Mục lục
Truyện Chiến thần nghịch thiên - Ninh Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

"Dan duong!"

Sắc mặt Ninh Thần bình tĩnh như thường, dường như biết rõ tại sao ông ta tới tìm cậu ấy. Sáng nay tại ngã tư đường, lúc Ninh Thần ra tay phế Đỗ Thiên Hạo, anh ta cũng đã nói mình là con trai của đại ca khu

Nam, Đỗ Đồng Nguyên,

Đêm nay, hẳn là Đỗ Đồng Nguyên đã nhận ra Ninh Thân, ông ta vẫn luôn ngấm ngầm nhẫn nhịn, đến bây giờ mới bắt đầu hành động.

Ninh Thần đi lên thang máy, tới thắng tầng thứ bảy của khu trung tâm giải trí. Toàn bộ sàn nhà đều được trải thảm đỏ, rộng hàng nghìn mét vuông. Tất cả đều là phòng làm việc riêng của Đỗ Đông

Nguyên, có thể thấy được mức độ xa hoa đến vô cùng.

Sau khi cửa thang máy mở ra, hai hàng sáu mươi tên vệ sĩ mặc đồ đen đứng ngay ngắn hai bên, sự uy hiếp vô hình này khiến cho Tô Thiên Hương bị dọa cho giật mình, không nhịn được túm lấy góc áo của Ninh Thần.

Ninh Thần nhận ra được cô ấy đang sợ hãi, dù sao cô ấy cũng chỉ là một cô gái hai mươi tuổi. Dưới sự che chở của nhà họ Tô, ngậm thìa vàng mà lớn lên, chưa bao giờ tiếp xúc với thế giới ngầm.

Vì vậy, Tô Thiên Hương thông minh nhanh nhẹn như thế, nhưng thật ra trong thâm tâm là lại là một cô gái đơn thuần, lương thiện.

Đỗ Đồng Nguyên ngồi ở trên chiếc ghế sô-pha ở phía xa, ôm nữ thư ký vào trong lồng ngực, thò tay vào trong quần lót sở soạng rồi hừ lạnh: "Thật là tài không đợi tuổi mà, có can đảm đấy, dám trực tiếp đi lên đây à?" "Nói đi, ông muốn làm cái gì?" Tô Thiên Hương khẽ kêu lên.

Độ Đông Nguyên bình tĩnh nói: "Đây là việc riêng của tôi với Ninh Thân, không liên quan gì đến cô cả. Chúng tôi sẽ gọi một chiếc xe hộ tổng cô Tô trở về "Tôi không về, các người đừng nghĩ có thể bắt nạt anh ấy" Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Tô Thiên Hương giống như một con gà mái nhỏ che chở cho đứa con của mình, trong đôi mat tràn đầy sự giận giữ

Ánh mắt của Đỗ Đồng Nguyên lạnh dần. "Cô Tô, sở dĩ tôi đang khách sảo với cô là vì nể mặt mũi với bà Tô, chuyện ngày hôm nay tốt nhất nhà họ Tô đừng nên xen vào."

Tô Thiên Hương giật mình, không nghĩ tới sức mạnh của nhà họ Tô lại không dùng được, trong lòng cô ấy lặng lẽ kêu khổ, lần này thật là phiền toái. Đỗ Đồng Nguyên là một con rắn độc ở phía Nam, thậm chí còn là một võ giả

Ninh Thần cười khẽ: "Không sao đâu, cô đi ra ngoài cửa chờ Ánh mắt Tô Thiên Hương lộ ra vẻ lo lắng, nhìn khắp xung tôi đi." quanh thì phát hiện có hơn sáu mươi người. Nếu đánh nhau, cô ấy và Ninh Thần khẳng định sẽ bị tổn thất rất lớn.

Cô ấy không hiểu sự đáng sợ của một võ giả là khủng khiếp đến nhường nào.

Đừng nói sáu mươi tên vệ sĩ, cho dù có là sáu trăm ngàn người, đạo Bắc Vương của Ninh Thần đều có thể xử lý sạch sẽ.

Ninh Thần bảo Tô Thiên Hương ra ngoài, không phải vì lo lắng không thể bảo vệ cho cô ấy, mà là vì cậu ấy không muốn cô ấy nhìn thấy một cảnh tượng đẫm máu.

Đỗ Đông Nguyên kêu người hộ tống Tô Thiên Hương ra ngoài, cũng không hạn chế quyền tự do của cô ấy, cô ấy muốn gọi cho ai thì cứ mặc.

Bất kể là ai, khi người đó tới đây, Đỗ Đồng Nguyên cũng đã sớm phế bỏ Ninh Thần rồi.

Đại sảnh xa hoa.

Đỗ Đồng Nguyên bỗng nhiên đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng "Cậu Ninh, cậu có biết sáng nay người mà cậu vừa đánh là ai không?"

Hai tay Ninh Thần chấp sau lưng, bình tĩnh đối mặt.

Đỗ Đồng Nguyên gầm nhẹ "Đó là con trai duy nhất của tôi, cậu chặt đứt một cánh tay của nó, đêm nay chắc chắn cậu phải chết, hãy để lại một lời sau cuối đi." Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Lời vừa dứt, sáu mươi tên vệ sĩ mặc đồ đen ở hai bên, từ từ rút ra những con dao dài ngoang ở bên hông, ánh sáng lóe lên vô cùng sắc bén.

Bảo vệ ở khu trung tâm giải trí này, ngoài mặt là bảo vệ trật tự ở đây nhưng thực tế đều là chân tay của Đỗ Đồng Nguyên. Đỗ Đồng Nguyên có thể trở thành đại ca khu nam, trên tay làm sao có thể chưa từng dính qua máu tươi chứ

Ninh Thần ngạo nghễ đứng đấy, sừng sững bất động. Đột nhiên, điện thoại treo vang, cô thư ký kia nhíu mày thấp giọng nhắc nhở: "Ông chủ, là điện thoại của cậu Đường" "Nghe." Đỗ Đồng Nguyên trầm mặc.

Sau khi cuộc gọi được kết nói, giọng nói tức giận của Đường Vân Toàn truyền đến ngay lập tức: "Đỗ Đồng Nguyên, tôi nghĩ ông điên rồi! Con mẹ nó sao ông lại dám động tới anh trai của tôi." "Cậu chủ Đường, lần trước các cậu tới đây, tôi không hề phá hỏng bữa tiệc sinh nhật của cô Đường. Hiện tại tôi nói cho cậu biết, sáng hôm nay con trai của tôi đã bị Ninh Thần chặt đứt cánh tay, món nợ máu này cậu ta nhất định phải trả.

Giọng nói Đỗ Đồng Nguyên khàn khàn, mặc dù ông ta cũng chỉ là con chó của nhà họ Đường mà thôi.

Nhưng Đồ Đồng Nguyên cảm thấy, bao nhiêu năm qua tập đoàn đã kiểm không ít tiền cho tập đoàn Đường Thắng, Món nợ của ông ta với nhà họ Đường, ông ta đã sớm trả sạch rồi. Hơn nữa, Đỗ Đồng Nguyên ông ta cũng là một trung cấp võ giá. Võ giả chia làm ba đẳng chín phẩm.

Đỗ Đồng Nguyên cũng là một võ giả của thành phố Hoa Thục này, là một người có máu mặt, ông cụ Đường có thể dạy dỗ ông ta.

Vậy mà bây giờ, cậu chủ Đường Vân Toàn của nhà họ Đường cũng đối xử với ông ta như vậy, Đỗ Đồng Nguyên đã sớm nhịn không nổi nữa rồi!

Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK