Mục lục
Truyện Chiến thần nghịch thiên - Ninh Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Còn có tư liệu tuyệt mật bên trong công ty, toàn bộ đều bị khóa lại.

Dương Châu An cả kinh đi tới: "Ông Trác, có chuyện gì vậy? Bộ an ninh các người làm ăn kiểu gì vậy, mau khôi phục lại đi!” Bốn vị phó tổng giám đốc xông vào giống như ong vỡ tổ, mắt đều đỏ lên.

Phải biết rằng tài sản mà bọn họ quản lý, chủ yếu đều là ủy thác của các ông lớn. Nếu xảy ra vấn đề thì tất cả cấp cao của Hướng Dương như bọn họ, đều phải vào tù mất.

Một người trẻ tuổi run giọng nói: "Phó tổng giám đốc Dương, là hacker, thực lực của đối phương cực kỳ kinh khủng. Bảy bức tường lửa, anh ta chỉ dùng mười lãm giây đã đột phá toàn bộ roi!" “Cái gì?”

Dương Châu An sợ ngây người.

Ông ta cũng không phải không hiểu gì, biết hệ thống an toàn của công ty bọn họ để tạo ra đã phải tốn rất nhiều tiền. Lúc trước làm phiền người ngoài tấn công tìm kiếm lỗ hổng, lúc đó bản thân ông ta cũng ở đây.

Chỉ mười lăm giây đã bị công phá, Dương Châu An thật sự sợ rồi.

Đối phương khủng bố như vậy, sợ là hacker hàng đầu trong nước.

Loại nhân vật này, ở trên quốc tế tuyệt đối có các công ty lớn đều muốn mời đến làm việc, lương một năm thấp nhất cũng phải mấy trăm tỷ.

Mấu chốt là loại người này, làm sao có thể theo dõi công ty bọn họ chứ

Dương Châu An thấp giọng nói: "Ông Trác, tôi mặc kệ ông dùng biện pháp gì, phải lập tức khôi phục hệ thống nội bộ của công ty, đồng thời liên hệ với anh ta. Nếu như muốn tiên, chúng tôi sẽ cho, anh ta muốn có điều kiện gì thì mới mở lại hệ thống day?" “Vô dụng thôi, thực lực của người này sợ là có thể nằm trong top một trăm hacker trong nước!" Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Dương Châu An giống như quả bóng xì hơi.

Bảng xếp hạng hacker, còn được gọi là bảng đen, người có thể năm trong top một trăm này, đều là hacker đứng đầu

Hai mươi ba tỉnh trong cả nước, mỗi tỉnh đều có hacker đứng đầu, không đến năm người

Chưa kể còn có khu tự trị cấp tỉnh và thành phố trực thuộc trung ương, những người có thể lọt vào top một trăm bảng đen ở Hoa Thục chỉ có một

Nhưng người ta đã sớm di dân ra nước ngoài rồi

Trác Thiên Đổng không nghĩ nhiều, cũng không nghi ngờ Ninh Thần, chẳng qua cho rằng ông ta xâm nhập máy tính Ninh Thần, trùng hợp phát hiện công ty bị hacker tấn công mà thôi.

Bởi vì Trác Thiên Đổng biết một trăm nhân vật đứng đầu bảng đen trong nước có năng lực này. Ứng tuyển vào công ty lớn quốc tế không khó, hơn nữa càng không thiếu tiền, làm sao có thể làm giáo viên ở một trường đại học được chứ.

Trác Thiên Đổng thở dài nói: "Chờ đi, xem đối phương có điều kiện gì!”

Lời nói vừa dứt, lập tức trên máy tính Trác Thiên Đồng xuất hiện một giọng nam lạnh nhạt: "Nghe lời nói của ông, hình như là lỗi của tôi nhỉ?” “Xin hỏi vị đây, Hướng Dương chúng tôi có chỗ nào đắc tội với cậu không?”

Mọi người trong phòng cả kinh, không nghĩ tới đối phương tự đại như vậy, trực tiếp dùng giọng nói trò chuyện, vì thế Dương Châu An liền hỏi.

Ninh Thần cười nhạt trong phòng làm việc: "Người của công ty các ông chủ động tấn công máy tính của tôi, ông nói xem đây không phải là đặc tội hay sao!” Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Một câu nói làm kinh sợ không ít người

Ảnh mặt Trác Thiên Đống đột nhiên co lại "Cậu là Ninh Thân sao!" “Ông Trác, đây là chuyện gì vậy?" Ánh mắt Dương Châu An hiện lên lửa giận.

Trác Thiên Đồng hít sâu một hơi, biết điều này cần phải giải thích cho công tyn nên bèn thuật lại ngân gọn ngọn nguồn sự việc một lần.

Ông ta bổ sung một câu: "Sau khi chuyện này kết thúc, tôi sẽ nộp đơn từ chức cho công ty!" "Được rồi, đã đến lúc này rồi, ông từ chức chẳng phải càng loạn hơn sao!”

Dương Châu An trừng mắt nhìn ông ta, xoay người nghiêm túc nói với máy tính: "Cậu Ninh, chuyện này là do tôi quản giáo không nghiêm, đắc tội với cậu rồi, sau chuyện này tôi bảo Trác Thiên Đổng gửi cho cậu ba trăm năm mươi triệu đồng, coi như chúng tôi xin lỗi cậu Ninh đây!

Ninh Thần cười khẽ: "Ba trăm năm mươi triệu, tôi còn chưa để vào mắt đâu!” “Bảy trăm triệu! Không, một tỷ rưỡi nhé? Cậu Ninh đây nhất định phải nhận, chuyện này là Hướng Dương tôi có lỗi trước!”

Dương Châu An muốn xin lỗi, nhận lỗi.

Trong lòng ông ta biết rất rõ, chỉ khi nào Ninh Thần tha thứ cho bọn họ thì Hướng Dương mới được buông tha.

So với năm tài khoản có quỹ tài chính hơn ba mươi lăm nghìn tỷ tài sản thì cái giá một tỷ rưỡi đối với công ty tài chính bọn họ mà nói cũng không thấm vào đâu.

Nhưng chút tiền ấy, Ninh Thần căn bản không để vào mắt. Một tỷ rưỡi Ninh Thần cũng không để vào mắt “Một tiếng sau, hệ thống công ty các ông sẽ khôi phục bình thường, coi như một bài học đáng nhớ đi!”

Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK