Gã đàn ông trừng mắt nhìn lão: “Ngươi đang xằng bậy gì đấy?"
Sắc mặt lão già tái nhợt: “Chỉ mới ban nãy, một thanh kiếm bỗng xuất hiện ở Nam Ly giới... Sau đó toàn bộ Nam Ly giới đều biến mất!"
Gã đàn ông sợ ngây người, cả giận quát lên: “Sao có thể?!"
Lão già hoảng sợ: “Thật! Thanh kiếm kia tiến vào... Toàn bộ Nam Ly giới đều...”
Gã đàn ông quay phắt lại nhìn Cô gái váy trắng: “Là ngươi!"
Nàng ấy chậm rãi đi đến: “Là ta”.
Gã gằn giọng: “Ngươi tru diệt vô số sinh linh như vậy, không sợ gặp nhân quả báo ứng sao?"
Cô gái váy trắng: “Đây là điều ngươi nên bận tâm vào lúc này sao?"
Nghe vậy, sắc mặt gã ta lập tức xám ngoét.
Đúng thế!
Đây là điều gã nên bận tâm vào lúc này sao?
Gã nên bận tâm mình liệu có còn sống được hay không chứ?
Tộc trưởng Võ tộc cũng bối rối vô cùng.
Nam Ly tộc bị tiêu diệt dễ dàng vậy sao?
Hai tay ông ta run lên.
Ông ta đã đánh giá cô gái này quá thấp rồi.
Cô gái váy trắng đi đến trước mặt gã đàn ông. Gã ta quắc mắt trừng nàng ấy, đưa tay lấy một lá bùa truyền âm màu vàng ra: “Ngươi biết đây là gì không?"
Cô gái váy trắng: “Gọi người”.
Sắc mặt gã ta trở nên dữ tợn: “Là bùa pháp tắc! Có thể kêu gọi pháp tắc vũ trụ đến đây! Con ả kia, ngươi có mạnh đến đâu đi nữa thì liệu có sánh bằng pháp tắc vũ trụ không?"
Nói xong, gã ta vung tay, để lá bùa hóa thành tia sáng vàng biến mất ở cuối vũ trụ.
Cô gái váy trắng ngẩng đầu. Từ trong lòng vũ trụ bỗng truyền đến hàng loạt rung động, sau đó là từng luồng khí tức mạnh mẽ ập xuống.
vũ trụ sôi trào.
Sau đó, một bóng mờ dần xuất hiện trong lòng vũ trụ.
Diệp Huyên thấy thế thì mở to mắt. Đây là pháp tắc gì đây?
Pháp tắc vũ trụ!
Khi nhìn thấy pháp tắc vũ trụ, gã đàn ông không nén được kích động, cúi người thi lễ thật sâu: “Cung nghênh pháp tắc vũ trụ!"
Vừa nói còn vừa quỳ xuống.