Tiểu Ách nhíu mày nhìn Mục Tiểu Đao: “Có ý gì?”
Mục Tiểu Đao lạnh nhạt nói: “Thích mà không nói, ngươi đúng là nhát gan!”
Tiểu Ách nổi giận: “Ai thích hắn?”
Mục Tiểu Đao nhún vai: “Được được, ngươi không thích, ngươi cứ đợi như thế đi! Người này rất mặt dày, thực lực mạnh, hơn nữa còn là kiếm tu, một kiếm tu cường đại, ngươi không chủ động thì ngươi sẽ không có cơ hội đâu!”
Tiểu Ách nổi giận, nàng ta còn muốn nói gì đó nhưng Mục Tiểu Đao lại nói tiếp: “Ngươi cứ đợi đi! Nếu ta thích một nam nhân, ta sẽ theo đuổi người đó, không theo đuổi được thì ta sẽ ngủ với hắn, không ngủ được thì ta sẽ cắt của hắn, ta không ngủ được với hắn, người khác cũng đừng hòng!”
Tiểu Ách: “…”
…
Diệp Huyên trở lại Đạo Lâm giới.
Đạo Lâm Quốc.
Khi biết Diệp Huyên đến, Trung Sơn Vương đích thân nghênh đón.
Thấy Diệp Huyên, Trung Sơn Vương cười hỏi: “Diệp thiếu, cậu định đi tới Dị giới trong truyền thuyết sao?”
Dị giới!
Nơi đó có đại lão Vô Cảnh chân chính!
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó lắc đầu: “Không!”
Nghe vậy, Trung Sơn Vương sửng sốt.
Diệp Huyên cười nói: “Bây giờ đến đó, ta chỉ sẽ bị bắt nạt thôi, ta muốn tu luyện đến Vô Cảnh rồi mới đi! Lần này, ta không muốn tiếp tục bị áp chế nữa, lão tử muốn lấy tư thế vô địch tiến vào nơi đó!”
Trung Sơn Vương: “…”
Diệp Huyên lại nói: “Tiền bối, ta muốn bế quan ở nơi này một khoảng thời gian!”
Trung Sơn Vương trầm giọng nói: “Được, ta sẽ hộ pháp cho cậu!”
Diệp Huyên cười nói: “Đa tạ!”
Nói xong, hắn đi theo Trung Sơn Vương tới một tinh không để tu luyện, đây là chỗ Trung Sơn Vương thường tu luyện.
Trung Sơn Vương nói: “Diệp thiếu, cậu tu luyện ở đây đi, sẽ không có ai làm phiền đến cậu!”
Diệp Huyên chắp tay: “Đa tạ!”
Trung Sơn Vương cười nói: “Chuyện nhỏ!”
Diệp Huyên gật đầu, không nói thêm gì nữa mà tiến vào Tiểu Tháp.