Mục lục
Truyện Chiến thần nghịch thiên - Ninh Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Chương 12: Anh dám can thiệp vào không?
"Không, tôi..." Cô học sinh tóc ngắn trở nên sợ hãi.
Ninh Thần tới gần, tay trái của anh buông xuống trên ngực cô ta rồi nắm lấy cổ áo, ném xuống đất.
Một âm thanh bị bóp nghẹt, tựa như một quả đạn đại bác đập trên mặt đất, bụi mù mịt xung quanh.
Đường bê tông nứt toác, chẳng chịt vết nứt.
Cái kết của cô học sinh tóc ngắn cũng giống cậu học trò Trần Hạo kia.
Cô ta họ ra máu, hai mắt tràn đầy tia máu, đỏ ngầu và dữ tợn.
Anh nói: "Ba tôi không động chạm cô, không xúc phạm cô, nhưng cô lại xúc phạm ông ấy. Trên đời này, người tốt thiếu nợ cô?"
Một lời nói gần như đã khơi dậy sát khí của chính Ninh Thần.
Một khi anh trở thành sát nhân, đó sẽ là điều đáng sợ nhất!
Tần Hoa hét lên: "Tiểu Thần! Không đánh nhau!"
Một lời nói đã dập tắt sát khí của Ninh Thần. Anh quay đầu lại: "Ba! Hiệu phó Lý kia là ai?" Ninh Hoàng Bắc lắc đầu: "Mọi chuyện đã qua rồi, ba không muốn truy cứu nữa!”
Nhưng anh nhẹ giọng nói: "Ba! Ông ta xúc phạm ba cũng chính là xúc phạm con!"
Khi câu này được nói ra.
Sát khí Lữ Quy Nhất bộc phát, lãnh đạm nói: "Tìm ông ta!”
Không ai trên thế giới này có thể xúc phạm Thần Vương.
Trương Nhật Hiện đã đích thân đi tìm người, anh ta bắt gặp ngẫu nhiên một học sinh rồi sau đó hỏi vị trí của phó hiệu trưởng Lý
Chưa đầy một phút, Trương Nhật Hiên đã lôi đến một người đàn ông trung niên đi giày da, dáng cao gầy và đeo kính vàng.
Ông ta tên là Lý Huỳnh Huyện, hiệu phó trường đại học Biện Đại, năm nay 45 tuổi, vẻ ngoài trông rất già dặn nhưng so với những người cùng tuổi thì để có thể ngồi vào vị trí hiệu phó chắc chắn phải có người chống đỡ ở phía đằng sau.
Nhưng dù là quan hệ như thế nào, làm sao có thể so sánh được với thân phận của Ninh Thần!
Hôm nay, dù Ninh Thần có chém chết ba gia tộc của ông ta thì ai dám nói nửa câu rằng hành động của anh là không phải?
Lý Huỳnh Huyện tức giận: "Anh là ai? Anh không biết tôi là ai sao?" “Buông ông ta ra để ông ta nói cho tôi biết ông ta là ai!” Ninh Thần bình tĩnh nói.
Lý Huỳnh Huyện phủi quần áo, ông ta vuốt lại cặp kính cận rồi khịt mũi lạnh lùng: "Tôi là Lý Huỳnh Huyện, phó hiệu trưởng trường đại học Biện Đại. Tôi không quan tâm anh là ai! Hãy ra khỏi trường của tôi ngay lập tức! Nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ lôi anh đến đồn cảnh sát!"
Ánh mắt Trương Nhật Hiên lộ ra vẻ khinh thường.
Lý Huỳnh Huyện có lẽ không biết các thành viên của đội hành động đang ở đây. Nếu bọn họ không đồng ý, không ai dám can thiệp!
Chỉ vì phong cách làm việc của đội hành động luôn tuân theo một luật lệ thép.
Đó là khi đội hoạt động đặc biệt đang làm việc, những người cản trở sẽ bị xử lý tại chỗ. Ý nghĩa của đội hoạt động đặc biệt chính là giết
Giữ hòa bình cho một bên bằng cách giết Làm khiếp sợ những kẻ thù và đối phó với những sự kiện bất thường bằng dao và máu. Cập nhật chương mới nhất tại Tru yện88.net
Các thành viên của đội hoạt động đặc biệt không bao giờ động tới những người tốt bình thường. Thậm chí họ sẽ không tiết lộ danh tính của họ.
Anh cười nhẹ: "Hiệu phó Biện Đại, một vị trí thật là lớn!”
Ninh Thần vừa nói xong, Lý Huỳnh Huyện liền nhìn thấy đội bảo vệ từ xa đi tới, tổng cộng có 30 người từ phòng bảo vệ lao tới đây.
Đội trưởng an ninh nhanh chóng đi tới phía trước: "Phó hiệu trưởng Lý? Có chuyện gì vậy?" “Anh có bị mù hay không mà không nhìn ra người ngoài tới trường làm loạn!” Lý Huỳnh Huyện sôi máu mắng đội trưởng đội an ninh.
Đội trưởng đội an ninh mí mắt nhảy lên. Anh ta biết rằng mình đã đắc tội Lý Huỳnh Huyện, người mà anh ta không mong muốn làm điều đó.
Anh ta quay đầu lại và chỉ vào Ninh Thần : "Đứa nhỏ này! Cậu đang ở đây làm phiền gì sao? Đưa ra ngoài rồi đánh cho một trận!"
Có một số nhân viên bảo vệ có năng lực nhưng lại chưa từng chiến đấu.
Ba mươi nhân viên bảo vệ lao tới.
Lý Huỳnh Huyện chế nhạo và vuốt ve gọng kính. Đích thân ông ta muốn lấy lại mặt mũi của mình tại đây.
Trương Nhật Hiên giống như một con sư tử tức giận nói: "Làm càn!”
Hàng ngàn lính canh áo đen xuất hiện từ dưới tàng cây đằng xa. Trên tay họ đều cầm dao. Ngàn con dao đã được lấy ra khỏi cùng chĩa về phía trước. Đôi mắt hổ của họ lãnh đạm và đầy sát ý.
Về cơ bản, tay các thành viên chính thức của đội Hoa Thục đều đã từng nhuốm máu. Huống chi là các tinh nhuệ của đội.
Hàng nghìn người la lên: "Xin chỉ huy sử ra lệnh!”
Hàng ngàn người đang sẵn sàng chiến đấu, chỉ cần anh ra lệnh.
Trên danh nghĩa, Ninh Thần là tổng chỉ huy Bắc Hoa. Anh chỉ cần lên tiếng thì hôm nay đến một người trong số 30 nhân viên bảo vệ cũng đừng mong sống sót.
Đội trưởng an ninh đi tiểu ngay lập tức, kinh hãi nói: "Các người... Các người là ai!"
Nhưng không phải là anh ta không sợ những tinh nhuệ mà người anh ta sợ nhất chính là Ninh Thần, người đã chỉ huy sứ hàng loạt những kẻ áo đen kia.
Nhìn tư thế này, quả thật anh chính là người đứng đầu.
Ninh Thần liếc mắt nhìn đội trưởng an ninh. Chỉ là một người người canh gác chủ biết bắt nạt kẻ yếu, không cần để ý thêm.
Chỉ một cái nhìn thôi mà cũng khiến tóc tại đội trưởng đội an ninh trở nên xộc xệch, tay chân anh ta lạnh ngắt.
Lý Huỳnh Huyện giả vờ bình tĩnh: “Anh nên hiểu rõ hơn đi! Đây là Biện Đại, tôi là hiệu phó ở đây. Anh dám thử xem!"
Ông ta lại nhấn mạnh vị trí hiệu phó của mình! Mộ Dung liếc ông ta một cái: "Hiệu phó? Có vẻ là chức vụ rất lớn?" “Ít nhất, chỉ với một cú điện thoại của tôi, tôi có thể khiến tất cả các người sống không nổi!” Lý Huỳnh Huyện biết rằng đội an ninh đã mất kiểm soát. Truyen88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Ông ta phải nghĩ ra cách khác để giải quyết vấn đề hôm nay!
Để có thể ngồi vào vị trí hiệu phó, quả nhiên là ông ta có một vài thế lực từ đằng sau lưng.
Lý Huỳnh Huyện lạnh lùng lấy điện thoại di động ra rồi bấm số điện thoại của bạn học.
Ngô Hùng đang ở trong phòng làm việc, đột nhiên, điện thoại di động cá nhân vang lên, ông cau mày kết nối: "Phó hiệu trưởng Biện Đại à? Sao hôm nay lại có thời gian gọi điện thoại di động cho tôi!" “Đội trưởng! Hôm nay tôi không thể cùng cậu nói chuyện. Chỗ của tôi đang gặp chút phiền phức!” Lý Huỳnh Huyện đi thẳng vào vấn đề.
Ngô Hùng nghiêm mặt: "Học sinh đánh nhau? Quy mô thế nào? Có thương vong không?" “Không phải! Có người ngoài xông vào gây sự trong trường chúng tôi. Đến cả đội an ninh cũng không thể kiểm soát được tình hình!” Lý Huỳnh Huyện nói thật.
Ngô Hùng vừa định mở miệng thì nghe thấy những giọng nói khác phát ra từ điện thoại.
Điện thoại di động của Lý Huỳnh Huyện bị thu giữ, ông ta tức giận nói: "Anh đang làm gì vậy, có biết người trong điện thoại là ai không?" "Đó là Ngô Hùng từ văn phòng quận Hoa Thục của chúng tôi. Các người đang làm việc như này là muốn tìm đến cái chết!"
Lý Huỳnh Huyện cảm thấy xấu hổ trước đám đông. Khuôn mặt của ông ta vì tức giận mà tái xanh đi.
Trương Nhật Hiên giật lấy điện thoại, cau mày hỏi: "Ngô Hùng?" “Cậu là ai?” Ngô Hùng nghiêm mặt.
Trương Nhật Hiên mở âm thanh lên mức tối đa rồi uy nghiêm trả lời: "Trương Nhật Hiên thuộc bộ phận tinh nhuệ. Nếu ông không biết tên thì có thể tra từ mạng nội bộ, không tra được nữa thì báo cáo lên cấp trên.
Câu nói rơi xuống khiến Lý Huỳnh Huyện choáng váng.
Nghe giọng điệu này, ai cũng có thể cảm thấy Trương Nhật Hiên có một thân phận không hề tầm thường.
Ngón tay út của Ngô Hùng khẽ run lên, bình tĩnh nói: "Tư lệnh Trương cứ nói đùa. Làm sao tôi lại chưa từng nghe đến tên của anh? Tinh nhuệ Trương Nhật Hiên uy hiếp ba tỉnh Trung Nguyên
Ngô Hùng tranh thủ nói những lời khen ngợi Xét về thân phận, nhìn chung khoảng cách giữa cả hai không lớn.
Trương Nhật Hiên ngắt lời anh: "Đội hành động đang làm việc, ông muốn xen vào sao?" "Không dám!" Ngô Hùng trả lời theo bản năng.
Ông ta không dám can thiệp vào đội Hoa Thục, chưa kể ở đó còn là Tư lệnh Trương Nhật Hiện đích thân dẫn quân ở Hoa Thục.
Sau khi nghe xong, Trương Nhật Hiên hừ lạnh một tiếng rồi cúp máy, ném điện thoại cho Lý Huỳnh Huyện.
Một cú điện thoại khiến Lý Huỳnh Huyện tái mặt. Ông ta không hiểu những người này là ai.
Trước mặt anh ta, dường như Ngô Hùng không dám nói thêm một câu nào.
Anh ta mạnh như vậy, cấp bậc rõ ràng không chỉ cao hơn có một hai bậc.
Lý Huỳnh Huyện rùng mình rồi hỏi: "Anh... Anh định làm gì?"

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK