Mục lục
Đệ nhất kiếm thần – Diệp Huyên (full) – Truyện tác giả: Thanh Phong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

             Nhìn thấy cảnh này, đám cao thủ nhà họ Độc Cô hoàn toàn thay đổi sắc mặt!  

             Thanh kiếm Diệp Huyên cầm trong tay là bậc Thánh, hơn nữa còn không phải bậc Thánh bình thường, mà bây giờ, Diệp Huyên lại lấy ra thêm một thanh kiếm bậc Thánh.  

             Kiếm bậc Thánh có nhiều như vậy từ bao giờ thế?  

             Cao thủ Nguyên Cảnh xung quanh lần lượt chết đi, đến bây giờ, chỉ còn lại mười hai người, đã có tám người bị Diệp Huyên giết chết.  

             Hai cao thủ cảnh giới Vô Thượng kia vẫn bị đại thần tầng hai giữ chân, đại thần tầng hai lấy một địch hai vẫn không rơi vào thế yếu.  

             Trên tường thành, mấy người Mục Thanh Minh nhìn Diệp Huyên cách đó không xa, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.  

             Vì bọn họ không ngờ Diệp Huyên lại có thể một mình chống lại hai mươi mấy cao thủ Nguyên Cảnh, phải biết rằng bây giờ Diệp Huyên chỉ là Phá Không Cảnh thôi!  

             Yêu nghiệt!   

             Quá yêu nghiệt!  

             Đại trưởng lão ở bên cạnh Mục Thanh Minh nặng nề nói: “Tiếc là học viện Đạo Nhất ta không bảo vệ được hai huynh muội hắn, nếu không, có bọn họ, học viện Đạo Nhất chúng ta chắc chắn có thể huy hoàng như năm đó”.  

             Mục Thanh Minh nhẹ giọng nói: “Tiếc là học viện Đạo Nhất ta không thể giữ bọn họ lại”.  

             Đại trưởng lão gật đầu.  

             Ông ta cũng rất thưởng thức Diệp Huyên, nhưng nhìn trước mắt, trên người Diệp Huyên có quá nhiều phiền phức.  

             Những phiền phức này sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho học viện Đạo Nhất.  

             Lúc này, phía xa đột nhiên vang lên tiếng kêu thảm thiết, mọi người nhìn lại, lúc này, trước mặt Diệp Huyên chỉ còn ba cao thủ Nguyên Cảnh!  

             Mà bên cạnh Diệp Huyên là một đống thi thể!  

             Ba cao thủ Nguyên Cảnh còn lại cũng không tiếp tục chiến đấu nữa, mà lựa chọn chạy trốn.  

             Vì bây giờ bọn họ hiểu rõ, tiếp tục ra tay chỉ là đang tự tìm đường chết.  

             Diệp Huyên cũng không định bỏ qua cho bọn họ mà còn đuổi theo, khoảng một khắc sau, Diệp Huyên lại trở về dưới tường thành, thanh kiếm trong tay hắn còn đang chảy máu.  

             Giết chết toàn bộ!  

             Đại thần tầng hai trên không trung đột nhiên dừng lại, nàng ta lùi về bên cạnh Diệp Huyên, hai ông lão cũng không dám ra tay nữa, bọn họ đều rất kiêng dè đại thần tầng hai.  

             Một ông lão trong đó liếc nhìn đại thần tầng hai chằm chằm, sau đó nhìn xuống dưới, khi thấy một vùng thi thể, ông ta lập tức sa sầm mặt, cuối cùng, ông ta nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi đúng là to gan, dám giết người nhà họ Độc Cô ta”.  

             Diệp Huyên bên dưới ngẩng đầu nhìn ông lão, hắn nhếch miệng cười, nụ cười có hơi điên cuồng: “Giết người nhà họ Độc Cô ông? Đây chỉ mới là bắt đầu thôi, lão tử sẽ giết sạch cả đám người nhà họ Độc Cô các người!”  

             Vẻ mặt ông lão trở nên hơi dữ tợn: “Chỉ với ngươi ư?”  

             Nói xong, ông ta lại muốn ra tay, mà lúc này, đại thần tầng hai bên dưới đột nhiên nói: “Cút!”  

             Nghe thấy lời của đại thần tầng hai, vẻ mặt ông lão lập tức trở nên hơi khó coi, ông ta nhìn đại thần tầng hai một cái, cuối cùng vẫn không ra tay nữa.  

             Vì ông ta không tự tin!  

             Hơn nữa ông ta có thể cảm nhận được, từ đầu đến giờ, yêu thú thần bí trước mắt vẫn chưa ra tay toàn lực!  

             Đối phương còn đang che giấu thực lực của mình!  

             Ông lão im lặng một lát, sau đó lạnh lùng nhìn Diệp Huyên: “Lão phu đợi ngươi ở nhà họ Độc Cô! Trong vòng ba ngày, nếu ngươi không đến, nhà họ Độc Cô ta sẽ khiến mẫu thân và muội muội của ngươi sống không bằng chết!”  

             Nói xong, ông ta và một ông lão khác xoay người biến mất ở chân trời.  

             Đại thần tầng hai nhìn Diệp Huyên, sau đó biến mất.  

             Diệp Huyên vung tay phải đi, thu hồi nhẫn chứa đồ của những thi thế xung quanh, sau đó xoay người rời đi.  

             Lúc này, Đại trưởng lão đột nhiên gọi: “Diệp Huyên”.  

             Diệp Huyên dừng bước.  

             Đại trưởng lão trầm giọng nói: “Cậu muốn đi đâu?”  

             Diệp Huyên nhẹ giọng hỏi lại: “Đại trưởng lão cảm thấy ta sẽ đi đâu!”  

             Đại trưởng lão nặng nề khuyên giải: “Diệp Huyên, nhà họ Độc Cô này không tầm thường, cậu tuyệt đối đừng kích động”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:00
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK