Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Ngô Hùng đặt hai tay sau lưng rồi thâm trầm nhìn về phía hoàng hôn đỏ như máu ngoài cửa sổ một hồi lâu.
Khi Ninh Thần trở về, anh đã thông báo cho rất nhiều người. Ông ta rất sốc khi nhận được thông báo bí mật từ trước đó và càng không ngờ rằng họ sẽ đi ra khỏi Hoa Thục.
Sau đó, Ngô Hùng nhớ lại vụ tai nạn xe hơi từ mười ba năm trước. Chính ông ta đã được gặp anh khi anh còn là một cậu bé.
Khi ấy, cậu bé Ninh Thần vừa yếu đuối vừa ngây thơ. Nếu không có nhà họ Tô bảo vệ thì giờ đã trở thành đống xương tàn.
Ninh Thần được phải đến biên giới phía Bắc, nơi nằm ngoài tầm với của nhà họ Ninh. Chỉ có ở nơi đó, anh mới có được sự an toàn.
Nhưng ai có thể ngờ được, đứa nhỏ này lại trở về sau mười ba năm và mang khí thể kinh người đến như vậy!
Nếu Thần Vương trở lại cùng sự tức giận của mình thì có mười nhà họ Ninh sẽ không đủ để tiêu diệt anh ta.
Ngô Hùng ngôi trong văn phòng của mình mà thở dài.
Cốc cốc
Triệu Cảnh gõ cửa văn phòng. "Vào đi!” Ngô Hùng thở phào nhẹ nhõm.
Triệu Cảnh vào cửa đã tỏ vẻ không hài lòng. "Chú Ngô, chú gọi cháu đến đây làm gì vậy? Suýt chút nữa là đánh nhau rồi!" "Đứa nhỏ này thật muốn dây dưa vào chuyện bên ngoài, anh có biết người trong ảnh của anh thuộc về nơi nào không?”
Ngô Hùng quay đầu nhìn.
Triệu Cảnh hừ lạnh một tiếng: "Mặc đồ đen, rõ ràng là người trẻ tuổi trong xã hội đen tự tập đánh nhau!" "Nếu để họ nghe thấy điều này, chắc chắn họ sẽ tiêu diệt anh đấy. Họ đến từ nhóm hoạt động đặc biệt" Ngô Hùng cũng không giấu giếm.
Triệu Cảnh sửng sốt.
Anh kinh hãi: "Đó là bộ đội đặc biệt mà trước kia chủ đã từng kể lúc uống quá nhiều ?" "Độc lập, cách biệt với tất cả các phòng ban, xử lý tất cả các vụ án bất bình thường. Một khi họ được điều động, chúng ta chỉ có thể tránh và hợp tác với đội hoạt động đặc biệt ấy”
Triệu Cảnh sửng sốt.
Ngô Hùng gật đầu: "Theo chủ biết, đội Biệt Kinh không có nhiều thành viên chính thức như vậy. Phía trước quân áo còn có biểu tượng dao chiến. Chỉ những tổ đội tinh nhuệ mới có thể mặc được!"
Triệu Cảnh sững sở, hồi lâu không lên tiếng.
Đối với họ, đội hành động luôn là một huyền thoại, đến người bình thường cũng chưa từng nghe qua. Triệu Cảnh và Ngô Hùng là tình cha con cũng chỉ lâu lâu mới nghe được một hai câu.
Nhưng ai biết được, những người anh ta gặp hôm nay không chỉ là đội Hoa Thục mà còn là thành viên của cả đội chỉ huy.
Với quyền hạn của tổ đội Hoa Thục, nếu có trường hợp khẩn cấp, nó có quyền quyết định cao nhất
Hãy nhớ rằng, không phải quyền tự do xử lý mà là quyền tự do định đoạt.
Họ khả năng quyết định mọi thứ ngay tại chỗ, kể cả lệnh tiêu diệt những kẻ cản trở.
Đây cũng là lý do vì sao trước đây Ngô Hùng nổi giận, Triệu Cảnh liều lĩnh xông vào nhà họ Tô và cản trở đội Hoa Thục làm việc. Nếu bị Tiêu Mạch Quân và những người khác phát hiện thì Ngô Hùng không thể cứu giúp được nữa. Cập nhật chương mới nhất tại T ruyện88.net
Lý do rất đơn giản. Đó là vì Ngô Hùng không tiếp xúc với Tiêu Mạch Quân.
Có ý kiến có thể báo cáo. đủ tư cách để
Cuối cùng, e rằng những ý kiến được báo cáo cũng đã bị bỏ đi. Căn bản là Tiêu Mạch Quân không hề để ý một chút nào. Tình tiết nhỏ ở đây hoàn toàn không ảnh hưởng đến mọi người trong nhà họ Tôm
Tất cả các thành viên của đội Hoa Thục đã đến Những người trẻ tuổi như Tô Thiên Hương nhìn lại. Tô Học Long lẩm bẩm: "Tim đến trợ thủ?” “Câm miệng!” Ánh mắt sắc bén Tô Song Huyền.
Tô Học Long giật mình, anh ta không hiểu tại sao Tô Song Huyền lại đột nhiên nhằm vào mình. Trong lòng anh ta lập tức có bất mãn.
Khi Tiêu Mạch Quân đến, am ta càng nhìn càng sợ hãi, tay năm thành đấm rồi cúi người cúi đầu: Tổ đội Hoa Thục! Tiêu
Mạch Quân kính chào thủ trưởng Trương! Thủ trưởng Trương không chỉ là tư lệnh của Trung Nguyên mà còn là người đứng đầu tổ đội Quốc Trung!
Mộ Dung lười biếng vươn vai. "Đã nhận được lệnh A1 chưa?" “Mộ Chỉ huy sứ Mộ?" Đây là lần đầu tiên Tiêu Mạch Quân được nhìn thấy người thật.
Ngoại trừ thủ trưởng Trương, trước giờ Tiêu Mạch Quân đều chỉ xem ảnh trong bộ ảnh nội bộ của 5 vị tư lệnh lớn trên thế giới, còn tư liệu khác không được quyền phép xem. Da đầu Tiêu Mạch Quân tê dại, Quốc Bắc Mãnh Hổ Mô
Dung cũng ở đây.
Dường như thật sự đã xảy ra chuyện gì đó, Lệnh A1 đã bảo động cho hai chỉ huy, Tiêu Mạch Quân đưa người tới đây có lẽ cũng chỉ làm việc vặt.
Lữ Hành Mạt cười thầm: "Đội Hoa Thục biên chế tốt, đã có cả trăm người rồi!" "Tôi nhận được lệnh A1, nên triệu hồi tất cả thành viên đến để giúp đỡ gấp... Ngài là người đứng đầu Quách tổ trưởng? Lời nói của Tiêu Mạch Quân xoay chuyển, thiếu chút nữa là không thể thở được.
Ánh mắt anh ta đầy kinh ngạc nhìn Ninh Thần.
Lữ Quy Nhất khẽ gật đầu rồi không nói lời nào. Nhưng Tiêu Mạch Quân cũng không dám thất lễ mà chủ động chào hỏi: "Tiêu Mạch Quân của tổ đội Hoa Thục kinh chào lãnh đạo Lữ "Người của anh xong chưa vậy?"
Nhà họ Tô có hơn ba mươi người. Một cô gái có gương mặt trái xoan tên Tô Liên xuất hiện. Lớp phần nên không thể nào che hết được tàn nhang, trên gương mặt cô ta lộ ra vẻ chán ghét.
Cô ta nói lại: "Vị hôn phu của ai mà ra quản, để ở đây mạo danh thành một nam hảo hán rồi đám người xa lạ nói những chuyện không thể giải thích được. Vui không?" “Ai cần cô lo?” Tô Thiên Hương hơi nhíu mày.
Tiêu Mạch Quân bên cạnh khẽ cau mày: "Mấy người cho rằng chuyện vui thì cũng vẫn như thế. Lệnh A1 đã phát ra, nhà họ Tô xảy ra chuyện, toàn bộ đều bị đưa đi!” “Ai cho người quyền?” Tô Liên phản kháng hét lên. Cập nhật chương mới nhất tại Tr uyện88.net
Nhưng sự phản kháng của cô cùng dáng vẻ lầm lì như vậy, nếu là cảnh sát ở khu vực thẩm quyền như Triệu Cảnh, anh chỉ có thể bất đắc dĩ đối phó.
Nhưng đối với đội Hoa Thục, sự khóc lóc của Tô Liên đã được đổi lấy một thanh dao chéo toàn màu đen.
Những thanh dao đều không có vỏ, lưỡi dao hướng ra ngoài, hào quang tỏa sáng. Tất cả các thành viên chính thức của đội Hoa Thục đều lộ ra sự kiến nghị và họ tràn đầy khí thế giết người.
Thực hiện nhiệm vụ đặc biệt nhiều năm, để bọn họ để ý tới ai sẽ tuyệt đối không nương tay.
Tô Liên hoảng sợ. "Anh định làm gì?" "Khi đội Hoa Thục thực hiện nhiệm vụ, những ai không chịu hợp tác sẽ bị xử lý ngay tại chỗ
Tiêu Mạch Quân lạnh lùng đáp lại
Câu này khiến đám người Tô Song Huyền kinh hãi
Ngay cả Triệu Cảnh cũng không đủ tư cách nói ra điều này một cách bất ngờ vậy.
Nhưng đội Hoa Thục đã làm điều này có nghĩa là họ có lý do của họ, họ xử lý tất cả các vụ việc bất thường, gặp vô số kế những thứ đáng sợ Với mỗi lần thực hiện nhiệm vụ, các thành viên chính thức của đội Hoa Thục đều để lại một bức thư tuyệt mệnh, ôm tâm tư cùng cái chết.
Thành thật mà nói, hàng năm đều có những anh em đã tử trận trong các đội hoạt động đặc biệt ở nhiều vùng khác nhau. Tỷ lệ tử vong và tàn tật vẫn ở mức rất cao trong những năm qua!
Tạo nên phong cách làm việc của các đội hoạt động đặc biệt ở nhiều nơi và xử lý những ai kháng cự.
Hơn nữa, Tiêu Mạch Quân và những người khác đều đã nhận được lệnh All
Ai dám chống lại?
Mộ Dung đầy tinh nghịch, nhìn các thành viên của đội Hoa Thục làm mọi việc đơn giản và gọn gàng.
Anh ta ngáp một cái: "Đã đến lúc phải dạy cho anh em một bài học, đừng hại ai bị thương!
Tiêu Mạch Quân hoàn toàn không hiểu. Lệnh A1 đã ban hành, bây giờ lại không được phép làm ai bị thương? Vậy là có ý gì? Theo dự đoán của Tiêu Mạch Quân, đêm nay nhất định phải đổ máu!
Dù sao, lệnh A1 đã được ban hành
Khi đội Hoa Thục đưa mọi người đi, Tô Liên không chống lại được liền khóc liên tục, bộ dạng vô cùng đáng thương Tô Thiên Hương hừ lạnh một tiếng: "Thật mất mặt và xấu ho!" "Tô Thiên Hương, đừng ép buộc tôi. Sự tình này quan hệ giữa cô và Ninh Thần đều không tốt. Nếu cô tìm một đám côn đồ hù dọa tôi, làm tôi chết, từng người các người cũng không thoát được!"
Tô Liên ứa nước mắt nói. "Cô gái nhỏ, cô phải nhớ một điều, đội hành động một khi đã làm việc, kẻ nào cản trở đều sẽ bị xử lý ngay tại chỗ” "Nếu cô còn phản kháng thì dù cô có chết, cô cũng sẽ chết một cách vô ích thôi, hiểu không?"
Mộ Dung bước tới và mỉm cười.
Trong lòng Tô Liên cảm thấy sợ hãi. Cô ta nhìn Mộ Dung như nhìn quỷ.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK