn tôi một lát mới nói: “Được!”

Chị Trương đã hâm nóng thức ăn trong phòng bếp, tôi không có việc gì, lại quay về phòng rửa mặt. Khi tôi ra khỏi phòng tắm, đã thấy Phó Kiến Hưng ở đó.

Tôi không khỏi nhíu mày: “Trong thời gian này, chúng ta ngủ riêng đi!”

“Anh sẽ không làm loạn!” Anh nói xong đã cởi áo, sau đó kéo áo choàng tắm đi vào phòng tắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK