Sau khi đám người Diệp Huyên bước vào trận truyền tống, trong mắt Ngự An Hồn loé lên một sắc thái khác thường: “Ít nhất ba quặng Thiên Cực Tinh thượng hạng...”
...
Trong trận truyền tống, Diệp Huyên nhìn về phía Đại Thiên Tôn: “Y làm sao biết ta có ba quặng Thiên Cực Tinh thượng hạng?”
Đại Thiên Tôn cười khổ: “Trên người y có thần vật có thể thăm dò quặng Thiên Cực Tinh! Là ta đã sơ sót!”
Nói xong, y hơi do dự, sau đó nói: “Diệp thiếu, ngài hãy giấu ba quặng Thiên Cực Tinh thượng hạng ấy đi, nếu không có thể sẽ sinh ra những phiền phức không cần thiết! Bởi vì cho dù ở Táng vực, quặng Thiên Cực Tinh thượng hạng cũng là thứ vô cùng quý báu! Có thể nói như này, nếu Táng vực đột nhiên xuất hiện ba quặng Thiên Cực Tinh thượng hạng không chủ, thì đủ để khiến cho vô số cường giả Mệnh Tri Cảnh điên cuồng!”
Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi!”
Nói xong, hắn để Tiểu Tháp phong ấn hoàn toàn ba quặng Thiên Cực Tinh thượng hạng kia lại.
Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Huyên lại hỏi: “Vậy Ngự An Hồn kia đã biết trên người ta có ba quặng tinh thượng hạng, liệu có gây chuyện không?”
Đại Thiên Tôn nói bằng giọng lạnh lùng: “Nếu y dám gây chuyện, vậy thì diệt!”
Diệp Huyên cười nói: “Đại Thiên Tôn, các ngươi ở Táng vực thuộc loại thế lực siêu cấp thần bí?”
Đại Thiên Tôn ngạo nghễ nói: “Đứng đầu!”
Diệp Huyên chớp chớp mắt: “Đứng đầu?”
Đại Thiên Tôn vừa định gật đầu, nhưng làm như nghĩ đến cái gì, y hơi do dự, sau đó nói: “Lúc trước là đứng đầu, hiện tại đã không phải nữa rồi!”
Diệp Huyên có chút khó hiểu: “Vì sao?”
Đại Thiên Tôn cười gượng: “Lúc trước chúng ta gặp cô gái váy trắng, sau đó mạo phạm nàng, tiếp theo...”
Nói đến đây, y không nói thêm gì đi nữa, chỉ còn nghĩ lại mà sợ hãi vô tận!
Lúc ấy, một kiếm của cô gái kia đã huỷ diệt tổng bộ Thiên Hồn Thần Điện của bọn họ!
Chỉ một kiếm!
Mà một kiếm kia không chỉ huỷ diệt Thiên Hồn Thần Điện, còn tiêu diệt ba cường giả Mệnh Tri Cảnh!
Lúc ấy bọn họ không ở trong điện, nếu ở trong điện, bọn họ cũng không còn nữa rồi!
Quá khủng bố!
Cho dù hiện tại nhớ lại, Đại Thiên Tôn cũng là nghĩ lại phát sợ, sau khi đạt đến Mệnh Tri, y chưa từng sợ hãi như thế!
Diệp Huyên nghe Đại Thiên Tôn nói, lắc đầu cười.
Hắn đã hiểu!