Ầm!
Kiếm Thanh Huyên rung lên, thời không chuyển động, sau đó, thời không bên cạnh Diệp Huyên nứt ra, một cô gái chầm chậm đi ra.
Người đến chính là cô gái váy trắng!
Nhìn thấy cô gái váy trắng, Diệp Huyên bỗng ngây người!
Hắn không ngờ, người đến lại là Thanh Nhi này!
Cô gái váy trắng vừa xuất hiện, trong sân, sắc mặt Thái Sơ Trăn lập tức thay đổi!
Mà ở bên kia, còn có một cô gái cũng biến sắc!
Khương Thái U!
Vị Tông chủ của Quá Khứ Tông này thật ra đã đến từ sớm rồi!
Nhưng, nàng ta không hiện thân mà đang trốn trong tối, nhưng nàng ta không ngờ, Diệp Huyên này lại gọi muội muội hắn đến!
Một nơi trong thành, Lý Bán Tri nhìn cô gái váy trắng phía xa, nhíu mày: “Lão tổ, người này là Thiên Tri Thánh Cảnh sao?”
Vừa nói xong, một ông lão xuất hiện bên cạnh Lý Bán Tri.
Ông lão nhìn cô gái váy trắng phía xa, một lúc sau, ông ta trầm giọng nói: “Không cảm nhận được hơi thở người này, nhưng… Thực lực người này thấp nhất cũng là Thiên Tri Thánh Cảnh!”
Thiên Tri Thánh Cảnh!
Lý Bán Tri nheo mắt: “Diệp công tử này, vừa ra tay đã tung ra át chủ bài sao?”
Nói rồi, nàng ta bỗng dừng lại rồi nói tiếp: “Một vị Thiên Tri Thánh Cảnh có thể tiêu diệt được Thượng Tộc?”
Ông lão cười nhạo: “Sao có thể chứ? Nếu có thể thì nhà họ Lý ta sớm đã xưng bá cả vũ trụ rồi!”
Nói rồi, ông ta liếc nhìn cô gái váy trắng phía xa, sau đó lại nói: “Thực lực người này không thếp, nhưng, nàng ta muốn một mình mình tiêu diệt cả Thượng Tộc, chuyện này chắc chắn không thể!”
Lý Bán Tri nhìn cô gái váy trắng phía xa chằm chằm: “Thư viện Quan Huyên đại diện cho một thế lực mới trỗi dậy, mà thế lực này nổi lên, có nghĩ phải chia bớt miếng thịt, vì vậy, rất nhiều thế lực đầu không vui trong lòng! Hơn nữa, bản thân thư viện Quan Huyên chính là một miếng thịt mỡ, miếng thịt mỡ này thì ta nghĩ rất nhiều người đã ngấp nghé từ lâu, chỉ là e ngại, nên mới không dám ra tay! Mà nếu do chúng ta dẫn đầu…”
Nói rồi, ánh mắt nàng ta bỗng lạnh băng: “Muốn tập hợp mười cao thủ Thiên Tri Thánh Cảnh, dễ như trở bàn tay!”
Ông lão thấp giọng nói: “Nha đầu, nếu sau lưng Diệp Huyên này không chỉ có một người này…”
“Cược!”