Người nghịch hành nhẹ giọng nói: "Chiêu kiếm đó rất mạnh, nhưng điểm mấu chốt là nhờ thanh kiếm kia, thanh kiếm đó có thể xé nát lực lượng 'nghịch hành' của ta..."
Cổ Khâm trầm mặc một lát rồi nói: "Từ khi nào Thánh Mạch lại thu nhận được một yêu nghiệt như thế?"
Lúc này, người nghịch hành nhìn nhẫn chứa đồ trong tay mình: "Ta muốn bế quang một quãng thời gian, ba tháng sau ta sẽ đi tìm hắn!"
Nói xong, gã đã xoay người biến mất.
Cổ Khâm quay đầu lại nhìn, khẽ thở dài trong lòng.
Truyền thừa của cường giả Hóa Tự Tại!
Lão ta đã biết chuyện truyền thừa của cường giả Hóa Tự Tại rơi vào trong tay Thánh Mạch, không thể không nói, thật sự rất đáng tiếc!
Nhưng khi nghĩ đến người nghịch hành, lão ta lại thấy không còn tiếc gì nữa.
Hóa Tự Tại?
Người nghịch hành sắp đạt đến Hóa Tự Tại rồi, chỉ còn lại vấn đề thời gian thôi!
Một lát sau, Cổ Khâm rời đi.
...
Thánh Mạch, trong đại điện.
Diệp Huyên, vận mệnh chi tử và cả Mắt Thần đều đứng trong đại điện, trước mặt bọn họ là ba người Mục Thần.
Mấy người bọn họ vẫn luôn quan sát tình hình trong thế giới dưới lòng đất kia, bởi vậy chuyện gì xảy ra bọn họ đều biết cả.
Ba người đều nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên, không thể không nói, lúc này trong lòng cả ba đều thấy khá phức tạp, ban đầu bọn họ cho rằng vận mệnh chi tử có thể đánh ngang tay được với người nghịch hành, nhưng rốt cuộc lại khiến họ thất vọng rồi!
Vận mệnh chi tử bị người nghịch hành đánh áp đảo hoàn toàn!
Là áp đảo đúng nghĩa đen!
Nếu không nhờ Diệp Huyên đứng ra, e là Thánh Mạch đã mất hết mặt mũi.
Lúc này, Mạch chủ Hư Xung đột nhiên nhìn về phía vận mệnh chi tử, cười hỏi: "Bị đả kích chưa?"
Vận mệnh chi tử trầm mặc.
Hư Xung khẽ thở dài: "Nếu mới chịu chút đả kích ấy mà đã nhụt chí phủ định bản thân, sau này lại chỉ nhận về chuỗi thất bại liên tiếp, ngươi sẽ bị vận mệnh vứt bỏ nhanh thôi, hiểu chưa?"
Vận mệnh chi tử gật đầu.
Hư Xung lại nói: "Là đàn ông thì không sợ thất bại, chỉ sợ không có dũng khí bắt đầu lại từ đầu!"
Vận mệnh chi tử nhìn về phía Hư Xung: "Sư tôn yên tâm, ta sẽ không buông bỏ!"
Hư Xung gật đầu: "Vậy thì tốt!"
Nói rồi, ông ta lại nhìn Diệp Huyên, cười nói: "Không thể không nói, ngươi khiến tất cả chúng ta đều bất ngờ!"