Đường Thanh hờ hững nói: “Kẻ nào không có đầu óc chắc sẽ tin ngươi, nhưng những kẻ có đầu óc kia, ngươi cảm thấy bọn họ sẽ tin ngươi sao?”
Diệp Huyên cười nói: “Người của cô tạm thời không đến làm phiền ta là đủ rồi. Hoặc là các người và những người khác chỉ cần đến tìm một mình ta thôi”.
Đường Thanh híp mắt: “Ngươi là muốn gây thù, mong tất cả mọi người đều tập trung vào ngươi, như vậy sẽ không có ai quan tâm đến muội muội ngươi ở Thần Võ Thành nữa”.
Diệp Huyên cười một tiếng, không nói gì.
Đường Thanh nhìn Diệp Huyên, ả ta đi tới ngồi xuống ở chỗ cách hắn không xa, thả hai chân vào trong nước, nhẹ nhàng đung đưa.
Diệp Huyên ngồi xếp bằng dưới đất, hắn không để ý đến Đường Thanh, bây giờ ả ta không có cách nào chạy trốn cả.
Cấm chế của tầng thứ sáu, trừ khi là cao thủ trên Đạo Cảnh, nếu không hoàn toàn không giải được, cho dù trên Đạo Cảnh cũng chưa chắc có thể giải!
Đường Thanh đột nhiên hỏi: “Ai là người hạ cấm chế với ta?”
Diệp Huyên cười: “Một vị tiền bối”.
Đường Thanh híp mắt: “Người đứng sau ngươi trong lời đồn ư?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Không phải, một vị tiền bối ở trong tháp này”.
Đường Thanh nhíu mày: “Tháp kia của ngươi đang nhốt người ta à?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng thế”.
Đường Thanh trầm giọng: “Bọn họ mạnh bao nhiêu?”
Diệp Huyên đáp: “Nếu ra ngoài, tiêu diệt Đường tộc của cô là không thành vấn đề".
Đường Thanh lắc đầu: “Ngươi không hiểu gì về Đường tộc của ta cả!”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ một lát, sau đó nói: “Tiền bối, với thực lực của người có thể tiêu diệt Đường Tộc này không? Nói rõ một chút, có lẽ Đường tộc này rất mạnh!”
Tầng sáu im lặng một lát rồi nói: “Có phải ngươi cảm thấy ta rất yếu không?”
Diệp Huyên ngây người, sau đó lắc đầu: “Đương nhiên là không!”
Tầng sáu lại hỏi: “Vậy vì sao ngươi lại hỏi ta vấn đề này? Ngươi chỉ cần hiểu một điều, đó là ta bị giam ở tầng sáu, còn cao thủ của Đường tộc gì kia thì đang thong dong ở bên ngoài kia kìa”.
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiền bối, bên ngoài vẫn có nhân tài mà”.
Tầng sáu đáp: “Đương nhiên, nhưng cao thủ chân chính sẽ không xuất hiện ở vũ trụ này”.
Diệp Huyên tỏ vẻ khó hiểu: “Vì sao?”
Tầng sáu giải thích: “Vì vượt qua vũ trụ này cũng sẽ bị Thiên Đạo của nó bài xích, ngươi có biết thế nào là Thiên Đạo không?”
Thiên Đạo?
Diệp Huyên lắc đầu: “Không rõ lắm!”
Tầng sáu nói: “Là linh hồn của vũ trụ này”.
Diệp Huyên hỏi: “Lợi hại không?”
Tầng sáu châm chọc: “Không lợi hại, sau này ngươi có thể thử đi nghịch thiên!”
Diệp Huyên đen mặt, ta tin người mới sợ!
Lúc này, Đường Thanh chợt cất lời: “Thực lực của vị tiền bối kia đúng là rất mạnh, nhưng ngươi thật sự cảm thấy hắn có thể chống lại Đường tộc ta sao? Nếu có thể thì vì sao hắn lại chui đầu rụt cổ trong tháp chứ?”
Diệp Huyên nhìn Đường Thanh: “Đường cô nương, cô không cần dò xét nữa. Vì ta có nói thực lực thật sự của vị tiền bối kia cho cô thì cô cũng không tin”.
Đường Thanh nhìn Diệp Huyên: “Ngươi cứ nói, ta sẽ tin!”