Tần Quan cười nói: "Sau này ngươi gặp sẽ biết! Nhưng, ta có thể nói cho ngươi biết là cái thứ nhất cũng ở quê hương hệ ngân hà của ta!"
Nàng ta nói xong bắt đầu ghi chép lại về kiếm Thanh Huyên.
Diệp Huyên đứng cạnh câm nín.
Nhử người khác là một chuyện hết sức thiếu đạo đức đó!
Phải nói là hắn đã ngày càng tò mò hơn về hệ ngân hà kia.
Diệp Huyên nghĩ vậy không kiềm được hỏi: "Tần Quan cô nương, nền văn minh võ đạo của hệ ngân hà cao lắm hả?"
Tần Quan khựng lại rồi lắc đầu: "Nền văn minh võ đạo của hệ ngân hà cũng không cao, trái lại nó còn thấp hơn rất rất nhiều so với vũ trụ mênh mông này. Nhưng, ở đó lại có một ông lớn cực kỳ mạnh nên hệ ngân hà mới có hơi đặc biệt".
Diệp Huyên có chút tò mò: "Ông lớn mạnh mẽ đến mức nào?"
Tần Quan ngẫm nghĩ rồi đáp: "Không thể nói, không thể nói!"
Diệp Huyên lập tức đen mặt, lại nhử.
Một lát sau, Tần Quan khép cuốn sách trước mặt lại rồi cười nói: "Xong, nào, chúng ta đi họp thôi!"
Nàng ta nói xong bèn thả bút xuống, sau đó đi ra ngoài.
Diệp Huyên chần chờ một chút rồi hỏi: "Ta cũng đi hả?"
Tần Quan cười: "Đương nhiên, ngươi chính là khách quý cao cấp của tbs ta, theo lý thì ngươi cũng coi như người của Tiên Bảo Các!"
Diệp Huyên: "..."
Thoáng chốc, Tần Quan đã dẫn Diệp Huyên đi vào trong một mảnh tinh không. Đây là một khu vực khép kín. Khi hắn và Tần Quan đến thì nơi này đã có hơn một ngàn bảy trăm người!
Trong đó, Diệp Huyên phát hiện đa số các cao thủ đều đã đạt tới Lượng Biến Cảnh!
Còn có hơn ba mươi vị sâu không lường được, hiển nhiên là đã vượt qua Lượng Biến.
Ui, trường hợp đồ sộ nha!
Diệp Huyên khẽ than thở, Tiên Bảo Các này còn khủng bố hơn so với tượng tượng của hắn nữa!
Mọi người trong sân thấy Tần Quan thì vội vàng kính cẩn chào hỏi: "Ra mắt các chủ!"
Tần Quan cười nói: "Đừng khách sáo, mọi người ngồi xuống hết đi!"
Nàng ta vừa dứt lời đã có một chiếc bàn dài xuất hiện trong sân, mọi người vội vàng vây quanh bàn ngồi.
Tần Quan ngồi vào ghế chủ vị rồi như nhớ ra gì đó bỗng nhìn về phía Diệp Huyên vẫn đang tìm chỗ ngồi nói: "Diệp công tử, ngươi ngồi bên cạnh ta đi!"
Một ông lão ngồi cạnh Tần Quan nghe vậy sắc mặt cứng đờ, nhưng ngay sau đó đã vội đứng dậy rồi cười nói với Diệp Huyên: "Diệp công tử, mời ngồi!"
Những người có mặt ở đây đều nhìn về phía Diệp Huyên với ánh mắt hết sức tò mò.
Diệp Huyên chắp tay với ông lão rồi ngồi xuống cạnh Tần Quan.