Nam Cung Uyển ở đó im lặng một lúc lâu rồi cũng quay người đi mất.
…
Sau khi Diệp Huyên rời khỏi Trật Tự Thành, đã quay về Thần Võ Thành.
Thời khắc này, hắn đã đạt đến Phá Không Cảnh mà về mặt tu vi kiếm tu thì đã đạt đến Kiếm Thánh Siêu Phàm!
Thế nhưng, như vậy vẫn còn không đủ!
Nhất định phải đạt đến Kiếm Thần!
Mà muốn đạt đến Kiếm Thần, rõ ràng không phải chuyện đơn giản!
Thật ra, đến Thần Quốc là lựa chọn tốt nhất, bởi vì trong Thần Quốc bây giờ có Kiếm Thần, thế nhưng hắn tuyệt đối sẽ không quay lại.
Trong Thần Quốc, ngoại trừ Tiểu Thất thì những người kia đều nhìn Diệp Huyên hắn không thuận mắt.
Mà Diệp Huyên hắn chính là như vậy, ngươi nguyện ý làm bạn với ta, ta nhất định sẽ thật lòng đối đãi, nếu ngươi chướng mắt ta thì ta cũng ngứa mắt ngươi!
Người không cầu người đều giống như nhau!
Ngay lúc này, một âm thanh đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyên: “Ngươi muốn đột phá đến Kiếm Thần?”
Diệp Huyên sững người.
m thanh của tầng sáu!
Diệp Huyên vội hỏi: “Tiền bối, người tỉnh rồi?”
Tầng sáu nói: “Ừ”.
Diệp Huyên thấp giọng nói: “Tiền bối, bây giờ người có thể đi ra không?”
Tầng sáu nói: “Còn thêm chút thời gian nữa, một khi đến lúc ta sẽ đi ra”.
Diệp Huyên do dự chốc lát, sau đó nói: “Tiền bối, sau khi người đi ra sẽ giết ta sao?”
Nói thật, hắn vẫn có hơi lo lắng. Bởi vì tầng sáu này từ khi bắt đến hiện tại đều quá dễ nói chuyện, dễ nói chuyện đến mức khiến hắn cảm thấy có chút không bình thường!
Tầng sáu nói: “Xem tình hình!”
Vẻ mặt Diệp Huyên cứng ngắc.
“Xem tình hình?”
Sắc mặt Diệp Huyên u ám: “Tiền bối, xem tình hình gì?”
Tầng sáu nói: “Không có gì, chẳng phải ngươi muốn đạt đến Kiếm Thần sao? Ta có thể giúp ngươi không?”
Diệp Huyên thấp giọng nói: “Giúp thế nào?”
Tầng sáu nói: “Đi đến một nơi!”
Diệp Huyên hỏi: “Nơi nào?”