Mục lục
Truyện Chiến thần nghịch thiên - Ninh Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Là một người luyện võ công, làm sao Ninh Thần không nhận ra vật này chứ?

Quốc Nguyệt đã thành lập đất nước bằng võ thuật, từ thời nhà Hạ tới thời nhà Thương. Có các võ sĩ cổ đại, cũng như các ghi chép về các học viên Tề cổ đại, cũng ghi lại nhiều loại thuốc tiên khác nhau.

Những thứ này chính là những vật mà các cao thủ võ công cần thiết hằng ngày.

Đảng tiếc là cho tới bây giờ, đã trôi qua ba ngàn năm. Võ cổ truyền đã trải qua mấy lần bị hủy hoạt, nhất là dưới thời nhà Tống, võ cổ truyền gần như đã bị mai một. Kể từ đó, linh thạch đã không còn được nhìn thấy, và một lượng lớn linh dược đã bị khô héo đi.

Về sau có người cho rằng đó là nguyên nhân của sự thay đổi của trời đất.

Vào thời nhà Thanh, võ sĩ đã hoàn toàn quy ẩn giang hồ, và sự kế thừa võ thuật cổ xưa đã suy giảm đến mức trầm trọng. Ở thời hiện đại, người thường không biết võ sĩ là gì, thậm chỉ quên mất tổ tiên của chúng ta. Vào thời nhà Hạ và nhà Thương, đất nước được thành lập bởi võ thuật.

Bây giờ sự phát triển nhanh chóng của thời đại công nghiệp, sự tàn phá môi trường gây sốc.

Tuy nhiên, những thứ như cỏ linh miêu không thể chịu được sự ô nhiễm dù là nhỏ nhất, và chúng cần phải phát triển ở một nơi hội tụ vẻ đẹp của trời và đất, vì vậy thuốc tiên hiện đại không được tìm thấy.

Có một số gần như đã bị tuyệt chủng!

Ngay cả một loại thuốc có tuổi đời hàng thế kỷ cũng trở nên khó tìm.

Tôn Chính dò xét lên tiếng: "Đến Biện Kinh làm giảng viên, mỗi tháng tôi sẽ cho cậu một viên, có được không?" "Có thể thấy được ông đã cất giữ rất nhiều linh thạch!" Ninh Thần nhìn về phía ông ta

Tôn Chính nói: “Tôi chỉ có một viên mà thôi thế nhưng cậu cứ yên tâm đi, tôi sẽ nhờ người từ những nơi khác tìm tới cho cau. "Nơi khác sao?" Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Ninh Thần bắt được điểm mấu chốt.

Tôn Chính Hành có chút chột dạ, ông ta biết rõ người thiếu niên trước mặt không phải người thường.

Tuy nhiên, những thông tin mà ông ta tiết lộ thực sự đã thu hút sự chú ý của Ninh Thần.

Một viên linh thạch như thế là được dùng công pháp để hút ra, nếu dùng trên người bình thường thì có thể trị hết những bệnh tật.

Điều này không hề nói khoác.

Trước hết, bạn cần hiểu rằng linh khí nuôi dưỡng mọi thứ và làm cho nó trở nên thiêng liêng.

Ở sâu trong rừng, ở những nơi có hệ sinh thái xấu, đa số những người sống ở đó đều không thông mình.

Và ở nơi có linh khí phù hộ, bạn sẽ thấy hầu hết những đứa trẻ sinh ra đều thông minh nhanh nhẹn và rất dễ thương.

Linh khí có thể bồi bổ cơ thể tốt hơn.

Nếu bạn bị ung thư cho dù là đang ở thời kì cuối.

Thì chỉ cần hút linh khí của linh thạch này vào cơ thể linh khí có thể tự sửa chữa và lập tức quét sạch tế bào ung thư. Nó có thể chữa lành vết thương và bệnh tật, đây chính là

Linh Thạch!

Thần dược đương nhiên quý hơn.

Những điều này là bí mật mà các chiến binh cổ đại không được tiết lộ, nếu chúng được truyền ra ngoài, những người giàu có và quyền lực trong xã hội sẽ điên cuồng tìm kiếm thứ này. Hiện nay trên thế giới rất khó để tìm thấy thần dược Linh

Thạch.

Nếu những người giàu cũng tham gia vào việc tranh giành thì nó sẽ không có lợi cho tất cả các chiến binh cổ đại.

Vì thế những người bình thường có thể tiếp xúc được với nó thì có thể được xem là cơ duyên.

Những người chưa tiếp xúc chỉ là chưa đủ may mắn!

Đôi khi các chiến binh cũng chú ý đến sự ngẫu nhiên này. Ninh Thần đưa ra điều khoản: "Mỗi tháng ba phân, tôi sẽ đồng ý với ông!" "Được!" Tôn Chính Hành nhanh chóng đồng ý. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Ninh Thần cười to: "Ông thật sự đã tìm được mỏ linh thạch!"

Tôn Chính Hành nhanh chóng ra ngoài cho người tìm cho Ninh Thần thêm hai viên nữa.

Nơi có thể lai tạo linh thạch đương nhiên là mỏ linh thạch. Ninh Thần không quan tâm đến mấy cái linh thạch, thứ anh thực sự quan tâm chính là mỏ linh thạch này!

Nhưng xét cho cùng, đó cũng không phải là cách làm việc của Ninh Thần

Vết dao của nhà họ Ninh sẽ không làm vấy máu người vô

Đây là luật sắt tôi!

Ninh Thần không bắt nạt phụ nữ già yếu và trẻ em, đây là giới hạn cuối cùng của cậu ấy.

Tôn Chính Hành đã tám mươi tuổi, việc ông ta phát hiện ra mỏ linh thạch cũng chính là cơ duyên và bản lĩnh của ông ta. Ninh Thần cũng không thể bởi vì ham muốn của mình mà giết người cướp của, ép người khác phải đưa ra vị trí của mỏ linh thạch.

Đường đường là một Trấn Thần Vương, cậu ấy không thể làm những chuyện bỉ ổi như thế.

Tôn Chính Hành ra ngoài đi dạo một vòng, khi quay lại có thêm sáu bảy người hầu, tóc bạc phơ, đeo kính cận dày. Nhóm người này đều là những giáo sư của Đại học Biện

Kinh, và họ có phòng nghiên cứu riêng trong Tòa nhà Nghiên cứu của Đại học Biện Kinh. Dọc theo đường đi, vẻ mặt Tôn Chính trở nên hớn hở, nước bọt bay loạn xạ, không ngừng tâng bốc Ninh Thần.

Mọi người nhanh chóng bước vào phòng làm việc riêng.

Vị giáo sư già với dáng vẻ phúc hậu không khỏi nhìn Ninh Thần vài lần rồi hỏi: "Cậu là Ninh Thần đúng không? "Đúng là anh ấy!" Tô Thiên Hương gật gật đầu.

Hai tay Ninh Thần chấp sau lưng: "Có gì cần chỉ bảo?" "Tạm thời vẫn chưa cần chỉ dạy gì, chỉ là nghe lão Tôn Chính Hành kia tang bốc cậu quá nhiều khiến tôi đâu hết cả đầu." Vị giáo sư với khuôn mặt chữ điền vô cùng khó chịu.

Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK