Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Quả đúng như dự đoán,
Sắc mặt Hồ Trác Việt đột ngột thay đổi.
Chỉ thấy chiếc máy đang lơ lửng trong không khí khẽ rung lên, rồi đột nhiên thoát ra rất nhiều năng lượng, động cơ máy ngừng chuyển động, cứ thế mà rơi trên mặt đất.
Lý Đức Thiện hoảng hốt hét lớn: “Mau cho dừng động cơ máy lại!" “Muộn rồi!"
Đường Vũ Nhi lườm nguýt một cái.
Một tiếng nổ lớn vang lên, chiếc máy đã làm vỡ tan tành trên quầy triển lãm, khiến cho Hồ Trác Việt trợn mắt há miệng kinh ngạc đến sững người.
Chiếc máy thực sự đã hỏng rồi
Sắc mặt Lý Đức Thiện trắng bệch, ông ta biết chiếc máy phản trọng lực duy nhất toàn cầu này đã hỏng rồi.
Từ Vĩ Thành nói: "Giáo sư Lý, nếu chiếc máy này là do các ông chế tạo ra, vậy thì các ông chắc hẳn sẽ biết được nguyên nhân làm cho máy bị hỏng, hơn nữa có thể phân biệt được tất cả các loại linh kiện phụ kiện bên trong nhỉ?"
Đây chắc chắn là một câu hỏi chết người.
Tất cả các linh kiện phụ kiện của máy phản trọng lực đều do Ninh Thần chế tạo tạm thời, một khi đã tháo rời hoàn toàn thì không ai trong số những người này có thể lặp ráp nó lại trong thời gian ngắn.
Hồ Trác Việt vẫn quyết không bỏ cuộc, anh ta biết cuộc gặp gỡ ngày hôm này là cơ hội lớn nhất cả đời này giúp anh ta thành công.
Anh ta bước lên phía trước để tháo rời chiếc máy, nhưng phát hiện ra rằng không có cách nào để khởi động. Toàn bộ chiếc máy phản trọng lực đều sử dụng phương pháp khóa ngâm có sẵn bên trong. Một khi đã đóng lại thì hoàn toàn không thể mở ra được nữa
Trừ phi dùng ngoại lực bên ngoài làm vỡ máy, nhưng như vậy sẽ làm tổn hại đến linh kiện bên trong máy. Từ Vĩ Thành cười mà như không cười, nói: “Bạn học Hồi, chiếc máy do các cậu chế tạo ra, lẽ nào lại không tự mình thảo rỡ ra được?" Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Sắc mặt Hồ Trác Việt ảm đạm vô cùng.
Lý Tuyết Băng hạ giọng tự ti nói: “Thực ra chiếc máy phản trọng lực này là do thầy Ninh Thần thiết kế chế tạo ra, tối qua chúng tôi đến linh kiện cũng không nhận biết được toàn bộ.
Một câu nói phơi bày hoàn toàn chân tưởng, trong mắt Từ Vĩ Thành lộ rõ vẻ khinh thường.
Cung Tuấn Tú bật dậy, tức giận nói: "Các người đúng là cặn bã trong giới nghiên cứu khoa học, người khác giúp các người hoàn thành kết quả nghiên cứu khoa học, nhưng các người lại hất người ta ra, không công nhận công lao của người ta, giờ thì tự làm tự chịu đi!" “Bạn học Hồ, sao không tiếp tục giảo biện đi?"
Đường Vũ Nhi lườm nguýt, trước giờ thực sự chưa từng gặp qua người mặt dày như vậy.
Ninh Thần quay người rời đi.
Về phía Lý Đức Thiện, Ninh Thần gần như không muốn nói để ý tới. Chín mươi phần trăm lợi nhuận từ bằng sáng chế thành phẩm thuộc về tập đoàn Ninh Yên
Rõ ràng đã đồng ý chuyện đó với nhau, bọn người Lý Đức Thiện lại đột nhiên quay lưng sau một đêm, vậy thì đừng trách Ninh Thần tuyệt tình với bọn họ.
Cung Tuấn Tú vội vàng đuổi theo. “Giáo sư Ninh đợi đã tổ chức Đông Phương chúng tôi đồng ý trợ cấp tiền cho anh thành lập một tổ nghiên cứu nhỏ. Chúng tôi có thể trang bị cho anh ít nhất tám thành viên cấp giáo sư để giúp anh thúc đẩy sự phát triển của thiết bị máy phản trọng lực! “Điều kiện của giáo sư Cung thật dễ làm cho người ta động lòng." Từ Vĩ Thành đứng dậy bước đến Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Ông ta lại nói: "Giáo sư Ninh, chúng tôi là đội chế tạo 37. Chúng tôi cung cấp các bộ phận máy bay chở khách khác nhau cho hai công ty hàng không dân dụng trong nước, và chúng tôi có khả năng chế tạo máy bay cỡ lớn. Có hơn 300 thành viên của bộ phận nghiên cứu, tất cả đều có thể giúp sức cho giáo sư Ninh!" “Đối với tiền, tôi có thể hứa trước với giáo sư Ninh, tương lai trong vòng năm năm nữa, Đội chế tạo 37 của chúng tôi sẽ có thu nhập không dưới sáu nghìn tỷ đồng.
Từ Vĩ Thành có hậu thuẫn cao như núi, tiền đồ phát triển lớn mạnh, Cung Tuấn Tú gần như là không thể so sánh được. Cả hai tổ chức đều đặt ra những điều kiện hàng đầu khiến cho Hồ Trác Việt ở trên khán đài triển lãm ghen tị đỏ mắt. Biết rằng chỉ còn cách những thứ này một bước, nhưng tất cả đã bị
Ninh Thần một tay hủy hoại.
Đi tới cửa, Ninh Thần dừng bước, nói nhẹ: "Mộ Lâm!" “Cậu chủ!"
Mộ Lâm sống ở nhà họ Ninh, hơn nữa còn đảm nhiệm chức Phó tổng giám đốc tập đoàn Ninh Yên.
Cô cười nhẹ: "Ông Từ, giáo sư Cung, hai ngài không cần hao tâm tổn sức nữa, cậu chủ nhà chúng tôi không thiếu tiền. Tôi đã được tổng giám đốc Joss ủy quyền và trong tay tôi phụ trách 870 nghìn tỷ vốn lưu động. Không cần phải lên báo cáo, toàn bộ chỉ để phục vụ cậu chủ nhà chúng tôi!"
Từ Vĩ Thành nghe vậy thì kinh ngạc vô cùng.
Bọn họ đều biết lai lịch của Mộ Lâm, sau lưng cô ta là tập đoàn PG, chủ tịch khu đầu tư Châu Á, nằm trong tay 290 tỷ đô la Mỹ có thể trực tiếp mua đứt đội chế tạo 37 của bọn họ.
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK