Mục lục
Đệ nhất kiếm thần – Diệp Huyên (full) – Truyện tác giả: Thanh Phong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

             Ông lão lạnh lùng nói: “Nghĩa là thanh kiếm này của ngươi rất rác rưởi, hiểu chưa?”  

             Diệp Huyên sa sầm mặt: “Tiền bối, kiếm này rác rưởi lắm sao?”  

             Ông lão cười lạnh lùng: “Kỹ thuật rèn đúc thanh kiếm này đạt tiêu chuẩn, nhưng nguyên liệu lại vô cùng rác rưởi. Nếu không nhờ có kiếm linh khá đặc biệt, nó thậm chí không được tính là nguỵ bậc Thánh”.  

             Nói xong, lão ta ném thanh kiếm tới trước mặt Diệp Huyên: “Thanh kiếm này không được, đổi cái khác đi!”  

             Diệp Huyên cười khổ: “Ta không còn cái nào nữa!”  

             Nói tới đây, hắn như nghĩ đến gì đó bèn cười khà khà: “Tiền bối, hay người rèn cho ta một thanh kiếm luôn đi. Kiếm và vỏ kiếm được chế tạo cùng nhau thì hoàn mỹ biết bao!”  

             “Ngươi nghĩ thì hay lắm!”  

             Ông lão trừng mắt nhìn Diệp Huyên: “Lão phu chỉ làm vỏ kiếm cho ngươi thôi”.  

             Diệp Huyên cũng đành chịu: “Vỏ kiếm thì vỏ kiếm!”, sau đó hắn giơ thanh kiếm trong tay lên: “Đây là thanh kiếm tốt nhất của ta, người cứ làm vỏ kiếm cho nó đi!”  

             Ông lão hỏi: “Ngươi chắc chứ? Phải biết rằng ngươi chỉ có cơ hội này thôi. Nếu có kiếm tốt hơn thì sẽ có vỏ kiếm tốt hơn”.  

             Diệp Huyên cười khổ: “Tiền bối, ta cũng muốn vậy, nhưng ta không có thanh kiếm nào khác! Cứ tạm thời làm cho nó trước đi!”  

             Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Thanh kiếm trước đó đâu?”  

             Diệp Huyên xoè tay nhún vai: “Nó quá mạnh, tạm thời không cầm được!”  

             Ông lão im lặng một lát, sau đó nói: “Nếu muốn, ngươi có thể cho ta mượn thanh kiếm này, ta sẽ mô phỏng một thanh khác cho ngươi, thế nào?”  

             Diệp Huyên sửng sốt: “Mô phỏng? Nghĩa là sao?”  

             Ông lão trầm giọng đáp: “Nghĩa là chế tạo một thanh kiếm giả mà ngươi có thể sử dụng, thế nào?”  

             Diệp Huyên im lặng.  

             Ông lão nói tiếp: “Nếu ngươi lo lắng thì không cần làm”.  

             Diệp Huyên lắc đầu: “Ta không lo lắng gì cả. Chỉ là tiền bối, ta vẫn chưa thể khống chế thanh kiếm này, lấy nó ra sẽ gây chấn động rất lớn”.  

             Ông lão trầm ngâm suy nghĩ một lúc, sau đó bảo: “Theo ta đến một nơi!”  

             Nói xong, lão ta đứng dậy đi ra ngoài.  

             Diệp Huyên vội vàng đi theo.  

             Diệp Huyên đi theo ông lão đến một lối vào dưới lòng đất. Hắn đi thẳng xuống dưới với ông lão, lần đi này mất khoảng gần hai canh giờ!  

             Khi bước ra khỏi một cánh cửa, tầm mắt trở nên sáng sủa, phía trước cách hắn trăm trượng có một đống đổ nát bỏ hoang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:00
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK