Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Ninh Thần ôm cô bé, vừa định trở lại biệt thự của mình.
Tiêu Mạch Quân dẫn người bước tới thăm viếng: “Đội trưởng đội Hoa Thục Tiêu Mạch Quân, tham kiến Thần Vương!" "Trước đây đã nói với anh rồi, gọi tên của tôi là được."
Ninh Thần không thích cách gọi này, như vậy sẽ phá hỏng cảm giác ấm áp khi ở nhà.
Nhưng đánh chết Tiêu Mạch Quân cũng không dám gọi thẳng tên họ của Thần Vương, anh ta lên tiếng: "Cậu chủ Ninh, ngài kêu Hàn Bá Lộc truyền mệnh lệnh bằng Thần Vương Lệnh, gấp gáp cần mười hai bác sĩ đạt chuẩn quốc gia, nếu như có chuyện gì, sở chỉ huy Hoa Thục sẽ dốc hết sức"
Nói xong, Tiểu Niên dâng hộp ngọc đang cầm lên, bên trong bảo quản một gốc cây sâm trên núi trăm năm. Có điều gốc cây sâm này không đơn giản chỉ là thuốc lâu năm,
Mà còn tản ra linh khí, được cất kĩ ở trong hộp ngọc hoàn mỹ này, nên không thoát ra bên ngoài chút nào.
Đây là một gốc cây bán linh được.
Đáng tiếc bị người ta ngắt quá sớm, nếu như đợi thêm ba mươi năm nữa, gốc cây này sẽ có thể biến thành linh được chân chính.
Ninh Khải Hoằng kinh ngạc nói: "Chỉ huy Tiêu, thứ này quá quý giá, nhà họ Ninh chúng tôi không thể nhân!" "Ông Ninh khách khi rồi, với công lao của cậu chủ Ninh, đừng nói bán linh dược, cho dù là linh dược chân chính, nếu cần, các đội hành động đặc biệt sẽ dâng lên bằng hai tay, đáng tiếc Tiêu Mạch Quân tôi vô dụng, bên trong đội chỉ có gốc cây bán linh dược này, hi vọng có thể giúp mọi người hóa giải việc cấp bách
Tiêu Mạch Quân lấy ra vật trân quý nhất của đội Đọc truyện mới nhất tại Tru yện88.net
Hoa Thục.
Gốc cây sâm trên núi này vào thời khắc cần thiết, có thể cứu mạng những chiến tướng.
Phàm là có dính dáng tới lính được, đều là ngành vàng khó cấu, có thể làm sống lại xương cốt máu thịt.
Bình đan được trên người Ninh Thần kia, chính là luyện chế từ hai mươi mốt loại linh được trân quý, trước đây vì bình đan được bảo vệ mạng này, có thể nói là dùng cà lực lượng đất nước.
Trước đây, Cardo trước khi chết ở trang viên nhà họ Ninh, những lời nói điên cuồng không một câu nào là nói suông.
Ninh Thần là ngôi sao mai của giới võ đạo Quốc Nguyệt, một người làm chấn động một thời đại.
Ninh Thần Vương không ngã xuống, thì có thể bảo vệ Bắc Cành hai ngàn năm.
Đây chính là tầm quan trọng của Thần Vương. "Góc cây bán linh dược này vô dụng, anh giữ lại cho thành viên trong đội dùng đi!" Bàn thân Ninh Thần là người học y, biết gốc cây bán linh dược này cũng vô dụng.
Nếu linh được có tác dụng, bình lình đan trên người anh cho Ninh Quả Nhi dùng là được, cần gì phải triệu tập mười hai bác sĩ đạt chuẩn quốc gia của Thần Lương.
Tiêu Mạch Quân chỉ có thể thu hồi đồ của mình, dẫn người rồi đi. Việc hằng ngày của đội Hoa Thục rất nhiều, cần đội trường Tiêu Mạch Quân này tự mình xử lý, không thể ở lại trang viên nhà họ Ninh lâu
Nhưng bầu trời ở Hoa Thục, truyền đến tiếng động cơ đinh tai nhức óc của máy bay chiến đấu.
Máy bay chiến đấu màu đen, toàn thân đen kịt xuất hiện thành hàng ở trên vùng trời Hoa Thục, thu hút không ít dân chúng ngẩng đầu nhìn trời. Đọc truyện mới nhất tại Truyện 88.net
Âm thanh của máy bay chiến đấu vừa đến liền nhanh chóng xẹt qua bầu trời Hoa Thục, thân máy bay hạ thấp bay tới khoảng trời trang viên nhà họ Ninh.
Làm người ta rung động là cửa máy bay mở rộng ra, từng người đàn ông đồ đen từ trên trời giáng xuống, trên áo choàng cờ chữ Tử lay động, nhanh chóng mà chuẩn xác đáp xuống trang viên nhà họ Ninh.
Một thanh niên áo trắng từ trên trời đáp xuống, khí chất xuất trần như tiên giảng trần.
Thương Bạch Y tới rồi!
Tiêu Mạch Quân thấy một màn như vậy, chấn động nói: "Đồ đen giáp đen đao vàng đen, có cờ chữ Từ trên người, đây là... Cẩm vệ Bắc Cảnh!" "Đội trưởng, đây là..." Thành viên bên cạnh đều kinh ngạc.
Cám về quân kinh khủng nhất Thân Lương, vô cùng thần bí, phẩm là người nhìn thấy bọn họ ra tay thì đều phải chết,
Cẩm vệ đi theo bên cạnh Ninh Thần Vương, là đội quân đáng sợ nhất trong Thần Lương.
Thương Bạch Y đến trước, nhẹ giọng gọi: "Anh!". "Ba nghìn người áo đen Thần Lương, tham kiến Quân chủ"
Ba nghìn cẩm vệ người áo đen khom lưng cúi đầu, đặt tay trước ngực, âm thanh đều đặn.
Tiêu Mạch Quân trầm giọng nói: "Đi nhanh, nơi cấm vệ Thần Lương xuất hiện, đội Hoa Thục phải tránh nhanh." "Đội trường, nghiêm trọng đến thế sao?" Thành viên khác vội vàng đuổi kịp.
Tiêu Mạch Quân lạnh lùng nói: "Sự đáng sợ của cấm vệ, chỉ cần giới thiệu bằng một câu là đủ, ba nghìn người áo đen ở Bắc Cảnh, có thể chống lại trăm vạn hồ sói bên ngoài, họ là do quân chủ Thần Lương tiền nhiệm để lại, lúc cậu chủ Ninh mười tuổi thì liền tự tay giao lại cho anh ta!"
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK