• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ưm… a… nhột… nhột quá…”

Trong căn phòng lúc này chỉ còn lại âm thanh mút mát cùng với tiếng nỉ non yêu kiều của người thiếu nữ vang lên, khiến cho bầu không khí trong căn phòng trở nên ẩm ướt đầy ái muội.

“Hạ Hạ, em còn dám coi tôi là một thằng yếu sinh lý không, hả?”

Âm thanh khàn khàn của người nào đó cất lên, phá tan bầu không khí ám muội.

Hai tay của Chu Tử Hạ run rẩy, đan chặt vào mái tóc của người đàn ông, toàn thân không một mảnh vải che chắn.

Đôi thỏ ngọc phập phồng theo nhịp thở nhấp nhô, ngay sau đó bị người đàn ông nhẫn tâm nhào nắn muốn biến dạng, hạt lựu đỏ trên đỉnh ngọn bị anh ngậm lấy, đầu lưỡi viền quanh vài cái sau đó dùng lực nghiến mạnh.

Một luồng điện kích thích dường như chạy dọc sống lưng của cô, trên vầng trán của cô đã lấm tấm mồ hôi, khuân mặt đỏ ửng như trái cà chua chín sắp rụng.

Trên làn da trắng muốt như tuyết đầu mùa nổi bật dưới làn da rám nắng của người đàn ông, trên làn da ấy vô số vết thêu hoa đỏ chót, chảy dài khắp da thịt.

Dần dần nụ hôn của Hàn Cao Lãng di chuyển xuống phía dưới, lướt qua chiếc bụng bằng phẳng của cô, sau đó từ từ di dịch xuống nơi tư mật của cô gái.

Chu Tử Hạ giật mình, vội vàng giữ đầu của anh lại, kinh ngạc trong giây lát.

“Anh… đừng… chỗ đó… nó… bẩn…”

Cô lắp bắp, giọng nói run rẩy không nói thành tiếng.

Đây là lần đầu tiên cô được người đàn ông vuốt ve âu yếm kiểu như này, một phần vì xấu hổ một phần cũng chưa có kinh nghiệm.

“Nha đầu, nhắm mắt lại!”

Ngón tay thon dài của Hàn Cao Lãng vuốt ve đoá hoa mẫn cảm của cô gái, cánh hoa e thẹn không chịu nổi độ ấm nóng truyền từ ngón tay của anh mà khẽ run lên. Ngón tay của anh dần di chuyển vào sâu bên trong, ngay lập tức từng lớp mị thịt phấn nộm hút chặt lấy dị vật đang đi vào.

“A!”

Hang động chật hẹp bị thứ gì đó đột ngột đi vào, Chu Tử Hạ bị ngón tay của anh xâm chiến, cả người không kịp phản ứng mà co rúm lại, đầu óc mơ mơ màng màng, đôi mắt ướt lệ.

“Đừng nơi đó… khó chịu quá…”

Chu Tử Hạ nức nở, cơ thể không ngừng uốn éo, hô hấp dồn dập, hàng vạn dây thần kinh bị kích thích kiến cho toàn thân nóng ran lên, phía dưới bao chặt lấy dị vật.

“Shit! Chặt quá! Ngoan, thả lỏng!”

Lối vào trong bị thu hẹp lại, ngón tay của Hàn Cao Lãng mới đi vào chưa ngập một đốt đã bị hàng nghìn cái miệng nhỏ thi nhau cắn miết, khiến cho anh khó có thể di chuyển vào sâu bên trong được.

Hang động đã gần nửa tháng qua chưa một ai ghé qua hỏi thăm, nay đột ngột hứng chịu dị vật xâm phạm, lập tức cơ thể của cô truyền đến từng luồng kích thích.

Sống lưng của Chu Tử Hạ tê rần, miệng nhỏ của cô không ngừng cắn chặt lấy môi dưới để kiềm chế đi âm thanh vốn dĩ không thuộc về mình.

Cái thứ âm thanh này thật khác lạ, nó phát ra khỏi cuống họng càng làm cô thêm phần thẹn thùng.

Ngón tay cái của Hàn Cao Lãng di chuyển, tìm kiếm được hoa châu đang ẩn lấp giữa hai cánh hoa, khẽ gẩy lên vài cái khiến cho cơ thể của Chu Tử Hạ cong lên, ngay sau đó nước xuân không ngừng tuôn trào, dính đầy trên tay anh, một chút lại vương trên drap giường.

“Dừng lại đi mà Cao Lãng! Em khó chịu quá!”

Hàn Cao Lãng hơi nghiêng đầu về phía cô, ánh mắt thâm tình mà nhìn lấy gương mặt đỏ au.

“Có muốn thoả mái hơn không?” Giọng nói của anh khàn đặc, mang theo hàm ý dụ dỗ.

Cô đang đắm chìm trong nhục dục, không do dự gì mà gật đầu đáp lại.

Cũng may, nơi đó của cô đã dần khỏi, cảm giác kích thích cũng ngày tăng lên.

Hàn Cao Lãng khẽ cười một cái, ngón tay vẫn chôn vùi sâu trong cơ thể của cô, tay còn lại duỗi ra nâng cằm của cô gái lên.

“Đêm nay tôi sẽ chứng minh lại cho em thấy rõ, rằng tôi rốt cuộc là thằng yếu sinh lý hay là không?”

Anh chậm rãi cúi đầu xuống, môi lưỡi nhẹ nhàng phủ lên đôi môi anh đào. Nhiệt độ trong khoang miệng của anh nóng bỏng, đầu lưỡi tràn đầy khí thế như chẻ tre mà tách mở hàm răng trắng ngọc của cô ra, quấn lấy đầu lưỡi đang tìm đường thối lui của cô gái, cháo đảo lên xuống không ngừng, thi thoảng lại cắn mút, hút hết những dư vị tồn động trong miệng của cô gái.

Cô mới tắm ra xong, miệng đánh răng truyền vào trong khoang miệng của người đàn ông một mùi hương thơm ngát, mát lạnh.

Chu Tử Hạ bị người đàn ông hôn cuồng nhiệt, chìm đắm trong cơn men ướt át mà quên cả hô hấp.

“Uhm… Cao Lãng… ưm…”

Giọng nói của cô nức nở, từng ngón tay mảnh khảnh bấu chặt lấy bờ vai vững chắc của người đàn ông, dưới thân hứng chịu cảm giác ngứa ngáy do ngón tay của anh tác động vào. Khiến cho toàn thân cô run rẩy dữ dội, bụng dưới run lên kịch liệt, nước xuân sớm đã tuôn trào thẫm đẫm một mảng drap giường.

Hàn Cao Lãng rời khỏi môi của cô gái, ánh mắt anh ẩn chứa bao sắc dục, liếm môi đầy cám dỗ mà nhìn cô.

“Nhịn nửa tháng qua là đủ rồi, đêm nay em đừng hòng mở miệng xin tha.”

Nói xong Hàn Cao Lãng rút ngón tay ra khỏi cơ thể của cô, đốt ngón tay còn bị dòng nước trắng ấm áp bao phủ lấy.

Anh tách hai chân cô rộng ra, hơi thở nóng rực phà vào đoá hoa mẫn cảm, anh hạ thấp môi mình xuống hôi lên cánh hoa e thẹn kia.

“Đừng… không…”

Chu Tử Hạ nức nở, hai chân theo phản xạ mà khép lại, cơ thể không chịu nổi đợt kích thích lạ lẫm đó, nhuỵ hoa bài xích ra từng dòng mật ấm nóng.

Đôi môi mỏng mang theo hơi ấm của Hàn Cao Lãng tiếp xúc trực tiếp lên nơi nhạy cảm của người con gái, bao trùm lên hai cánh hoa hồng hào, thi thoảng đầu lưỡi của anh cạ tới cạ lui, sau đó trượt một đường vào rãnh suối nhỏ.

Cảm giác ngứa ngáy, bức rứt đến tột cùng. Đoá hoa mẫn cảm ấy không chịu nổi sự kích thích mãnh liệt ấy vô thức khép chặt lấy đầu lưỡi ma ranh của người đàn ông ở giữa. Từng lớp mị thịt co bóp lấy dị vật ẩm ướt, mềm mại, đẩy ra rồi lại nuốt vào, thanh âm ướt át từ đó phát ra càng làm cho hai bên tai của Chu Tử Hạ đỏ ửng.

Hàn Cao Lãng dùng sức giữ chặt hai đôi chân ngọc của cô gái sang hai bên, miệng bắt đầu ra sức trêu chọc cánh hoa non mềm, đầu lưỡi thon dài đâm sâu vào bên trong khe suối, càn quét mọi thứ trong hang động chật hẹp. Sau đó môi lưỡi của anh di chuyển, đầu lưỡi tìm được hoa châu đang ngại ngùng ẩn náu ở giữa hai bên cánh hoa. Đầu lưỡi xảo trá của người đàn ông khẽ gảy hoa châu lên vài cái, sau đó lại viền quanh nó vài lượt, cánh môi mỏng mấp máy thêm vài lần rồi nghiến nhẹ vật nhỏ trước răng cửa.

“Hức… Cao Lãng… đừng cắn… sẽ đứt mất…”

Sống lưng truyền đến một luồng điện vô hình khiến cho cơ thể của cô gái mệt oặt, dây thần kinh nhạy cảm bị kích thích, khoái cảm đột ngột đánh úp làm cho cô phải hét chót tai. Vài giây sau, bụng nhỏ run lên ngay sau đó khe suốt phun trao ra từng dòng nước tinh khôi, hô hấp của Chu Tử Hạ thở gấp sau khi đạt cao trào lần đầu.

Nhìn thấy cảnh tượng ướt át ngay trước mắt, Chu Tử Hạ không khỏi kinh hoàng, ngay sau đó sắc mặt thay đổi, xấu hổ mà đưa tay lên che đi vẻ mặt thẹn thùng cuống quýt của mình.

“Đừng… đừng nhìn em…”

Xấu hổ chết đi được!

Lần đầu bị người đàn ông dùng miệng trêu đùa nơi nhạy cảm, Chu Tử Hạ không khỏi bàng hoàng khi chỉ có vài động tác mềm dẻo của đầu lưỡi cũng đã khiến cho cô đạt cao trào.

Mặt mũi cô để vào đâu bây giờ, đã thế sau này phải đối mặt với anh như nào đây?

Hàn Cao Lãng hôn lên từng mảnh ửng hồng trên khuôn mặt của cô gái. Một tay anh chống bên sườn của cô, tay còn lại gỡ lấy tay trên mặt của cô ra. Đầu lưỡi của anh bao phủ lấy ngón tay trắng nõn được cắt tỉa móng gọn gàng, thanh âm khàn đục thoát ra khỏi cuống họng anh như thứ âm thanh vụn vỡ, vang vọng bên tai của cô.

“Cảm thấy thoả mái hơn lúc trước không?”

Chu Tử Hạ rụt tay lại, hốc mắt đầm đìa nước không dám nhìn thẳng vào con ngươi sáng rực của người đàn ông. Cô khẽ trở mình, toàn thân rúc vào chiếc chăn mỏng ở bên cạnh, cổ họng phát ra âm thanh nhẹ nhàng êm ái.

“Không muốn đâu…”

Hàn Cao Lãng nhìn theo động tác của cô gái, sau đó thẳng tay giật chiếc chăn ra khỏi cơ thể cô. Bàn tay to khoẻ của anh nắm chặt lấy cổ chân bé nhỏ của cô, dùng lực kéo cả cơ thể cô sát lại gần mình.

Chu Tử Hạ hốt hoảng, hai tay chống trước cơ ngực rắn chắc hằn rõ từng thớ thịt cuồn cuộc dưới lớp áo sơ mi.

Anh đặt một nụ hôn tinh tế lên sống mũi của cô gái, sau đó anh quỳ thẳng người lên, hai chân kẹp chặt lấy phạm vi tấn công của cô, tay đưa lên tháo bỏ chiếc cà vạt đen ở trên cổ mình xuống. Anh dùng chiếc cà vạt đó trói chặt hai tay cô cố định lại trên đỉnh đầu, nụ cười quái đoản hệt rõ trên gương mặt đẹp trai của anh.

“Bé yêu, đêm nay em có muốn anh dùng cái thứ mà em mang về không?”

Chu Tử Hạ cạn lời, không biết nên nói thế nào để cho người đàn ông tin tưởng. Rõ ràng cô không phải người vác cái thứ kia về, và càng không biết tại sao nó lại ở trong balo mình từ bao giờ.

“Anh… anh bình tình… em không có biết…”

Hàn Cao Lãng ghé sát vào mặt của cô, khẽ nói vào câu.

“Trước giờ tôi chưa dùng loại Rocket 1H này bao giờ nhưng thể lực của tôi rất tốt, không cần em tốt bụng mua về để bồi bổ cho tôi.”

Nói xong, Hàn Cao Lãng nhếch môi để lộ một nụ cười nhạt, sau đó nói tiếp:

“Bình thường tôi có thể triền miên hành hạ em ít nhất ba đến bốn tiếng đồng hồ. Nếu đêm nay dùng thứ quỷ yêu kia thì thời gian làm tình sẽ gấp đôi, nghĩa là đêm nay tôi phải mất sáu tiếng để thoả mãn dục vọng của mình.”

P/s: Tình hình mai Ngạn thi tốt nghiệp rồi đó mọi người ạ. Nếu như mọi người động viên Ngạn thì chi bằng chịu khó tương tác truyện của Ngạn đi nhé. Nếu chương này cán mốc 500 like thì Ngạn xin hứa, thi xong Ngạn bão 5-10 chương luôn. Lâu rồi chưa làm đợt bão giông nhỉ, lần này làm thật nhé! Bão sẽ giật cấp 5 đến cấp 10 hoặc có thể là cấp 13 luôn ấy.

Mọi người đừng quên qua đẩy view bộ truyện này giúp Ngạn nhé. Ngạn cảm ơn rất nhiều❤️

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK