Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Đường Toàn bước lên trước, nhấc chân lên như một con rồng vùng chiếc đuôi của nó lên, tung một cú đá ra một cách hung hãn ngang tàng.
Đáng tiếc võ giả sơ cấp ở trước mắt người thanh niên tóc ngân thật sự là không chịu nổi một đòn.
Thực lực của hai bên có một khoảng cách rất lớn.
Người thanh niên tóc ngắn cầm cây đao, trông rất ngang tàng bá đạo.
Khoảnh khắc thanh Lương Đạo được tuổt ra khỏi vỏ, kèm theo đó là một luồng sát khí lạnh lẽo tựa như có một có mùi tanh của máu bao phủ, hắc quang có tốc độ cực nhanh đâm thắng đến cổ họng của Đường Vân Toàn. “Dừng tay!” Ninh Thần lên tiếng.
Người thanh niên tóc ngắn kia giữ thanh Lương Đạo chĩa vào cổ Đường Vân Toàn. Lưỡi đao đã cắt qua lớp biểu bì của da làm chảy ra một giọt máu tươi.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người đều kinh hãi. Người thanh niên tóc ngắn đó thực sự dám giết
Ninh Thần ném Sử Dương Minh xuống đất, lúc quay người liền thấy thanh đạo của người thanh niên tóc ngắn kia đang chĩa vào má mình.
Thanh sắc lạnh đang chĩa vào cậu ấy
Người thanh niên tóc ngắn hoàn toàn không biết điều này có nghĩa là gì.
Anh ta dửng dưng nói: "Thân là võ giả, vi phạm kỷ luật thép, động bình đạo với dân thường. Kẻ nào làm người khác bị thương sẽ bị bỏ tù ba năm, kẻ nào khiến người khác bị tàn tật sẽ bị bỏ tù mười năm, còn kẻ nào giết người sẽ bị giết ngay tại chỗ!” Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Lời nói lạnh lùng của anh ta khiến tất cả mọi người phải rùng mình.
Ninh Thần nhẹ giọng hỏi: “Vậy anh có biết, bất cứ ai cầm đạo cũng không được chĩa mũi đạo vào đồng bào của mình không, đây cũng là kỷ luật thép! Đương nhiên là người thanh niên tóc ngần biết quy tắc này. “Anh là ai?"
Đây là chuyện mà anh ta nhớ rõ trong lòng lúc nhận thanh Lương Đạo này bằng hai tay vào năm đó. Ninh Thần đã tức giận, thanh Đao Thần Vương mà cậu ấy giấu trong người trượt xuống theo ống tay áo rơi vào lòng bàn tay trái.
Hành động đó đã khiến Tô Thiên Hương trợn tròn mắt, không ngờ Ninh Thần lại lửa cô ấy, vẫn mang theo thanh đao này bên mình.
Người thanh niên tóc ngắn kia nhìn thấy thì cả người cứng đờ như bị sét đánh, sắc mặt trắng bệch.
Cảnh tượng sau đó nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
Người thanh niên tóc ngắn thu đao lại vào vỏ, quỳ một đầu gối xuống, hai tay chấp thành quyền hô lớn: “Hàn Bá Lộc của tổ chức Hoa Thục chào Quân Chủ!”
Một câu nói đủ khiến tất cả mọi người xung quanh phải sửng sốt. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Nhạc Tấn Tài khom lưng, ngày người trên mặt đất. Với sự hiểu biết của anh ta, phóng tầm mắt hết Quốc Nguyệt chỉ có một nơi, chỉ có một người mới có thể được gọi là Quân Chủ. “Đưa anh ta đi, để nhà họ Sử đến tổ chức Hoa Thục nhận người.” Ninh Thần chỉ vào Sử Dương Minh nói.
Những người còn lại, còn có Lương Trấn Châu Ninh Thần lại nói tiếp: “Cô nhóc, cho tôi mượn điện thoại dùng một chút." “Ừm, nhưng anh không được đánh nhau nữa. Nếu không tôi sẽ nói cho dì Tân Hoa biết!” Tô Thiên Hương đưa điện thoại của cô ấy ra.
Ninh Thần lật mở danh bạ lướt xuống một chút, tìm thấy số điện thoại của Lương Đông Lam.
Giọng nói già nua vang lên: “Ai vậy?" “Là tôi!” Ninh Thần bình tĩnh đáp.
Mi mặt Lương Đông Lam khẽ co giật, ông ta không thể quên được giọng nói này, đáp: "Là Ninh Thân ả, lúc trước vừa tạm biệt ở nhà họ Ninh là không gặp lại cậu mấy ngày rồi, có thời gian thì đến nhà họ Lương chơi. “Không vội, nhà họ Lương của ông có một người cháu trai tên là Lương Trấn Châu đúng không?" Giọng điệu của Ninh Thần rất điềm đạm.
Trái tim Lương Đông Lam run lên, đáp: “Phải." “Đứa cháu trai này của nhà họ Lương các ông để tôi dạy hay là ông tới dạy đây?” Ninh Thần liên hỏi một câu
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK