Mục lục
Truyện Chiến thần nghịch thiên - Ninh Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Câu nói này khiến sắc mặt của đảm thanh niên trong phòng bao đều tái nhợt đi mấy phần.

Người đó là ông cụ Lương đấy!

Ở thành phố Hoa Thục này, ông ta giậm chân mấy cái cũng đủ để khiến cả thành phố rung chuyển mấy hồi.

Lương Đông Lam trầm mặc một lúc, sau đó nói: “Cậu đưa điện thoại cho nó, tôi sẽ cho cậu một lời giải thích! Ninh Thần không nói gì, đưa điện thoại cho Lương Trấn

Châu. “Ông nội?" Lương Trấn Châu lắp bắp nói.

Nhưng trong điện thoại lại vang lên một tiếng hét giận dữ “Quỳ xuống!”

Hai chân Lương Trấn Châu run rẩy, cậu ta lập tức quỳ xuống, trông như sắp khóc đến nơi rồi.

Lương Đông Lam cúp điện thoại, để Lương Trấn Châu cứ quỹ như vậy mãi

Ninh Thần liếc cậu ta một cái, vốn không muốn quấy rầy tiệc sinh nhật của Đường Vũ Nhi, nhưng cô ấy đã uống rất nhiều rượu, đang dựa vào ghế ngủ ngon lành. “Cô nhóc, nên đi thôi." Ninh Thần trả lại điện thoại.

Tô Thiên Hương thấy đã hơn mười hai giờ, cũng đã đến lúc quay về đi ngủ rồi, ngày mai cô còn có tiết học.

Đám người trong phòng bao cũng lập tức giải tán.

Lương Trấn Châu quỳ trên đất, sắc mặt trắng bệch không dám lên tiếng.

Đường Vân Toàn đỡ Nhạc Tấn Tài vào phòng nghỉ ngơi, thầm cảm thấy hiểu kỳ. “Anh Ninh Thần, có phải thực lực của anh đã đến cấp Chiến

Tưởng rồi không? “Cứ coi là vậy đi."

Ninh Thần cười cho qua, cũng không giải thích rõ về thực lực thực sự của mình.

Trong mắt Đường Vân Toàn, có lẽ cấp Chiến Tưởng đều là những người siêu mạnh. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Nhưng cậu ta không biết, Ninh Thần chín tuổi ở phía Bắc đã được thăng cấp phong tưởng rồi, chín tuổi đã có được tướng tinh.

Chẳng lẽ đây không được coi là truyền kỳ sao?

Không phải vô cớ mà Ninh Thần được người ta gọi là kỳ tài nghìn năm có một.

Nhạc Tấn Tài cười khổ, biết được nhân vật lớn trước mặt mình còn hơn cả cấp Chiến Tướng ấy chứ!

Cậu ấy là thần thoại phía Bắc, Quân Chủ Thần Lương.

Nhạc Tấn Tài cũng không ngờ, Ninh Thần lại sinh ra ở Hoa Thục, còn là đứa con bị vứt bỏ trốn thoát khỏi cuộc lục đục nội bộ của nhà họ Ninh năm đó.

Đường Vân Toàn tò mò hỏi tiếp: "Anh ba, Quân Chủ là gì?”

Nhạc Tấn Tài trả lời được cậu ta mới là lạ, tất cả tư liệu, thông tin về những nhân vật cấp cao đều là tài liệu mật, để rò rỉ bất cứ chuyện gì cũng đều bị coi là tiết lộ chuyện cơ mật.

Nhạc Tấn Tài thân là thành viên của đội đặc chiến, được trang bị quân trang, anh ta tuyệt đối sẽ không phạm phải lỗi thông thường này. “Một loại tên gọi, Vũ Nhi cũng uống say rồi, cậu đưa cô ấy về đi." “Anh bị thương nặng như vậy, để tôi đưa anh đến bệnh viện trước!” Đường Vân Toàn làm người rất có nghĩa khí.

Nhạc Tấn Tài vừa muốn từ chối nhưng Ninh Thần đã lên tiếng: “Tôi hiểu một chút y thuật, để tôi xem xem

Đường Vân Toàn định thần lại, vừa rồi nghe Ninh Thần nói bản thân biết một chút về y thuật, trước mắt sản có một vị bác sĩ ở đây, cũng không cần phải đến bệnh viện nữa. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Nhạc Tấn Tài hơi thận trọng, đáp. "Không sao, chỉ là vết thương nhỏ, tôi dưỡng thương mấy ngày là khỏi thôi." “Anh ba, anh khách sáo cái gì. Vừa rồi chúng ta cũng coi như là đồng cam cộng khổ, ngay cả người của tổ chức Hoa Thục cũng không sợ, anh lại sợ khám bệnh à?” Đường Vân Toàn trợn mặt nói.

Nhạc Tấn Tài tức giận măng. “Cậu hiểu cái rầm, cút ngay!" “Anh lại giận dỗi rồi, được, tấm lòng tốt này của tôi cứ coi như là lòng lang dạ sói đi, tôi không nói nữa." Đường Vân Toàn trợn tròn mắt

Ninh Thần bước tới, nhìn một cái đã nhìn thấu nội thương của Nhạc Tấn Tài, ngón tay cậu ấy nhanh chóng bấm vào ba huyệt đạo lớn trên ngực Nhạc Tấn Tài, lực đạo rất lớn.

Nhạc Tấn Tài trực tiếp phun ra một ngụm máu.

Đường Vân Toàn sợ hãi kêu lên: “Chết tiệt, anh Ninh Thần, đừng trị nữa. Người ta đang yên đang lành tự nhiên nôn ra máu, chúng ta vẫn nên đến bệnh viện đi “Hừ, đỡ hơn nhiều rồi." Nhạc Tấn Tài nôn ra máu xong liền thấy rất sảng khoái.

Đường Vân Toàn sửng sốt, thấy Nhạc Tấn Tài thật sự không sao mới yên tâm.

Tô Thiên Hương ngáp một cái, nói: “Ninh Thần, tôi buồn ngủ rồi." “Đi thôi, tôi đưa cô về

Ninh Thần nằm lấy bàn tay nhỏ nhắn lạnh lẽo của cô ấy, đi đến lối vào của khu giải trí.

Đường Vân Toàn công Đường Vũ Nhi về nhà, còn Nhạc Tấn Tài đi nhờ xe về

Tại lối vào thang máy, đội trưởng đội bảo vệ khu giải trí Đại Tam Nguyên xuất hiện, lạnh lùng nói: "Cậu Ninh Thần, ông chủ nhà tôi có lời mời "

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK