Diệp Huyên nhìn lướt qua bốn phía, bỗng hắn bước nhanh đến trước một khối đá vụn, cạnh đống đá là một bộ thi thể, thi thể này không phải của nhân loại, mà hình như là một loài yêu thú nào đó. Hình dáng giống sâu bọ, cơ thể khổng lồ, trên người còn đang tỏa ra một luồng khí quái dị.
Diệp Huyên đang định tiến lên xem kỹ hơn thì đúng lúc này, giọng nói của đại thần tầng hai đột ngột vang lên: "Ngươi muốn chết à?"
Diệp Huyên hơi ngẩn người, sau đó hỏi: "Sao lại nói vậy?"
Đại thần tầng hai nói với giọng nặng nề: "Thứ đang tỏa ra kia là khí cực độc, ngươi hít vào, cho dù có bất tử thì thân thể cũng không chịu đựng nổi!"
Diệp Huyên biến sắc: "Khủng khiếp đến vậy à?"
Đại thần tầng hai cười khẩy: "Khủng khiếp? Nếu ngươi không có khí hỗn độn trong người, còn chưa tới gần ngươi đã chết rồi!"
Nói đến đây, đại thần tầng hai hơi dừng lại một lát, rồi lại nói: "Dị vật này có chút kì lạ, nó không giống yêu thú bình thường, tông môn này chắc là bị đám dị vật này tiêu diệt".
Diệp Huyên trầm giọng: "Đại thần tầng hai cũng chưa từng thấy nó à?"
Đại thần tầng hai đáp: "Chưa! Nhưng chắc tên ở tầng bốn từng thấy rồi!"
"Tại sao?", Diệp Huyên không hiểu.
"Bởi vì nàng ta hơi đặc biệt!", đại thần tầng hai bảo: "Nếu ngươi có thể tạo quan hệ với nàng ta thì sẽ có lợi rất nhiều".
Diệp Huyên lạnh nhạt đáp: "Người cũng thấy rồi đó! Không phải ta muốn đối địch với nàng ta, mà là do nàng ta nhiều lần muốn hại chết ta! Tạo quan hệ? Ta chẳng có cái hi vọng viễn vong ấy!"
Đại thần tầng hai nói: "Đó là chuyện của ngươi, ta chỉ đề nghị mà thôi!"
Diệp Huyên trầm giọng nói: "Nàng ta có gì đặc biệt?"
Đại thần tầng hai nói: "Sau này ngươi sẽ biết, hiện tại có nói cho ngươi cũng không nghĩa lý gì".
Khóe miệng Diệp Huyên hơi giật giật, nói nửa ngày cũng như không!
Diệp Huyên nhìn yêu thú quỷ dị trước mắt, trên người nó vẫn đang tản ra luồng khí quỷ quái.
Diệp Huyên suy nghĩ một lát rồi nói: "Đại thần tầng hai, ta có thể thu gom đống khí này không?"
Đại thần tầng hai nói: "Ngươi không có vật chịu đựng được nó, thứ này mà nhiều hơn một chút thì vùng thế giới này có lẽ đã bị phá hủy rồi, ngươi lấy gì đựng nó?"
Diệp Huyên hỏi: "Tháp Giới Ngục được không?"
"Không thể!"
Đại thần tầng hai nói với giọng nặng nề: "Tiểu Linh Nhi đang ở tầng một, đến cả con bé cũng không thể chống lại được thứ này..."
Nói đến đây, nàng ta khựng lại một chút rồi lại nói: "Tầng ba?"
Diệp Huyên gật đầu.
Đại thần tầng hai trầm mặc một lát rồi bảo: "Ngươi có thể thử xem, nhưng mà trước tiên dùng khí hỗn độn bảo vệ bản thân đã!"
Diệp Huyên gật đầu, hắn thôi thúc khí hỗn độn trong người, tiếp đó, hắn lại cẩn thận thu bộ xác chết của con yêu thú quái dị kia vào tầng thứ ba của tháp Giới Ngục.
Thứ này hẳn là sẽ có tác dụng rất lớn trong tương lai!
Diệp Huyên tiếp tục tiến lên, đi chừng được một phút, hắn bỗng nhiên sửng sốt rồi dừng lại ngay.
Ở trước mặt hắn không xa có một bức tượng, một người đàn ông tay cầm kiếm, mắt nhìn thẳng về trước, sau lưng còn cõng một đứa bé đang tựa lên vai mình...